Về phần bạch ngọc, thì là xương ngón tay kiếp trước của Khương Phàm, bị nàng luyện thành 'Xá lợi'.
Nếu như Thần Hoàng thật sự luân hồi, liền có thể bằng vào cái này, cảm giác được vị trí của hắn.
Nhưng, trước khi chết Thiệu Thanh Duẫn không giải thích nhiều cùng hậu nhân Thiệu gia, chỉ để lại di ngôn.
Để tránh bọn hắn tùy tiện làm việc, xúc phạm hoàng đạo.
Lão nhân không biết những bí mật kia, cũng chỉ là tuân thủ nghiêm ngặt di ngôn.
Hắn đi đến tế đàn, cầm tử ngọc lên, yên lặng cảm nhận, lại nhìn mắt tiên trong quan tài đá.
Tiên tổ phỏng đoán, hẳn là huyết ngọc sáng lên trước nhất.
Vì sao huyết ngọc không có phản ứng, tử ngọc lại sáng lên trước?
Hắn rất muốn tỉnh lại tiên tổ hỏi một chút, thế nhưng trước khi tiên tổ ngủ say có nói qua, không có nắm chắc thì không cần tỉnh lại nàng. Bởi vì thọ nguyên còn sót lại của nàng rất ít đi, Đại Mộ bí thuật cũng chỉ mai táng nàng một lần. Nếu như tỉnh, liền sẽ ngủ lại không được nữa.
Lão nhân thi lễ với quan tài đá, cầm tử ngọc rời khỏi thạch điện.
- Lão tổ?
Tộc trưởng Thiệu gia, Thiệu Anh Vệ sau khi thấy lão nhân liền vội vàng hành lễ.
- Mang theo khối ngọc thạch này, tìm kiếm đầu nguồn. Bí mật hành động, không được kinh động bất cứ kẻ nào.
Lão nhân giao tử ngọc cho Thiệu Anh Vệ.
Thiệu Anh Vệ cung kính tiếp nhận ngọc thạch, lại có chút chần chờ:
- Lão tổ, chuyện này rất sốt ruột sao? Bây giờ chúng ta đang chuẩn bị vây bắt Kiều gia, chỉ sợ rất khó rút người ra.
- Hôm nay liền lên đường, triệu tập tinh nhuệ Thiệu gia cho ta, do ngươi tự mình dẫn đầu, bí mật hành động. Lấy điều tra làm chủ, đừng rêu rao. Còn nữa, dù là ngươi chết, khối ngọc thạch này cũng phải được bảo đảm, tuyệt đối không được để xảy ra sai lầm nào.
Lão nhân không cho hắn bất cứ cơ hội nói chuyện nào, quay người rời khỏi.
Thiệu Anh Vệ cung kính đưa tiễn lão nhân, lông mày nhăn lại.
Bọn hắn đã điều tra đến nơi Kiều gia và Ác Nhân cốc ẩn thân, chỉ chờ thời hạn một tháng của Tru Thiên Thần Điện đi qua liền hành động toàn thể, loại thời điểm này hắn sao có thể rời khỏi?
Thế nhưng... Lão tổ rất ít khi nghiêm túc phân phó một sự kiện như vậy, hắn chỉ có thể kiên trì tiếp nhận.
- Triệu hồi toàn bộ tinh nhuệ Thiệu gia đến cho ta!
Thiệu Anh Vệ đi ra ngoài cửa điện, mệnh lệnh thị vệ phía ngoài.
Bên trong rừng Thánh Linh.
Khương Bân dùng tốc độ cao nhất mang theo Khương Phàm chạy trốn.
Toàn thân Khương Phàm trong suốt, tỏa ra ánh sáng kỳ diệu.
Lực lượng truyền thừa cường đại đến từ vĩnh hằng đánh thẳng vào huyết nhục thần hồn, cùng Sơn Hà Đại Táng sinh ra cộng minh.
Dưới lực lượng chúc phúc phi phàm, Khương Phàm lại không thể tưởng tượng nổi đã 'Mở ra' thân thể bảo tàng.
Linh hồn Chu Tước cùng huyết nhục dung hợp chiều sâu, lực lượng huyết mạch yên lặng lại mãnh liệt bộc phát.
Chu Tước Bác Thiên Thuật, Chu Tước Quy Nguyên Thuật, Chu Tước Phục Thiên Thuật, Chu Tước Niết Bàn Thuật các loại, theo huyết mạch liên tiếp hiện ra.
Không còn là hình thái ý thức lĩnh ngộ, mà là từ trong huyết mạch thả ra uy thế cường đại.
Loại cường lực này mở ra đã mang cho Khương Phàm trùng kích cực lớn, giống như hoàn toàn hóa thân Chu Tước, tái hiện uy thế Thần Tổ Vạn Cầm.
Mặc dù cuối cùng vẫn thất bại, nhưng loại mãnh liệt mở ra này, lẽ ra nên phát sinh ở tối hậu kỳ của Sinh Tử cảnh.
Cái này cũng mang ý nghĩa, Khương Phàm vô cùng có khả năng không cần chờ đợi hai năm, nhiều nhất nửa năm, thậm chí ngắn hơn liền có khả năng mở ra huyết mạch bảo tàng, vượt qua Sinh Tử cảnh!
Nhưng... sau khi truyền thừa kết thúc, phần cảm ứng dân chúng mãnh liệt kia lại cũng không có kết thúc như vậy, ngược lại càng thêm mãnh liệt, càng thêm quen thuộc.
- Đây là quốc vận thần triều?
Khương Phàm ngóng nhìn phương bắc, loại cảm giác này càng ngày càng rõ ràng, thậm chí càng trở nên mãnh liệt.
Giống như biên giới rộng rãi đang rộng mở trước mặt, hàng trăm vạn dân chúng đang lễ bái ở phía trước.
Như thần triều tái hiện, quốc vận vô tận chấn động Thương Huyền.
- Chẳng lẽ ta đã đánh thức ngọc tỉ truyền quốc?
Sắc mặt Khương Phàm hơi biến đổi, càng nghĩ càng có khả năng, càng cảm nhận càng là mãnh liệt.
- Ông trời ơi, ông đang đùa giỡn với ta hay sao?
Sắc mặt Khương Phàm âm trầm khó coi, ngọc tỉ truyền quốc bừng tỉnh, khẳng định sẽ gây nên những lão quái vật ngàn năm kia chú ý.
Chỉ cần bọn hắn hơi có chút cảnh giác liền có thể sắp xếp người tiến đến điều tra.
- Nó ở đâu? Thiên Hậu nó giấu đi đâu rồi?
Khương Phàm nhíu mày cảm nhận, rất nhanh nhìn về phía phương bắc:
- Khương Bân, tiếp tục hướng bắc, nhanh!
Khương Bân không lo được mỏi mệt, huy động cánh dùng tốc độ cao nhất cuồng xông.
- Sư phụ, chúng ta muốn đi đâu?
Lý Dần chú ý tới thể hiện của Khương Phàm vô cùng nghiêm túc.
- Hướng bắc, khả năng mấy chục vạn dặm!
- Không có mục đích?
- Đến liền biết.
Khương Phàm chấn kinh, sau đó rất nhanh đã tỉnh táo lại.
Lấy thực lực của Thiên Hậu, nếu phong ấn ngọc tỉ truyền quốc, liền khẳng định có vạn toàn nắm chắc.
Cho dù là ngọc tỉ truyền quốc thức tỉnh, cũng không thể nào hoàn toàn lao ra.
Chỉ cần hắn có thể kịp thời chữa trị phong ấn, có thể là trấn an ngọc tỉ truyền quốc, có lẽ còn có thể cứu được.
Nhưng, hắn phải làm cho tốt chuẩn bị bại lộ thân phận.
- Đáng chết!!
Trong lòng Khương Phàm yên lặng văng tục, vẻ mặt lại đột nhiên kiên định:
- Ẩn nấp có cách sống của ẩn nấp, bại lộ có đấu pháp của bại lộ!
Mặc dù bây giờ là thời cơ tốt, nhưng... Tới đi... Tới đi... Ta đã chuẩn bị xong!
Thương Huyền, các ngươi chuẩn bị xong chưa?
Chuẩn bị nghênh đón báo thù, nghênh đón chủ nhân đã từng của các ngươi!
Bên trong tầng thứ ba của thanh đồng tiểu tháp.
Bọn người Dương Biện một lần nữa trở về, lần lượt bế quan, cảm ngộ năng lượng bên trong vũ khí, tăng lên thực lực của mình.
Thế nhưng, ai cũng không có chú ý tới, nữ tử đang ngủ say trong quan tài thủy tinh đang giật giật ngón tay, tầm mắt có chút đóng mở, ánh lửa màu vàng lấp lóe.
Trên cái trán trơn bóng hiển hiện mê quang màu vàng nhỏ xíu, đồng thời nhanh chóng rõ ràng.
Là một con kim vũ Phượng Hoàng quay quanh!
Lông vũ màu vàng nhất là rõ ràng!
Kim quang lượn lờ, kim vũ tung bay, giống như là sinh mệnh tươi sống!
Mỹ lệ làm rung động lòng người.
Hoa lệ tôn quý.
Còn tràn ngập uy thế cường đại.
Kiều Hinh bắt đầu thức tỉnh.
Ý thức đang khôi phục, ký ức đang thức tỉnh, linh văn cũng đang thức tỉnh, thực lực càng đang khôi phục.
Cái này vốn hẳn nên là thời khắc cần có người làm bạn nhất, nhưng thời khắc này tinh lực của Khương Phàm cũng không ở đây.