Lâm Tử Minh chỉ cảm thấy tế bào toàn thân trở nên sống lại, trong lòng vô cùng hưng phần, nhưng ánh mặt lạnh lùng, nhìn Mã Long với đầy sát khí.
Giờ phút này, Mã Long chỉ cảm thấy dai đầu tê dại, cả người như rơi vào trong động băng, màu máu trên mặt chợt lasld lỗ, thân thê cũng bắt đầu run lên.
Lâm Tử Minh từng bước từng bước đi vệ phía hắn ta, cứ mỗi một bước đều cảm thấy cực kỳ áp lực, dường như bước chân của Lâm Tử Minh đang giâm lên người hắn ta, khiến hắn ta không thê thở nổi.
Trước khi tới trước mặt Mã Long, Lâm Tử Minh đã chiều cô nhìn hắn, “Nói đi, mày muốn chết như thế nào.”
Mã Long kịch liệt rùng mình một cái, nghiên răng nghiền lợi, lúc này mới hiểu được hắn ta đang khiêu khích vào loại tồn tại như thế nào nào.
Ngay cả tự duy của hắn ta cũng ngưng trệ, hắn ta chưa từng gặp phải tình huống như vậy bao giờ.
Đúng lúc này, từ hành lang truyền đến tiếng bước chân cùng tiêng võ tay, sau đó, một người đàn ông mang theo nụ cười đùa giỡn nói: “Không tôi, không tồi, không hồ là con của Thánh nữ, vô cùng lợi hại, võ công cao cường. “
Mã Long nghe thây giọng nói này, tư duy trì trệ lập tức hoạt động trở lại, vội vàng nhìn qua, câu xin: “Đại cal Cứu em…”
Lâm Tử Minh nhìn sang, hai mắt nheo lại, “Thánh nữ? Đây là tên của mẹ tôi ở trong tổ chức là Thiên sao?”
Kỳ thực là Lâm Tử Minh từ lâu đã biết Mã Long lần này dám tới tìm phiền phức cho mình, nhất định là phải có cái gì đó để dựa vào, phần lớn bọn chúng sẽ đều đã tìm được một chỗ tốt để làm chống đỡ, trước khi đến anh đã có chuân bị tâm lý trước rồi.
Nhưng anh không ngờ rằng lần này Mã Long lại tìm được người của tổ chức La Thiên.
Lâm Tử Minh chưa bao giờ nhìn thấy người này, ban đầu anh nghĩ đó là một cao thủ mà Mã Long đã tìm thấy ở bên ngoài.
Từ khi biết được sự thật từ lão Sửu, anh đã linh cảm được rằng sắp tới sẽ gặp được người của tổ chức La Thiên, không ngờ răng lại gặp mặt sớm như vậy.
Đây thực sự là “ Duyên phận” mài Sau khi đối phương bình tĩnh đi đến, hắn ta bắt đâu nhìn Lâm Tử Minh, không trả lời câu hỏi mà phát ra tiếng khậc khậc, nói: ” Qủa nhiên không hồ là con trai của Thánh nữ, đã kết hôn với một phế vật, mà vẫn có thể sinh ra một đứa con ưu †ú như vậy, không tôi, không tồi. ‘ Không có sự thù địch nào trong mắt hắn B khi hắn ta nhìn Lâm Tử Minh, chỉ có sự tán thưởng, như thê hắn ta đang xem một tác phẩm nghệ thuật chứ không phải một con người.
Khi hắn ta đang nhìn Lâm Tử Minh, Lâm Tử Minh cũng đang nhìn hắn, phát hiện ra thực lực của đối phương khá là mạnh „ trong cơ thể hắn ta dường ¡ như ân giâu một sức mạnh bùng nộ, trong mơ hồ anh vẫn có thể cảm thấy đôi phương có một loại siêu phàm thoát tục” khác hẳn những người Lâm Tử Minh từng gặp. Loại cảm giác đó, như thê đồi phương không phải người thường, mà là so với người thường cao hơn một bậc!
* Siêu phàm thoát tục: có nghĩa có sức mạnh là vượt qua người bình thường.
Lâm Tử Minh cũng được tính là đã gặp qua rất nhiều người, nhưng anh ta chưa từng thấy ai có loại khí chất này, bao gồm một số ông chủ rất mạnh, cũng chưa từng cho anh cảm giác này!
Bây giờ nghĩ lại, hình như mẹ anh là người tương tự, dù ngày nào cũng có thê nhìn thây nhau nhưng lúc nào cũng thấy mông lung rồi biến mắt lúc nào không hay. Khi đó anh vân chưa biết về thân phận thật của mẹ mình, còn tưởng răng đó là khí chất độc nhất vô nhị của mẹ, bây giờ xem ra người trong tổ chức La Thiên này sẽ có khí chât này.
Bây giờ anh càng ngày càng thích tổ chức La Thiên!