Đường Trường Tồn có vẻ vô cùng kinh ngạc nhìn cục diện này, người khác không nhìn thấy, thân là minh hữu bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả mọi chuyện diễn ra bên trong.
Hách Liên Cửu Tiêu nhớ tới tràng cảnh trong Thần Long Tiên Cung nói:
- không thể nào, Thiên Ma Nữ lợi hại hơn Vũ Thân Vương, cho dù không có bộ thiên ma giáo vượt qua tuyệt phẩm đạo khí bình thường này thì cũng không giống bình thường. Thậm chí cuối cùng còn thi triển thiên ma hiến tế trên người Trình Cung, ta cảm giác Trình Cung không dề dàng thất bại như vậy.
Đều là ma đạo, mặc dù Hách Liên Cửu Tiêu chưa từng cảm thụ qua sự lợi hại của thiên ma hiến tế, nhưng Nguyên Thủy Ma Tông cũng có một số công pháp cùng loại, hắn biết rất rõ sự đáng sợ của lĩnh ngộ loại công pháp này còn có thể thi triền ra, nhưng Trình Cung lại không có chuyện gì, vậy mới khiến người khác cảm thấy đáng sợ nhất.
- Sau khi ta xuất quan, Đại Đế đã từng nhắc nhờ ta, Trình Cung đã có năng lực ngang dọc bất cứ giới nào, ngoại trừ Đạo Tôn không người nào dám nói có thể giết chết hắn. Các ngươi nhớ lại chuyện trước đây đi, đừng nghĩ đơn giản như vậy, xem trước rồi nói.
Lúc này Cửu Vĩ Thái Tôn cực kỳ lạnh lùng nói.
Tần Hồng ở bên cạnh khẽ gật đầu, Hách Liên Cửu Tiêu và Đường Trường Tồn cũng đều không lên tiếng, sau lưng mỗi người bọn họ đều có tồn tại cường đại vượt xa tất cả lực lượng của Bà La Đa Châu thần miếu, tất cả đều lẳng lặng, chờ đợi trong bí cảnh không gian.
Toàn thân Trình Cung bị đánh bay đi ra ngoài, thân thể không ngừng vỡ vụn, phân giải, lực lượng mạnh mẽ của thiên ma chỉ không ngừng phá hủy thân thế Trình Cung.
Thiên Tôn sơ kỳ, Thiên Tôn sơ kỳ....
Bất luận là hơn mười vị thuần dương Thái Tôn cùng sở hữu đại trận Bà La Đa Thần Miếu, hay Vũ Thân Vương dựa vào thiên ma giáp và thiên ma huyết che thiên cơ đề thăng tới vô hạn, tiếp cận Thiên Tôn cảnh giới, miễn cưỡng đều chỉ là lực lượng Thiên Tôn sơ kỳ.
Nếu có thể tự do phát huy lực lượng, hiện tại Trình Cung không cần động thủ cũng có thế giải quyết, thần niệm của hắn là thần niệm Thiên Tôn đỉnh phong, thân thể cũng là thân thể Thiên Tôn trung kỳ, đứng bất động một chỗ, những công kích này đừng mơ tường xúc phạm tới hắn.
Thế nhưng dưới áp chế của Cửu Châu đại địa, những lực lượng này đối với hắn mà nói là vết thương trí mệnh. Trình Cung là người hai thế, trải qua luân hồi, trải qua vô số chiến đấu, chém giết, sinh tử, thiên kiếp, hắn cũng không phải muốn dựa vào điều này tìm kiếm cảm ngộ. Cái hắn chân muốn tìm kiếm là bí mật của lực lượng áp chế ở Cửu Châu đại địa, đây mới là mục đích của hắn.
Hiện tại dưới công kích của thiên ma chỉ, thân thể rốt cuộc không chịu nồi, Trình Cung không ngừng ngưng tụ, nhưng chỉ cần hắn hoi phóng thích lực lượng thân thể, chống lại sự ăn mòn của thiên ma chỉ, là có thể cảm thụ được một luồng lực lượng áp bách trong thiên địa. Nếu mạnh mẽ' trùng kích, phá tan loại lực lượng này, còn kinh khủng hơn thiên kiếp, như vậy sẽ phải chịu áp bách và thương tốn của tất cả lực lượng trong thiên địa, cho dù là Thiên Tôn cũng sẽ bị tiêu diệt trong nháy mắt.
Thần niệm. . . Thần niệm không ngừng đề cao, khi sắp sửa đề cao tới Thiên Tôn cảnh giới, cảm giác được một luồng ý niệm cuồn cuộn áp bách.
Lúc này dưới tình huống như vậy Trình Cung không ngừng nhiều lần đi nếm thử, cảm giác lực lượng áp chế của Cửu Châu đại địa, giống như cảm giác trong Thần Long Tiên Cung lúc đầu, bên ngoài Thần Long Tiên Cung năm đó bị người ta mạnh mẽ lấy lực lượng phong ấn, áp chế.
Hiện tại Cửu Châu đại địa cũng có một loại cảm giác giống như vậy, lẽ nào toàn bộ Cửu Châu đại địa cũng bị người ta phong ấn, áp bách, cải biến rất nhiều quy tắc mới có tình huống hiện nay.
Vạn tượng nhất long có Cửu Châu thiết luật, địa anh cũng có, nhân anh cảnh giới cũng có, mỗi một tầng đều có các loại hạn chế áp bách, tới thuần dương Thái Tôn chính là cực hạn ...
Trong nháy mắt nếm thử, thí nghiệm, sau khi trong đầu hiện lên các loại ý niệm.
- Ầm ầm...
Phá Kiếp Thương vừa mới đâm vào ngực Vũ Thân Vương trực tiếp bị đánh bay đi, Vũ Thân Vương phun ra một ngụm máu, nhưng sau một khắc xung quanh thân thể hắn xuất hiện một đường bản mệnh đạo quy, hai mắt hắn chớp động ma quang, quang mang trên thiên ma giáp đại thịnh.
- Thiên Tôn, thật sự là lực lượng Thiên Tôn, che thiên đại trận, với truyền thừa và tình huống của Bà La Đa Thần Miếu không thể có thứ này, xem ra vận khí của Vũ Thân Vương thật sự không tồi.
- Không chỉ là lực lượng Thiên Tôn bình thường, hắn tự thân mượn loại bí pháp nào đó đột phá, lấy thiên ma giáp ngưng tụ bản mệnh đạo quy, lực lượng đã tiếp cận Thiên Tôn sơ kỳ đỉnh phong, lại mượn thiên ma giáp, có lực lượng đánh một trận với Thiên Tôn trung kỳ.
- Xem trận pháp này của bọn hắn, thời gian chống đỡ không dài, không biết Trình Cung có thể làm được hay không.
- Đây là hắn cố ý cho chúng ta nhìn thấy, nếu Trình Cung chỉ đến một mình thì để chúng ta tương trợ, bản thân hắn biết hậu quả thế nào, đây là có ý cho chúng ta nhìn, đáng tiếc, hừ...
... ... ...
Một khi thi triển đại trận che trời, ngoại giới sẽ không có ai có thể có thể tra xét tình huống bên trong, mặc dù dưới tình huống phân thân của Đạo Tôn ở Cửu Châu đại địa cũng rất khó vượt qua tình huống bên trong đại trận che trời này, trừ phi hắn mạo hiểm cũng tiến vào trong đại trận.
Lúc này ngoại trừ Trình Cung, Vũ Thân Vương ở ngoài, cũng chỉ có bọn người Cửu Vĩ Thái Tôn, Đường Trường Tồn đang ở trong bí cảnh không gian của Bà La Đa Thần Miếu có thể nhìn thấy tình huống, mấy người đưa mắt nhìn nhau.
Lúc này nếu Vũ Thân Vương đang ở đây, nghe được bọn họ nói chuyện, nhất định sẽ nghĩ đến cái gì đó.
Bởi vì bầu không khí nói chuyện này hoàn toàn không giống với hắn nhìn thấy trước đó.
Trước đó vì để thi triển thiên ma chỉ, đem lực lượng thiên ma chỉ đạt đến cực hạn, đạt được vô hạn tiếp cận Thiên Tôn cảnh giới, phòng ngự của thiên ma giáp giảm bớt, dĩ nhiên bị đâm thủng. Chỉ lực lượng trên mũi thương của Trình Cung cũng quá kinh khủng, nói như thế nào thiên ma giáp cũng là tuyệt phẩm đạo khí vậy mà có thể đâm thủng.
Lúc này Vũ Thân Vương vuốt ngực vừa bị đâm thủng, hiện tại đã khôi phục nhưng trong lòng vẫn còn sợ hãi, nhưng hắn vẫn tràn ngập tự tin.
Trong Cửu Châu đại địa, mượn tất cả lực lượng tinh nhuệ của Bà La Đa Thần Miếu, mượn đông đảo ma huyết và đại trận che thiên hắn có được trong di tích viễn cổ trước đó, tạm thời che lấp thiên cơ, khiến tất cả mọi thứ ở đây giống như tồn tại ở Càn Khôn đan giới, Thần Long Tiên Cung, trong khoảng thời gian ngắn mình có thể đạt được Thiên Tôn cảnh giới, mặc dù thời gian không quá dài, nhưng để diệt sát Trình Cung vậy là đủ rồi.
- Trình Cung, ta chờ đợi ngày này đã lâu lắm rồi, Nam Chiêm Bộ Châu, Bắc Câu Lô Châu, Đông Nam Vũ Châu, Đông Bắc Đan Châu, ta sẽ tiếp quản toàn bộ, bởi vì ở Cửu Châu đại địa ta chính là tồn tại vô địch, ngươi nói ta không ngừng đưa chỗ tốt cho ngươi, hôm nay ta sẽ khiến ngươi phải trả lại tất cả cho ta, thiên ma huyết nhận.
Vũ Thân Vương điên cuồng hét lên, khoát tay, một bộ phận của thiên ma giáp kéo dài ra đã hình thành một thanh huyết nhận màu đen, nhất thời phóng ra, vượt qua khoảng cách trăm dặm tới trước người Trình Cung.
Một đạo không gian chừng trăm dặm bị bổ ra, rõ ràng có thể thấy được, giống như thiên địa bị cắt thành hai nửa.
- Đinh...
Hai tay Trình Cung giơ Phá Kiếp Thương ngăn cản, Phá Kiếp Thương thật ra không có việc gì, chỉ là pháp lực trong cơ thể Trình Cung giống như bị hút cạn, song chưởng trực tiếp toạc nứt, toàn thân lại bay về phía sau vài trăm dặm.
- Ha ha... cây thương của ngươi thực sự là thứ tốt, nhưng nó sẽ thuộc về ta, không chỉ cây thương này của ta, mà tất cả sở hữu của ngươi đều là của ta. Đan Thần Phủ, Nam Chiêm Bộ Châu, nữ nhân, tất cả mọi thứ của ngươi đều là của ta, của ta...
Lúc này bản mệnh đạo quy ngưng tụ, chân chính sở hữu lực lượng Thiên Tôn, lực lượng trên thiên ma giáp cũng không kiêng nể phát huy, Vũ Thân Vương chưa bao giờ cảm thụ được lực lượng sảng khoái như vậy.
Toàn thân có một loại cảm giác bay vút, thăng tiên, khiến hắn hưng phấn đến mức muốn quên hết tất cả.
Nhưng hắn vẫn có thể áp chế một tia lý trí cuối cùng, trong hai mắt ma quang chớp động, điên cuồng kêu lên.
- Khốn khiếp, bản đại thiếu chơi với ngươi, ngươi lại tưởng thật sao. Không đột phá Thiên Tôn sao, bản đại thiếu thì có.
Trình Cung nói, trong nháy mắt thần niệm trực tiếp phá vỡ phong tỏa, thân thể cũng khôi phục trong nháy mắt.
- Ầm...
Khi hắn khôi phục, một luồng thiên uy vô thượng mênh mông cuồn cuộn áp bách xuống.
- Ha ha...
Vũ Thân Vương nhìn thấy tất cả, cười càng thêm điên cuồng:
- Trình Cung, ngươi cho rằng có che thiên đại trận, ngươi cũng có thể khôi phục lực lượng Thiên Tôn, ngươi thật sự nghĩ rất hay, nói cho ngươi biết, đại trận che thiên này chỉ hữu dụng với ta, đối với ngươi căn bản không có tác dụng, ha ha...
- Ngươi cho rằng bản đại thiếu cần thứ đồ chơi của ngươi sao?
- Ầm...
Trong nháy mắt thiên uy cuồn cuồn, vô thượng áp chế phủ xuống, Tiểu Hư Đỉnh của Trình Cung đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Trình Cung.
Thiên uy vô thượng, lực lượng áp chế không gì sánh kịp, nhưng khi gặp phải Tiểu Hư Đỉnh nhất thời lại giống như thác nước, lập tức né tránh.
- Cái này. . . Điều này sao có thể?
Vũ Thân Vương ngây ngẩn cả người, đình chỉ công kích.
Cửu Châu cấm chế, càng đến đỉnh phong càng mạnh, nhất là hạn chế đối với lực lượng, tuyệt đối không có khả năng Thiên Tôn xuất hiện, bằng không thế cân bằng ở Cửu Châu đại địa đã sớm bị đánh vỡ.
Mình cũng thi triển rất nhiều thủ đoạn mới đạt được tình huống này, Trình Cung làm sao có thể.
Hơn nữa nhìn tình huống của hắn, dĩ nhiên lại ngưng tụ một luồng bản mệnh đạo quy, đây là chuyện gì, lẽ nào trước đây hắn cũng không hoàn toàn đột phá đến Thiên Tôn cảnh giới?
Nếu nói như vậy, vậy hắn làm sao tránh được truy sát của Côn Bằng Đại Đế, cho dù Thiên Tôn đỉnh phong bình thường cũng không thể làm được.
Không thể tưởng tượng, hơn nữa hắn còn dẫn động thiên uy, áp chế lực lượng kinh khủng như vậy.
Hắn lại nghĩ mình vận dụng toàn bộ Bà La Đa Thần Miếu, âm thầm chuẩn bị mấy tháng, hơn mười vạn người bố trí đại trận xung quanh mấy vạn dặm, hơn mười thuần dương Thái Tôn đỉnh phong, mấy trăm gã thiên anh, cộng thêm hai thanh tuyệt phẩm đạo khí cùng ma huyết của mình, cộng thêm thiên ma giáp mới miễn cưỡng làm được, còn hắn lại chỉ dựa vào một cái đỉnh, cái đỉnh kia Vũ Thân Vương cũng không xa lạ, là Tiểu Hư đỉnh.
Sao có thể như vậy, sao có thể như vậy?
Đừng nói là Vũ Thân Vương phiền muộn, ngay cả mấy người trong bí cảnh không gian cũng đều trợn tròn mắt.
Thiên uy, nếu lực lượng áp chế đơn giản như vậy, vậy Cửu Châu đại địa đã sớm rối loạn, nhưng hiện tại Trình Cung lại giống như lấy thiên uy áp chế lực lượng, lấy cấm chế của Cửu Châu ra vui đùa.
Pháp lực của Trình Cung đã sớm đạt được đỉnh phong, chỉ còn thiếu một chút mà thôi. Từ thuần dương Thái Tôn đột phá đến Thiên Tôn, cần ngưng tụ bản mệnh đạo quy, Trình Cung sớm đã ngưng tụ, lúc này chỉ là biến bản mệnh đạo quy trở nên càng cường đại hơn, có thêm một số cảm ngộ và lực lượng mà thôi.
Cho nên hắn hầu như không gặp bất cứ trở ngại nào, còn nhanh hơn Vũ Thân Vương tiến vào Thiên Tôn cảnh giới, trực tiếp đạt được Thiên Tôn sơ kỳ đỉnh phong.
So với che lấp thiên cơ, còn có cái gì sử dụng tốt hơn Đạo Tổ lệnh bài.
Mặc dù hiện tại Trình Cung chưa cường đại như lúc ở Thần Long Tiên Cung, có thể triệt để kích phát Đạo Tổ lệnh bài che lấp toàn bộ một giới, thậm chí ngay cả lĩnh ngộ ảo diệu trong đó, bắt đầu khởi động Đạo Tổ lệnh bài cũng không được, nhưng dựa vào nơi đặc biệt mà Cửu Âm Ma Đế tìm thấy trong di tích ma cung, dẫn động tất cả khí tức của Đạo Tổ lệnh bài, Trình Cung vẫn có thể miễn cưỡng lợi dụng một chút.
Tia khí tức trên Đạo Tôn lệnh bài hoàn toàn dư dả che lấp một chút thiên cơ của mình.
- Ngăn cản hắn. . . Không thể để hắn...
Thấy Trình Cung đột phá, còn có biện pháp che lấp thiên cơ, trong nháy mắt Vũ Thân Vương mất đi can đảm.
Hào khí, dũng khí trước đó nhất thời tiêu tan thành mây khói.
Nói đùa gì chứ, Trình Cung đã có thể chạy trốn trong tay nhân vật như Côn Bằng Đại Đế, hơn nữa huyên náo toàn bộ U Minh Luyện Ngục, hiện tại hắn có thể tạm thời che lấp thiên cơ thi triển ra lực lượng bản thân, còn chờ cái gì mà không chạy, chờ chết sao?
- Đinh...
Ngay trong nháy mắt đột phá, Trình Cung đã đâm ra một thương, tốc độ của một thương này còn nhanh hơn tốc độ Vũ Thân Vương thối lui.
Vũ Thân Vương sử dụng thiên ma huyết nhận ngăn lại, nhưng lúc này Trình Cung lấy thần niệm Thiên Tôn đỉnh phong khu động, lực lượng thân thể cũng là Thiên Tôn trung kỳ, lực lượng bản thân cũng hấp thu lực lượng khổng lồ trong Đạo Tôn Long Châu đạt được Thiên Tôn trung kỳ, cho dù một thương này là Thiên Tôn đỉnh phong cũng phải suy nghĩ.
Tiếng vang thanh thúy vang lên. Thiên ma huyết nhận trực tiếp vỡ vụn, một thương của Trình Cung đã không có bất cứ cái gì ngăn cản, hoàn toàn xuyên qua Vũ Thân Vương.
Thiên ma giáp điên cuồng muốn ngưng tụ, muốn bài xích Phá Kiếp Thương, nhưng lực lượng trên Phá Kiếp Thương gắt gao áp chế. Lực lượng hỏa diễm trong Phá Kiếp Thương nháy mắt đã hoàn toàn thiêu đốt cơ thể của Vũ Thân Vương.
- Cứu Đại Tế Ti, phát động đại trận, diệt địch!
Lúc này, người của Bà La Đa Thần Miếu lập tức muốn liều mạng.
- Cứu ta. . . Cứu ta. . . Cửu Vĩ Thái Tôn. . . Các ngươi. . .
Vũ Thân Vương phun huyết, nghĩ rằng đám người Cửu Vĩ Thái Tôn sẽ tới cứu.
- Xoẹt!
Trình Cung cảm thụ được khí tức trên Đạo Tổ lệnh bài muốn tiêu tán, lập tức toàn lực khống chế pháp lực bản thân, lực lượng thân thể, lực lượng thần niệm đến trình độ bán bộ Thiên Tôn.
- Ầm..
Trình Cung kịp thời khống chế được, nhưng thiên ma giáp bên ngoài cơ thể Vũ Thân Vương đã bị Trình Cung đánh tan. Trình Cung còn cố ý khống chế hỏa diễm bên trong Phá Kiếp Thương hủy diệt ma huyết bên ngoài thiên ma giáp, lần này thiên ma giáp sử dụng ma huyết che thiên cơ lập tức mất đi hiệu quả. Lần này thực sự đã xảy ra đại sự, một đạo thiên lôi trên bầu trời trực tiếp đánh xuống.
Lần này tiếng vang của thiên lôi vô cùng kinh người, toàn bộ đại trận vẫn đang vận chuyển che thiên đại trận, che thiên đại trận lập tức thành mục tiêu đầu tiên để thiên kiếp công kích.
Che thiên cơ vốn là chuyện đánh nhau với trời, loại trận pháp không hoàn toàn này chỉ có thể che thiên cơ có hạn, phải mượn trợ giúp của thiên ma giáp và ma huyết mới được. Lúc này đã không có thiên ma giáp cùng ma huyết, nhất thời bị phát hiện.
Trừng phạt nghiêm khắc này tựa hồ vượt qua tưởng tượng của mọi người, các Thái Tôn, Thái thượng trưởng lão của Bà La Đa Thần Miếu vốn còn muốn cứu viện Vũ Thân Vương, lần này toàn bộ đều bị thiên lôi bao phủ, làm gì còn nghĩ đến cứu viện.
- A. . . sao có thể như vậy, ta còn chưa đột phá, nhưng thiên kiếp của ta dẫn động rồi.
- Trời ạ, tại sao lại gặp phải thiên kiếp dị biến.
- Không thể nào, ta chỉ là thiên anh, sao lại xuất hiện ba loại thiên kiếp.
- Làm thế nào lại xuất hiện thiên lôi kiếp, ta chết chắc rồi...
Dưới sự công kích của thiên lôi, tất cả những người tham dự che thiên đại trận này đều bị liên lụy, thậm chí phía bên Trình Cung cũng bị liên lụy. Nhưng đối với điểm thiên lôi này, Trình Cung căn bản không thèm để ý, hơn nữa hắn chỉ là bị liên lụy. Lực lượng của hắn khống chế rất tốt.
Cho nên sau mấy đạo thiên lôi vẫn không có chuyện gì, nhưng những người khác của Bà La Đa Thần Miếu lại không may mắn như vậy .
Xung quanh vạn dặm, vô số thiên kiếp nổ vang.
- Nhanh như vậy sao, sao có thể như vậy.
- Khốn khiếp, lẽ nào toàn bộ Bà La Đa Châu đều phải độ kiếp.
- Điên rồi, đây là thiên phạt, đã không phải là thiên kiếp nữa.
- Mau chạy đi, chạy chậm một chút sẽ xảy ra chuyện...
Lúc này những người ẩn giấu bên ngoài quan chiến cũng vội vàng rời khỏi, chỉ hận không thể xuyên qua không qua rời đi.
- Thật đáng sợ!
Nhìn cảnh tượng hiển hiện bên ngoài, nhiều người của Bà La Đa Thần Miếu đều rơi vào thiên kiếp vô biên vô hạn, ngay cả Hách Liên Cửu Tiêu của Nguyên Thủy Ma Tông cũng không khỏi hít một ngụm lãnh khí.
- Có một số việc nhìn người khác làm luôn thấy rất dễ, giống như chuyện chơi với lửa, người khác có thể chơi xuất thần nhập hóa, nhưng nếu mình không có bản lĩnh còn tùy tiện muốn chơi, vậy chỉ làm hại mình.
Cửu Vĩ Thái Tôn khẽ lắc đầu cảm khái nói.
Hắn đã thấy Trình Cung độ kiếp rất nhiều lần, càng nghe nói không biết bao nhiêu lần, nghe cũng nhiều, thấy cũng nhiều, khiến người ta có một loại cảm giác thiên kiếp chẳng qua cũng chỉ như vậy.
Nhưng lúc này nhìn vô số người của Bà La Đa Thần Miếu đồng thời nghênh đón thiên phạt thiên kiếp, mới biết được vì sao thiên kiếp lại kinh khủng như vậy, dưới thiên phạt thiên kiếp vượt qua mấy lần bình thường, chỉ dưới một đợt công kích đầu tiên, toàn bộ lực lượng tinh nhuệ của Bà La Đa Thần Miếu cũng đã bị tiêu diệt gần tam thành.
Sau đó vẫn không ngừng chết đi, ngay cả Thái Tôn cũng vậy, thiên kiếp vốn lan tràn ra xung quanh mấy vạn dặm rất nhanh từ từ thu nạp.
Nguyên nhân rất đơn giản, tất cả tồn tại bị thiên kiếp bao phủ đều đã từ từ chết đi.
- Tại sao, tại sao có thể như vậy, Bà La Đa Thần Miếu ta... . .
Một vị đỉnh phong Thái Tôn, có cơ hội trùng kích Thiên Tôn của Bà La Đa Thần Miếu cuối cùng không cam lòng rống giận, đối mặt với một đạo thiên kiếp quỷ dị, trực tiếp biến mất.
Vũ Thân Vương vì có lực lượng Thiên Tôn, cũng lọt vào công kích của lôi kiếp, nhưng thiên ma giáp của hắn và Trình Cung cũng không ngừng hấp thu thiên kiếp tiến vào ngoại đỉnh không gian của Hư Không Âm Dương Đỉnh.
Bởi vì Trình Cung đã có thể nắm trong tay một phần thiên kiếp, thời gian lâu như vậy, Nhục Nhục, thậm chí Tần Vân Nhi đều có thể mượn thiên kiếp rèn luyện thân thể, Mặc dù bọn họ còn chưa có cách nào làm được như trình độ của Trình Cung, nhưng cái này đối với bọn họ cũng có lợi ích lớn lao, cho nên Trình Cung nhân cơ hội cũng hấp thu một phần thiên kiếp.
Bất cứ trận chiến đấu nào cũng không nhanh bằng trận thiên kiếp thiên phạt, tới rất đơn giản, trực tiếp gạt bỏ tất cả tinh nhuệ của Bà La Đa Thần Miếu, ngoại trừ Vũ Thân Vương lúc này còn miễn cưỡng chưa chết.