Giờ phút này, trong nội bộ Thiên Cực giới, tế đàn không gian mở ra trong chốc lát, một mảnh mê quang yếu ớt lóe lên một cái rồi biến mất, kéo đến Cự Long đại lục.
Bên trong cuồng triều năng lượng vặn vẹo xung quanh Thiên Cực giới, cơ hồ nhỏ bé không thể nhận ra, dưới hào quang sáng chói của thế giới Hỗn Độn chiếu ứng, càng giống như ánh sáng của đom đóm, nhưng... Đông Hoàng Càn và Đông Hoàng Toại ngưng tụ ánh mắt, đồng thời khóa chặt mảnh mê quang kia.
- Chém!!
Đông Hoàng Càn bỗng nhiên giơ cánh tay phải đang được vận sức chờ phát động lên, thần huyết sôi trào, thần uy cuồn cuộn, một thanh đại đao hư không vô hình như ngân hà trút xuống, như lũ ống dẫn bạo, hoành không mà đi trong nháy mắt, bổ về phía mảnh vết tích kéo dài mê quang kia.
Đông Hoàng Toại kích phát Tài Quyết Hoàng Kiếm đồng thời cũng bộc phát, hắn còn bí mật dẫn dắt xen lẫn đạo ngấn Không Gian, phán quyết xiềng xích trong tích tắc trải rộng ra hư không, xiềng xích như kiếm, chém chết Vạn Đạo, phán quyết sinh tử, cũng liên tiếp bạo kích đến mảnh mê quang kia.
Giới Chủ Khi Thiên Cực giới bi phẫn cưỡi trên mê quang, chuẩn bị lúc rời khỏi, mê quang rung động kịch liệt, dập tắt ngay tại chỗ, ngay sau đó giống như là con sông bị ngăn nước, lan tràn ra vô số nhánh sông, Hư Thiên Trùng lão tổ vừa mới xông ra Thiên Cực giới, cứ bại lộ trong hư không như vậy.
- Giết!!
Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại cuồng dã tấn công, liên thủ đuổi giết Giới Chủ.
- Như Ảnh, ngăn nó lại!
Đông Hoàng Trấn Nguyên cũng lập tức tách xiềng xích ra, thét lên ra lệnh cho Đông Hoàng Như Ảnh, tiếp viện Đông Hoàng Càn và Đông Hoàng Toại.
Lão yêu này là Hư Thiên Trùng, cường giả hư không trời sinh, tựa như là 'cá bơi' trong nước, so với những 'ngư dân' biết bơi như bọn hắn đây đều có thể mạnh hơn nhiều!
Sau khi Khương Phàm tru diệt Hư Thiên Trùng tộc trong động quật, hắn liền bay lên không rời khỏi, vọt tới bên ngoài chặn đánh Hư Thiên Trùng lão tổ, trước khi đi vẫn không quên nhắc nhở bọn Hồng Hoang Thiên Long đang giết đỏ mắt, không cần phá hư quá mức.
Bảo bối nơi này nhiều lắm, nhất là loại hình Tinh Thạch Hư Không, đều là trân bảo ở bên ngoài có thể ngộ nhưng không thể cầu.
Có thể giữ lại một chút thì tốt hơn một chút!!
Hỗn chiến nội bộ cùng ngoại bộ Thiên Cực giới đều không có bao nhiêu lo lắng, sau khi thanh lý hàng tỷ Trùng tộc ở trong đó, Khương Phàm đa phối hợp với đám người Đông Hoàng Càn, cũng chém giết Hư Thiên Trùng lão tổ ở trong hư không.
Trận chiến này, toàn thắng!!
Bọn hắn không có vội vã thanh lý tài nguyên, cũng không có rời khỏi, mà là ẩn nấp tung tích, đang mong đợi đám yêu trùng Thiên Cực giới tiếp viện Cửu Lê Thần Cung có thể gấp trở về, vừa vặn đến tận diệt!
Đám Trùng tộc kia không có để bọn hắn thất vọng, xác thực đã trở về.
Không chỉ có trở về, còn mang theo các đại yêu Trấn Nam Yêu Quốc trở về.
Một trận vây bắt không chút lao nghĩ, bộc phát tại hư không.
Mặc cho Trùng tộc tức giận như thế nào, các đại yêu khẩn cầu như thế nào, cuối cùng đều không có một kẻ nào thoát khỏi vận mệnh bị giết.
Bởi vì, Lan Nặc trong Thiên Cực giới đã tìm được Vạn Linh Huyết Thụ đã không còn khí tức!
Thù này, nhất định phải báo!!
Sau khi thế giới Hỗn Độn chậm rãi nuốt lấy Thiên Cực giới, bọn hắn đã nhanh chóng di chuyển, lao thẳng đến Cửu Lê Thần Cung!
Liên hệ giữa Cửu Lê Thần Cung cùng Hắc Ma Đế tộc đã gãy mất, bọn chúng hoặc là ở lại chờ chết, hoặc là chỉ có thể chạy trốn.
Nhưng mặc kệ là ở lại hay là chạy trốn, nếu không có Hoàng Kim Hư Thiên Trùng phối hợp, tất cả đều là uy hiếp lớn.
Điều mà Khương Phàm mong đợi nhất là Cửu Lê Ma tộc kéo dài huyết tính trước đó, ở lại cùng bọn hắn đánh nhau đến sống chết.
Nhưng... Bọn hắn đã thất vọng!
Khi thế giới Hỗn Độn quay về Cửu Lê Thần Cung, hắc ám hư vô vẫn kéo dài nghìn dặm ở nơi này, xung quanh cũng không có bóng dáng Cửu Lê Ma tộc.
- Cửu Lê Ma tộc chạy rồi!
Khương Phàm cảm ngộ trời đất, dò xét tung tích Cửu Lê Ma tộc, nhưng không có bất cứ phát hiện gì.
Thiên Hậu nói:
- Nếu như là chàng, gặp phải truy sát, chàng sẽ làm như thế nào?
Khương Phàm trả lời:
- Cùng nhau chạy trốn thì nguy hiểm quá lớn, nếu bị khốn trụ chính là kết quả tiễu trừ, cho nên... Hai lựa chọn. Một là kiến tạo giả tượng di chuyển toàn thể, chạy tới tây, ngoài ra còn lựa chọn một bộ phận tộc nhân tư chất tốt, mang theo vũ khí cùng bảo vật truyền thừa, rời khỏi từ các khác phương vị. Hy sinh làm cái giá cho số lượng lớn còn lại, bảo toàn một phần nhỏ, cũng là bộ phận quan trọng.
- Cái thứ hai, chia năm chi đội ngũ, thậm chí là càng nhiều hơn, do Thánh Vương cùng Thánh Hoàng dẫn đội, riêng mình mang theo một nhóm người, có thể sống một nhóm là tốt một nhóm.
- Cửu Lê Ma tộc thống trị Tây Bộ trên vạn năm, không chỉ đều rất quen thuộc mỗi mảnh thổ địa nơi này, mà cũng có rất nhiều người bí mật ủng hộ, cho nên mặc kệ là lựa chọn thứ nhất hay là lựa chọn thứ hai, hẳn là đều có thể thành công bảo toàn một nhóm tộc nhân. Nhưng ta càng có khuynh hướng về lựa chọn thứ hai.
- Bọn hắn phân tán chạy trốn, chúng ta sẽ phải phân tán đuổi bắt, như thế này sẽ có thể phá giải lực lượng của chúng ta cực lớn. Nếu như ai bất hạnh gặp phải lão ma đầu Lê Vô Thương kia, bằng vào Cửu Lê Ma Đồ cùng Hắc Ma Bia trong tay, hắn cũng có thể chạy thoát.
- Ngươi Liệp Thần Thương, không cảm giác được Hắc Ma Bia sao?
Thiên Hậu đồng ý với phỏng đoán của Khương Phàm, lựa chọn thứ hai không thể nghi ngờ là sách lược đào vong tốt nhất trước mắt.
- Không có bất kỳ cảm ứng gì.
Khương Phàm chậm rãi lắc đầu.
- Là khoảng cách quá xa?
- Có khả năng.
Mặc dù Kim Ô trợn trắng mắt, Cửu Lê Ma tộc e ngại Khương Phàm, nhưng tuyệt đối không e ngại bất cứ Thánh Hoàng nào khác.
Cửu Lê Ma Đồ có thể hiện ra thần uy, là thần uy chân chính, Cửu Hoàng Hắc Ma Bia càng là danh xưng trọng khí phòng ngự mạnh nhất Ma tộc.
- Hướng Vãn Tình đâu? Không phải ngươi còn có giấy vàng của tổ sơn sao, đốt đi nhìn, chỉ phương hướng cho chúng ta.
Hồng Hoang Cự Long đột nhiên quay đầu, nhìn về hướng Hướng Vãn Tình.