Đan Thần

Chương 671: Lại tương kiến (1)




- Đừng tìm, ngay cả Khô Cốt đạo nhẫn cũng bị giết, những người Bắc Minh gia tộc tại thành Hỏa Vân mạnh nhất cũng chỉ là Địa Anh đỉnh phong thôi, nào dám lộ diện chứ.

- Cũng phải, chờ xem, ngày mai có náo nhiệt rồi.

...

Tất cả Tu Chân Giả của thành Hỏa Vân nói cái gì cũng có, chỉ sợ mấy tồn tại Thiên Anh kia, vào lúc này đều đang nhìn Trình Cung, Đông Phương Linh Lung, mập mạp, sắc quỷ, Túy Miêu, Đông Phương Ngọc Sanh bốn người đi theo sau lưng của Trình Cung.

- Ta sẽ ở lai Đông Bắc Đan Châu nhiều hơn mấy ngày, nếu muốn tìm ta báo thù, tùy thời có thể đi tới, có muốn nói chuyện hợp tác cũng không thành vấn đề, tùy thời hoan nghênh, chỉ hi vọng người Đông Phương gia tộc có chút tâm huyết, chúng ta đi thôi.

Trình Cung nói xong câu cuối cùng nhìn qua tất cả người ở phía sau, trực tiếp mang theo Đông Phương Linh Lung rời đi, bởi vì thần niệm của hắn cảm nhận được không gian chấn động kịch liệt, hiển nhiên có người đang từ xa xé rách không gian, nhanh chóng tới đây.

Thần niệm của hắn hiện giờ đã có thể lan tràn tới trên không trung bộ của Đông Phương gia tộc, tuy không thể dò xét tình huống ngọn núi chính của Đông Phương gia tộc, nhưng cũng đủ cho hắn có thời gian phản ứng để làm mọi việc.

Nhìn thấy bọn người Trình Cung rời đi, nhưng người ở phía dưới thật lâu sâu vẫn chưa có bình tĩnh được, một ít người bởi vì Đông Phương Ngọc Sanh cổ động, đó là một ít người nhiệt huyết của Đông Phương gia tộc.

Về phần hành tung của bọn người Trình Cung, cho dù tất cả tồn tại Thiên Anh của các thế lực ở thành Hỏa Vân không ai dám dò xét cả, hay nói giỡn, vị Trình đại thiếu kia một đường đánh tới, ngay cả Khô Cốt đạo nhân cũng có thể đánh chết nhẹ nhàng, ai dám đi trêu chọc hắn.

Mà Trình Cung cũng không có đi quá xa, sau khi đi ra khoảng vạn dặm, liền mang mọi người tiến vào không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh.

- Tỷ... Ngươi... Ngươi không có việc gì thì quá tốt!

Vừa tiến vào không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh, Đông Phương Ngọc Sanh khó mà áp chế được cảm xúc của mình, vô cùng kích động nói ra.

Lúc này, Đông Phương Linh Lung mới phát hiện mình đang bị Trình Cung ôm chặc, cục diện ở cung điện vừa rồi khá tốt, giờ phút này nhìn thấy bọn người mập mạp, sắc quỷ dáng tươi cười, lại nhìn thấy đệ đệ của mình đang kích động, tay của Đông Phương Linh Lung vỗ nhẹ lên cánh tay Trình Cung đang ôm eo của nàng.

Trình Cung cười buông ra, Đông Phương Linh Lung yêu thương nhìn Đông Phương Ngọc Sanh, nhìn bộ dáng của hắn, dùng tay vuôt ve đầu của hắn, trên thực tế lúc này Đông Phương Ngọc Sanh đã cao hơn Đông Phương Linh Lung một chút, nhưng nàng vẫn giống như còn bé, rất tự nhiên, thân thiết như vậy.

- Ngươi lớn lên rồi, tỷ tỷ thật cao hứng.

Đây là cảm giác lớn nhất của Đông Phương Linh Lung, Đông Phương Ngọc Sanh cũng xúc động vì mình nổi danh khắp Đông Bắc Đan Châu, nhưng lần này biểu hiện quá kinh người trước mặt mọi người, tuy Đông Phương Linh Lung đã đoán được, những lời cổ động mọi người của Đông Phương Ngọc Sanh khẳng định được Trình đại thiếu dạy bảo. Nhưng biểu hiện của Đông Phương Ngọc Sanh cũng vượt qua ngoài ý liệu của nàng, nhất là nhìn thấy mình sau khi xuất hiện, hắn còn có thể ổn định tâm thần, thẳng đến khi tiến vào không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh, mới khôn ngoan buông lỏng một hơi, đây chính là điều làm cho Đông Phương Linh Lung cảm thấy ngoài ý muốn.

- Tỷ, người chịu khổ rồi, ta...

- Ngươi đã làm rất tốt, ngươi bây giờ mới bao nhiêu tuổi chứ!

- Tiểu tỷ... Ô ô... Tiểu tỷ...

Lúc này, Đông Phương Thanh Mai đang ở trong không gian ngoại đỉnh tu luyện cũng bị Trình Cung gọi ra, phát hiện Đông Phương Linh Lung đang ở trước mặt của mình, nước mắt không thể kiềm được mà rơi xuống, khóc rống lên.

Đông Phương Thanh Mai đi theo Đông Phương Linh Lung từ nhỏ, cảm tình với Đông Phương Linh Lung còn thân thiết hơn thân tỷ muội, hơn nữa tại Đông Phương Linh Lung trước mặt nàng cũng không cần che dấu cảm xúc làm gì. Đông Phương Thanh Mai nhào tới khóc rống lên, thật sự khiến Đông Phương Ngọc Sanh nhìn thấy cảm giác thương cảm của Đông Phương Linh Lung biến mất đi rất nhiều.

- Đại... Tỷ phu, vừa rồi ta đã nói với những người kia, dựa theo lời ngài nói mà làm việc rồi.

Đông Phương Ngọc Sanh lúc này nhớ tới thông tri bằng thần niệm của Trình Cung khi vừa thành công, bảo hắn giải quyết công việc, cho nên hỏi Trình Cung, hơn nữa rất vui lòng mà xưng hô bằng tỷ phu.

Nghĩ đến những việc Trình Cung làm, nghĩ đến tràng cảnh Trình Cung ở thành Hỏa Vân cứu tỷ tỷ ra, có tỷ phu như thế, thật sự là trâu bò mà.

- Ha ha, đại thiếu, rốt cuộc tiểu cữu này cũng nhận tỷ phu rồi đấy!

Mập mạp đi tới, ôm bả vai của Đông Phương Ngọc Sanh cười nói.

- Có đại thiếu là tỷ phu, tiểu tử ngươi vui mừng quá rồi!

Sắc quỷ cũng đi tới trêu ghẹo.

- Rất tốt.. Ách... Hài tử!

Túy Miêu cũng rất ưa thích tính cách của Đông Phương Ngọc Sanh, tính cách của Đông Phương Ngọc Sanh cũng giống như Mãnh Hổ đệ đệ hắn, nhưng từ đại gia tộc đi ra nên có chút khác biệt, tóm lại hắn rất ưa thích. Trên thực tế bọn họ cũng không lớn hơn Đông Phương Ngọc Sanh bao nhiêu, nhưng thấy Đông Phương Ngọc Sanh thì có cảm giác giống như tiểu hài tử.

Trình Cung thoả mãn gật đầu nói:

- Đi, tuy mục đích kích động của chúng ta đã đạt được rồi, nhưng vẫn có một ít lão ngoan đồng tức giận đấy, nhưng có một số việc phải có người dẫn đầu, ngươi không thể nhận định tất cả đều nhiệt huyết đâu. Dù sao, số ít người đặc biệt cực đoan đã bị Đông Phương Thiên Báo thu thập hoặc trấn áp, mà loại người này trong gia tộc là nhiều nhất, những người này đã có chút tâm huyết, trong lòng còn thừa nhận ngươi là chính thống, ngươi cũng nên phát lời cho bọn họ.

- Đại thiếu, còn chuyện ước hẹn trăm ngày giữa ngươi và Côn Bằng thái tử, chúng ta muốn là ồn ào cả Đông Bắc Đan Châu đã thành rồi, nhưng mấy đẩy ngã Đông Phương Thiên Báo, chỉ sợ không dễ dàng gì.

Sắc quỷ nhìn về phía Trình Cung, không biết Trình Cung có thay đổi chủ ý hay không. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

- Kế hoạch là kế hoạch, biến hóa là biến hóa. Không có kế hoạch nào mà không có thay đổi, tổng cộng là thay đổi ít hay nhiều mà thôi, hiện tại ta chỉ kiếm một ít chuyện cho Đông Phương Thiên Báo, bên trong xảy ra vấn đề, một khi khai chiến với Bắc Minh gia tộc, cộng thêm người trong Đông Phương gia tộc chủ chiến, hắn cũng chỉ có thể toàn lực chiến đấu, đến lúc đó chúng ta sẽ có được thời gian nhất định. Nhưng vẫn phải chôn một ít tai họa ngầm chung quanh hắn, vậy cũng là phục binh dùng lật đổ hắn sau này.

- Ân, như vậy thì không có vấn đề gì.

Sắc quỷ ngẫm lại, nói:

- Hiện giờ ta đi thông tri cho bọn người kia động thủ nhé?

- Chờ một chút, nhìn xem bên phía Lý Pháp có tin tức gì hay không, cộng thêm hiện giờ chúng ta cần cho thêm chút lửa.

Trình đại thiếu lạnh lùng nói ra.

Mập mạp chớp mắt, loại chuyện này hắn phản ứng nhanh nhất.

- Động tên Bắc Minh Triều?

- Ân.

Trình Cung gật đầu nói:

- Chúng ta vốn cần phải đợi tên Bắc Minh Triều kia đi tới thành Hỏa Vân, sau đó âm hắn, tuy hiện giờ đã cứu Linh Lung, nhưng ta sẽ bảo cho Ngọc Sanh âm thầm thông tri cho người phía Đông Phương gia tộc, bọn họ sẽ âm thầm phái người giúp chúng ta, đến lúc đó chỉ cần có người của Đông Phương gia tộc tham gia vây giết Bắc Minh Triều, có giải thích thế nào cũng vô dụng.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv