- Phàm ca ca từ bên trong Đại Hoang tìm được Linh Bảo, một gốc Ngân Vũ Thảo, một gốc Cửu Chuyển Kim Dương Sâm.
Khương Uyển Nhi nhìn Khương Phàm, trong mắt tất cả đều là cảm kϊƈɦ.
Khương Phàm nói:
- Những linh vật này đều là gặp không thể cầu, có thể tìm tới là vận khí tốt, cũng là mệnh Uyển Nhi không có tuyệt lộ.
- Chuyện phát sinh trong thành Bạch Hổ, ta đều biết.
Khương Hồng Võ dùng sức vỗ vỗ bả vai Khương Phàm, trêи khuôn mặt lạnh lẽo cứng rắn khó được lộ ra mấy phần ý cười.
- Phụ thân, là ai đang tính kế Khương Vương phủ?
Thời điểm Khương Phàm biết được Khương Hồng Dương cùng hai vị trưởng lão toàn bộ mất tích liền đoán được Vương gia gặp nạn có quan hệ với bọn hắn
- Tam hoàng tử!
Ngày Khương Hồng Võ bị vây quanh kỳ thật có cơ hội đào tẩu, nhưng hắn cuối cùng lựa chọn bị bắt. Mặc dù vô cùng mạo hiểm, nhưng cho dù chết, hắn cũng muốn làm rõ ràng là ai tính toán bọn hắn.
- Hoàng thất?
- Chỉ là Tam hoàng tử, hắn hiện tại còn không đại biểu cho hoàng thất được.
Khương Hồng Võ ra hiệu hai người Khương Phàm ngồi xuống, trầm giọng nói:
- Một năm trước, Nhân Hoàng để lộ tin tức, cố ý chuyển giao quốc vụ, dốc lòng tu võ, nhưng không có khâm định ai đến giám quốc. Bên trong dòng dõi Hoàng thất, người có năng lực cạnh tranh gồm có Đại hoàng tử, Tam hoàng tử, cùng Lục hoàng tử. Bọn hắn cũng đều được rất nhiều thế lực ủng hộ, nhìn thèm thuồng hoàng vị. Trong đó Tam hoàng tử có thế lực yếu nhất, muốn cầm bố cục Thương Châu hướng Nhân Hoàng dâng tặng lễ vật, chứng minh năng lực của mình.
- Sau đó hắn liền cấu kết Nhị thúc? Ca ca đều do Nhị thúc hại chết?
Khương Uyển Nhi dùng sức nắm chặt nắm đấm, khó mà tiếp nhận.
Chỉ vì lợi ích, vậy mà lại làm ra loại chuyện hãm hại cả thân nhân của mình.
- Hai mươi năm trước, ta cự tuyệt không thỏa hiệp khiến cho Khương Vương phủ suy bại, bọn hắn mặc dù ngoài miệng không nói gì nhưng kỳ thật đều hận ta. Lần này, bọn hắn xem như không mưu mà hợp.
Trong đôi mắt Khương Hồng Võ lóe ra mấy phần hàn quang.
- Nếu Tam hoàng tử đều đã làm đến trình độ này, chỉ sợ sẽ không có từ bỏ ý đồ.
Khương Phàm trước đó suy đoán kết quả xấu nhất chính là hoàng thất, nhưng không nghĩ tới còn liên lụy đến loại tranh đoạt quyền lực này, kể từ đó, Tam hoàng tử tuyệt sẽ không dễ dàng buông tha.
Nơi này là thẻ bạc mà hắn cạnh tranh hoàng quyền lớn nhất, còn có thể là thẻ bạc duy nhất.
Trước sau bố cục thời gian dài như vậy, nếu như từ bỏ Thương Châu, chẳng khác nào từ bỏ cạnh tranh.
- Phụ thân, người nhìn xem đây là cái gì.
Khương Phàm từ trong nhẫn không gian lấy ra một con Hắc Thủy Mã Hoàng, toàn thân đen kịt, tròn vo trêи da còn hiện ra huyết quang.
- Hắc Thủy Mã Hoàng của Nam Cương? Một loại yêu trùng hút máu, vô cùng ác độc. Một khi tiến vào trong thân thể, sẽ lập tức duỗi ra hơn mười đầu xúc tu, tiến vào động mạch mạch máu, nuốt máu tươi. Tại sao ngươi lại có thứ này?
Khương Hồng Võ lần đầu tiên nhìn thấy liền nhận ra đây là Hắc Thủy Mã Hoàng.
- Đoạn thời gian trước phục sát một chi đội ngũ của Sinh Tử môn, từ chỗ bọn hắn lấy được. Hôm nay còn từ trong Đại Hoang phát hiện một chi đội ngũ Sinh Tử môn khác, bọn hắn lúc ấy đang vây quét Yêu thú, nuôi nấng Hắc Thủy Mã Hoàng.
Khương Phàm nói ra mọi chuyện.
- Sinh Tử môn?
Khương Hồng Võ đã từng nghe nói đến cái tên như vậy. Một đám người tâm ngoan thủ lạt liều mạng, một năm trước đã đi vào Thương Châu.
Trong góc bỗng nhiên truyền ra một thanh âm trầm thấp phiêu hốt.
- Ai?
Khương Phàm ngưng thần nhìn sang, lúc này mới chú ý tới nơi đó có một bóng người.
Khương Uyển Nhi cũng thật bất ngờ, hắn đứng ở nơi đó từ lúc nào?
Khương Hồng Võ nhấc nhấc tay, ra hiệu bọn hắn không cần khẩn trương, để Khương Phàm nói tiếp.
- Bọn hắn được Tiêu Khuê mời tới giết ta, bất quá lại bị ta giải quyết. Từ những lời Tiêu Khuê nói trước khi chết có thể đoán, rất có thể cùng bọn hắn Khương Hồng Dương có cấu kết. Mà người của Sinh Tử môn cũng không chỉ là hai chi đội ngũ này.
Khương Hồng Võ nhìn sang Hắc Thủy Mã Hoàng, lông mày càng nhăn càng chặt:
- Ý của ngươi là, người của Sinh Tử môn từ Nam Cương mang đến đại lượng Hắc Thủy Mã Hoàng, dùng Yêu thú bên trong Đại Hoang nuôi nấng? Sau đó...
- Nếu như bọn hắn đem mấy ngàn con Hắc Thủy Mã Hoàng đã hút no đủ máu tươi vẩy vào ngoài mặt cứ điểm, một khi hắc ám giáng lâm, mãnh thú ác linh Đại Hoang tàn phá bừa bãi, hậu quả khó mà lường được.
Khương Phàm trước đó còn không xác định được bọn hắn sẽ hung tàn như vậy, nhưng nếu là Tam hoàng tử đang bài bố cục, chuyện này rất có thể là sát chiêu sau cùng.
- Một đám hỗn đản, vậy mà dám mang phòng ngự của Bạch Hổ quan ra làm trò đùa.
Khương Uyển Nhi tức giận, bọn hắn liều chết thủ vệ Bạch Hổ quan, chính là vì thủ hộ an toàn cho con dân Thương Châu. Tam hoàng tử vậy mà vì muốn dâng tặng lễ vật cho hoàng thất lại muốn kϊƈɦ thích Đại Hoang nguy hiểm kia.
Nếu quả thật giống như Khương Phàm nghĩ, một trận bạo loạn xảy ra, Bạch Hổ quan sẽ chết thảm mấy vạn tướng sĩ. Vạn nhất bạo tạc quy mô quá lớn, kϊƈɦ thích mãnh thú quá độ, Bạch Hổ quan gánh không được, nguy cơ sẽ là toàn bộ Thương Châu.
Khương Phàm nói tiếp.
- Bọn người Tam hoàng tử dẫn bạo Đại Hoang mục đích hẳn là trọng thương cứ điểm, cho Khương Hồng Dương cơ hội toàn diện tiếp quản, nhưng cho tới bây giờ, ta phỏng đoán hắn rất có thể sẽ dùng cách dẫn bạo Đại Hoang đến ứng đối việc phụ thân trở về.
- Phàm nhi phân tích rất không tệ. Uyển Nhi, con nên học Phàm ca ca nhiều hơn một chút.
Ánh mắt Khương Hồng Võ nhìn thật sâu hài tử gần mười ba tuổi trước mặt, trong lòng rất vui mừng.
Có dũng càng có mưu, còn trầm ổn tỉnh táo.
Nếu như cẩn thận rèn luyện, nhất định có thể sẽ có thành tựu phi phàm.