Kiều Vạn Niên lại nói:
- Phương Hoa, triệu tập toàn bộ tử sĩ ngươi bồi dưỡng bên ngoài lại.
Kiều Phương Hoa trừng to mắt:
- Triệu tập tử sĩ, muốn làm gì?
- Tha thứ đại ca ta còn không thể để lộ bí mật cùng các ngươi, các ngươi chỉ cần nhớ kỹ, từ hôm nay trở đi Kiều gia phải làm cho tốt chuẩn bị nghênh đón tân sinh. Trận tân sinh này nhất định sẽ vô cùng thảm liệt, ngươi và ta cũng có thể sẽ chết, nhưng... Chúng ta cuối cùng đều sẽ vì trận tân sinh này mà kiêu ngạo.
Kiều Vạn Sơn cùng Kiều Phương Hoa trao đổi ánh mắt, cũng đều nhìn về phía đại ca.
- Đại ca, ngay cả chúng ta cũng không thể nói?
- Kiều gia sau này có điểm khác thường sẽ khiến cho người ngoài cảnh giác, cũng sẽ mang theo dò xét, bây giờ các ngươi biết càng ít càng tốt. Nhưng thời điểm nên biết, các ngươi khẳng định sẽ là người đầu tiên. Đi thôi, theo ý của ta, làm chuyện các ngươi nên làm.
Kiều Vạn Niên chờ sau khi bọn hắn rời khỏi, cẩn thận chỉnh lý tốt vạt áo, quay người về tổ từ phía sau núi, hai đầu gối quỳ xuống, dập đầu.
Trong lòng yên lặng nói ra lời “hậu bối Kiều Vạn Niên, lễ bái tiên tổ Thần Hoàng.”
Sau khi Kiều Vạn Sơn cùng Kiều Phương Hoa đi ra khỏi đình viện, lại theo bản năng quay đầu nhìn một chút, vừa hay nhìn thấy một màn này.
Đại ca đây là đang bái ai?
Lại là vì sao?
Bọn hắn chấn động trong lòng, đều mẫn cảm ý thức được khả năng Kiều gia thật sự đã xảy ra chuyện lớn rồi.
- Muội phụ trách tử sĩ, ta đi ứng phó Nhân Hoàng.
Kiều Vạn Sơn rốt cuộc cũng đi thẳng, tìm tới Xích Viêm Điêu của hắn, xông lên trời cao, bay thẳng đến hoàng cung.
Việc này hoàng thành đã sớm bị tin tức 'Sinh tử chiến' kích thích lên cảm xúc cuồng nhiệt, từ đêm khuya đến hừng đông, các loại nghị luận càng ngày càng nghiêm trọng.
- Tô Cao Nghĩa muốn liều mạng sinh tử chiến cùng Khương Phàm! Huyết thư còn kéo theo cả Kiều Thiên Mạch!
- Tối hôm qua Tô gia đã phái người tiến vào cung, thỉnh cầu Nhân Hoàng ra tay cho trường hợp đặc biệt, cho phép thấy máu tại thi đấu bài vị!
- Rốt cuộc Tô Cao Nghĩa sao lại cùng Khương Phàm náo lên, còn ký kết huyết thư sinh tử.
- Hắc hắc, ban ngày Tô Nhã quấy rối Phượng Bảo Nam ở Thiên Cung, bị Khương Phàm làm nhục, ban đêm Tô Nhã và Tô Cao Nghĩa lại đụng phải Khương Phàm ở Ác Nhân cốc, sau đó cãi vã. Tô Cao Nghĩa muốn xả giận cho muội muội, Khương Phàm thật đúng là không quen lấy, trực tiếp muốn giết chết Tô Cao Nghĩa.
- Khương Phàm đúng là cứng rắn thật, ban ngày ở trước cửa Kiều gia tuyên bố với hoàng thành, muốn đề chấn khí thế Kiều gia, ban đêm đã lấy hành động thực tế đáp lễ Tô gia.
- Hoàng thất sẽ đồng ý sao? Nếu thật là tiếp nhận huyết thư, thi đấu bài vị năm nay sẽ rất đặc sắc.
- Khương Phàm thật sự là cuồng có chút tìm đường chết. Nếu như là luận võ bình thường, hắn thua cùng lắm thì ném chút mặt mũi, nếu như hoàng thất nơi đó tiếp nhận, hắn nhất định chết trên đài diễn võ.
- Khương Phàm liên tiếp đánh bại ba vị thiên tài Đường gia, có chút bành trướng, coi Chí Tôn thánh văn là vô địch thiên hạ, coi thiên tài Cổ Hoa là đều là củi mục.
Trong thành nghị luận vô cùng náo nhiệt, hoàng thất nơi đó cũng rất bực mình.
Đối mặt Tô gia thỉnh cầu, bọn hắn vô cùng kháng cự.
Dù sao dự tính ban đầu của thi đấu bài vị là biểu hiện ra linh văn cùng thực lực của các tộc, mà không phải chém giết kết thù.
Mỗi một người đệ tử cửu đại gia, mỗi một thiên tài cấp truyền nhân, đều là tài nguyên hoàng thành, chết trên luận võ quá đáng tiếc.
Mà, hoàng thất cho rằng Kiều gia bên kia sẽ không đồng ý sinh tử chiến, sẽ nghĩ biện pháp cùng Tô gia tự mình hoà giải. Dù sao bọn hắn thật vất vả chiêu mộ được một Chí Tôn thánh văn, sao có thể để hắn chết tại thi đấu bài vị được.
Cho nên rất kiên quyết từ chối Tô gia, cũng nhắc nhở bọn hắn tuân thủ quy củ.
Nhưng, khi Kiều Vạn Sơn lễ bái Nhân Hoàng, lại đưa huyết thư lên, thời điểm cũng cho thấy thái độ, hoàng thất đột nhiên cảnh giác.
Kiều Vạn Niên điên rồi sao?
Khẳng định không phải.
Kiều Vạn Niên bị mê hoặc sao?
Khẳng định cũng không phải.
Vì sao Kiều Vạn Niên từ đầu đến cuối lại cứ dung túng cho Khương Phàm, thậm chí còn đồng ý sinh tử chiến?
Trong này khẳng định có vấn đề lớn.
Cái này đã không còn là một người khác thường, mà là một gia tộc khác thường.
Khi Nhân Hoàng đang yên lặng tự định giá, người của Tô gia, Hoàng Phủ gia và các gia tộc lại lần nữa tiến vào hoàng cung, lễ bái Nhân Hoàng, thỉnh cầu 'Thỏa mãn' ‘thỉnh cầu chân thành’ của Kiều gia.
Bởi vì Kiều Vạn Sơn không phải trực tiếp chạy hoàng thất tới, mà là cố ý đến Tô gia, Đường gia, Hoàng Phủ gia, thậm chí Chung Ly gia, Mục gia và các gia tộc dạo qua một vòng, còn đi ngang qua khu ngã tư náo nhiệt, cố ý tuyên dương tin tức sinh tử chiến.
Hắn chân trước vừa vào, đại biểu các tộc chân sau liền theo vào tới.
Thời gian vô cùng xảo diệu.
- Nhân Hoàng, thi đấu bài vị tiếp tục đến bây giờ, mỗi lần đều là biểu hiện ra cùng luận bàn, mặc dù hiển lộ rõ ràng đoàn kết cùng nội tình của chúng ta, nhưng lại thiếu đi mấy phần huyết tính!
- Nhân Hoàng, xin hãy tiếp nhận huyết thư sinh tử. Đây không phải ân oán hận thù, là cải tiến đối với thi đấu bài vị. Nếu như hiệu quả quá kém, tương lai không tiến hành nữa.
- Nhân Hoàng, Cổ Hoa chúng ta tuy là thế lực trung lập, không nên hiện ra võ lực quá độ, nhưng cũng hẳn là thích hợp biểu hiện huyết tính, đừng cho các tộc phương bắc coi thường chúng ta. Lần này đã là công khai sự kiện lớn, lại là so đấu giữa hài tử, cho nên sẽ có thể gây nên chú ý, cũng sẽ không quá phận.
- Nhân Hoàng, thi đấu bài vị vẫn luôn là hội võ luận bàn, cũng không có ý mới, cũng không có kích tình, các phương đã càng ngày càng ít chú ý. Ta đề nghị, dứt khoát trắng trợn tuyên dương sự kiện huyết thư lần này, gây nên oanh động càng lớn, để các phương chú ý. Sau đó thích hợp cải tiến quy tắc thi đấu bài vị lần này, cho phép các tộc đều buông tay buông chân, thấy chút máu, toàn diện hiện ra thiên phú và phong thái đại tân sinh các tộc.
Đại biểu các tộc dõng dạc, cảm xúc tăng vọt, ý kiến thống nhất chưa từng có.
Dù sao vì để giết chết Khương Phàm, cái cớ đường hoàng gì cũng đều ném ra.
Trong mắt những trưởng bối này, xử tử Khương Phàm cũng không phải là ân oán cá nhân, mà là bọn hắn không hy vọng Kiều gia đạt được một Chí Tôn thánh văn cường thế bá đạo như thế.
Không đến hai mươi đã là Chí Tôn, tương lai chẳng phải là muốn đi lên Niết Bàn đỉnh phong?
Đối với các tộc mà nói, Khương Phàm chính là uy hiếp tiềm ẩn.
Nếu Khương Phàm nhất định phải tìm đường chết, bọn hắn rất nguyện ý bồi tiếp hắn.