Đan Vũ Càn Khôn

Chương 17: Vũ ngọc



- Cái gì vậy?

Tần Phàm dùng thần thức truyền âm hỏi.

- Ở trên kệ bên trái, tầng thứ hai.

Thanh âm Cổ Mặc lại truyền đến.

Tần Phàm quay đầu, thấy trên kệ bạch ngọc bày một viên dạ minh châu, mỗi một tầng đều là một vòng tròn đang chậm rãi chuyển động, quang mang dạ minh châu chiếu rọi xuống, vô cùng xa hoa.

- Là khối ngọc này sao?

Tần Phàm đi tới, cầm lên một ôn ngọc hình trứng cỡ trứng bồ câu trên tầng thứ hai, âm thầm hỏi.

- Ánh mắt cũng không kém lắm đâu.

Cổ Mặc cười nói, sau đó giải thích cho Tần Phàm:

- Khối ngọc này tên là Vũ Ngọc, mang theo trên người có thể tăng lên tốc độ tu luyện.

Tần Phàm nhìn nhìn giới thiệu bên trên, quả nhiên viết: Vũ Ngọc, có thể đề cao gấp đôi tốc độ tu luyện của tu luyện giả.

Vì thế hắn bĩu môi, không cho là đúng truyền âm nói:

- Mặt trên không phải có viết sao? Người khác cũng biết, nhưng bây giờ còn chưa bị mua đi, vậy cũng không phải là thứ tốt gì, ta còn tưởng rằng là nhặt được tiện nghi đâu.

Tại kiếp trước, có đôi khi hắn cũng đi dạo thị trường đồ cổ, nhặt tiện nghi cũng là ngôn ngữ trong nghề chơi cổ vật, ý là mua được đồ vật mà cả người bán cũng không biết giá trị chân thật của nó.

- Hắc hắc, Vũ Ngọc thì ai cũng biết, nhưng bên trong khối ngọc này có một giọt Vũ Ngọc tinh hoa, nếu không có lực cảm ứng của cao thủ ngoài Võ Tôn thì không cách nào biết đến.

Cổ Mặc cười hắc hắc, đắc ý nói.

- Tinh hoa Vũ Ngọc?

Tần Phàm sờ lên mặt ôn ngọc, linh hồn cảm ứng của hắn cũng không yếu, tựa hồ mơ hồ cảm ứng được có một thứ gì đó thật kỳ diệu tồn tại bên trong khối ngọc kia.

- Vũ Ngọc bình thường tối đa chỉ tăng lên được gấp đôi tốc độ tu luyện, nhưng nếu là Vũ Ngọc ẩn chứa tinh hoa, có thể giúp tăng lên gấp mười, thậm chí gấp trăm lần! Ngươi nói có phải là thứ tốt hay không?

Thanh âm của Cổ Mặc truyền đến, ở phương diện này hắn thật sự là có đầy đủ kiến thức, bởi vì khi hắn còn trẻ tuổi từng lấy được một khối Vũ Ngọc tinh hoa.

- Có thể tăng lên tốc độ tu luyện hơn trăm lần?

Tần Phàm không khỏi thầm hít sâu một hơi, tốc độ này nhanh tới mức có thể so sánh với đan dược. Nhìn lại giá cả trên khối ngọc, hắn nở nụ cười khổ: mười vạn kim nguyên!

Đây là do Tàng Trân Các còn chưa biết bên trong đây ẩn chứa Vũ Ngọc tinh hoa!

- Lão nhân, ta làm sao có nhiều tiền như vậy ah!

Vẻ mặt Tần Phàm mất tự nhiên, vừa rồi hắn bán ra mấy bình Sinh Cơ Hoạt Huyết Tán cũng chỉ được một vạn hai kim nguyên mà thôi!

- Chuyện này tùy ngươi, nhưng ta có thể nói cho ngươi biết đây là thứ tốt, tương lai ngươi đừng hối hận là được!

Thanh âm uể oải của Cổ Mặc truyền tới, việc có tiền hay không hắn cũng không cần nghĩ qua.

Nhưng đúng lúc này, các chủ Tàng Trân Các nhìn thấy Tần Phàm đi vòng lại, cầm một khối Vũ Ngọc lên quan sát, mỉm cười đi tới.

- Vị đại sư này, như thế nào? Trúng ý khối Vũ Ngọc này hay sao?

Khóe môi Tần Phàm co quắp, buông Vũ Ngọc xuống, dùng thanh âm khàn khàn nói:

- Là có chút thích, nhưng đáng tiếc hiện tại trên người lão phu không đủ tiền.

Các chủ Tàng Trân Các không khỏi ngẩn ra, một luyện dược sư lại dám nói là mình không có tiền? Trong lòng hắn không khỏi thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ ta nghĩ lầm rồi? Hắn cũng không phải người luyện chế Sinh Cơ Hoạt Huyết Tán hay sao?

Nhưng làm các chủ Tàng Trân Các, kinh nghiệm đương nhiên thập phần lão luyện, hắn cười cười thử hỏi:

- Ha ha, đại sư nói đùa, có thể luyện ra được Sinh Cơ Hoạt Huyết Tán phẩm chất cao như vậy, làm sao lại là người thiếu tiền đây?

- Lão phu lại không có nói ta là luyện dược sư kia.

- Không phải hắn? Nhưng hắn rõ ràng là một thiếu niên, nếu không phải hắn thì vì sao hắn phải cải trang? Chẳng lẽ luyện dược này là do hắn trộm tới?

Trong lòng các chủ Tàng Trân Các hiện lên thật nhiều nghi vấn, nhưng vẻ mặt vẫn mỉm cười thật tự nhiên:

- Một khi đã như vậy, nếu lão tiên sinh có thể giới thiệu vị luyện dược sư tôn quý kia cho Tàng Trân Các chúng ta, ta dùng nửa giá tiền bán Vũ Ngọc này cho ngài, ngài thấy thế nào?

- Hắc hắc, vị luyện dược sư kia chính là vì không muốn làm cho người ta biết cho nên mới để cho ta đến đây bán luyện dược, vì vậy ý tốt của các chủ ta chỉ có thể tâm lĩnh.

Thanh âm khàn khàn của Tần Phàm lại truyền ra:

- Khối Vũ Ngọc này ta mua đúng giá của nó.

Vừa dứt lời, hắn lại lấy ra một bình bạch ngọc, đặt lên quầy thản nhiên nói:

- Đây là một bình Trúc Cơ Tán, thỉnh các chủ ra cái giá, nhìn xem có thể đổi được khối Vũ Ngọc này hay không đi.

- Trúc Cơ Tán?

Trên mặt các chủ Tàng Trân Các không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, có điểm không thể tin được cầm lấy bình ngọc mở nắp ngửi qua một chút. Làm các chủ Tàng Trân Các, hắn từng gặp qua vô số vật quý, chỉ vừa ngửi liền xác nhận hương vị độc đáo trong bình chính là Trúc Cơ luyện dược không thể nghi ngờ!

Trúc Cơ luyện dược được xưng là loại luyện dược đê giai khó luyện chế nhất, đặc biệt là thánh phẩm Trúc Cơ Đan, đó là khó khăn trong khó khăn! Nghe nói cũng không phải toàn bộ luyện đan sư đều có thể luyện chế ra được, cả Đại Kiền quốc chưa chắc có được mười người có thể luyện chế! Về phần Trúc Cơ Hoàn cùng Trúc Cơ Tán, đó cũng là loại cao cấp nhất đại biểu cho linh hoàn cấp cùng linh tán cấp!

Nói cách khác, người có thể luyện chế ra Trúc Cơ Tán trình độ đã là luyện dược sư linh tán cấp đỉnh! Có lẽ tùy thời đều có thể đột phá trở thành luyện dược sư linh hoàn cấp!

Các chủ Tàng Trân Các cũng là một luyện dược sư, tuy rằng hắn chỉ là luyện dược sư linh lộ cấp, cũng không năng lực luyện chế được luyện dược Trúc Cơ, nhưng tiếp xúc thật nhiều luyện dược sư của rất nhiều gia tộc, ánh mắt đã trở nên cực kỳ độc đáo, một bình Trúc Cơ Tán cùng mấy bình Sinh Cơ Hoạt Huyết Tán đều có độ tinh thuần cao phi thường. Cho nên vừa rồi hắn mới ra giá cả cao như thế, bởi vì hắn hết sức rõ ràng độ tinh thuần của luyện dược càng cao, trình độ của luyện dược sư càng cao!

Độ yêu cầu của linh tán là phải đạt tới 80%, mà bình dược này phải có độ tinh thuần vượt qua 90%, như vậy đại biểu cho trình độ gì?

Các chủ Tàng Trân Các thật sự có chút không thể tin được, ở Tàng Trân Các chỉ có vài vị luyện dược sư linh hoàn cấp, về phần luyện đan sư xưa nay vẫn luôn một mực mời chào cũng không mời được, chẳng lẽ trong Nam Phong thành nho nhỏ lại có được một vị hay sao?

- Xin hỏi các chủ, ý của ngài như thế nào?

Tần Phàm thấy lão nhân kia thật lâu không nói gì, đành mở miệng hỏi.

Kỳ thật lúc này là do Tần Phàm sơ sót, hắn không nhớ được trong "Luyện dược sư thủ sách" có nói qua, thông qua độ tinh thuần của luyện dược liền có thể phỏng đoán được cấp bậc năng lực của luyện dược sư.

Độ tinh thuần của luyện dược linh tán cấp bình thường là ở 80%, linh hoàn cấp là 90%, mà linh đan cấp là 100%! Mấy bình luyện dược linh tán cấp mặc dù do hắn đặc biệt luyện chế, giấu diếm trình độ luyện dược của mình để tránh bị chú ý, nhưng do bản thân thói quen luôn yêu cầu nghiêm khắc với bản thân, nên cho dù Tần Phàm chỉ tùy ý luyện chế linh tán nhưng mỗi một bình đều có độ tinh thuần tiếp cận 100%!

Nói cách khác, lần này Tần Phàm cải trang giấu diếm nhiều như vậy xem như đã uổng phí tâm cơ.

- Bình Trúc Cơ Tán này phẩm chất thượng thừa, giá trị phỏng chừng là ngoài mười vạn kim nguyên, cũng đủ đổi khối Vũ Ngọc này.

Lúc này các chủ Tàng Trân Các đã khôi phục trạng thái bình thường, mỉm cười nói.

- Vậy ta lấy khối Vũ Ngọc này.

Tần Phàm trực tiếp đem Vũ Ngọc nhét vào người, sau đó không nói thêm lời nào, trực tiếp đi ra cửa.

Dứt khoát lưu loát như vậy? Các chủ Tàng Trân Các không khỏi ngẩn ra, nhưng rất nhanh liền kịp phản ứng, luyện dược sư cao minh như thế nhất định phải kết giao mượn sức! Vì thế vội vàng hướng Tần Phàm hô:

- Lão tiên sinh xin chờ một chút.

Nghe thanh âm truyền tới sau lưng, Tần Phàm xoay đầu lại, liền thấy các chủ Tàng Trân Các đưa ra một tấm kim tạp, nói:

- Đây là thẻ khách quý của Tàng Trân Các chúng ta, chỉ cần lão tiên sinh cầm nó, ngày sau đến Tàng Trân Các mua đồ vật gì cũng đều được giảm 10% giá cả.

- Giảm 10%?

Tần Phàm không khỏi ngẩn ra, đây không phải là số ít ah! Chỉ nói Vũ Ngọc hôm nay cần mua, giảm giá đó là một vạn kim nguyên! Bao nhiêu dân chúng bình dân mỗi năm thu nhập còn chưa tới một vạn kim nguyên đâu!

- Cảm ơn.

Tần Phàm cũng không khách khí, trực tiếp tiếp lấy tấm kim tạp. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Hi vọng lần sau có thể cùng ngài thẳng thắn gặp lại.

Lúc này các chủ Tàng Trân Các chợt cười nói, làm như xuyên thấu qua áo choàng liếc mắt liền nhìn thấu hắn.

Tần Phàm ngây ra, nhưng ngay lập tức giả vờ như không hiểu, cười hắc hắc nói:

- Nếu lần sau còn có thể vận tốt như vậy giúp đỡ vị đại sư kia làm việc, ta tự nhiên sẽ lại đến.

Nói xong xoay người rời khỏi Tàng Trân Các.

Nhìn thấy bóng lưng Tần Phàm rời đi, các chủ Tàng Trân Các thoáng hiện nét cười như một lão hồ ly, cũng không biết nghĩ tới chuyện gì.

Một lát sau, hắn nhìn nữ tử bán hàng nói:

- Nam Phong Tần gia có hướng Tàng Trân Các chúng ta mua Trúc Cơ luyện dược đã lâu, hiện giờ rốt cục có hàng, Tần Li tiểu thư cũng là người không tệ, nhân tình này bán cho nàng đi…ngươi cho người thông tri Tần gia một chút.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv