Đan Vũ Càn Khôn

Chương 225: Đông như trẩy hội



Tần Phàm lộn một cái, vững vàng rơi vào trên bờ.

- Gặp lại.

Đi tới trên bờ, hắn liếc nhìn Mạnh Thần một cái, sau đó liền không hề dừng lại, rất nhanh chạy về phương hướng Nam Phong thành.

Hoàn thành hai ước định, hôm nay hắn quy tâm giống như mũi tên, hận không thể lập tức về đến nhà, nói cho cùng, hắn vẫn là phàm nhân, vẫn còn có các loại ràng buộc của phàm nhân.

- Sau khi trở về, lấy ngươi.

Nhớ tới ban đầu trước khi Triêu Thánh, trên bờ sông, dưới ánh trăng, mình nói với Tần Li, trong lòng Tần Phàm không cách nào đè nén nóng rực.

- Tỷ tỷ, không biết nàng phải chăng nghĩ tới ta, nhớ tới Tần Li, Lưu Tinh Bộ dưới chân Tần Phàm toàn lực triển khai, hắn phát hiện cho dù mình ở trong chiến đấu cũng không có bộc phát qua tốc độ như vậy.

Lại là thời điểm hoàng hôn, trời chiều kéo lấy thân hình trầm trọng, chậm rãi trôi về hướng tây.

Ttrên đường chân trời Tây Bắc, một thân ảnh thiếu niên chạy như điên.

Những ngày này, hắn cơ hồ đều là dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi, hai sự tình kia làm hắn chậm trễ không ít thời gian a.

Mà ở lúc này có Cổ Mặc chỉ điểm, lại trải qua cùng Mạnh Thần chiến một trận, hắn đối với năng lực vận dụng Tiên Thiên cũng thuần thục hơn rất nhiều.

Bởi vì vội vã về nhà, cho nên tu luyện trên đường bị hắn tạm hoãn thoáng một phát.

- Hô, rốt cục trở về rồi.

Khi tòa thành trì quen thuộc xuất hiện trước mắt, trong nội tâm Tần Phàm dâng lên một xúc động khó hiểu. Lúc này trở về, hắn xem như áo gấm về nhà, là mang theo vinh quang trở về, trong nội tâm hắn rất tự hào. (.

Đến nơi này, Tần Phàm rốt cục thả chậm bước chân, trì hoãn tâm tình bức thiết trở về nhà kia của mình thoáng một phát, sau đó thả bước chậm rãi trên đường lớn.

Tòa Đại thành trước mắt này, ở dưới ánh nắng chiều chiếu rọi, vẫn là giống như trước, tản ra khí tức cổ xưa, y nguyên giống như thường ngày, thành môn xuất nhập bận rộn, ngựa xe như nước, thậm chí nhìn ra tựa hồ càng thêm phồn vinh rồi.

Một mực đi đến nội thành, thời điểm Tần Phàm muốn đi vào cửa thành, hắn lại vô ý thức nhìn thoáng qua trên tường thành, vào lúc này, trong lòng của hắn không khỏi hiện lên một bóng hình xinh đẹp, thanh lệ vô song kia.

Nhớ rõ trước đó, thời điểm lần thứ nhất mình lịch lãm rèn luyện trở về thành, Tần Li là một mực chờ ở trên tường thành kia, nhìn thấy mình còn nhất thời xúc động từ trên tường thành nhảy xuống dưới.

Nhớ tới tình cảnh kia, trong lòng Tần Phàm có chút xúc động, cảm giác có một dòng nước ấm chảy qua. Nhưng hôm nay, tường thành lại không có thân ảnh quen thuộc kia.

- Có lẽ là tộc vụ quá bận đi à nha.

Tần Phàm hơi có chút thất vọng, nhưng mà có thể hiểu được, Tần Li đứng đầu chủ tộc vụ viện, nhất định có rất nhiều sự tình phải xử lý, chưa hẳn thật có thể mỗi đêm đều đến tường thành chờ đợi mình.

- Bất quá cũng tốt, trở về cho tỷ tỷ một kinh hỉ.

Lập tức Tần Phàm mỉm cười, tâm tình cũng hân hoan lên, sau đó trực tiếp đi vào Nam Phong thành.

- Ồ?

Nhưng vừa đi vào Nam Phong thành, Tần Phàm lại không khỏi khẽ giật mình, hắn phát hiện trong Nam Phong thành này khắp nơi đều giăng đèn kết hoa, nhà nhà đều lộ ra vui mừng.

- Hôm nay là ngày lễ đặc biệt gì sao?

Tần Phàm có chút nghi hoặc, nhìn lại trên đường xa hơn, tựa hồ cũng nhiều hơn rất nhiều xe ngựa quý báu, bình thường một ít tiểu buôn, quán nhỏ rời rạc, lúc này cũng trở nên có quy củ rất nhiều, cả tòa Nam Phong thành lộ ra rực rỡ hẳn lên.

- Ha ha, không biết gia tộc bên kia như thế nào.

Tuy trên đường thoạt nhìn vô cùng náo nhiệt, nhưng Tần Phàm vội vã về gia tộc, cho nên cũng không có dừng lại thêm, chỉ là dạo mấy vòng, đi đến lãnh địa gia tộc.

Nhưng còn không có trở lại lãnh địa, cách lãnh địa gần một dặm xa, có thể trông thấy lối vào lãnh địa sắp xếp lấy xe ngựa thật dài, hơn nữa nhìn được ra trên những xe ngựa này tựa hồ bày đặt không ít quà tặng quý báu.

- Đây là làm gì rồi hả?

Tần Phàm lộ ra càng thêm nghi hoặc.

- Như vậy ngươi còn không biết? Những cái này rõ ràng là nhìn trúng thiên tài cầm quán quân Triêu Thánh, tiềm lực vô hạn, đều đến nịnh bợ!

Lúc này thanh âm lười biếng của Cổ Mặc truyền đến bên tai.

Tần Phàm khẽ giật mình, lập tức hiểu rõ ra, những này đều là đạo lí đối nhân xử thế, hắn vừa rồi trong khoảng thời gian ngắn lại không có nghĩ tới chuyện này.

- Không thể tưởng được quán quân Triêu Thánh, lực ảnh hưởng lớn như vậy ah.

Tần Phàm không khỏi cười khổ một cái, như thế nói đến, chút ít chúc mừng trong Nam Phong thành kia, cũng hẳn là vì mình rồi.

- Cái này có cái gì? Chờ tin tức ngươi tấn chức Chân Vũ thế gia thượng phẩm truyền ra, hơn nữa lần này Nguyên thành Hầu gia kia đã giảm phẩm, cho nên Nam Phong Tần gia của ngươi là Chân Vũ thế gia cao phẩm nhất của cả Vân Châu rồi, như vậy đoàn xe ở đây sẽ dài gấp ba!

Thanh âm Cổ Mặc truyền đến lần nữa.

- Ách, những chuyện này vẫn là lưu ấy người phụ thân chậm rãi xử lý.

Tần Phàm chỉ phải bất đắc dĩ nói:

- Trách không được tỷ tỷ không thể tới tiếp ta, nhất định là bị những chuyện này phiền hà.

Hắn biết trong gia tộc khả năng tạm thời còn không có kinh nghiệm xử lý phương diện này.

- Này, tiểu tử đừng chen đội, tới sau phải xếp phía sau chứ!

Tần Phàm lướt qua đoàn xe đi đến gia tộc, lại bị đoàn xe đằng sau quát, tựa hồ có mấy đại hán còn muốn kéo mình về.

- Ta là người Tần gia.

Tần Phàm chỉ có thể tức giận nói.

- Tiểu ca, ngươi là người Tần gia?

- Ah, tiểu ca, chúng ta là Bạch gia của Hồng thành, phiền ngươi giúp chúng ta dẫn kiến quý gia chủ thoáng một phát...

- Tiểu ca, ta là Xương thành bát phẩm Chân Vũ thế gia Hoàng gia, Thiếu tộc trưởng chúng ta muốn cùng quý gia tộc Thiếu gia Tần Phàm làm bằng hữu...

- Ta là...

Nhưng Tần Phàm vừa nói mình là người Tần gia, những người này càng là một đám dâng lên, nhiệt tình nhét đồ vật lên người Tần Phàm, muốn thông qua Tần Phàm tiến vào Tần gia.

Lần này Tần Phàm càng là đau cả đầu, ngay cả đi cũng đi không được, cuối cùng chỉ có thể sử dụng nguyên khí tráo bắn đám đông ra, lúc này mới thành công thoát thân đi đến đại môn gia tộc.

- Đây là nguyên khí tráo?

- Cái gì? Thiếu niên vừa rồi kia chẳng lẽ là Tiên thiên Võ sư?

- Trời ạ, thực lực Nam Phong Tần gia này quả nhiên kinh người, một tộc nhân còn trẻ như vậy dĩ nhiên đã là Tiên thiên Võ sư.

- Nói không chừng, vừa rồi người nọ chính là Thiếu gia Tần Phàm...

- Không phải chứ, như vậy chúng ta không phải là bỏ qua cơ hội thật tốt sao?

Lúc này rất nhiều người tặng lễ lộ ra hối hận không kịp, muốn đuổi theo tiến lên, lập tức lại bị người tặng lễ phía trước ngăn lại, loạn đã thành một đoàn.

Nhưng Tần Phàm đã về tới cửa gia tộc, tự nhiên là không rảnh để ý tới những chuyện này.

Mà ở cửa ra vào Tần gia, có hai đội gia tộc hộ vệ trận địa sẵn sàng đón quân địch, ngăn mọi người nếm thử tiến vào lại.

Những gia tộc hộ vệ này, lúc này cả đám đều mặt mang ánh sáng màu đỏ, ngẩng đầu lên trời, trở nên chăm chú mười phần, tinh thần so với trước kia là tăng lên không ít.

- Hôm nay đã không nhận tặng lễ nữa, mời...

Bởi vì lúc này sắc trời đã tối, một hộ vệ trong khoảng thời gian ngắn thấy không rõ Tần Phàm, ngăn cản hắn lại, nhưng lập tức bị hộ vệ đội trưởng Tần Mãnh ngăn lại.

- Thiếu gia Tần Phàm, ngài trở về rồi...

Lúc này Tần Mãnh cũng lộ ra thập phần kích động.

- Tần Mãnh đội trưởng, khổ cực.

Tần Phàm cười cười nói ra.

- Thiếu gia Tần Phàm... Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Những hộ vệ gia tộc khác cũng phát hiện trở về chính là Tần Phàm, nguyên một đám phi thường cung kính kêu lên, trong mắt bọn họ có thể thấy được chân tâm thật ý kính phục đối với Tần Phàm.

- Ha ha, lần này thiếu gia ngài lấy được quán quân Triêu Thánh, là thiên đại vinh quang, từ nay về sau Nam Phong Tần gia chúng ta sẽ phát triển, phong quang vô hạn, cho dù lại vất vả một chút cũng đáng được.

Tần Mãnh cởi mở cười nói.

- Đúng vậy, trước kia lãnh địa củaTần gia chúng ta đâu có phong cảnh như vậy, Thiếu gia Tần Phàm ngươi không biết, những ngày này còn có một ít Chân Vũ thế gia lục thất phẩm tới, những người đó trước kia thấy chúng ta cũng chẳng thèm ngó tới, nhưng bây giờ lại đến tặng lễ cho Tần gia chúng ta.

- Ha ha, đúng vậy, tộc trưởng đại nhân còn phân phó chúng ta không cần cho bọn hắn đặc quyền.

- Thiếu gia Tần Phàm, ngài là anh hung của gia tộc chúng ta, chúng ta đều dùng ngươi mà vẻ vang.

Một hộ vệ kích động nói ra.

Nhìn xem những tộc nhân vui sướng tình cảm bộc lộ trong lời nói này, tâm tình của Tần Phàm cũng không tệ, hắn cảm thấy mình vào bên trong gia tộc này, có thể vì gia tộc này sáng tạo vinh quang, trong lòng của hắn cũng cảm thấy vui mừng.

- Ha ha, ta đây đi bái kiến phụ thân cùng tỷ tỷ, như thế liền vất vả các vị rồi.

Tần Phàm khẽ cười nói.

- Ha ha, hiện tại trong tộc còn đang chuẩn bị cử hành đại điển chúc mừng, tộc trưởng nói, từ hôm nay trở đi, toàn tộc chúng ta chúc mừng mười ngày, rất nhiều tộc nhân ở bên ngoài cũng bắt đầu gấp trở về rồi, hôm nay là ngày đại điển đầu tiên, ta đoán chừng hiện tại tộc trưởng cùng Tần Li tiểu thư đều là ở diễn võ trường.

Lúc này Tần Mãnh nói ra.

- Cảm ơn Tần Mãnh đội trưởng cáo tri.

Tần Phàm gật đầu nói, sau đó liền đi đến trong gia tộc.

- Thiếu gia Tần Phàm đi thong thả.

- Thiếu gia Tần Phàm yên tâm, nơi này có chúng ta, nhất định sẽ không xảy ra sai lầm.

Nhìn xem bóng lưng Tần Phàm, những thủ vệ này cũng cảm khái ngàn vạn, đã từng có lúc, thiếu niên kia còn được xưng là phế vật gia tộc, nhưng hôm nay thiếu niên này, lại trở thành vinh quang toàn bộ Nam Phong Tần gia, hắn thậm chí sáng tạo ra huy hoàng mà rất nhiều tổ tiên gia tộc cũng không thể sáng tạo.

- Tuổi còn trẻ đã có thành tựu như vậy, Tần Li Đại tiểu thư quả nhiên không có nhìn lầm người, Nam Phong Tần gia chúng ta có hắn, nhất định sẽ nhất phi trùng thiên.

Tần Mãnh nhìn đoàn xe tặng lễ thật dài kia, trong lòng của hắn cũng cảm thán nói.

Về đến trong lãnh địa gia tộc, Tần Phàm phát hiện ở bên trong khắp nơi đều là cảnh tượng vui mừng, khắp nơi đều giăng đèn kết hoa, huyền hồng treo bích, thoạt nhìn thậm chí so với gia tộc trắc thí hàng năm còn muốn long trọng vài phần.

Hô… bồng…

Tần Phàm ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện còn có bắn pháo hoa, yên hoa sáng lạn tách ra trên không trung, biểu thị Nam Phong Tần gia đi về hướng huy hoàng.

Chỉ là ở phía sau, Tần Phàm lại nhớ tới Thái Hiên đã từng nói qua với hắn, trong nội tâm vẫn hơi cảm thấy có chút trầm trọng, những chuyện cùng Càn Kinh Tần gia kia, phải sớm nói cho phụ thân một chút, để người nhanh nghĩ biện pháp ứng đối.

- Đoán chừng là lễ mừng gia tộc đã bắt đầu a.

Tần Phàm tâm hơi xoay chuyển, sau đó trực tiếp đi đến diễn võ trường.

Còn chưa đi vào diễn võ trường, Tần Phàm liền phát hiện âm thanh huyên náo của người ở bên trong, tộc nhân tựa hồ như đắm chìm trong hải dương sung sướng.

Tại Đại Càn quốc, đặc biệt là bên trong Chân Vũ thế gia, các tộc nhân cùng vinh cùng nhục dính vào rất chặt, từ nhỏ đều bị giáo dục dùng lợi ích gia tộc làm trọng, tuy lẫn nhau có cạnh tranh, nhưng gặp được sự tình gì đều phải đoàn kết nhất trí.

Mà các tộc nhân trưởng thành, đều có một quan niệm nhất trí, cái kia chính là bồi dưỡng thiên tài trong gia tộc, kéo dài huy hoàng, mà một ít tộc nhân thiên phú không tốt, sau khi niên kỷ tăng trưởng, sẽ chủ động đi gánh vác sinh ý gia tộc, nhường tài nguyên cùng cơ hội cho tộc nhân có thiên phú tốt.

Nhìn ra được lúc này Tần Phàm lấy được quán quân Triêu Thánh, những tộc nhân này đều hưng phấn được khó có thể kiềm chế rồi.

- Những chuyện này vẫn chỉ là nói cho phụ thân cùng các trưởng lão biết rõ thì tốt rồi, không cần phải ảnh hưởng tâm tình những tộc nhân này.

Tần Phàm thầm suy nghĩ, sau đó trên mặt liền hiện ra mỉm cười, chậm rãi bước lên đường nhỏ tới diễn võ trường.

Mà vừa mới vào, một thân ảnh xinh đẹp mặc quần áo bích lục đâm đầu đi tới, hai người đồng thời ngẩng đầu lên nhìn về phía đối phương, bốn mắt nhìn nhau.

Trong Diễn võ trường, khắp nơi là hoan thanh tiếu ngữ, các tộc nhân chúc mừng, đốt pháo hoa, uống rượu ngon, một ít tiểu hài tử trong tộc truy đuổi chơi đùa, tràng cảnh cực kỳ náo nhiệt.

Mà ở trên đầu đường nhỏ, lúc này lại lộ ra có chút u tĩnh, quang mang của Dạ Minh Châu cùng đèn lồng nhàn nhạt chiếu rọi, cây cối hai bên khi thì phát ra vài miếng lá cây xào xạc, có vài phần đìu hiu.

Hai bóng người cách nhau bất quá 10m, tương đối mà đứng.

Tần Phàm mặt mang mỉm cười, nhìn người đối diện hồi lâu không nói tiếng nào, trong lòng có xúc động nhàn nhạt, chuyện cũ cùng nhớ lại tuôn ra trong lòng.

- Sau khi trở về, lấy ngươi.

Câu hứa hẹn dưới ánh trăng kia, Tần Phàm một mực ghi ở trong lòng, lúc này nhìn thấy bóng hình xinh đẹp, thanh lệ vô song này, hắn cảm thấy hạnh phúc tràn đầy.

- Tỷ tỷ, ta đã trở về.

Trông thấy bóng hình xinh đẹp mà trong nội tâm tưởng niệm đã lâu, Tần Phàm có chút tâm sự băn khoăn, lúc này trên mặt cũng không khỏi được lộ ra vui vẻ ấm áp.

Lúc này Tần Li thoạt nhìn có chút gầy hơn, còn có một chút cô đơn, tựa hồ rất là mệt mỏi.

Khi chứng kiến thân ảnh quen thuộc đối diện kia, trên mặt của nàng vẫn lộ ra kinh hỉ chi sắc, giống như một đóa thủy tiên ở trong tích tắc chậm rãi tách ra, có một loại kinh tâm động phách nói không nên lời.

- Hiện tại lễ mừng mới bắt đầu không lâu? Sao tỷ tỷ lại ra?

Trên mặt Tần Phàm cười hỏi.

- Nhớ ngươi.

Nhìn thiếu niên đứng ở trước mắt kia, Tần Li khẽ cắn răng, hồi lâu mới nói ra hai chữ kia.

Tần Phàm nghe thấy hai chữ kia, giống như đã ăn ngọt mật nhất trên đời, chỉ cảm thấy nội tâm ấm áp, thần kinh quanh thân đều nhận lấy xúc động. Trên mặt của hắn lộ ra vẻ thâm tình, sau đó như ngày xưa mở hai cánh tay của mình ra.

Tần Li liên tục chạy về phía Tần Phàm, sau đó không chút do dự nhào vào trong lồng ngực đã lâu kia, đầu dán ở trước ngực hắn, bởi vì di động, thân thể tựa hồ đã có chút run rẩy.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv