Trước cửa Bùi gia đã có mấy chiếc xe ngựa dừng ở đó.
Bùi phu nhân đi tới cửa, Quản sự lập tức tới bẩm báo: “Tịnh Vương gia, Dụ Vương gia tới rồi.”
Quả nhiên như bà ta dự đoán, không nói cái khác, Tịnh Vương và Dụ Vương đã đủ ầm ĩ rồi. Hai người là hệ Thái tổ, mặc dù đã sớm không đảm nhiệm chức vụ quan trọng ở triều đình, nhưng trong hoàng thất tông tộc trong xảy ra chuyện, hai người tất nhiên phải ôm danh tiếng Thái tổ làm ầm lên, luận vai vế bọn họ đều là thúc bá của Hoàng thượng, cái này ở trước mặt Hoàng thượng có thể không có tác dụng nhưng người khác cũng vẫn phải cho bọn họ mấy phần mặt mũi.
Tịnh Vương mới vừa thành gia, Dụ Vương ngược lại đã có con trai trưởng, có điều hai người tuổi tác cũng không lớn, có lúc càng trẻ tuổi, càng không dễ xử lý. Lão Tứ nói thế nào đi nữa cũng là đánh con em hoàng thất, dù sao phải cho một câu trả lời hợp lý.
“Tứ gia trở về chưa?” Bùi phu nhân hỏi.
Quản sự lắc lắc đầu, thử hỏi dò: “Có phải đi mời Tứ gia không ạ.” Thật ra thì bọn họ đều biết, mời hay không mời cũng không khác nhau, vị này thường xuyên không trở về nhà, trong nhà phát sinh chuyện gì, hắn cũng không quan tâm. Cho nên cho dù ông ta đi một chuyến, có lẽ cũng không có tác dụng gì.
Bùi phu nhân hơi suy nghĩ: “Đi mời đi, nói chuyện trong nhà cẩn thận cho lão Tứ nghe, trời cũng tối rồi, nếu bên nha môn có thể thoát thân thì trở lại một chuyến.”
Quản sự vội nói: “Nô tài đi ngay.”
Bùi phu nhân gật đầu, phân phó ma ma quản sự: “Mời Đại gia, Nhị gia qua đây, lại dặn phòng bếp chuẩn bị chút rượu và thức ăn, nói không chừng lát nữa có thể sử dụng.”
Nếu như mọi người có thể ngồi xuống ăn một bữa cơm, ải này cũng sẽ qua.
Có điều Bùi phu nhân không hề trông đợi cái này, người hai Vương gia thực sự muốn gặp là lão Tứ. Lão Tứ không xuất hiện thì bọn họ gắng sức như thế nào đi nữa, chỉ sợ cũng rất khó dẹp yên chuyện này.
Giao phó xong, Bùi phu nhân đi nhanh đến trong phòng Bùi Thái phu nhân.
Bùi Thái phu nhân ngồi ở trên ghế lần tràng hạt, thấy Bùi phu nhân lập tức vẫy tay: “Đừng hành lễ, mau tới đây.”
Đợi đến khi Bùi phu nhân ngồi ở bên cạnh, Bùi Thái phu nhân mới nói tiếp: “Đều nói lão Tứ đánh Trang Vương, huynh đệ của Hoàng hậu cũng bị nó giết, hành cung xử lý mấy Cấm vệ quân, bên kia đã máu chảy thành sông, có phải là thật hay không? Nghe nói nó dẫn người Hoàng Thành Ti, vẫn còn bắt người khắp nơi trong kinh, lần này người bị bắt lại là tội lớn mưu phản.”
Bùi phu nhân ngẩn ra.
Lời đồn đại quả nhiên là không tin được, tin tức từ hành cung truyền tới kinh thành đều thay đổi hoàn toàn.
Lão Tứ chẳng qua là đánh Trang Vương, làm sao lại trở thành giết người như ngóe rồi.
“Không phải,” Bùi phu nhân lập tức nói, “Huynh đệ của Hoàng hậu không phải lão Tứ giết, là có mấy Cấm vệ quân bị xử lý rồi, cũng chỉ là đưa cho Hình bộ, không có máu chảy thành sông, người cứ yên tâm đi!”
Sắc mặt Bùi Thái phu nhân tốt hơn chút, bà ta cẩn thận tính toán trong lòng: “Vậy, đánh Trang Vương là thật?”
Bùi phu nhân không khỏi cười khổ: “Chẳng qua, cũng không phải Lão Tứ sai, là Trang Vương tranh chấp với lão Tứ, đánh lão Tứ, lão Tứ mới không cẩn thận ngộ thương Trang Vương.”
Ngộ thương hay là đánh, kết quả cũng giống nhau.
Bùi Thái phu nhân lẩm bẩm: “Xem ra tương lai không thiếu được bị vạch tội rồi, mấy người Lễ bộ, Ngự sử đài đó bắt được chuyện gì, sẽ không dễ buông tay. Lão Tứ vốn là danh tiếng cũng không tốt, lần này khó tránh khỏi lại để cho người ta ấn tượng vì thủ đoạn độc ác. Bây giờ Hoàng thượng dùng tới hắn đương nhiên không cần nói, tương lai lỡ có sai lầm gì, những chuyện này đều sẽ bị lật ra, đánh Trang Vương thì chẳng khác nào làm tổn thương thể diện của hoàng thất. Ta sợ tương lai sẽ có người cố ý gây chuyện với nó...”
Bùi Thái phu nhân suy nghĩ một chút: “Lát nữa nếu tiền viện không thể ứng phó, thì gọi chú Hai con tới, dù sao vẫn có thể giao thiệp giúp một tay, nếu không ta sẽ đi qua một chuyến.”
“Mẫu thân,” Bùi phu nhân nói, “Người nghỉ ngơi đi, không thể chuyện gì cũng để cho người ra mặt, nếu lão Đại, lão Nhị không được, cũng chỉ có thể đợi đến ngày mai con mời trưởng bối trong tộc đến vương phủ nhận lỗi.” Bây giờ các nàng có thể làm cũng chỉ có những chuyện này, những thứ khác phải chờ tới khi lão gia về nhà sẽ đi bổ cứu sau.
“Thái phu nhân, phu nhân,” Quản sự tiến vào, “Tứ gia trở lại rồi.”
Bùi Thái phu nhân và Bùi phu nhân đều ngẩn người ra.
Bùi Thái phu nhân hồi lâu mới lấy lại tinh thần: “Là Khởi Đường trở lại sao?” Cháu trai này rất ít khi về nhà, bất luận bên ngoài gây ra bao nhiêu tai họa, cũng sẽ không trở lại nhận lỗi, càng không nhờ trưởng bối giúp đỡ, hôm nay là thế nào đây? Đột nhiên trở nên ngoan ngoãn như vậy.
Bùi phu nhân đang muốn hỏi Quản sự, liền nghe được ở cửa truyền tới tiếng Bùi Khởi Đường: “Thái phu nhân và phu nhân đều ở đây sao?”
Bùi Thái phu nhân nhìn ma ma quản sự một cái, ma ma quản sự lập tức mời Bùi Khởi Đường vào.
Bùi Khởi Đường tiến lên hành lễ với Bùi Thái phu nhân và Bùi phu nhân, sau đó bẩm báo với thái phu nhân: “Chuyện cháu trai làm ở hành cung, để cho tổ mẫu lo lắng rồi.”
Bùi Thái phu nhân cẩn thận nhìn cháu trai tuấn tú lịch sự, lời trách mắng cũng không nói ra được: “Tịnh Vương và Dụ Vương đều ở phía trước, con đã cân nhắc chưa, chuyện này phải xử lý thế nào?”
Bùi phu nhân mới vừa thở phào nhẹ nhõm, lòng lại lập tức nâng lên. Mặc dù bà ta mong đợi lão Tứ có thể đi nói rõ ràng, nhưng không quá hiểu tính tình lão Tứ, lỡ đi qua lại ầm ĩ với hai vị Vương gia, chẳng phải là càng tệ hại hơn sao.
Bà ta muốn gợi ý cho lão Tứ một chút, nhưng quan hệ hai người và tình cảnh có chút lúng túng, người làm mẹ cả như bà ta không biết nên sống chung với đứa con trai này như thế nào.
Bùi Khởi Đường vẻ mặt ung dung, mặt mũi giãn ra, tỏ ra hết sức ôn thuận: “Tổ mẫu, mẫu thân yên tâm, con đi qua phía trước nói rõ ràng với hai vị Vương gia, chuyện này là con không đúng, nhưng cũng coi là chuyện xảy ra có nguyên nhân.”
Bùi Khởi Đường lại nghĩ chu đáo như vậy.
Bùi phu nhân luôn cho là mình đang nằm mơ, nhìn hắn kiên cường đứng ở nơi đó, bà ta không khỏi có chút hoảng hốt. Bùi Khởi Đường trước mặt này, thật sự là Bùi Tứ gia bao năm nay làm trưởng bối Bùi gia nhức đầu đó sao?
Thấy Bùi Khởi Đường xoay người muốn rời đi, Bùi phu nhân đứng lên nói: “Đều nói là Trang Vương đánh con trước, con có bị thương không?”
Bên tai Bùi Khởi Đường vang lên mấy lời của Lang Hoa, “Ở bên ngoài đương nhiên phải kiên cường chút, dẫu sao huynh cũng là Bùi đại nhân, về nhà thì không như thế nữa, bị thương thì không nên chịu đựng, lúc nên khó chịu phải khó chịu.”
Hắn đã rất lâu không có nhà rồi, đã sớm quên mất ở trong nhà nên cư xử thế nào.
Đột nhiên làm con trai Bùi gia, hắn cũng không biết ứng đối làm sao với cái thân phận này, nếu như không phải là những lời này của Lang Hoa, có lẽ hắn sẽ nghĩ đủ cách ở bên ngoài tìm được Tịnh Vương và Dụ Vương, không quan tâm là dùng thủ đoạn gì để khiến bọn họ im lặng cho yên chuyện.
Nhưng cứ như vậy, nhất định sẽ phí sức.
Bùi Khởi Đường nghĩ tới đây, lấy tay bưng kín bả vai: “Chỉ là thương nhẹ, hẳn không nghiêm trọng gì, đã tìm lang trung băng bó vết thương rồi ạ, có lẽ mấy ngày nữa sẽ khỏi thôi.”
Bùi Thái phu nhân nghe cũng lo lắng: “Mau... để tổ mẫu xem xem, rốt cuộc là thế nào.”
“Cứ đi đến tiền viện trước đi,” Bùi phu nhân ngẩng đầu lên, “Để cho trưởng bối hoàng thất nhìn xem, chúng ta cũng không nói dối, đúng là Trang Vương động thủ trước. Hai vị Vương gia tìm tới cửa, lão Tứ còn không thể trị thương đã đi nhận lỗi ngay, cực nhọc làm việc cho triều đình như vậy, không màng triều đình khen thưởng, nhưng cũng không thể chịu oan.”