- Vì để nhanh chóng lớn mạnh, bọn hắn sẽ còn tận hết khả năng sinh sôi, lớn mạnh tộc đàn. Thời kỳ đó, khai sáng rất nhiều bí thuật loại hình giao hòa. Ta vừa mới đột nhiên nghĩ đến, tình huống các ngươi gặp gỡ, có phải nó đang thông qua phương thức giao hòa hấp thu tinh hoa của các ngươi hay không?
Mặc dù Đan Hoàng cảm giác không phải quá khả năng, nhưng cũng không phải không thể được.
Nếu như muốn mượn thể thai nghén, một hai lần thì được, không đến mức khống chế hai người tiếp tục va chạm.
Mặc dù hắn không thấy, nhưng ở thời gian ghi chép, hẳn là có đến hai mươi mấy giờ.
Nhìn hài tử giày vò, đều ngay cả Vĩnh Sinh Chủng Tử đều không bổ trở lại nổi.
Khương Phàm lắc đầu, không quá tin tưởng, vẫn càng có khuynh hướng tà vật kia muốn mượn thể trọng sinh.
Làm sao bây giờ đây?
Sớm nói cho Hướng Vãn Tình sao?
Hay là yên lặng quan sát, tìm kiếm biện pháp giải quyết?
Nhưng, giải quyết như thế nào, một sợi linh hồn mà đã khủng bố như vậy, thì sẽ sinh ra đến quái vật gì?
Đan Hoàng nói:
- Chú ý Hướng Vãn Tình, nếu như trong bụng có phản ứng, chính là mượn thể trọng sinh, nếu như không có phản ứng, chính là đang dùng đặc biệt phương pháp hấp thu năng lượng.
Khương Phàm rất bất đắc dĩ:
- Mặc dù ta không hiểu bí thuật giao hòa, nhưng cũng biết cần tự thân đi làm! Hoặc là ta bị cái gì, hoặc chính là Hướng Vãn Tình bị cái gì, bây giờ là hai chúng ta bị cái gì.
- Mặc kệ nó là gì, nó vừa thoát khốn, khẳng định rất suy yếu, chịu không được quất roi.
- Ngài tỉnh lại đi.
- Nghĩ đến cái gì?
Hướng Vãn Tình nhìn thấy Khương Phàm cau mày, còn tưởng rằng nhớ lại được chuyện gì mà nàng không nhớ.
Khương Phàm chậm rãi lắc đầu:
- Chú ý cơ thể nàng, nếu có phản ứng gì không bình thường, nhất định phải kịp thời nói cho ta biết.
Phản ứng không bình thường?
Hướng Vãn Tình thông minh, lập tức liền nghe được ám chỉ trong lời nói, má nàng ửng đỏ, vừa ngượng ngùng vừa bất đắc dĩ.
Nhưng, nàng nhìn sắc mặt Khương Phàm nghiêm trọng, bỗng nhiên có phản ứng:
- Ngươi là lo lắng, chúng ta bị khống chế...
- Ừm?
Khương Phàm không nghĩ tới Hướng Vãn Tình đã trực tiếp liền kịp phản ứng.
Gương mặt vừa mới ửng đỏ của Hướng Vãn đã lập tức biết đổi:
- Mượn thể trọng sinh?
Thời điểm Khương Phàm cùng Hướng Vãn Tình bị huyễn cảnh tra tấn, một sợi u ảnh rời khỏi kia cũng đang chọn lấy mục tiêu trong rừng rậm tươi tốt!
- Sát Lục Huyết Viêm, linh văn không tệ, lại còn có thể tu luyện tới Bán Thánh. Đáng để quan sát. Tạm thời liền ngươi.
U ảnh lặng yên không tiếng động trôi đến Triệu Thời Việt, tại lúc hắn không có chút phát giác nào liền thẩm thấu tiến vào trong thân thể.
Triệu Thời Việt đang chạy về vực sâu.
Từ lúc Thượng Thương cổ thành mở ra đến nay, mộ táng thức tỉnh đã đủ nhiều, hiện nay Hứa Đức Diệu lại dẫn đi hơn phân nửa Thánh Linh, những kẻ còn lại kia hẳn là rất khó lại nhấc lên quy mô va chạm.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Thượng Thương cổ thành hẳn là sẽ không lại có mộ táng thức tỉnh, cho nên tiêu điểm tiếp đó hẳn là mặt một chỗ duy nhất trong tường thành đã mở ra nhưng không có bị khai quật, chính là vực sâu.
Không bao lâu, tất cả các mạo hiểm giả ở Thượng Thương cổ thành đều sẽ tụ tập tới đó.
Mà nhận xá lợi Phật Đà kích thích, cũng sẽ có rất nhiều hoàng tộc hoàng đạo bắt đầu chú ý đến vực sâu, trong chờ mong sẽ có Đế binh mới.
Một vòng mới gió bão vòng xoáy, là ở chỗ này. Khương Phàm như thế nào vận hành?
Diêm bá ứng đối ra sao?
Triệu Thời Việt muốn làm khảo sát sau cùng, lựa chọn sau cùng ở nơi đó.
Bọn người Dạ An Nhiên vô cùng lo lắng đi đến Thượng Thương cổ thành, một là khẩn trương an nguy của Hướng Vãn Tình, hai là lo lắng tình cảnh của Khương Phàm.
Nhưng bọn hắn tuyệt đối không nghĩ tới, sau khi đi đến vậy mà lại nghe được tin tức để bọn hắn khiếp sợ.
Khương Phàm, đang ở nơi này giết ra uy danh.
Không chỉ có tất cả thiên kiêu hoàng tộc hoàng đạo bị săn giết, ngay cả Hình Phù Đồ đều bị Khương Phàm cuồng ngược hai lần, suýt nữa mất mạng.
Bây giờ đưa mắt nhìn khắp Thượng Thương cổ thành, đã không có ai dám trêu chọc Khương Phàm.
Bọn hắn biết Khương Phàm rất mạnh, nhưng không nghĩ tới trong mấy tháng ngắn ngủi, vậy mà hắn lại mạnh đến mức có thể quét ngang Thượng Thương cổ thành, giết thiên kiêu như giết chó.
- Khương Phàm là dự định ở lâu tại Thượng Thương cổ thành này sao? Giết nhiều người như vậy, hắn còn rời khỏi nơi này thế nào!
- Vạn Đạo Thần Giáo, Thái Cổ Thần Miếu, Tru Thiên Thần Điện, Cửu Thiên Thần Giáo... Sọ não bị đau... Liền không cân nhắc hậu quả sao?
- Hắn náo thành như thế này, ở lại nơi này cũng không an toàn. Chờ những hoàng tộc hoàng đạo kia phái Bán Thánh tiến đến, hắn liền sẽ trở thành con mồi. Vị tiểu gia này rốt cuộc là nghĩ thế nào, ta thấy những 'Chiến tích' này của hắn giống như không chỉ vì cướp bảo bối, làm sao lại thấy giống như giết đỏ cả mắt.
- Nhanh tìm tới Khương Phàm, nghĩ cách mang đi.
- Mang đi sao? Mặc dù rất nhiều Thánh Linh đã rời khỏi, nhưng bên ngoài còn thừa lại một ít bộ phận. Chẳng lẽ chúng ta muốn khai chiến cùng bọn hắn?
Sau khi các vương hầu Sí Thiên giới hết khiếp sợ thì chính là lo lắng.
Chỉ mới hai tháng ngắn ngủi mà thôi, Khương Phàm đã trở thành công địch. Không phải một đơn giản là một Thái Cổ Thần Miếu như vậy, mà là dính đến càng nhiều hoàng đạo.
Nếu như bọn hắn lại bảo đảm cho Khương Phàm, liền mang ý nghĩa phải thừa nhận áp lực đến từ Vạn Đạo Thần Giáo và các hoàng đạo cường đại.
Sí Thiên giới, gánh vác được sao?
Dù sao bọn hắn cũng chỉ là hoàng tộc Đan Đạo, quan trọng nhất chính là danh uy, mà không phải thực lực.
Lão tổ tông Sí Thiên giới hiểu xong tình huống thì trầm mặc, bởi vì hắn biết thân phận Khương Phàm, cho nên muốn đến càng xa.
Khương Phàm không phải người lỗ mãng, ở chỗ này săn giết một loạt, cứ như đều đang biểu đạt một tố cầu mãnh liệt, hắn muốn bại lộ thân phận!
Hắn không muốn lại bị kiềm chế!
Thời cơ thích hợp sao?
Hiển nhiên không phải quá phù hợp!
Tại sao Khương Phàm lại muốn làm như thế? Rất có thể là đã xuất hiện chuyện ngoài ý muốn không thể làm gì.
- Lão tổ, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Bá Vương và đám người đều nhìn về lão nhân.
- Cái gì là phải làm sao bây giờ? Chúng ta không phải tìm đến tìm Khương Phàm, chúng ta là đến tìm Thái Cổ Thần Miếu báo thù! Nghe rõ cho ta, gặp được người của Thái Cổ Thần Miếu thì trực tiếp ra tay, đừng phế một câu gì cho ta!
Lão tổ tông Sí Thiên giới xông vào rừng rậm, lùng bắt Thái Cổ Thần Miếu.
Thật sự muốn khai chiến?
Lão Bá Vương và bọn hắn chau mày, nhưng lại không thể không kiên trì đuổi theo.