Đan Vũ Càn Khôn

Chương 265: Một đao kia tao nhã



- Ta hiểu được.

Tần Phàm nhẹ gật đầu, chậm rãi nhắm mắt lại.

Khanh!

Tinh thần ý chí của hắn lập tức ở trong thức hải huyễn hóa ra một thanh lợi kiếm, sau đó tốc độ cực nhanh chém đi một bộ phận thần niệm của mình.

- Ah…

Tần Phàm cực kỳ thống khổ, giống như là đại não bị phách thành hai nửa. Thần niệm kia giống như đứt rời khỏi thân thể của mình, tương đương với tự mình hại mình, hơn nữa loại thống khổ này nếu so với thống khổ trên nhục thể thì mạnh mẽ gấp trăm nghìn lần!

Tóm lại lúc này Tần Phàm là nhận hết thống khổ dày vò, ở dưới loại thống khổ này, hắn cảm giác thống khổ lúc luyện hóa Ma chủng so sánh với cái này liền không có ý nghĩa, loại cảm giác này thật sự là rất khó chịu đựng!

Nếu như có thể, hắn tình nguyện vào lúc này bất tỉnh đi.

Lần này không phải là vấn đề kiên trì hay không kiên trì, vấn đề là tinh thần ý chí đã bị trùng kích mãnh liệt, hắn muốn bất tỉnh cũng không có khả năng!

Toàn thân đều là mồ hôi lạnh cùng thất khiếu chảy máu, lúc này Tần Phàm đã không còn hình người rồi.

Không biết đi qua bao lâu, trên thực tế trong khoảng thời gian này, hắn căn bản không cách nào cảm ứng được thời gian không gian biến hóa.

Rốt cục, cuối cùng Tần Phàm ở trong thức hải của mình tách ra một phần mười thần niệm, sau đó đưa nó vào chỗ linh phách của Tạo Hóa Kim Liên.

Một loại cộng hưởng tánh mạng đến từ linh hồn vang lên trong người, vào lúc này Tần Phàm cảm giác kỳ dị, Tạo Hóa Kim Liên này tựa hồ đã trở thành một bộ phận thân thể của hắn, hắn cảm giác được mình đã có thể hoàn toàn khống chế Tạo Hóa Kim Liên rồi, thậm chí là nở rộ hoặc là thu nạp.

- Ồ? Những người kia lại vẫn đợi ở bên ngoài?

Khi hoàn toàn khống chế Tạo Hóa Kim Liên, xuyên thấu qua Tạo Hóa Kim Liên, hắn thấy bên ngoài, đoàn người trung niên nhân họ Dư vẫn như cũ chờ ở ven bờ hồ.

- Còn chưa từ bỏ ý định sao?

Lúc này Tần Phàm lâm vào bên trong suy yếu lần nữa, nhưng trên mặt vẫn không khỏi lộ ra một tia vui vẻ nhẹ nhõm.

Hôm nay Tạo Hóa Kim Liên này đã hoàn toàn bị hắn nắm giữ, hơn nữa hắn còn đột phá đến Linh Vũ sư, khí lực vô cùng cường đại, đối phó những người bên ngoài kia, đối với hắn mà nói đã hoàn toàn không thành vấn đề.

- Bất quá các ngươi đã thích đợi thì đợi thêm một chút đi! Ta hảo hảo khôi phục thần niệm xong rồi nói sau.

Lập tức Tần Phàm nghiền ngẫm thầm nghĩ, hôm nay thần niệm của hắn bởi vì bị tách ra một bộ phận, giống như bị chém một tay, là ở vào trạng thái bị thương, bất quá chém tay là khó có thể mọi lại, nhưng thần niệm trải qua tĩnh dưỡng vẫn có thể lớn mạnh lần nữa.

Lập tức Tần Phàm mở mắt.

- Xem ra ngươi đã thành công rồi.

Trông thấy Tần Phàm mở to mắt, Cổ Mặc cũng thở dài một hơi. Nếu như không thành công, thần niệm của Tần Phàm sẽ trở nên nghiền nát hoặc là hỗn loạn, biến thành một người điên, nhưng hôm nay hai mắt hắn thanh minh, hết thảy đều bình thường.

- Mặc dù thiếu chút nữa phải chết rồi, nhưng cuối cùng vẫn sống! Hôm nay Tạo Hóa Kim Liên này đã hoàn toàn do ta khống chế, ta muốn thời điểm nào đi ra ngoài cũng có thể, bất quá hiện tại thần niệm cùng tinh thần ý chí của ta đều hết sức yếu ớt, vẫn là nghỉ ngơi thật tốt một chút.

Tần Phàm khẽ cười nói:

- Bên ngoài còn có trò hay chờ ta đây này.

Bên cạnh hồ lớn.

- Hôm nay đã là chín chín tám mươi mốt ngày rồi! Tạo Hóa Kim Liên này còn không có phản ứng!

Trên bờ, mọi người xem như một khắc không ngừng nhìn chằm chằm vào Tạo Hóa Kim Liên, nhưng còn không có dấu hiệu nở rộ.

- Hiện tại chỉ là thời điểm giữa trưa, chờ một chút đi.

Lúc này Lâm Hồng cũng có chút bận tâm là tin tức mình bắt được phạm sai lầm, bất quá trên miệng vẫn động viên đồng bạn nói.

Thời gian chậm rãi đi qua, đảo mắt đã đến thời điểm hoàng hôn.

Tà dương như máu, rơi vào trên mặt hồ này, có mỹ lệ nói không nên lời.

- Con mẹ nó! Đợi uổng công rồi!

Đại Hán tên là Hoàng Phong kia, mặt mũi run rẩy, không có tâm tình đi thưởng thức cảnh đẹp này. Hắn bực bội nhặt một tảng đá trên bờ, hung hăng ném tới Tạo Hóa Kim Liên.

Bành!

Nhưng mà lúc tảng đá vừa vặn ném tới phía trên Tạo Hóa Kim Liên, đột nhiên kim quang đại thịnh, toàn bộ mặt hồ đều bị chiếu lên ánh vàng rực rỡ.

Lúc này, Tạo Hóa Kim Liên mở ra lần nữa!

Kim quang bốn sắc chiếu rọi mặt hồ, kim liên hoa lệ nở rộ.

- Ha ha, chín chín tám mươi mốt ngày rồi! Kim liên chó má kia rốt cục nở rộ lần nữa!

Hoàng Phong trông thấy Tạo Hóa Kim Liên đột nhiên nở rộ, đứng lên hưng phấn hét lớn.

- Xem ra tên điên kia ghi lại là thật sự.

Lúc này Lâm Hồng cũng lộ ra một vòng mỉm cười, lần này Tạo Hóa Kim Liên thật sự nở rộ lần nữa rồi, dựa theo trung niên nhân họ Dư nói, hắn sẽ có hai hạt sen. Mà nghĩ đến đã lấy được hai hạt sen, có thể đổi tới đồ vật rất tốt, tâm tình của hắn lộ ra tung tăng như chim sẻ.

- Lâm Hồng, lần này Tạo Hóa Kim Liên thật sự nở rộ như lời ngươi nói rồi, Dư mỗ ta nói giữ lời, ngươi có thể chiếm hai hạt sen, mặt khác ta sẽ bảo vệ ngươi ra khỏi Yêu thú hoang nguyên.

Trung niên nhân họ Dư nhìn xem kim quang chói mắt trong hồ kia, gật đầu nói ra.

- Cảm ơn Dư ca.

Lâm Hồng vốn còn lo lắng những người khác sẽ bất mãn, nhưng nghe trung niên nhân họ Dư nói sẽ bảo vệ mình ra khỏi Yêu Thú hoang nguyên, lòng của hắn xem như buông lỏng.

Những người khác hoàn toàn chính xác cũng có khởi qua lòng cướp đoạt, nhưng nghe trung niên nhân họ Dư kia nói như vậy, đều có phần thâm ý liếc nhìn Lâm Hồng, cũng không có lên tiếng, tựa hồ trong nội tâm đều hiểu rõ ra.

Ở chỗ này bây giờ, thực lực là Lâm Hồng thấp nhất, hơn nữa hắn cũng không có bối cảnh gì, hai hạt sen này, khả năng hắn có thể nắm bắt tới tay là rất thấp.

Bất quá những chuyện này, bọn hắn tự nhiên sẽ không nói cho Lâm Hồng.

- Tất cả mọi người cẩn thận đề phòng, một hồi lấy được hạt sen, do Dư mỗ đến phân phối, mọi người không có ý kiến gì chứ?

Lúc này trung niên nhân họ Dư kia cẩn thận từng li từng tí xem xét bốn phía một phen, sau đó mới tiếp tục mở miệng nói.

- Chúng ta đều nghe Dư ca. xem tại TruyenFull.vn

Những người khác vội vàng phụ họa nói, sau đó đều bước vào trong hồ, đề phòng bốn phía, chậm rãi tới gần Tạo Hóa Kim Liên, đã có lần giáo huấn trước, lúc này bọn hắn lộ ra cẩn thận rất nhiều.

Mà bọn hắn vừa mới thảo luận xong xuôi, lúc này Tạo Hóa Kim Liên trong hồ kia cũng hoàn toàn nở rộ, kim quang chói mắt làm cho không người nào có thể nhìn thẳng cuối cùng cũng tán đi, toàn bộ Tạo Hóa Kim Liên cũng lộ ra, liên hoa kim sắc, sương trắng hơi mỏng phiêu du trên toà sen, còn có đài sen kim sắc kia...

- Tựa hồ trên đài sen có người?

- Là tiểu tử hơn hai tháng trước bị nhốt vào kia!

Mà khi tầm mắt của mọi người đều rơi vào phía trên đài sen kia, lại phát hiện phía trên đài sen ngồi một thiếu niên áo xanh, nhắm hai mắt, khuôn mặt yên tĩnh, cho dù bên ngoài động tĩnh rất lớn, nhưng hắn vẫn không nhúc nhích.

- Hẳn là đã chết a?

Hoàng Phong kia nhìn chằm chằm vào Tần Phàm thật lâu, phát hiện thật sự là không có phản ứng, lúc này mới nhếch miệng nói ra.

- Hừ, hi vọng hắn không có lảng phí hạt sen của chúng ta.

Hàn Đương kia hừ lạnh một tiếng, âm trầm nói.

- Qua đi xem liền biết.

Trung niên nhân họ Dư kia phất phất tay, trầm giọng nói ra:

- Mọi người vẫn là cẩn thận một chút, từ hơn hai tháng trước xem ra, tiểu tử này cũng không đơn giản.

Cảm ứng được những người kia càng ngày càng gần, Tần Phàm rốt cục chậm rãi mở mắt, hôm nay Tạo Hóa Kim Liên này đã tương đương với một bộ phận thân thể của hắn, hắn không muốn cho những người này đạp vào cánh hoa.

- Ta ở bên trong đã qua hơn hai năm, tổng cộng hơn hai mươi bảy tháng, ở khoảng 800 ngày gì đó! Nhưng bên ngoài chỉ qua chín chín tám mươi mốt ngày?

Tần Phàm nghe những người kia nói, trong nội tâm âm thầm tính toán:

- Nói cách khác thời gian trong không gian kim liên này cùng bên ngoài trôi qua kém gấp 10 lần! Ở bên trong qua 10 ngày mới tương đương với bên ngoài một ngày!

- Ha ha, nói cách khác, ta ở bên trong lâu như vậy, bên ngoài còn chưa tới ba tháng, như vậy ta còn không có bỏ qua khảo hạch gia tộc thăng phẩm!

Lập tức Tần Phàm lộ ra một dáng tươi cười nhẹ nhõm, sau đó từ trên đài sen đứng lên, đạp đài sen một cái, cả người cao cao bay lên trời.

Mà lúc này, dưới thân thể của hắn, Tạo Hóa Kim Liên kia ở dưới khống chế của hắn, kim quang chói mắt lần nữa phát ra, cánh hoa bắt đầu khép lại lần nữa.

- Kim liên đóng lại lần nữa!

Hoàng Phong kia quýnh lên, đang muốn xông qua, nhưng trường đao trong tay Tần Phàm tùy tiện vẽ một cái, vài đạo tường nước chắn ở trước mặt của hắn.

Khi thân hình Tần Phàm rơi xuống lần nữa, kim liên cũng đã khép lại hoàn tất, hai chân của hắn vừa vặn rơi vào đỉnh nhọn của kia Tạo Hóa Kim Liên, từ trên cao nhìn xuống mấy người đang tới gần kia.

- Tạo Hóa Kim Liên này đã thuộc về tại hạ, các vị vẫn là trở về đi.

Ánh mắt Tần Phàm bình tĩnh đảo qua mọi người, sau đó tự tin thong dong nhàn nhạt nói ra, thanh âm không lớn, nhưng đầy đủ để ỗi người nghe rõ ràng.

- Tiểu tử, thật sự không thể tưởng được nhiều ngày như vậy, ngươi vẫn không chết!

Hoàng Phong kia ngẩng đầu nhìn Tần Phàm đứng ở trên đỉnh kim liên, lộ ra có chút kinh ngạc, sau đó mặt mũi rung rung, nhe răng cười nói:

- Nhưng ngươi mới vừa nói cái gì? Tạo Hóa Kim Liên này là của ngươi? Có phải ngươi bị vây ở trong Tạo Hóa Kim Liên thành tên điên rồi hay không hả?

Sau đó hắn còn xoay người sang chỗ khác nhìn Lâm Hồng hỏi:

- Lâm Hồng, ngươi không phải nói trước kia người đã từng bị Tạo Hóa Kim Liên khốn qua đi ra, về sau biến thành tên điên sao? Ta xem quả nhiên là như vậy, ngươi xem tiểu tử này cũng bị điên rồi.

- Trong không gian kim liên không ăn không uống, lòng lại mang tuyệt vọng, người bình thường điên cũng không kỳ quái.

Lúc này thanh âm của Cổ Mặc vang lên bên tai Tần Phàm, ở hắn xem ra, hắn và Tần Phàm tự nhiên đều không phải là người bình thường. Chỉ là ngoại trừ Tần Phàm, trước kia lại vẫn có người bị nhốt trong Tạo Hóa Kim Liên còn có thể đi ra, như thế lại để cho hắn có chút ngoài ý muốn, bởi vì hắn cũng không biết sự tình Tạo Hóa Kim Liên ở chín chín tám mươi mốt ngày sẽ nở rộ lần nữa.

- Tiểu tử, giao toàn bộ hạt sen ra, Hàn gia ta lưu ngươi toàn thây.

Âm thanh của Cổ Mặc vừa rơi xuống, Hàn Đương ở đối diện lạnh lùng nhìn Tần Phàm, trong miệng âm trầm nói.

Tần Phàm nhếch miệng mỉm cười, thong dong đứng ở trên đỉnh kim liên, không có tiếp tục nói chuyện.

- Tiểu huynh đệ, sự kiên nhẫn của chúng ta có hạn, Dư mỗ khuyên ngươi vẫn là ngoan ngoãn giao hạt sen ra, nếu không đừng trách chúng ta vô tình! Không nói gạt ngươi, hôm nay trọng kiếm trong tay Dư mỗ đã khát vọng giết chóc, ta cũng không biết có thể áp chế nó bao lâu.

Lúc này trung niên nhân họ Dư kia cũng ngẩng đầu nhìn Tần Phàm, âm trầm nói.

Kỳ thật hắn trông thấy Tần Phàm tự tin như vậy, trong lòng cũng có chút kiêng kị, muốn dùng ngôn ngữ thăm dò Tần Phàm.

- Ha ha, ta cũng không gạt chư vị, hôm nay thanh trường đao trong tay ta đồng dạng đã khát khao khó nhịn rồi!

Tần Phàm nắm Hỏa Vân đao trong tay, mỉm cười, trong tâm hào hùng kích động, nhìn về phía dưới ngoắc tay. Hôm nay hắn đã trở thành Linh Vũ sư, lại luyện hóa được viên Ma chủng thứ ba, hắn cũng rất muốn biết hiện tại mình mạnh như thế nào!

Mà những người ở phía dưới này, vừa vặn có thể cho hắn kiểm tra thực lực của mình.

- Dư ca, tiểu tử này thoạt nhìn có chút cổ quái.

Lúc này Hoàng Phong kia cũng nhìn ra Tần Phàm dị thường, mở miệng nói.

- Giả vờ giả vịt!

Hoàng Phong vừa dứt lời, Hàn Đương lại nhịn không được, chỉ thấy hắn dùng sức đạp mạnh mặt hồ, thân hình cao cao nhảy lên, Kim Xà kiếm trong tay bí mật mang theo Băng Nguyên khí sắc bén, thẳng tắp đâm tới Tần Phàm.

Tần Phàm nhìn thân ảnh của Hàn Đương rất nhanh tới gần, chỉ là thong dong đứng đấy, thân hình vẫn không nhúc nhích, đôi mắt lạnh nhạt nhìn đối phương, khóe miệng chậm rãi nổi lên một tia khinh thường.

Trước khi tiến vào Tạo Hóa Kim Liên, hắn chỉ là Tiên thiên Võ sư, nhưng đã cùng Hàn Đương này đánh không chia trên dưới rồi, hôm nay hắn đã trở thành Linh Vũ sư, lại luyện hóa được Huyền Vũ Ma chủng, như vậy Hàn Đương này đã không thể làm đối thủ của hắn rồi.

Rất nhanh, thân hình của Hàn Đương liền đi tới trước mặt Tần Phàm, trông thấy ý khinh thường trên khóe miệng Tần Phàm, trong nội tâm lập tức giận dữ, Kim Xà kiếm đem hết toàn lực đâm tới Tần Phàm.

- Tiểu tử kia thật sự điên rồi, thậm chí ngay cả né tránh cũng không làm.

Phía dưới bọn người Hoàng Phong cũng đều lộ ra thần sắc trêu tức, giống như đã nhìn thấy cảnh Tần Phàm bị đâm chết.

Mà trung niên nhân họ Dư kia lại chẳng biết tại sao, trong lòng luôn cảm thấy có một tia bất an.

Phanh!

Kim Xà kiếm của Hàn Đương tựa hồ là trực tiếp đâm vào lồng ngực Tần Phàm, nhưng mà lại truyền ra thanh âm Kim Thạch giao kích, cũng không có xuất hiện tràng diện huyết tinh như mọi người tưởng tượng.

Lại nhìn Tần Phàm, thời điểm Kim Xà kiếm của Hàn Đương sắp sửa đâm đến hắn, lại có một tầng khí kình hoàng sắc hùng hậu đột nhiên xuất hiện, trực tiếp ngăn trở một kiếm này của Hàn Đương.

Trên mặt Tần Phàm xuất hiện một tia lãnh ý, ngay khi Hàn Đương cảm thấy ngạc nhiên kia, Hỏa Vân đao trong tay nhanh như thiểm điện chém ra, lập tức một hồi ánh lửa hiện lên, Hỏa Vân đao trong tay hắn thật sự mang theo Liệt Hỏa hừng hực, trực tiếp chém qua bên hông Hàn Đương.

Hô…

Tiếng gió qua đi, thân thể của Hàn Đương lập tức bị chia làm hai nửa, sau đó phun đầy huyết, chậm rãi ngã xuống trong hồ.

Trông thấy một màn này, toàn bộ mọi người phía dưới đều ngơ ngẩn! Trợn mắt há hốc mồm mà nhìn chuyện đã xảy ra trước mắt, quá nhanh, bọn hắn cơ hồ đều cho là mình sinh ra ảo giác.

- Điều này sao có thể...

Kể cả trung niên nhân họ Dư kia ở bên trong, trong nội tâm tất cả mọi người đều nghĩ như vậy.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv