Một khối nham thạch không chút thu hút nào, cứ lẻ loi trơ trọi nằm ở trong đất bùn nặng nề như vậy. E là cho dù ai cầm ở trong tay, cũng sẽ không cảm giác ra nó có cái gì khác biệt.
- Chính là nó?
Bạch Tai đều sửng sốt một chút, sôi động chạy tới nơi này, cứ tưởng tượng sẽ là tuyệt thế Thần Binh rung động cỡ nào, cuối cùng lại là một tảng đá?
- Đây là cửa vào, dùng để ngụy trang che giấu.
Khương Phàm cầm lấy chìa khoá Diêm bá đưa cho, một khối sắt như ngọc, bóng loáng, bên trong ngẫu nhiên có ánh sáng đỏ hồng lấp lóe.
Nhưng không phải Chu Tước, mà là ấn ký do Thiên Hậu, Tu La, cùng chư vị vương hầu liên hợp bày ra.
Hướng Vãn Tình ra hiệu Bạch Tai khống chế tốt trưởng lão cung phụng, cảnh giác địa tầng xung quanh để tránh bị người khác tiếp cận.
Loại thời khắc khẩn trương này, ngàn vạn lần không thể lại có chuyện ngoài ý muốn.
Khương Phàm hít thở thật sâu, dùng máu tươi thấm vào tảng đá, nhẹ nhàng đụng về phía hòn đá không chút thu hút nào.
Keng!
Thanh âm yếu ớt lại thanh thúy êm tai, quanh quẩn bên trong tầng đất thăm thẳm.
Hòn đá hơi rung nhẹ, truyền ra thanh âm yếu ớt nhỏ bé, phiêu miểu mông lung, giống như là tầng tầng phong ấn xúc động.
Lại sau đó, hòn đá an tĩnh, một nguồn năng lượng vô hình, không có chút gợn sóng, cũng không có bất kỳ dấu hiệu nào, từ bên trong hòn đá lặng yên truyền ra, thuận chìa khóa trong tay Khương Phàm, truyền vào ý thức của hắn.
Khương Phàm có thể rõ ràng phát giác được cơn dao động kia đang chảy xuôi trong ý thức của hắn, đang du đãng trong linh hồn của hắn, không chỉ là đang xác minh huyết mạch, linh hồn của hắn, càng là đang dò xét phải chăng hắn nhận khống chế các loại tình huống.
Một khi phát giác có vấn đề, hòn đá sẽ triệt để phong tỏa.
Hướng Vãn Tình, Bạch Tai không hiểu thấu nhìn chằm chằm hòn đá, lại nhìn Khương Phàm mặt không thay đổi.
Chỉ cái này??
Xong rồi??
Sau khi năng lượng vô hình đang chảy xuôi trong toàn thân, đột nhiên lại nở rộ lên tia sáng vô tận trong đầu.
Từng hư ảnh liên tiếp hiện ra, cuồn cuộn hò hét, ầm vang nổ tung.
- Cung nghênh ngô hoàng!
Thanh âm cuồng nhiệt, uy nghiêm, cao vút.
Phảng phất tái hiện hình ảnh phong vương bái tướng truyền kỳ đã từng có, toàn thể vương hầu chư tướng, quỳ xuống.
Toàn thân Khương Phàm nổi lên cảm giác khô nóng mãnh liệt, linh hồn Chu Tước gáy to, tinh huyết Kim Hoàng thiêu đốt, tay phải bỗng nhiên nắm chặt, chìa khoá vỡ vụn, trong chốc lát đã bắn ra tia sáng lộng lẫy, giống như gánh chịu lấy ý niệm của đám người Thiên Hậu, toàn bộ rót vào hòn đá.
Hòn đá lắc lư, xuyên suốt hư vô vô tận.
Từng tiếng hò hét thật lớn, từng luồng thần uy cường thế, khuấy động hắc ám, rung chuyển thâm không, gọi Phần Thiên Chiến Vực phong cấm trong hư vô mênh mông về.
Ầm ầm!
Hòn đá nổ tung, phun ra sóng triều mãnh liệt, trong nháy mắt đã che mất Khương Phàm, cuốn vào hư không.
- Người đâu?
Hướng Vãn Tình, Bạch Tai giật nảy cả mình.
Sau khi Khương Phàm có chút hoảng hốt thì cũng nhanh chóng rõ ràng, hắc ám trước mặt trong nháy mắt đã bị ánh sáng vô tận tràn ngập, giống như đứng ở trước mặt một viên tinh cầu quang ảnh mênh mông.
Oanh!!
Quang ảnh vặn vẹo không gian, mở rộng một cánh cửa lớn cao ngất nguy nga.
Bên trong là ánh sáng mãnh liệt, xán lạn như đại dương mênh mông, đó là ngàn anh linh vạn binh tướng của Vạn Thế hoàng triều đang sắp hàng chỉnh tề.
Cờ thưởng cuồng vũ, chiến niệm thức tỉnh.
- Cung nghênh ngô hoàng!
Từng tiếng hò hét, thiết huyết sát phạt, chấn động thâm không.
Đây là tầng phong ấn đầu tiên, gánh chịu lấy nguyện vọng của tất cả binh tướng, nghênh đón Thần Hoàng trở về trước hết nhất.
Cảm xúc trong Khương Phàm chập trùng, đi đến cánh cửa rộng rãi, xuyên qua con đường có ngàn vạn binh tướng thần phục, đi đến bình chướng thứ hai.
Oanh!!
Không gian lại lần nữa vặn vẹo, phong ấn thứ hai diễn biến ra một cánh cửa hùng vĩ, một tiếng vang thật lớn, cường thế kéo ra.
Linh hồn tất cả vương hầu đại tướng thần triều kiếp trước sớm đã xin đợi ở phía trước, anh linh bất diệt, thánh uy vô biên, bọn họ toàn thể ôm quyền, quỳ một chân trên đất, cuồng nhiệt kính sợ:
- Cung nghênh ngô hoàng!
Đây là tầng phong ấn thứ hai, ngưng kết huyết hồn của tất cả vương hầu.
Khương Phàm lắc lư ánh mắt, nhìn qua từng khuôn mặt quen thuộc, kiêu ngạo lại đau đớn hơn, từng luồng cảm xúc mãnh liệt đang cuộn trào trong lồng ngực mãnh liệt như dời sông lấp biển.
Oanh!!
Không gian rung chuyển, thần uy vô biên, tầng thứ ba phong ấn diễn biến ra thêm một cánh cửa lớn nguy nga.
Trước cửa chỉ có một hư ảnh, hùng vĩ thẳng tắp, cao ngạo uy nghiêm, càng tản ra uy lực cái thế.
Đó là linh hồn còn sót lại của Tu La, đóng giữ tầng thứ ba phong ấn, chờ đợi tri kỷ trở về.
Khương Phàm nhìn về thân ảnh sau cánh cửa lớn nơi xa ấy, cảm xúc chập trùng.
- Cung nghênh ngô hoàng!
Tu La giơ hai tay lên với Khương Phàm, linh hồn âm vang, thanh chấn hư không, phong ấn nhấc lên ba động kịch liệt.
Khương Phàm gật đầu, đi qua tầng phong ấn thứ ba, tới trước mênh mông quang hải.
Quang hải cuồn cuộn, cường quang như mặt trời rơi xuống, chiếu thấu hư không vô tận.
Số lượng lớn thú ảnh xê dịch ở bên trong, tiếng thú rống vô tận vang vọng hoàn vũ.
Khi Khương Phàm đi đến, thú ảnh giao hội, quang ảnh ngưng tụ, một nữ tử mỹ lệ phong hoa tuyệt đại, mang mũ phượng khăn quàng vai, ngóng nhìn Khương Phàm.
- Chàng đã trở về.
Đây là linh hồn Thiên Hậu trước khi luân hồi, ở đây đóng giữ đã gần đến ngàn năm.
Mặc áo cưới ngày xưa, chờ đợi tình cảm chân thành cả đời của nàng.
Ánh mắt Khương Phàm có chút mông lung, dứt khoát đi qua tầng phong ấn thứ tư.
Phía trước nhất chính là biển lửa mênh mông như vô biên vô hạn, ầm ầm sóng dậy. Nhiệt độ kinh khủng vặn vẹo đất trời, khí thế táo bạo tùy thời có thể chôn vùi nơi này.
Mà ở sâu trong liệt diễm, một hư ảnh Chu Tước che khuất bầu trời, cứ như Chúa Tể thế giới, quan sát liệt diễm vô tận ở phía dưới.
Khương Phàm ngắm nhìn tàn hồn kiếp trước, chậm rãi giơ tay phải lên.
Hư ảnh Chu Tước ngẩng đầu, sau khi cách một khoảng không ngóng nhìn, nó vỗ cánh gáy to, âm thanh chấn đoạn hư không, bổ nhào tới phía Khương Phàm.
Toàn bộ liệt diễm đều giống như đại dương mênh mông sôi trào ngay lúc này, lại như những con sóng lớn lao nhanh, thao thao bất tuyệt, uy lực diệt thế mãnh liệt cuồn cuộn.
Y phục của Khương Phàm bay phần phật, thừa nhận thần uy tuyệt thế đập vào mặt.
Ầm ầm!
Hư ảnh Chu Tước ở trước mặt hắn mãnh liệt Địa Sát, kịch liệt diễn biến, nhấc lên, hội tụ thành thân ảnh uy nghiêm kiếp trước, đón nhận cánh tay Khương Phàm.
Đùng!