Lộc Minh Trạch chết rồi xuyên đến một thế giới kỳ quái, ở đây đàn ông cùng đàn ông nói chuyện yêu đương sẽ không bị mắng là đồng tính luyến ái, hắn còn tưởng mình đã đến thiên đường. Thế nhưng sau đó hắn phát hiện, ở đây làm gay, cần phải có một thứ gọi là pheromone. Lộc Minh Trạch không có pheromone, bạn trai hắn từng quen đều bắt cá nhiều tay. Sau đó hắn nghĩ thông suốt, cách viết khác nhau đứng cùng một chỗ sao có thể tính là gay, bạn trai hắn chắc chắn đều là giả gay!
Thiếu niên từng bước áp sát vị sĩ quan kia lắc đầu nguầy nguậy la hét, như một con thỏ con đang hoảng sợ, thế nhưng mùi hương của alpha đã từng đánh dấu cậu lại làm bản thân không thể phản kháng nổi, thiếu niên run chân gần như ngã quỵ trên mặt đất, sĩ quan thân vận quân trang đi tới trước mặt thiếu niên, nhìn ánh mắt cậu mà tràn đầy thương cảm, cưng chiều nhưng cũng bá đạo không cho phép chối từ.
Quân hàm màu bạc trên vai vị sĩ quan rực rỡ chói sáng dưới ánh mặt trời, như vẻ ngoài anh tuấn bắt mắt của y. Y nắm lấy cằm thiếu niên, nâng mặt cậu lên, nhẹ nhàng lau đi nước mắt. Một loạt tạp âm phá vỡ bầu không khí bi thương của cặp uyên ương số khổ vừa mới đoàn tụ, vị sĩ quan và thiếu niên cùng quay đầu lại, nhìn thủ phạm, sau đó ăn ý, cùng nhau lui về phía sau một bước.
Bình luận truyện