Tô Ca nghe vậy, lông trên người liền dựng hết lên,trong lòng hít một luồng khí lạnh. Bọn chúng, chắc không phải là bọn biến thái mua bán nội tangngười mấy ngày trước đăng trên internet chứ? Nếu là thật... Càng sợ hãi, Tô Ca lại càng bình tĩnh. Chuyện xảy ra hiện giờ sợ hãi cũng vô ích!Quan trọng là nghĩ cách cầu cứu.
Mình đi toilet lâu như thế chưavề, Trần Lê phát hiện chắc sẽ tới tìm cô chứ? Việc quan trọng trước mắtlà làm thế nào kéo dài thời gian.Trong đầu vừa nghĩ, cô còn chưa có nghĩ được cách nào tốt, chỉ thấy người đàn ông vóc dáng cao gầy đỡ cô đi rakhỏi toilet.Người thấp hơn đi bên cạnh vừa đi vừa thao thao bất tuyệt:
"Anh em, không phải tôi nói cậu! Không phải là cãi nhau một chút thôi sao, sao lại để bạn gái mình uống nhiều như thế chứ?"
Người đàn ông vóc dáng cao vừa đi vừa nói: "Ai mà biết được tửu lượng của cô ấy kém thế chứ!"
Trong quán bar người đi ngang qua tò mò nhìn thoáng qua, lại thấy không có gì thú vị liền quay đầu đi, mắt thấy còn ba bốn bước nữa là ra khỏi quánbar. Tô Ca cực kỳ lo lắng! Người đàn ông thấp nhỏ luôn đi bên cạnh chechắn,bọn họ lại đi sát vào tường, cơ bản là Trần Lê không thể nhìn thấycô!
Chẳng lẽ đêm nay cô thật sự là chạy trời không khỏi nắng?Không! Cô tuyệt đối không thể chết được! Có thể là ham muốn được sốngquá mãnh liệt, Tô Ca mở to đôi mắt hi vọng có ai đó có thể nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của cô, đột nhiên trng tầm mắt xuất hiện một người đàn ông, trên người mặc bộ comple đặt may màu đen, cái cằm như được gọt sẵn,thân thể cường tráng.
Nhất là cặp mắt sắc bén kia,giống như cólực khiến người ta khiếp sợ. Nếu là ngày thường, bác sĩ Tô có khả năngsẽ cảm thán một phen, một người đàn ông có sức hấp dẫn biết bao a! Nhưng mà hiện giờ là giây phút tính mạng bị đe dọa, Tô Ca chỉ có thể dùng đôi mắt bình tĩnh nhìn anh ta, ý tứ cầu xin trong mắt cực kỳ rõ ràng.Cô cốgắng nhúc nhích môi tạo khẩu hình " Cứu mạng"
Người đàn ông này,có thể nhận được ám hiệu cầu cứu của cô chứ? Ai ngờ người đàn ông đógiống như không phát hiện, như không có gì quay đầu đi.Lúc này đã đi tới cửa quán bar, mắt thấy sắp đi ra rồi. Tô Ca thấy cực kỳ tuyệt vọng, qua đêm nay, trên thế giới này chắc sẽ không còn tồn tại người tên Tô Canày rồi. Chỉ còn lại những phần nội tạng trên cơ thể này của cô, sẽ tiếp tục hoạt động trên cơ thể người khác.
Hai người đàn ông dìu côra khỏi quán bar, đi ra vài bước liền rẽ vào một cái hẻm nhỏ tối tăm bên cạnh. Con hẻm này cực kì tối nhưng mà trăng đêm nay rất sáng, đúng thật là trăng đêm nay rất sáng a, chỉ tiếc là qua đêm nay, cô không có cơhội được ngắm lần nữa rồi.
Đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu rên, người đàn ông thấp lùn vẫn đi bên cạnh đột nhiên ngã xuống một cách kìlạ, tiếp theo lại có một tiếng kêu rên, Tô Ca nhìn thấy một bóng đengiống như quỷ, chỉ hai lần chuyển động nhẹ nhàng, hai người đàn ông bắtcô đi cứ thế mà ngã xuống đất. Toàn bộ quá trình không vượt quá 30s.
Lúc người đàn ông dáng cao hơn ngã xuống, bóng đen nhanh nhẹn vững vàng đỡlấy Tô Ca. Xuyên qua ánh trắng, Tô Ca mới phát hiện bóng đen cứu côchính là người đàn ông đẹp trai mà cô đưa ra ánh mắt cầu cứu ở quán bar. Thì ra ám hiệu cầu cứu của cô, được anh ta tiếp nhận được!
Người đàn ông đó nhét cái gì đó vào miệng Tô Ca, vị chát chát, Tô Ca khôngxem xét liền nuốt xuống. Sau đó liền giật mình phát hiện tay chân củamình có thể cử động được rồi!
"Cảm..." Chữ ơn còn chưa nói xong,người đàn ông kia thế nhưng lại ấn cô sát vào tường, tay nâng cằm côlên, cúi người liền hôn xuống! Tô Ca sợ ngây người, khẽ hừ một tiếng,đầu lưỡi người đàn ông liện thuận thế xông vào,trằn trọc hấp thụ, côngthành đoạt đất. Tô Ca cảm thấy được cả người mềm nhũn, cả người giốngnhư một vũng nước, chỉ có thể suy yếu tựa vào người người đàn ông đó.
Răng môi chạm nhau, ngay tại lúc hôn tới động tình, Tô Ca đột nhiên cảm thấy đau xót trên môi, người đàn ông kia thế nhưng lại hung hắn cắn môi cômột cái. Trong nháy mắt Tô Ca liền thanh tỉnh, vừa rồi cô..., nhưng thếnào lại chìm đắm trong nụ hôn với người đàn ông chỉ mới gặp lần đầu?
"Tiểu Cách Cách" tiếng nói đàn ông trầm thấp thì thầm bên tai cô.
"Nhìn thấy ánh mắt đầu tiên của em, anh đã muốn làm thế này rồi!"
Tô Ca cảm giác trong đầu đặc như hồ, cái gì cũng không phản ứng được.Người đàn ông dường như rất hài lòng với bộ dáng ngu ngơ của cô, lại hôn lên môi cô một cái, rồi sau đó nói:
"Về sau không được tới những chỗ nguy hiểm như thế này nữa! Đây không phải là chỗ những cô gái tốt nên tới!"
Dứt lời liền lấy điện thoại của Tô Ca ra ấn số 110, sau đó đem điện thoại nhét vào tay Tô Ca, xoay người muốn rời đi.
"Này,ân nhân, anh tên là gì?" Tô Ca nắm lấy cổ tay áo của anh. Người đàn ôngquay đầu, cười nhẹ nói: "Tần Mặc Nhiên". Vừa dứt lời liền cạy ngón taycô ra sau đó nhanh chóng rời đi. Cả người rất nhanh liền hòa vào trongmàn đêm.