Cẩn thận quan sát lại, vị trí trên trán nó đã xoay quanh ra một sợi huyết sắc, giống như là con mắt, nhấc lên huyết quang.
Khương Phàm nằm ngửa trên sàn nhà, kịch liệt thở hổn hển, toàn thân giống như hư thoát, nhưng hắn rõ ràng cảm nhận được một lực lượng mênh mông đang lưu chuyển khắp toàn thân, tinh thần và khí lực đều đang khôi phục.
- Nhanh dò xét linh văn!
Linh hồn Đan Hoàng nhắc nhở Khương Phàm.
- Linh văn?
Khương Phàm cẩn thận cảm nhận linh văn, một lát sau bỗng ngồi xuống. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bức Màn Hôn Nhân
2. Em Dâu Của Nam Chính Không Dễ Làm!
3. Hướng Dẫn Yêu Lần Đầu Của Bậc Thầy Diễn Xuất
4. Hôn Hôn Muốn Ngủ
=====================================
- Thế nào?
Linh hồn Đan Hoàng đều có chút sốt ruột.
- Hình như... Không giống với lúc trước...
Khương Phàm cảm giác trên trán rất nóng, nhiệt độ trùng kích ý thức cũng khuếch tán đến toàn thân. Trước đó mặc dù vẫn luôn rất ấm áp nhưng cũng không có loại năng lượng như bây giờ.
Kinh mạch, khí hải, đều không có thay đổi gì, nhưng linh nguyên lại thay đổi, nó đã càng trở nên chân thực hơn, càng trở nên có linh tính hơn cũng càng thêm phần thần bí lại kỳ dị hơn nữa. Mỗi sợi lông vũ như đều có thể thấy rõ ràng.
- Ha ha, Đại Thừa thánh văn!
Linh hồn Đan Hoàng toát ra cảm xúc phấn chấn khó mà kìm lại được.
- Đại Thừa thánh văn? Thánh văn còn có khác nhau?
Trước đó Khương Phàm đã nghe cô cô nói qua.
- Thánh linh văn còn chia làm ba đẳng cấp. Hỗn Nguyên Thánh phẩm, Đại Thừa Thánh phẩm và cao hơn chính là Chí Tôn Thánh phẩm. Chênh lệch giữa tam phẩm tương đương với tứ phẩm, ngũ phẩm, lục phẩm vậy.
Linh hồn Đan Hoàng không nghĩ tới Khương Phàm lại có thể biến hóa nhanh như vậy, cũng nói linh văn Liệt diễm xác thực có tác dụng với Chu Tước Yêu Hỏa của Khương Phàm.
Khương Phàm cũng cảm thấy ngoài ý muốn, Thánh phẩm đã vô cùng cường đại, lại còn có chia nhỏ ra?
- Thánh phẩm linh văn mà chúng ta nói tới bình thường đều là chỉ Hỗn Nguyên Thánh phẩm. Bởi vì muốn lên tới Đại Thừa Thánh phẩm quả thật quá khó khăn.
- Ý của ngài là, Thánh phẩm linh văn đều có thể thông qua tu luyện mà có thể thăng hoa?
- Trên lý luận xác thực là như vậy. Đây cũng là nguyên nhân trong Thánh phẩm được chia nhỏ thành tam phẩm khác nhau.
Khương Phàm dùng sức nắm chặt tay, dâng lên kim viêm hừng hực.
- Đại Thừa Thánh phẩm, sẽ là uy lực gì?
- Đại Thừa Thánh phẩm dùng để luyện đan, đó là không thể tốt hơn.
Linh hồn Đan Hoàng tranh thủ thời gian uốn nắn ‘quan niệm sai lầm’ của Khương Phàm, chỉ dẫn hắn cân nhắc đến chuyện luyện đan.
Khương Phàm tản hỏa diễm ra, lắc đầu cười khổ.
Lão nhân gia vẫn rất chấp nhất.
Khương Phàm thu hồi Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh, đem đan dược giải độc bỏ vào thanh đồng tiểu tháp.
- Dược liệu có hạn, chỉ luyện được chín viên. Mỗi ngày một viên, kiên trì dùng. Chờ trở lại La Phù, ta sẽ luyện nhiều hơn cho ngcôươi.
- Cám ơn ngươi.
Tịch Dao bị tra tấn mỏi mệt không chịu nổi, nàng cố gắng ăn vào một viên thuốc.
- Các ngươi... Không sao chứ...
- Chúng ta vẫn ổn, Đại hoàng tử bị người của ngươi an bài hấp dẫn.
- Người của ta an bài?
- Thành đông phát hiện một người giống ngươi như đúc, tạm thời giải vây. Đừng lo lắng, coi như Đại hoàng tử trở lại, chúng ta cũng không sợ.
- Giống như ta?
Tịch Dao đang mê loạn đột nhiên tỉnh táo hơn rất nhiều:
- Đó là muội muội ta! Muội muội ta còn sống! Nha đầu này... Khương Phàm, cứu nàng... Tịch Nhan?
Vẻ mặt Khương Phàm thay đổi, làm sao nàng lại theo tới nơi này?
Đúng vào lúc này, bên ngoài truyền đến từng trận hỗn loạn.
Đại hoàng tử mang người xông vào dinh thự.
- Công tử, khách trong nhà đưa cho ngài.
Thị vệ Nạp Lan gia chạy đến, đưa cho Khương Phàm một mảnh vải.
- Tịch Nhan?
Khương Phàm kinh ngạc nhìn chữ ghi trên vải, còn có —— phối hợp Tịch Nhan, toàn diệt thánh văn.
Đây là Vương gia để lại?
Có ý gì!
Vương gia làm sao lại biết Tịch Nhan?
Chẳng lẽ, trước khi Tịch Nhan vào thành đã chạm mặt với Vương gia?
Hay là... Khương Phàm dâng lên hỏa diễm trong tay đốt hoàn toàn mãnh vải, sau đó đẩy cửa phòng ra đi ra ngoài.
Vừa đi vừa hiểu ý nghĩa của mấy chữ vừa rồi.
Phối hợp?
Toàn diệt?
Thánh văn?
- Đại điện hạ, Lang Gia hoàng triều đúng là hoàng thất, nhưng chúng ta cũng có bí mật riêng, cũng có quyền lợi riêng.
Nạp Lan Thanh Lạc mặc dù rất kiêng kị tên điện hạ cường thế này nhưng nàng vẫn rất phản cảm cách đối phương cho dù đi đến đâu vẫn muốn làm gì thì lam, nói gì thì nói, không kiêng nể gì cả.
- Ta tìm đến Nạp Lan Thanh Diệu. Nếu không, ta lui ra ngoài, gõ cửa lần nữa?
Thái độ của Đại hoàng tử so với trong trang viên đã khá hơn rất nhiều, nhưng cũng chỉ là lời nói bên ngoài, tư thái vẫn cường thế cao ngạo như cũ.
- Không cần.
Ta đã phái người đi mời Thanh Diệu, điện hạ chờ một lát.
Nạp Lan Thanh Lạc mặc dù rất phản cảm nhưng cũng không dám trực tiếp xung đột với đối phương.
- Chuyện trong thành ngươi cũng đã rõ ràng. Bây giờ toàn thành lùng bắt, nên đều tra xét các nơi, bao gồm cả trang viên đại hội Đan tông. Nhưng hình như chỉ có nơi này còn chưa có người đến tra. Ta rất tôn trọng Nạp Lan gia, đặc biệt tự mình tới chào hỏi, hi vọng Nạp Lan cô nương hiểu.
Đại hoàng tử cười nhạt nói, tùy ý đánh giá tòa dinh thự xa hoa này.
Nạp Lan Thanh Lạc rất tức giận, trước đó rõ ràng đã có người đến điều tra, còn lật cả đáy lên trời. Tuy nhiên Đại hoàng tử nói không có thì chính là không có.
- Ngài có thể tùy tiện tra.
- Tản ra! Không được đụng hỏng đồ, đồ của Nạp Lan gia đều rất đắt, các ngươi đều không đền nổi. Tuy nhiên vẫn phải tra xét cẩn thận cho ta.
Đại hoàng tử gật đầu với bọn thị vệ.
Bọn thị vệ lập tức tràn ra cẩn thận tìm kiếm khắp nơi trong dinh thự.
Nạp Lan Thanh Lạc không sợ bọn họ điều tra, bởi vì người của Khương gia sớm đã rút khỏi nơi này.
- Nạp Lan cô nương, ta rất hiếu kì, các ngươi đã có Thánh linh văn, tại sao lai còn muốn giấu đi?
Đại hoàng tử cẩn thận thưởng thức vị Nhị tiểu thư Nạp Lan gia này, dáng dấp không tệ, khí chất cũng tốt, còn có quý khí đại gia khuê tú.
Tuy nhiên, hắn tuyệt đối sẽ không đụng đến loại nữ tử này.
Nguyệt Nhãn linh văn!
Có thể dò xét Linh Bảo, càng có thể dò xét lòng người.
Mặc dù Nạp Lan Thanh Lạc còn không đạt được trình độ nhìn trộm lòng người nhưng nhất định có thể phỏng đoán ra chút gì đó.