Dù cho Bùi Thiệu Trạch có là kẻ cuồng công việc thì cũng không thể để mọi người làm việc vào ngày đầu tiên của năm mới, hơn nữa biên kịch Hứa và tác giả Ninh Mông Thảo cũng không thể sửa xong kịch bản nhanh như vậy, còn những người khác đều đang ở nhà đón năm mới.
Vì vậy những ngày qua, anh tập trung vào việc “cải tạo em trai”.
Bùi Thiệu Ngạn bị ép học tập ở nhà, sắp bệnh đến nơi rồi.
Đám bạn ngày ngày gọi điện thoại rủ cậu ta ra ngoài chơi, nhưng anh trai đã tịch thu chìa khóa xe của cậu ta, khóa toàn bộ thẻ tín dụng, Bùi Thiệu Ngạn căn bản không thể ra ngoài. Thứ hai, anh trai ném cho cậu ta 3 tập kịch bản bắt cậu ta phải đọc, đồng thời yêu cầu viết bài phân tích.
Phân tích cái lông, cậu ta hoàn toàn không có hứng thú viết mấy cái này!
Bùi Thiệu Ngạn âm thầm than vãn: “Giáo viên chủ nhiệm cấp ba cũng không nghiêm đến mức này.”
Ở nhà mất hai ngày, cuối cùng Bùi Thiệu Ngạn cũng có cơ hội ra ngoài “hóng gió”. Ngày 12 tháng 2, mùng 2 Tết, mẹ muốn về Lục gia chúc tết, cậu ta cũng lấy lý do “con thực sự rất nhớ ông ngoại” để đi cùng.
Lục gia kinh doanh bất động sản, Lục Mạn Tinh là cô con gái Omega duy nhất của Lục gia, mấy người anh trai đều là Alpha, vậy nên từ nhỏ đã rất được cưng chiều, cũng cưng chiều luôn hai người con trai của bà.
Bà giống như chim hoàng yến được nuôi dưỡng trong phòng ấm, không hề trải qua sóng gió, hai anh em Bùi Thiệu Trạch, Bùi Thiệu Ngạn trong nguyên tác chẳng học được cái gì, cũng có liên quan rất lớn đến việc được cưng chiều từ nhỏ.
Nhưng mấy ông chú của Lục gia lại ai ai cũng lợi hại, Lục Hiên là con cả của chú ba, hôm nay Bùi Thiệu Trạch đến nhà ông ngoại chúc tết, cũng một lần nữa gặp ông anh họ này. Bởi vì đã nói rõ mọi việc từ trước nên thái độ của Lục Hiên đối với anh đã tốt hơn nhiều.
Nhưng mà nhìn thấy Bùi Thiệu Ngạn với mái tóc đen, ra hình ra dạng, ngoan ngoãn theo sau anh trai, trên người mặc một chiếc áo len đơn giản, quần bò và áo khoác, cũng không có hoa văn gì kỳ quái, mọi người suýt chút nữa không dám nhận quen.
Bộ dạng này của anh em Bùi gia, quả thật là thay da đổi thịt!
Ông ngoại cười tươi gọi mọi người đi ăn cơm, trên bàn ăn, ông cụ đột nhiên nhắc đến hôn sự của Bùi Thiệu Trạch: “Thiệu Trạch, anh họ Lục Hiên của cháu đã đính hôn rồi, qua năm nay cháu cũng đã 27 tuổi, có phải cũng nên cân nhắc đến hôn nhân đại sự không?”
Bùi Thiệu Trạch trấn định nói: “Cảm ơn ông ngoại quan tâm, cháu đã có người mình thích rồi.”
Đã có người mình thích, cái cớ này quả thực nơi nào cần nơi đó áp dụng, hôm trước anh vừa dùng lời này khiến Lâm Thiên Thụ chết tâm, hôm nay cũng có thể dùng lý do này đẩy lùi những sắp xếp rắc rối của người trong gia đình.
Nhưng ông cụ Lục phản ứng rất nhanh, nghe thấy lời này lại nói tiếp: “Cháu không cần nói dối chúng ta. Đó là Omega nhà ai, dẫn đến cho ông ngoại nhìn xem.”
Bùi Thiệu Trạch mặt không đổi sắc nói: “Cháu với cậu ấy mới quen nhau không lâu, vừa mới theo đuổi được, trước mắt vẫn chưa tới trình độ ra mắt gia trưởng. Chờ qua một thời gian nữa tình cảm của chúng cháu ổn định hơn, cháu sẽ đưa cậu ấy đến.”
Mọi người trên bàn nhìn nhau.
Ở thế giới này, chỉ cần Alpha và Omega xác nhận ở bên nhau thì chuyện đánh dấu gần như là trình tự theo lẽ thường. Alpha đánh dấu Omega cũng giống như đóng dấu xác nhận đối phương là bạn đời của mình, đánh dấu không phải việc có thể tùy ý thay đổi, thông thường chỉ cần đã đánh dấu, gia trưởng trong nhà sẽ rất khó phản đối.
Mới theo đuổi được là có ý gì? Lẽ nào Bùi Thiệu Trạch còn chủ động theo đuổi người ta?
Lục Hiên thấp giọng hỏi: “Còn chưa đánh dấu à?”
Bùi Thiệu Trạch: “Đúng vậy, em ấy rất thẹn thùng, e là sẽ dọa sợ em ấy.”
Lục Hiên cười nhẹ thành tiếng: “Không nhìn ra em lại quân tử như thế đấy?”
Bùi Thiệu Trạch nghiêm túc nói: “Khi thực sự yêu thương một người, tất nhiên sẽ tôn trọng suy nghĩ của đối phương. Tuổi em ấy vẫn còn nhỏ, em không muốn vội vã dọa em ấy chạy mất, cho bọn em chút thời gian đi.”
Các vị trưởng bối trong nhà nghe anh nói vậy, đương nhiên sẽ không thúc giục nữa.
Bùi Thiệu Ngạn hoài nghi nhìn anh trai mình. Người anh ấy thích? Nói đến đường hoàng trịnh trọng như thế, là thật hay giả vậy?!
Sau khi thuận lợi qua mặt ông ngoại, Bùi Thiệu Trạch lại cùng bố mẹ hỏi thăm một vài họ hàng khác.
Việc thăm hỏi thân bằng quyến thuộc đầu năm mới anh không thể thoái thác không đi, hơn nữa những thân thích này của Bùi gia cũng rất có tiếng nói trong thương giới, anh có thể nhân tiện luận bàn chuyện làm ăn, dò xét chút tin tức.
Chỉ là, cuộc sống như vậy khó tránh khỏi cảm thấy đơn điệu.
Tối mùng 3 Tết Bùi Thiệu Trạch nhận được thông tin từ phía biên kịch Hứa: “Bùi tổng, theo yêu cầu của ngài, tôi và cô Ninh Mông Thảo đã tăng ca mấy ngày nay, hiện tại đã hoàn thành kịch bản giai đoạn mùa đông, đã gửi cho ngài và đạo diễn Lưu.”
Thời gian gấp gáp, rất khó để sửa lại toàn bộ kịch bản trong thời gian ngắn như vậy. Mùa đông cũng sắp qua rồi, Bùi Thiệu Trạch yêu cầu Hứa Mặc Nhiên thương lượng với tác giả sửa kịch bản của phần diễn mùa đông trước. Tác giả nguyên tác nắm rõ cốt truyện trong lòng bàn tay, lại thêm biên kịch Hứa rất có kinh nghiệm, mấy hôm nay hai người họ tăng ca đẩy nhanh tiến độ, thực sự đã sửa hoàn tất phần kịch bản mùa đông.
Bùi Thiệu Trạch nói vất vả rồi, tiếp đó gọi điện cho đạo diễn Lưu thương lượng rất lâu, cuối cùng cũng quyết định thời gian khai máy, là ngày 17 tháng 2, mùng 7 Tết, ngày đi làm đầu tiên sau kỳ nghỉ.
Từ ngày mùng 9 thử vai đến ngày 17 bắt đầu khởi động máy, thời gian tuy gấp gáp nhưng không còn cách nào khác, bên trường học tháng 3 sẽ khai giảng, bọn họ phải đẩy nhanh tốc độ quay cảnh tuyết rơi trong trường, những cảnh trong nhà và cảnh ngoài trời của mùa hè thì có thể thong thả hơn chút, chú ý nhiều hơn đến các chi tiết, chất lượng của bộ phim do đích thân Bùi Thiệu Trạch kiểm duyệt, chắc chắn sẽ không kém.
Lưu Học Nghị vui vẻ đồng ý, máy chụp hình, máy quay, ánh sáng đều đã sẵn sàng, toàn bộ nhân viên quay phim cũng đã chuẩn bị xong.
Sau khi quyết định thời gian, Bùi Thiệu Trạch kéo hết những người chủ chốt của đoàn phim vào một nhóm wechat.
Mọi người biết tin ngày 17 khai máy, vội vàng đặt vé chuẩn bị tới Dung thành. Trình Hạ là người bản địa, không cần đặt vé, cậu lễ phép chào hỏi Bùi tổng, đạo diễn Lưu, tác giả và biên kịch. Ninh Mông Thảo cũng gửi yêu cầu kết bạn với cậu, Trình Hạ vội vàng đồng ý, lịch sự nhắn vài câu trên wechat. Đam Mỹ Hài
Đúng lúc này cậu lại nhận được tin nhắn của Bùi tổng: “8 giờ tối nay MV ‘Mảnh vỡ ký ức’ của Trần Di Quân sẽ lên sóng cùng lúc trên ba nền tảng âm nhạc: Kumi, Leting và Dingdang, nhớ xem.”
Trình Hạ sửng sốt, có chút ngoài ý muốn: “Các kênh mạng đều phát đồng bộ sao?” Cậu nhớ trước đây bài hát của Trần Di Quân chỉ phát ở Kumi music.
Bùi Thiệu Trạch đáp: “Kumi music muốn mua bản quyền bài hát này, trả giá rất cao nhưng tôi không đồng ý. Bản quyền dù có nền tảng quảng bá, nhưng nếu phát sóng đồng thời trên các kênh mạng thì phạm vi sẽ rộng hơn, người nghe càng nhiều hơn. MV lần này có hiệu quả rất cao, độ phủ sóng cao hơn chút cũng sẽ có lợi cho tiếng tăm của em.”
Trong lòng Trình Hạ ấm áp, luôn cảm thấy Bùi tổng nghiêm túc nói chuyện công việc khiến người khác cảm thấy an tâm kỳ lạ.
Bùi tổng nói gì cũng đều đúng.
Quyết định của Bùi tổng chắc chắn là quyết định đúng đắn nhất.
Độ phủ sóng khi để Kumi music mua độc quyền căn bản không thể đo đếm được so với việc phát sóng đồng thời trên các kênh mạng. Trình Hạ bình thường cũng hay nghe nhạc, cậu biết 3 nền tảng âm nhạc Kumi, Leting, Dingdang gần như chia nhau chiếm lĩnh toàn bộ thị trường âm nhạc nội địa.
Cũng có thể nói 8 giờ tối nay, khán thính giả trên toàn quốc đều có thể nghe bài hát của Trần Di Quân trên nền tảng âm nhạc lúc thường họ vẫn hay sử dụng, có thể xem MV của ca khúc này, thấy được nhân vật chính trong MV: Trình Hạ.
Chỉ trong thời gian 4 phút ngắn ngủi, có bao nhiêu người sẽ nhớ mặt cậu?
Hôm nay là lễ tình nhân, 8 giờ tối nay chắc hẳn sẽ có rất nhiều cặp đôi ra ngoài ăn cơm, hẹn hò. Ca khúc của Trần Di Quân không phải một bản tình ca ấm áp, mà là một hồi ức về mối tình đầu với nỗi buồn man mác.
Năm mới rồi, bài hát buồn như vậy liệu có phải không vui quá không?
Trong lòng Trình Hạ cũng không mấy chắc chắn. Nhưng ngay sau đó Bùi Thiệu Trạch lại nói: “Em yên tâm, lưu lượng của Trần Di Quân rất lớn, phát hành bài hát mới chắc chắn sẽ đứng trong top 3 bảng xếp hạng. Tối nay em tự canh weibo của mình một chút, bên phía Trần Di Quân sẽ tag em để thu hút người hâm mộ, em có thể tìm thời cơ thích hợp đăng weibo, cảm ơn chị Di Quân đã cho em cơ hội này.”
Dường như chưa yên tâm lắm, anh lại dặn dò thêm lần nữa: “Đăng Weibo không cần tag Thiên Toàn, chỉ cần tag Trần Di Quân là được. Sau này em còn có một bộ phim do Thiên Toàn đầu tư, đừng để người khác có ấn tượng rằng “Thiên Toàn dồn toàn lực PR cho em”, như vậy rất dễ bị anti, cũng bị người khác ghen tị, suy đoán liệu em có bối cảnh hoặc dùng quy tắc ngầm hay không, khiêm tốn một chút, em hiểu ý tôi chứ?”
Trình Hạ lập tức gật đầu: “Em hiểu rồi, cảm ơn Bùi tổng!”
Những chi tiết nhỏ kiểu này vốn nên do người đại diện căn dặn, Bùi Thiệu Trạch vậy mà lại tự mình nhắn tin, Trình Hạ có chút được chiều mà sợ. Sau khi đóng khung chat của Bùi Thiệu Trạch, người đại diện Chu Nhan cũng gửi tin nhắn đến, dặn cậu viết xong bài đăng weibo thì đưa cô xem trước, đợi sau khi MV lên sóng, đúng lúc có thể thu hút fan của Trần Di Quân qua đây.
Trình Hạ nói tin tốt này nói cho cha mẹ mình, Trình Dịch Minh kích động vỗ đùi: “Thật không con? Con à, con có thể lên tivi sao?!”
Giang Quỳnh cũng tươi cười: “Lần trước con nói với mẹ rất nhanh sẽ có thể thấy con trên tivi, mẹ còn tưởng con nói đùa, không ngờ nhanh như vậy đã quay MV, Hạ Hạ nhà chúng ta thật là giỏi!”
Cả hai người đều rất hào hứng, đây là lần đầu tiên họ thấy con trai đóng vai chính trên chương trình tivi đó. Cha mẹ cậu bổ hoa quả, bày hạt dưa, ngồi nghiêm chỉnh trên sofa chờ đến 8 giờ.
Trình Hạ ngoài mặt ung dung, thực ra trong lòng lại rất căng thẳng.
Đồng hồ điểm 8 giờ.
Trên kênh MTV, người dẫn chương trình cười nói: “Hôm nay là lễ tình nhân, một bài hát mới sẽ được phát hành trên MTV, nào mọi người, chúng ta hãy cùng thưởng thức ca khúc mới của nữ thần Trần Di Quân – Mảnh vỡ ký ức!”