Nói xong, tay hắn ta đã chạm tay vào tay Ninh Vũ Ngưng, dự định trực tiếp bất đầu.
Những người khác trong phòng bắt đầu hò hét, cổ vũ cho anh Mã.
“Anh buông tôi ra, buông tôi ra!” Ninh Vũ Ngưng hoàn toàn hoảng loạn, đang cô găng hêt sức giãy dụa, nhưng vân không thoát ra được, vội vàng khóc lóc.
Cô bây giờ thật sự tuyệt vọng biết bao, mong xuất hiện một chân mệnh thiên tử, cứu thoát cô ta. Nhựng cô ta biết đây là chuyện khó có thể xảy ra, đây không phải là đang quay phim mà là hiện thực, trên thực tê sẽ không có một chân mệnh thiên tử thực sự như vậy trừ khi có phép màu xuất hiện.
Chính thời điểm này, cánh cửa đóng của phòng đột nhiên được mở ra, một nhóm người đi vào, không phải ai chính là Hiệp Phiêu Dương và Lâm Tử Minh, Dương Tiểu Mật với những ngôi sao nữ khác.
Sau khi bọn họ vào, bọn họ cũng thấy cảnh đó và tỏ ra bât ngờ.
Cái động tĩnh đó là cho tất cả mọi người trong phòng đều giật mình, quay lại nhìn, đã bắt được Ninh Vũ Ngưng rồi, Mã Long đang định động tay chân thì đã choáng váng một chút, tay hắn ta mới thả lỏng ra một chút, Ninh Vũ Ngưng liền năm lấy cơ hội và chạy thật nhanh.
Hiện giờ cô ây đang rât sợ hãi hoàn toàn trong tình trạng mật phương hướng, thái độ hoảng loạn, Hiệp Phiêu Dương và Lâm Tử Minh xuất hiện đôi với cô ta mà nói không nghỉ ngờ gì nữa, trong bóng tôi, anh để xé một lỗ sáng, cứu cô ta, vội vã chạy tới.
Tuy nhiên, bởi vì cô ta quá bối rồi, tốc độ chạy rất nhanh, thậm chí vấp ngã và ngã về phía trước, cô ta không hài lòng với tốc độ của mình lại còn mang đôi giày cao gót, như thế mà ngã xuống khẳng định sẽ rất nặng, khuôn mặt có thể bị nát.
Cô ta gào thét trong hoảng loạn, nhìn như sắp rơi xuống mặt đất, đúng lúc này cô ta cảm thây những thứ trước mặt mò đi, là Lâm Tử Minh đang di chuyền, động tác rất nhanh, trong nháy mắt đã đến trước mặt Ninh Vũ Ngưng, kịp thời ôm lây thân thê Ninh Vũ Ngưng, sau đó xoay một nửa vòng tròn đề làm chậm đà tiền độ, ốn định ôm Ninh Vũ Ngưng vào lòng cứu lây cô ta.
Tuy nhiên, thật xâu hồ khi dưới sự hoảng loạn của Ninh Vũ Ngưng, giấy dụa một lúc, làm tư thế của mình bị lệch đi, điều đó làm cho cánh tay của Lâm Tử Minh chạm vào ngực cô ta, rất xấu hỗ.
Trái tim của Lâm Tử Minh không thể không ngừng run rây!
Mà Ninh Vũ Ngưng cũng cảm nhận.
được, cô ta vốn dĩ bị dọa đến nỗi sắc mặt nhợt nhạt ngay lập tức đỏ hai bên, nhịp tim cũng đập nhanh hơn rất nhiều.
Mặc dù cô ta là một trong những ngôi Sao trong ngành giải trí, ,cũng đã quay rất nhiều phim, nhưng tất cả những cảnh hôn của cô ta đều là sai vị trí hoặc dùng người đóng thế, cô ta chưa từng tiếp xúc với người khác giới thân mật như thế bao giờ, bản thân cô ta là một người rất nhút nhát, nên giờ đây mặt rât đỏ và ngại ngùng!
Nhưng thật lạ là cô ta không có sự bài trừ và ghê tởm như vừa nãy, mà ngược lại có cảm giác an toàn mà cô ta chưa từng cảm thây trước đây. Bởi vì cô ta cảm nhận được vòng tay mạnh mẽ của Lâm Tử Minh, cái cảm giác đó trong những người đàn ông mà cô quen biết đều không hề có.
Dương Tiểu Mật cùng với những ngôi sao nữ khác đã thấy cảnh này, sắc mặt của bọn họ trông rất khó coi, đầy sự gạnh tị ghen tuông, hận mình không phải là Ninh Vũ Ngưng.
“Hụ hụt” Lâm Tử Minh không lợi dụng Ninh Vũ Ngưng, anh vội vàng kéo Ninh Vũ Ngưng thẳng người lại, buông cô ta ra, nhìn thoáng qua Ninh Vũ Ngưng, phát hiện thân thê của cô ta đã bị ướt, ánh mắt anh cũng không dừng lại quá lâu, hơn nữa còn rất lịch lãm cởi áo khoác ngoài của mình ra đưa cho Ninh Vũ Ngưng, trầm giọng hỏi: “Chuyện gì xảy ra vậy?”
Ninh Vũ Ngưng ` vẫn chưa tỉnh lại cho đến khi cô ta mặc áo khoác của Lâm Tử Minh vào, cảm nhận được hơi âm còn sót lại trên áo, cô ta mới trở lại bình thường, sự dịu dàng của Lâm Tử Minh khiên cô ta nói không ra sự e thẹn và thích thú khó tả.