EDITOR: RAIZEL
BETA: CỪU
Sau khi xác định kế hoạch, Tina ra tay đánh ngất ba tên kia trước, sau đó nhóm người Huyết Thần cũng lẻn vào doanh trại, Nghiêm Hoa Miểu VÀ Hiến Án cũng lần lượt theo sau Huyết Thần.
Huyết Thần châm một điếu thuốc rẻ tiền, hít hai hơi.
Làn khói nhả ra bao phủ lấy thân thể cũng đồng thời có thể che đi tin tức tố trên người.
Bọn họ dựa trên kế hoạch mà tính toán các loại khả năng cùng kế sách ứng phó, đến tận khi hoàng hôn buông xuống mới quyết định phương hướng hành động, mọi chuyện diễn ra vô cùng thuận lợi, kỹ năng diễn xuất của ba người được phát huy ổn định, diễn ra được một màn ác bá cưỡng đoạt dân nữ nhà lành vô cùng sống động.
Sau một màn trình diễn, Huyết Thần cùng Nghiêm Hoa Miểu mang theo Hiến Án đang bị trói từ từ tiến vào trong doanh trướng, Huyết Thần thả chậm bước chân để bản thân từ từ bước ngang hàng với Nghiêm Hoa Miểu, để hai người có thể âm thầm trao đổi với nhau: "Đợi lát nữa cho dù có bị hỏi cái gì thì anh chỉ cần phối hợp với tôi, tuy tôi không có nhiều hiểu biết về chuyện của đế quốc nhưng chuyện ở hành tinh rác thì vẫn tương đối rõ, ứng phó với loại người này cũng không phải là lần đầu tiên."
Bước vào doanh trướng, bên trong tuy đơn sơ nhưng cái gì cần có đều vẫn có, có thể thấy được đây không phải một nhóm người ô hợp không có tổ chức, Huyết Thần âm thầm quan sát những thủ vệ xung quanh một lượt, tính luôn cả tên thủ lĩnh thì có hết thảy là bảy người, số lượng không nhiều, cậu cùng Nghiêm Hoa Miểu có thể xử lý được, chỉ có điều số người ở đây không đáng lo nhưng bên ngoài thì lại khác, với số lượng đó thì cho dù mỗi người chỉ nhổ một ngụm nước bọt cũng có thể nhấn chìm bọn họ.
Giương mắt nhìn tên thủ lĩnh dáng người cao lớn thô kệch ở chính giữa doanh trướng, thân thể gã giống như một bức tường, che chắn mảng không gian đen tối sau lưng, hơi thở phảng phất như mùi thịt thối rữa lan tỏa khắp nơi khiến người khác buồn nôn, cậu hoài nghi tên này không phải bị hôi nách thì chính là bị thối mồm.
Huyết Thần bước lên trước mở miệng nói: "Thưa thủ lĩnh, đã bắt được tên dẫn đường bỏ trốn, nên xử trí ra sao đây?" Người ngồi trên ghế chủ vị kia ngẩng đầu lên nhìn Huyết Thần, thầm nghĩ sao giọng người này lại nghe xa lạ vậy.
Người đàn ông nhìn từ trên xuống dưới Huyết Thần một lượt, sau đó mới dời ánh mắt sang Hiến Án ở bên cạnh, gã tiến lên phía trước, tiếng bước chân dừng lại trước mặt Hiến Án, tên thủ lĩnh đi vòng quanh anh ta như muốn xác nhận điều gì, theo tiếng bước chân của gã khiến trái tim của Hiến Án gia tốc nhanh chóng, anh ta lo lắng sẽ bị nhìn ra điều gì, nhưng tự ngẫm lại thì hẳn là không có lỗ hổng gì.
"Dáng vẻ này cũng được đấy, đưa đi trông giữ cẩn thận." Người đàn ông vung tay, mấy tên tay sai tiến lên tóm lấy Hiến Án dẫn ra ngoài, Hiến Án cứ vậy mà bị dẫn đi, nhưng tầm mắt của gã đàn ông này trước sau đều không rời khỏi bóng dáng của Hiến Án, gã vươn đầu lưỡi liếm khóe miệng, gương mặt lộ vẻ tham lam thèm thuồng: "Học viện dẫn đường quả không tồi, không ngờ lại có những mặt hàng tốt vậy."
Tầm mắt tên thủ lĩnh nhìn chằm vào Hiến Án thật lâu mới dừng lại, qua một lúc lâu sau mới lấy lại tinh thần và nhớ ra còn có hai người ở đây: "Các ngươi gia nhập khi nào, nghe giọng nói của các ngươi hơi lạ." Huyết Thần nghe được những lời này thì biết được đây là một cơ hội hiếm có, lập tức sốt sắng mở miệng: "Hồi bẩm thủ lĩnh, chúng tôi đã gia nhập được một thời gian nhưng vẫn luôn làm mấy việc chạy vặt bên ngoài, không có cơ hội được gần ngài, cho nên ngài cảm thấy chúng tôi không quen thuộc cũng là bình thường."
Người đàn ông tiến đến gần Huyết Thần nhòm ngó một lượt, gã cứ cảm thấy tên nhóc này có gì đó không đúng cho lắm: "Người tiến cử ngươi vào là ai, đưa hắn đến đây ta có vài lời muốn hỏi." Người đàn ông nói xong, dư quang chạm vào ánh mắt của Nghiêm Hoa Miểu thì chợt cảm thấy cả người có chút lạnh, loại ánh mắt này dường như gã đã gặp qua ở đâu rồi.
Huyết Thần thầm kêu một tiếng không ổn rồi, cậu cũng nhận thấy được sắc mặt của gã đàn ông này thay đổi, chỉ không biết là điều gì đã kích thích đến tên này, ngàn vạn lần đừng có vì một ánh mắt mà xảy ra chuyện, như vậy cũng thảm quá rồi. Có lẽ trời cao nghe được tiếng lòng của Huyết Thần nên đã cố ý xoay chuyển cục diện, ngay lúc này âm thanh hoảng loạn của một người bên ngoài doanh trướng đã phá vỡ cục diện bế tắc hiện tại.
"Không hay rồi thủ lĩnh, những dẫn đường đang bị giam giữ bạo loạn rồi, bọn họ đang khóc lóc ầm ỹ chạy loạn khắp nơi." Tên cấp dưới quỳ trên mặt đất báo cáo, tên thủ lĩnh nghe được lời này thì lập tức ánh mắt trở nên nóng nảy, lực chú ý từ trên người Nghiêm Hoa Miểu cũng bị dời đi, chỉ là biểu tình không vui trên mặt thì vẫn vậy, gã gầm lên: "Không phải ta đã dặn các ngươi cẩn thận một chút rồi hay sao, lần này lại là vì cái gì đây?"
Tên cấp dưới thấy sắc mặt thủ lĩnh khó coi thì run rẩy đáp: "Thủ lĩnh, chẳng qua là chúng tôi thấy dẫn đường kia đẹp quá nên mới đùa giỡn một chút thôi, cũng không có làm gì khác." Vừa nói xong thì gã cũng lập tức ăn một đạp, người bay ra phía sau, thân thể cuộn tròn trên mặt đất, thủ lĩnh không cho phép gã không dám tự ý đứng dậy, chỉ có thể ngồi ôm đầu ngồi xổm ở góc tường chờ tiếp tục ăn đòn.
Người đàn ông cắn răng nhưng cũng không tiếp tục, gã biết ngay là những tên tiểu tử này không đáng tin mà, cái gì cũng muốn thó một tay vào, gã thở phì phò mấy hơi rồi chỉ vào tên cấp dưới kia và nói cút, tên cấp dưới nghe được thì như được ân xá lập tức chạy biến khỏi doanh trướng, sợ thủ lĩnh sẽ đổi ý mà tóm lấy gã hỏi tội, gã không muốn bản thân còn trẻ như vậy mà đã biến thành một khối thi thể đâu.
Tên thủ lĩnh dùng tay di di trán, biểu tình của Huyết Thần sáng bừng lên như đang nghĩ tới điều gì đó, lúc này gã lại tiếp tục dò hỏi: "Vừa nãy nói đến đâu rồi?" Huyết Thần bước lên một bước tiến tới phía sau gã hạ giọng nói: "Nhắc đến người tiến cử thì nói thật với thủ lĩnh là chúng tôi sợ là không có cách nào đưa hắn tới gặp ngài, bởi vì người kia quả thực hơi đoản mệnh, cũng đã lâu rồi chúng tôi không có gặp hắn, nói không chừng đã bỏ mạng ở đâu đó rồi."
Người đàn ông nghe những lời Huyết Thần nói thì lại càng cảm thấy hơi thở của hai người này có gì đó không đúng, nhưng nếu phải nói ra là không đúng chỗ nào thì gã lại không nói ra được, đột nhiên mũi hắn dường như ngửi được hương vị nào đó khiến cánh mũi không ngừng rung động, hương thơm của rượu truyền vào mũi gã: "Trên người của ngươi có hương vị rất kỳ lạ, mùi thuốc lá trộn lẫn với hương rượu."
Nói tới đây người đàn ông lại tiến gần thêm một chút, toàn thân Nghiêm Hoa Miểu vào trạng thái đề phòng, hắn thề rằng chỉ cần gã này dám làm chút gì đó, hắn sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để bẻ gãy đầu của gã. "Người bạn của ngươi có vẻ rất nôn nóng nhỉ." Người đàn ông nhận thấy bên cạnh có một cỗ hơi thở khủng bố đang chực chờ bùng nổ, theo từng bước gã tiến tới gần mà không ngừng tăng lên, vì thế gã cố ý nói nhỏ ở bên tai Huyết Thần.
Huyết Thần cũng nhận thấy được bên cạnh như có cái máy làm lạnh, lập tức lo lắng nhéo tay Nghiêm Hoa Miểu ý bảo hắn thu liễm một chút, khi cậu làm động tác này cũng không hề có ý lẩn tránh ánh mắt của người đàn ông kia, nhìn thấy một màn này khiến ánh mắt của người đàn ông càng thêm thăng trầm, mục đích đã đặt được nên Huyết Thần quyết định châm thêm chút lửa.
Cậu nửa thật nửa đùa nói: "Thủ lĩnh, hẳn ngài cũng biết chúng tôi gia cảnh nghèo khó, từ nhỏ đã lớn lên ở nơi chó không thèm ị như vậy thì đời này nào dám mơ đến việc chiếm được một dẫn đường, cho nên hai người chúng tôi đều ưng mắt nhau đã quyết định thành đôi để bù đắp cho nhau chuyện sinh hoạt."
Tên thủ lĩnh nghe xong thì cảm thấy kinh ngạc khó tả: "Các ngươi là một đôi?" Huyết Thần gật đầu, người cũng dựa vào Nghiêm Hoa Miểu, Nghiêm Hoa Miểu cũng phối hợp mà ôm chặt cậu, sau đó Huyết Thần mở miệng nói: "Đúng vậy, chúng tôi đã ở bên nhau nhiều năm rồi, bắt đầu từ khi chúng tôi còn ở Liên Bang." Một câu này khiến cho người đàn ông kia lập tức để tâm: "Liên Bang, các ngươi ban đầu là người Liên Bang?"
Huyết Thần lắc đầu, thở dài nói: "Nào dám nói là người Liên Bang, chẳng qua là những kẻ không có hộ khẩu thôi, lăn lộn ở biên thùy 53 hành tinh kiếm miếng cơm thôi." Kế tiếp người đàn ông lại hỏi rất nhiều về biên thùy 53 hành tinh, Huyết Thần bắt đầu chậm rãi không chế quyền chủ động, mục đích của cậu đã đạt được, chỉ cần nói đến những chuyện cậu đã từng trải qua thì cậu tin tưởng không ai có thể tìm ra được lỗ hổng, bởi vì những chuyện đó là cậu thực sự đã trải qua, cậu thực sự đã lăn lộn kiếm sống ở biên thùy 53 hành tinh, cũng thực sự hiểu rõ về nơi đó.
Bởi vì Huyết Thần trả lời những câu hỏi kia một cách hoàn hảo không tì vết, người đàn ông cũng tin tưởng thân phận của hai người Huyết Thần bảy tám phần, gã nhìn Huyết Thần một lượt rồi lại nhìn sang Nghiêm Hoa Miểu, gã dùng ngón tay vuốt cằm nghĩ hai lính gác mà lại ở cùng nhau thì đúng là chuyện lạ, nhưng nhìn bộ dáng thân mật của hai người này lại không giống như làm bộ.
Sự tình chấm dứt, người đàn ông phất tay ý bảo hai người rời đi, Huyết Thần xoay người chuẩn bị cùng Nghiêm Hoa Miểu rời khỏi doanh trướng, cậu đã đạt được hiệu quả ban đầu, hiển nhiên lý do thoái thác của cậu cũng đã được tên đó tán đồng, cũng để lại cho gã một ấn tượng sâu sắc, kế tiếp chỉ cần tiếp cận, cậu tin chắc tiếp theo có thể tra ra được manh mối về những dẫn đường đang bị bắt nhốt kia.
"Từ từ." Đột nhiên thanh âm của người đàn ông vang lên từ phía sau lưng, bước chân của Huyết Thần bỗng dừng lại, ánh mắt cũng lóe lên tia nguy hiểm, nhưng ánh mắt này cũng rất nhanh đã biến mất, đến khi quay đầu thì ánh mắt đã không khác gì trước đó.
Tên thủ lĩnh mở miệng nói: "Các ngươi đổi vị trí với mấy tên đang trông giữ dẫn đường đi, nhớ kỹ thay ta coi chừng những tên nhóc tay chân không sạch sẽ, định kỳ báo cáo, các ngươi hiểu chưa?"
Ánh mắt người đàn ông híp lại, trong lòng tự tán thưởng sự an bài này của mình, gã đoán chừng hai tên lính gác ở bên nhau sẽ không đánh chủ ý lên những dẫn đường kia, đến lúc đó gã có thể từ từ lựa chọn, cách này quả thực thông minh, lúc này gã còn không biết cái kế sách mà gã tự cho là thông minh hóa ra lại ngu xuẩn cỡ nào.
===---0o0o0o0---===
---0o0o0o0---