Sở Phi nói: ” Là Lâm Tử Minh mua, không có gì liên quan gì đến chúng ta.”
Liêu Tô Hồng lúc này không vui vẻ nữa, tức giận nói: “ Sao lại không có quan hệ gì? Vừa rồi Lâm Tử Minh không phải đã nói là căn biệt thự này là cho chung ta, tối nay có thể dọn vào sông rôi.”
“Lâm Tử Minh chỉ nói như vậy thôi, trên giây chứng nhận bắt động sản là tên của Lâm Tử Minh, không có gì liên quan đến chúng tại “Sao lại không có gì liên quan, con là vợ anh……”Nói đến đây Liêu Tô Hồng đột ngột dừng lại, cô ta nhớ ra là Sở Phi và Lâm Tử Minh đã ly hôn rồi, theo luật pháp mà nói bọn họ thực sự không liên quan gì đến nhau cả.
Cô ta vừa rồi đã quá kích động, đã quên mắt điều này, trong một khoảnh khắc, biểu cảm của cô ta đã bị cứng đơ ra, đặc biệt khó chịu, cái cảm giác đó như một con vịt bay ra khỏi miệng vậy.
Mặc dù hai đứa đã ly hôn rồi, cũng có thể tái hôn…
“Mẹ!” Sở Phi lập tức tức giận lườm Liễu Tô Hồng một cái, “ Mẹ đang nói bậy bạ gì vậy, mẹ xem con là cái gì vậy?”
Liêu Tô Hồng không dám trực tiếp đối mặt với Sở Phi, nhìn sang hai bên lắm bẩm nói: “ Con giận như vậy làm gì? Mẹ cũng chỉ nói sự thật thôi mà.”
Bọn họ nói chuyện ở chỗ cách Lâm Tử Minh không có xa, nên anh đã nghe thấy hết cuộc nói chuyện ‹ của hai mẹ con họ, miệng không kiểm soát cười lên, mấy năm nay, Liễu Tô Hồng không ít lần chôn vùi anh, giờ đây bát đâu khen ngợi anh nữa, trong li anh cảm thấy một chút hạnh phúc.
Sở Phi cắn môi, quay đầu nhìn Lâm Tử Minh một cái, sau đó bước lớn dời đi.
Nói thật, cô biệt mình đã bị mật bình tĩnh, dù sao đi nữa, Lâm Tử Minh cũng đã giúp cô, kết quả đến một tiêng cảm ơn cũng không nói được đàng hoàng, đã dời đi như vậy, rõ ràng là hơi bát lịch sự.
Tuy nhiên, hiện tại cô thật sự không có cách nào đối mặt với Lâm Tử Minh, đặc biệt là sau khi Lâm Tử Minh lại trở nên ưu tú như vậy!
Nên điều duy nhất cô ấy có thể làm bây giờ nhanh chóng dời xa Lâm Tử Minh, như thê cô mới có thê bình tĩnh một chút được.
Liêu Tô Hông vẫn không nỡ, căn biệt thự có giá bôn ngàn vạn nhân dân tệ, cô ta thực sự rất muốn sông trong ‹ đó, nhưng mà Sở Phi lại đi rồi, cô ta tiếp tục ở lại đây cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Cô ta cũng sâu sắc nhìn Lâm Tử Minh một cái, trong lòng vô cùng hồi hận, sớm biết răng có một ngày Lâm Tử Minh sẽ phát sáng như vậy, có đánh chết cô ta cũng sẽ không đồng ý cho Sở Phi ly hôn với Lâm Tử Minh, bây giờ cô ta muốn quay lại nói chuyện đàng hoàng với Lâm Tử Minh, ninh nọt được Lâm Tử Minh khiến Lâm Tử Minh và Sở Phi tái hôn, đem cái căn biệt thự có giá bốn ngàn vạn nhân dân tệ này tặng cho bọn họ, nhưng trong một lúc cô ta cũng không thể mở mồm được, dù sao trước đây cô ta cũng không có ít lần sỉ nhục Lâm Tử Minh.
Hazz! Lần này, thật sự là sai lầm trở thành mối hận muôn đời.
Dù có là Sở Hoa Hùng, hắn ta cũng rất lầy làm tiếc, bây giờ nhìn Lâm Tử Minh càng nhìn lại càng thầy thuận mắt, nghĩ về điều đó, đợi sau khi đi về, sẽ nói chuyện đàng hoàng với Sở Phi, xem xem có thê tải hôn với Lâm Tử Minh hay không.
Sau khi bọn họ rời đi, ánh mắt của Lâm Tử Minh được thu lại, tâm trạng rất hạnh phúc, đã nhiều năm như vậy cuôi cùng anh có thể nở mày nở mặt trước Sở Gia.
Sau đó, theo thủ tục của vịnh Du Long anh trực tiếp vào sống ở đó vào ngày đó.
Ngôi biệt thự này đã được trang trí xong rôi, nội thất và những thứ đã sẵn sàng, không có mùi formol, có thể trực tiệp vào đó sông, nơi này đặc biệt tiện lợi, rất thích hợp với tình trạng hiện tại của Lâm Tử Minh.
“ Phi Phi, Lâm Tử Minh phát tài ở đâu vậy? Sao đột nhiên hắn ta lại giàu quá vậy?Ngay cả căn biệt thự bôn ngàn vạn nhân dân tệ cũng có thể mua được.”
Sau khi về nhà, Liễu Tô Hồng không thê chờ đợi được đuổi theo Sở Phi hỏi, chuyện vừa xảy ra đối với cô ta mà nói quá là kích động, cô ta hoàn toàn không có nghĩ rằng đưa con rề vô dụng bị cô ta xem thường lâu như vậy lại có thê có một ngày phát sáng.