Đám người chau mày, mặc dù chuyện mật ước liên quan đến tôn nghiêm Chí Tôn Hoàng Đạo Thương Huyền, cao tầng Quang Mang Thần Điện đều khẳng định thà chết chứ không chịu khuất phục, nhưng không bài trừ sẽ có tình huống đặc biệt.
Chu Diễm tiếp tục nói:
- Thứ ba, trong tay Khương Phàm còn có một sát chiêu, đó chính là thánh địa tổ sơn! Từ sau khi Lý Quân Dao nắm giữ, mười một khu an toàn đã hình thành, quy mô lớn đến mức có đến hàng chục tỷ dân chúng tập kết, còn có cường giả hai hoàng tộc tọa trấn tổ sơn, đây tuyệt đối là năng lượng không thể khinh thường.
- Dưới tình huống bình thường, tổ sơn không thể công khai duy trì Khương Phàm, nhưng nếu như Khương Phàm đạt được đế ước, còn giao đến trên tay tổ sơn, lấy tính cách của Lý Quân Dao, Thương Sinh Cung của tổ sơn sẽ trở thành một sát khí to lớn khác trong tay Khương Phàm.
- Nếu như chúng ta nghênh kích Khương Phàm tại Thiên Lang quan, không chỉ cần phải đề phòng đám Không Võ, Man Hoang Chiến tộc kia, mà còn cần phải lo lắng đến Thương Sinh Cung. Bây giờ Sát Sinh Tiễn không nói có thể diệt sát Thánh Hoàng, nhưng ở trên chiến trường hỗn loạn lại trúng vào một tiễn như vậy, không chết cũng có thể muốn mất nửa cái mạng. Sau đó có thể còn sống mà chạy trốn hay không, đều phải nhìn những Thánh Hoàng kia có bổ Sí Thiên giới ra nhanh hay không.
Cái lo lắng thứ ba của Chu Diễm làm cho tất cả mọi người trầm mặc, ngay cả Chu Ngạo Hoàng cũng đều không rét mà run.
Lúc bình thường, tổ sơn tuyệt đối sẽ không dám phát động Thương Sinh Cung đối với người bảo vệ Thương Huyền là Chí Tôn Hoàng Đạo, nhưng bây giờ tổ sơn là do Lý Quân Dao khống chế, mà đế ước còn đẩy tất cả bọn hắn tới tình cảnh cực kỳ bất lợi.
Sau khi Chu Diễm nói xong, hắn lại quỳ xuống đối với Thần Tôn, cúi đầu thật sâu.
Chuyện đế ước là hắn thúc đẩy, cục diện phát triển đến bây giờ, hắn khó mà chối bỏ tội lỗi.
Xích Thiên Thần Tôn nhắm mắt lại, không để ý đến Chu Diễm đang quỳ xuống, mà là suy nghĩ lấy tình cảnh trước mắt.
Cứu Chu Nguyên Bá sao?
Hẳn là phải cứu!
Cũng nhất định phải cứu!!
Chuyện này đã không còn là vấn đề cứu một Thánh Hoàng nữa, mà là liên quan đến thái độ thần triều, cùng khí thế của thần triều.
Nhưng, Khương Phàm đã lớn mạnh, lực uy hiếp càng lúc càng lớn, cuộc chiến sắp tới tại Thiên Lang quan vô cùng có khả năng sẽ để bọn hắn trả một cái giá thật sự là lớn.
Lấy thực lực bọn hắn bây giờ, phải làm thế nào để ứng phó đây?
Chu Phục Sinh và đám người lại nhìn về phía Chu Diễm lần nữa, lý do nếu đều đã đưa ra, biện pháp giải quyết thì sao?
Ngươi ngược lại là đưa ra mấy cái đi chứ.
Chu Diễm cúi đầu thật sâu, vẫn thờ ơ.
Không phải là hắn không muốn nhắc đến biện pháp, mà là nghĩ không ra biện pháp.
Dù sao nơi đó cũng là Thiên Lang quan, không phải hoàng thành, không thể dựa vào hệ thống phòng ngự. Nếu như cưỡng ép chuyển dời tài nguyên phòng ngự ở hoàng thành đến Thiên Lang quan, thì sẽ không thể không đề phòng Khương Phàm tập kích hoàng thành.
Dù sao bên cạnh cũng Khương Phàm có số lượng lớn võ giả không gian, có thể tuỳ tiện giám sát một ít hành động quy mô lớn của bọn hắn.
Sau một lúc lâu... Xích Thiên Thần Tôn nói:
- Liên hệ Tru Thiên Thần Tôn!
- Thần Tôn có ý là, xin mời Tru Thiên Thần Tôn đến Thiên Lang quan trợ giúp, chuyện này chỉ sợ...
Chu Phục Sinh không dám ngỗ nghịch mệnh lệnh của Thần Tôn, nhưng chuyện Quang Mang Thần Điện bị hủy diệt khẳng định sẽ ảnh hưởng đến Tru Thiên Thần Điện cực lớn, Tru Thiên Thần Tôn khẳng định không chịu rời khỏi nơi đó, thậm chí cũng sẽ không lại phái Thánh Hoàng tới trợ giúp.
- Không cần bọn họ chạy tới, ta tự mình đi qua!
Xích Thiên Thần Tôn không muốn để cho thần triều biết hắn e ngại Khương Phàm, càng không nguyện ý lại xuất hiện thương vong tại thời điểm giao dịch, biện pháp duy nhất chính là liên hợp cùng Tru Thiên Thần Tôn.
Nhưng Tru Thiên Thần Tôn chắc chắn sẽ không tới, vậy thì cứ để chính hắn đi qua, đến gần Tru Thiên Thần Điện giao dịch cùng Khương Phàm!
Bọn người Chu Phục Sinh, Chu Ngạo Hoàng lấp lóe ánh mắt, liên tiếp phấn chấn, đây cũng là một ý kiến hay.
Chu Diễm lấp lóe ánh mắt, sau đó chủ động thỉnh nguyện:
- Ta nguyện đích thân đến Tru Thiên Thần Điện, nhất định thúc đẩy hợp tác lần này!
Tại thời điểm Chu Diễm bí mật tiến về Tru Thiên Thần Điện, một người để Xích Thiên Thần Triều và Tru Thiên Thần Điện đều không tưởng tượng được sớm xuất hiện ở trước đại trận Tru Thiên của Thần Điện Tru Thiên.
Tru Thiên Thần Điện, khu trấn thủ cửa Bắc.
Thánh Linh thống lĩnh thần điện, Phương Hồng Tín nhíu mày nhìn nữ tử cao gầy thiên kiều bá mị đứng ở bên ngoài.
Mặc dù hắn thường thấy nhiều nữ tử mỹ lệ, nhưng vẫn bị nữ tử phong tình vạn chủng trước mắt này đánh trúng vào.
Các đệ tử và trưởng lão trấn thủ cửa bắc cũng đều chẳng tốt đẹp gì, tất cả đều đang thất hồn lạc phách nhìn tuyệt thế diệu nhân hoạt sắc sinh hương đứng ở phía ngoài bình chướng.
Nhan sắc xinh đẹp, dáng người thướt tha, bên dưới trường bào màu trắng lộ nửa cặp đùi đẹp cùng da thịt không tì vết trắng như bạch ngọc, đều tản ra mị lực kinh động tâm phách, khí chất yêu mị càng làm cho người ta thần hồn điên đảo.
- Ngươi đại biểu Khương Phàm tới?
Phương Hồng Tín âm thầm cắn cắn đầu lưỡi, lấy lại tinh thần từ trong mê hồn.
- Ta đại biểu Khương Phàm, xin gặp Tru Thiên Thần Tôn.
Người đến chính là Hướng Vãn Tình, đại biểu Khương Phàm đến làm một trận giao dịch cùng Tru Thiên Thần Tôn.
- Muốn gặp Thần Tôn, để Khương Phàm tự mình tới!
Phương Hồng Tín cố gắng không để cho nữ tử bên ngoài kia ảnh hưởng phán đoán của mình, nhưng con ngươi thâm thúy này giống như là có một loại ma lực nào đó, để cho người ta hoảng hốt, để cho người ta mê thất.
- Khương Phàm dám đến, các ngươi dám tiếp sao? Quang Mang Thần Điện tiếp, kết quả... Khanh khách... Không còn nữa...
Đôi mắt đẹp của Hướng Vãn Tình sinh huy, đôi môi mỏng hồng nhuận phơn phớt, ngay cả từ ngữ trêu chọc đều để ngta không thể tức giận được.
- Có chuyện gì, trực tiếp nói với ta, ta sẽ chuyển cáo Thần Tôn.
Phương Hồng Tín cau chặt lông mày, Quang Mang Thần Điện chính là không còn như vậy?
- Ha ha, đường đường là Tru Thiên Thần Điện, dũng khí gặp nữ tử yếu ớt như ta đây đều không có?
- Ngươi là nữ tử yếu ớt? Lúc nào Thánh Vương đều đã thành nữ tử yếu ớt rồi?!
Khi Phương Hồng Tín đang nói chuyện, hắn lại lặng lẽ khoát tay về hai bên phải trái, nhắc nhở các trưởng lão tranh thủ thời gian vào khu điện bên trong báo cáo.
Nhưng, khi hắn ra hiệu, xung quanh lại yên lặng không phản ứng chút nào.
Trưởng lão và các đệ tử trấn thủ vẫn đều đang âm thầm mê ly, hô hấp lộn xộn, toàn thân hiện ra trận trận khô nóng.
- Đều xốc lại tinh thần cho ta!
Phương Hồng Tín không thể không tự mình hạ lệnh.
Một vị trưởng lão lui lại hai bước, vội vã rời khỏi.
- Ngươi là ai?
Phương Hồng Tín cố gắng không nhìn tới đôi mắt của nữ tử kia, nhưng mơ hồ có thể đoán được thân phận đối phương.