Bốp!
Mã Long hung hăng đập bàn, thật sự đã đập bàn tan nát cái bàn đó “Mày còn dám nói dỗi, đây đã điều. tra rõ ràng rồi, Lâm Tử Minh. là con rễ của Sở Gia, hôm nay là buổi, tụ họp của Sở Gia, hắn nhất định đến đây! Nếu biết thì giao hắn cảng sớm càng tốt, nêu không, tao sẽ san bằng Sở Gia của bọn mày! “
Một người của Sở Gia tương đối nóng nảy đứng lên nói: “Mày là cái quỷ gì, dám ngang ngược ngông cuồng với Sở Gia chúng ta, lại còn muốn san bằng Sở Gia? Mày có năng lực này không?”
Mã Long bước tới, giơ tay tát cho đôi phương hai cái bạt tai rồi giễu cợt: “Tao là Mã Long, là con trai của Mã Khai Vũ chủ tịch tập đoàn Côn Luân, mày nói xem tao có khả năng san bằng Sở Gia của mày không? Xem ra chúng mày quyết tâm bảo vệ cái tên súc sinh Lâm Tử Minh đó đúng không? Được! Vậy Sở Gia chúng mày cũng sẽ được chôn cùng với hẳn.”
Nghe được lời nói của Mã Long, lúc này khiến toàn bộ thành viên của Sở Gia sợ đến ngơ người.
Tập đoàn Côn Luân!
Đây là một công ty không lồ thực sự, có giá trị trên thị trường hàng chục tỷ nhần dân tệ, Sở Gia trước mặt tập đoàn Côn Luận, yêu thế như một con kiến.
Lúc này bọn họ mới hoàn toàn hoảng sợ, lập tức những thành viên của Sở Gia lấy điện thoại di động ra tìm kiếm thông tin của Mã Long, hắn thật sự là con trai của chủ tịch tập đoàn Côn Luân.
Sở Quốc Đông cũng rất hoảng sợ, nhanh chóng nói: “Hiểu làm! Hiểu làm! Tát cả đều là hiểu làm! Lâm Tử Minh không còn là con rễ của Sở Gia nữa, hãn đã ly hôn với cháu gái Sở Phi của tôi rồi, Sở Gia chúng tôi cũng không biết Lâm Tử Minh đi đâu rồi.”
“Ừ, đúng rồi, chúng tôi thật sự không liên quan gì đên Lâm Tử Minh nữa, mấy người phải điều tra kỹ càng! Nói thật, chúng tôi cũng rât ghét tên Lâm Tử Minh đó, chúng tôi hận hắn không sớm chết quách đi cho rồi, làm sao có thê bảo vệ Lâm Tử Minh chứ!”
“Lâm Tử Minh ở Sở Gia chúng tôi là cái gai…”
“Mấu chốt là chúng tôi không biết Lâm Tử Minh đã đi đâu; lân này hắn ta không đến tham gia bữa tiệc của Sở Gia chúng tôi, nêu không tin tôi, mấy người có thê đi điều tra camera giám sát của nhà hàng, thì có thê thấy được rồi, đừng có làm hại cá ” ao chứ.”
. Tất cả các thành viên nhà Sở Gia đêu bát đâu vạch rõ quan hệ của bọn họ với Lâm Tử Minh, hơn nữa còn nói nhiều điều không hay về Lâm Tử Minh.
Mã Long nghe xong liền nhíu mày, hắn ta đặc biệt kêu người đến Sở Gia tìm Lâm Tử Minh, hắn ta vốn tưởng rằng mình đã năm chắc mười phần thăng, nhưng không ngờ kết quả lại như thê này.
“Tao không quan tâm tao hạn chế chúng mày tộc độ nhanh nhất giao ra Lâm Tử Minh ra đây, ,bằng không, tao liền lầy chúng mày để trút giận!”
Nghe vậy, tắt cả thành viên của Sở Gia đều bắt đầu chửi thề, có thể nói là rất ghét Lâm Tử Minh.
Tuy nhiên, vào lúc này, một giọng nói vang lên, “Tôi biết cách tìm Lâm Tử Minh!”
Đó là Sở Huyên, cô ta bước ra duyên dáng, ánh mắt hướng về phía Mã Long, cũng có phần quyên rũ, tuy không đẹp băng Sở Phi nhưng cô ta cũng thuộc vào hàng mỹ nhân.
Mã Long đi tới, nói: “Nhanh lên, làm sao tủ được hắn!”
Sở Huyên cười nói: “Rất đơn giản, chỉ cân tìm Sở Phi vợ của Lâm Tử Minh trước, sau đó Lâm Tử Minh tự nhiên sẽ đến.”