Khương Phàm đứng trong thư phòng, thản nhiên nghênh tiếp ánh mắt Nạp Lan Sóc.
- Khương Hồng Võ bảo cho ngươi tới?
Nạp Lan Sóc chau mày, tuyệt đối không nghĩ tới Khương gia vậy mà lại chủ động tìm tới.
Khương Phàm gật đầu.
- Vâng.
- Khương Hồng Võ còn nói cái gì không?
- Nạp Lan gia ở lại Lang Gia quốc, vận mệnh vĩnh viễn giữ ở trong tay hoàng thất, Nạp Lan gia lui vào La Phù, mới có thể là tự nắm giữ vận mệnh của chính mình.
Nạp Lan Sóc hừ một tiếng:
- Khương Hồng Võ hắn nói ngược lại nghe thật nhẹ nhàng linh hoạt. Hắn bây giờ nắm giữ vận mệnh của mình rồi? Còn không phải giống chó nhà có tang sao, gửi nuôi tại Thiên Sư tông, sống một ngày tính một ngày.
- Phụ thân!!
Nạp Lan Thanh Lạc rất bất mãn ngữ khí của phụ thân.
Nạp Lan Sóc hừ một tiếng:
- Ta nói chính là sự thật. Khương gia là đào tẩu, không phải rút đi. Khương gia bây giờ là an toàn, nhưng đao của hoàng thất cũng chưa có rơi xuống, càng không có dự định thu lại. Một đao này, sớm muộn cũng sẽ bổ trên cổ Khương Hồng Võ hắn.
- Nạp Lan gia chủ không cần kích động. Lần này ta tới, chỉ cung cấp một phương hướng lựa chọn cho Nạp Lan gia. Các ngươi ở lại, chúng ta tôn trọng, cũng mong các ngươi có thể càng tốt hơn. Các ngươi tiến vào La Phù, Thiên Sư tông, Khương gia sẽ toàn lực hiệp trợ các ngươi một lần nữa phát triển. Ba bên chân vạc mà đứng, nhất định có thể ảnh hưởng La Phù. Mà La Phù không thể nghi ngờ chính là một nơi có thể chống đỡ Lang Gia quốc.
Khương Phàm nói đơn giản vài câu liền không nói thêm gì nữa.
- Phụ thân, ngài khả năng cảm thấy từ bỏ nơi này hết thảy sẽ rất khó, nhưng ở lại liền dễ dàng sao? Nạp Lan gia từ ngày bị quyển định tại Tây Cương kia trở đi, có một đời nào sống được dễ dàng? Ngài có thể lựa chọn gả ta cho hoàng thất, nói không chừng thật có thể thắng được khoan dung, nhưng cung đình tranh đấu, gió tanh mưa máu, ta không phạm sai lầm cũng khó khăn, huống chi muốn bồi dưỡng hoàng tử….
- Ngài có thể lựa chọn từ bỏ hết thảy, lui về La Phù, có lẽ một lần nữa cất bước sẽ vô cùng gian nan, nhưng nếu như đứng vững bước chân, tương lai Nạp Lan gia liền sẽ thật có một cuộc sống mới. Ngài bây giờ quyết định sẽ ảnh hưởng mấy đời phía sau, thậm chí mười mấy đời. Ta lấy thân phận con cháu Khương gia, thỉnh cầu ngài... Thận trọng quyết định.
Nạp Lan Thanh Lạc chậm rãi quỳ xuống trước mặt Nạp Lan Sóc, dập đầu.
Nạp Lan Sóc trầm mặc.
Quyết định của mình ảnh hưởng tương lai mấy đời người!
Lời này, đã không chỉ là một người nói với hắn.
Thành, hắn xứng đáng liệt tổ liệt tông, xứng đáng hậu thế tử tôn.
Bại, hắn chính là tội nhân gia tộc, bị hậu thế oán hận.
Thật lâu, Nạp Lan Sóc nhắm mắt lại, thật vất vả quyết định từ bỏ Thiên Hoa hội, ủng hộ hoàng thất, kết quả, trước mặt lại nhiều thêm một con đường. Nhất định càng gian nan, nguy hiểm hơn, thậm chí càng hỗn loạn hơn.
Thế nhưng, con đường này... Tựa hồ có giá trị phấn đấu.
Vận mệnh, ít nhất là do mình cầm.
Trong lòng Nạp Lan Sóc bỗng nhiên có cỗ nhiệt huyết, đùn một cái, từ bỏ hết thảy, lại bắt đầu lại từ đầu, thay xương đổi thịt, đẫm máu trùng sinh.
Nhưng cỗ này nhiệt huyết rất nhanh đã biến mất.
Hắn không chỉ muốn vì mình phụ trách mà còn muốn phụ trách gia tộc khổng lổ, càng phải phụ trách vô số những người phụ trách thương hội đi theo hắn.
Huống chi, gia tộc lớn như vậy, muốn rút lui, nói nghe thì dễ, nhưng bất kỳ tình huống bất thường gì cũng đều sẽ phản hồi đến hoàng thất trước tiên.
- Nạp Lan gia chủ, xin cho ta nói thêm mấy câu. Các ngươi khả năng cảm giác địa vị Thiên Sư tông ở La Phù bất ổn, có khả năng các ngươi cảm giác thực lực Khương gia rất yếu. Lấy năng lực của bọn họ bây giờ, miễn cưỡng có thể tự vệ nhưng còn chưa đủ để các ngươi toàn diện rút lui. Nhưng, các ngươi có thể phái người tiến vào La Phù điều tra. Toàn bộ Thiên Sư tông, thậm chí địa vị Khương gia đã vài ngày trước phát sinh thay đổi.
Khương Phàm chỉ về mình:
- Ta, đã được Vô Hồi thánh địa thu làm đệ tử!
- Cái gì??
Nạp Lan Sóc có chút biến sắc, ngay cả Nạp Lan Thanh Lạc đang quỳ trên mặt đất đều ngẩng đầu.
Hai phụ tử đều khó mà tin được nhìn đến Khương Phàm.
Vô Hồi thánh địa?
Khương Phàm gia nhập vào Vô Hồi thánh địa rồi?
Thánh địa biết rõ Khương gia và Lang Gia quốc có mâu thuẫn, lại còn công nhiên tiếp nhận?
Đây là khiêu khích, hay là xác thực coi trọng thiên phú của Khương Phàm?
- Ta tiến vào thánh địa liền không thể nhúng tay chuyện bên ngoài. Nhưng chỉ bằng thân phận này, chí ít có thể ổn định địa vị Thiên Sư tông cùng Khương gia, có thể thay bọn hắn mời chào càng nhiều ủng hộ. Nếu như Nạp Lan gia chân chính quyết định lui vào La Phù, bọn hắn có năng lực bảo hộ các ngươi, có năng lực hơn giúp đỡ bọn ngươi trùng sinh.
Trong lòng Khương Phàm nói lời xin lỗi với thánh địa, thật sự là thanh danh này dùng quá tốt.
Nạp Lan Sóc gắt gao nhìn chằm chằm Khương Phàm.
Thánh địa?
Đây quả thực là một bước lên trời!
Lấy tiềm lực Thánh phẩm Thú linh văn của Khương Phàm, nếu như được thánh địa bồi dưỡng. Tương lai, tiềm lực vô cùng rộng mở.
Bây giờ Khương Phàm còn đứng ở nơi này nói chuyện với bọn họ, tương lai bọn hắn muốn gặp Khương Phàm chỉ sợ đều không có cơ hội.
- Phụ thân...
Nạp Lan Thanh Lạc đứng lên, mong đợi nhìn phụ thân.
Giống như Khương Phàm nói, mặc dù tiến vào thánh địa, ngăn cách với đời, nhưng thanh danh dùng quá tốt.
Từ nay, ai dám động đến Khương gia đều phải suy nghĩ thật kỹ, thật cân nhắc. Ai dám đụng Thiên Sư tông cũng phải đắn đo mấy phần.
Ở thời điểm này, nếu như Nạp Lan gia có thể thuận lợi lui vào La Phù, tối thiểu có thể bảo đảm an toàn.
- Các ngươi lui xuống trước đi. Cho ta suy nghĩ thật kỹ một chút.
Trước tiên Nạp Lan Sóc muốn phái người đi La Phù xác minh tình huống.
Rời khỏi phòng.
Nạp Lan Thanh Lạc hít không khí trong lành một hơi thật dài, bỗng nhiên cảm giác dễ chịu hơn rất nhiều.