Tuy nhiên, khi Khưu Nguyên Minh nhìn thấy Lâm Tử Minh nhút nhát như vậy, hãn ta càng xác định rằng Lâm Tử Minh chính là tiểu bạch liễm”, quyết định thừa thắng xông lên, tiếp tục chiên đầu với kẻ thất bại, hắn ta bước lên phía trước ngăn Lâm Tử Minh lại, ngẩng đầu lên, lớn tiếng nói: “Sao nào?’ Đắc tội với người ta rồi lại muốn đi dễ dàng như vậy sao? “
Lâm Tử Minh lúc này có chút không, vui, khẽ cau mày nói: “Anh muốn thế nào?”
Khưu Nguyên Minh nhìn chằm chằm Lâm Tử Minh với một thái độ chiến thắng, hắn là vua tuyệt đối vào lúc này, Lâm Tử Minh chỉ là đồ chơi của hãn.
“Chủ tịch Tử Quỳnh là một người bạn tốt của tôi, anh dám giả danh anh ấy ở bên ngoài, bôi nhọ thanh danh của anh ấy, với tư cách một người bạn tốt, tôi bắt buộc phải đòi lại công lý cho người bạn tốt của mình.” Khưu Nguyễn Minh nói lớn.
Câu nói của hắn ngay lập tức khiến nhiều người cảm thán, những ánh mắt nhìn hắn càng trở nên mãnh liệt hơn, ngưỡng mộ hơn.
“Wa, Khưu tông quá tuyệt vời, còn quen biết với chủ tịch của Tử Quỷ nhl Đây là một nhân vật lớn lao mà.”
“Quá mạnh rồi, chủ tịch Tử Quỳnh cao thượng như vậy cũng là lnn của anh ấy, thê anh ấy cũng là một ông chủ lớn, thảo nào có thê ngăn chặn người khác được.”
“Nhìn còn trẻ như vậy, tương lai vô cùng rộng mở mà.”
Khi Khưu Nguyên Minh nghe được những lời cảm thán của những người xung quanh, nụ cười trên mặt hắn trở nên mạnh mẽ hon, tâm trạng càng đắc ý hơn. Trên thực tế, hắn chưa từng thấy chủ tich Tử Quỳnh như thế nào, huống chỉ là bạn tốt của chủ tịch Tử Quỳnh, nhưng hắn không nói thì ai biết được chứ? Hơn nữa, hắn sắp chuyên đến công ty quảng cáo do chủ tịch Tử Quỳnh mới mở, đến lúc đó với năng lực của mình, việc nhận được sự tán thưởng của chủ tịch Tử Quỳnh sẽ không chỉ là chuyện trong phút chốc sao?
Bây giờ hắn duỗi thẳng thắt lưng của mình, với dáng vẻ tráng lệ, cô ý nhìn Quách Quân Di với ánh mắt đắc thắng, nghĩa là cô từ bỏ tôi sẽ là quyết định tôi tệ nhất trong cuộc đời của côi Quách Quân Dị gần như phát điên khi nhìn thấy hắn vô liêm sỉ như vậy, cô ấy hoàn toàn điên khùng lên, không hiểu sao trên đời này lại có những người vô liêm sỉ như vậy! Nói dôi mà không đỏ mặt chút nào, Lâm Tử Minh rõ ràng đang ở trước mặt hắn, còn Khưu Nguyên Minh vẫn mở to mắt nói nhảm, cái dạng gì, sao lại mặt dày như vậy!
Lâm Tử Minh cũng có một biểu hiện kỳ lạ, hỏi Khưu Nguyên Minh, “Anh có chắc chắn anh là bạn tốt của chủ tịch Tử Quỳnh không?”
*Vớ vẫn!” Khưu Nguyên Minh tỏ ra rất kiên định, nói một cách thản nhiên: “Tên nhóc như anh cũng đủ can đảm đó, cũng không đi vào nhà vệ sinh xem lại mình là người như thế nào, ngay cả chủ tịch Tử Quỳnh cũng dám giả mạo? Được rồi, tôi không dài dòng với anh, nhanh chóng quỳ _ xuông xin lỗi, tôi có thể giúp anh cầu xin chủ tịch Tử Quỳnh đề anh ấy.
buông tha cho anh, nêu không để anh ấy biệt được, với tính khí của tình ấy, trong vòng một phút anh ấy khiến anh sẽ sông không bằng chết! “
Mọi người nhìn Lâm Tử Minh hớn hở, cho răng Lâm Tử Minh đã gâyra – thảm họa. Là người lớn, việc quỳ gôi xin lỗi trước đám đông là điều hoàn toàn đáng xấu hỗ.
Hơn nữa, internet hiện nay rất phát triên, ai cũng có điện thoại di động, đến thời điểm chụp ảnh đưa lên mạng thì chắc chắn Lâm Tử Minh sẽ rât “hot” cho mà xem.
Khưu Nguyên Minh cũng nghĩ đến điều này, hắn đặc biệt vui mừng, biểu cảm trong mắt nhìn về phía Quách Quân Di càng trở nên vui vẻ và tự hào.
Lúc này, Lâm Tử Minh đột nhiên bật cười, “Tôi nhìn thấy rất nhiều người không biết sống chết là gì, những người không có thị lực như anh, đây là lần đầu tiên tôi gặp. Vốn dĩ tôi không muôn so đo với anh, tôi không có ghi thù với những lời phát ra từ một tên điên, bây giờ còn muôn tôi quỳ xuông xin lôi anh sao? Được rồi, vậy thì tôi sẽ thỏa mãn nguyện vọng của anh. “