Ba viên?
Thánh đan??
Khóe mắt Bá Vương run rẩy, nhưng có Giới Chủ và lão tổ tông, hắn thực sự không dám ngỗ nghịch:
- Xin Giới Chủ phân phó, ba viên thánh đan thần miếu cần đổi lấy vật gì?
- Đổi một sự cam đoan. Hoàng đạo Tây Bắc tuyệt đối không thể lấy bất kỳ lý do gì hay bất cứ phương thức nào nhúng tay vào sự vụ Tây Nam.
- Bản vương sẽ làm hết khả năng.
Bá Vương rời khỏi mê vụ, trái tim đều đang chảy máu, ba viên thánh đan, trong phủ Bá Vương cất giấu một viên, nhưng chỉ này một viên, muốn lại có thêm hai viên nữa, chỉ có thể cầu cứu các phe phái, không chỉ cần phải tự mình chuẩn bị vật liệu, càng phải thiếu một ân tình to lớn.
Đây quả thực là lột da hắn.
Điêu Lãnh Phong đáng chết!!
- Chờ một chút!!
- Giới Chủ còn có chuyện gì?
Bá Vương cung kính hành lễ, mặc dù Giới Chủ trước mặt mình đây chỉ có hai mươi ba tuổi, nhưng bí mật đặc thù để hắn tuyệt đối không dám có bất kỳ lòng bất kính nào.
- Hoa lâu Chiến quốc, đóng toàn bộ.
- Cái này...
- Các cô nương bên trong, toàn bộ giải trừ thân phận nô lệ, ngươi tự mình xử lý.
Sắc mặt Bá Vương khó coi, ta tự mình xử lý?
Đường đường là Bá Vương lại tự mình xử lý sự vụ hoa lâu?
- Nếu như ngươi xử lý không tốt, ta nhờ Hung Linh hầu phủ xử lý.
- Bản vương nhất định không phụ kỳ vọng của Giới Chủ.
Bá Vương tranh thủ thời gian tỏ thái độ.
Điêu Lãnh Phong ở bên ngoài cùng Khương Phàm giằng co, trong ánh mắt tất cả đều là khinh thường.
Chỉ cần Sí Thiên giới đồng ý, hắn lập tức áp giải Khương Phàm rời khỏi.
Hơn mười ngày trước, cường giả thần giáo đã đến, ngoài thành càng có Bán Thánh ẩn núp.
Cường giả Huyền Nguyệt hoàng triều càng là tới vài trăm người.
Khương Phàm, mọc cánh cũng khó thoát.
- Điêu Lãnh Phong công tử.
Bá Vương cố nén lửa giận, đi ra mê vụ.
- Thương lượng xong? Là chính chúng Khương Phàm ta mang đi, vẫn Sí Thiên giới cùng đi tiến về?
Điêu Lãnh Phong đối với Bá Vương nhẹ nhàng chớp mắt, giữa bọn hắn đã đã hẹn, chỉ cần có thể thuận lợi mang đi Khương Phàm, thần giáo nhất định thâm tạ.
- Điêu công tử, ngươi vu oan danh dự trưởng lão tứ đẳng của Sí Thiên giới, lừa gạt Bá Vương Chiến quốc, khiêu khích Giới Chủ Sí Thiên giới, tổng cộng ba loại tội danh. Từ hôm nay, ngươi sẽ bị tạm giam tại Sí Thiên giới. Khi nào Vạn Đạo Thần Giáo đến xin lỗi, khi đó sẽ thả ngươi rời khỏi.
Bá Vương cố nén lửa giận, thẩm phán Điêu Lãnh Phong.
Nụ cười của Điêu Lãnh Phong cứng ở trên mặt, còn tưởng rằng mình đang nghe lầm:
- Còn xin Bá Vương lặp lại lần nữa.
- Giới Chủ đã tự mình kiểm tra, Ngu Khuynh Thành cô nương vẫn còn trong sạch, Hứa Đan cô nương đang yêu nhau cùng đồ đệ của Khương Phàm. Hỗn Độn Tử Phủ đã sắp tới đón tiếp Ngu Khuynh Thành, Hứa Đan cô nương cũng sắp về nhà. Ngươi lại nói lung tung Khương Phàm lăng nhục các nàng, bị ép sinh con?
Còn có cái chết của trưởng lão thần giáo, càng là không có chút liên quan gì tới Khương Phàm. Đây không phải nhục nhã danh dự trưởng lão Sí Thiên giới chúng ta, lại là cái gì? Ngươi dùng thủ đoạn ti tiện này, khuyến khích tiến Sí Thiên giới ta giao Khương Phàm, không phải lừa gạt ta thì là cái gì? Ngươi mượn tay ta, uy hiếp Giới Chủ, đây không phải khiêu khích Sí Thiên giới thì là cái gì!
Mặc dù Sí Thiên giới ta không phải hoàng đạo, nhưng cũng là hoàng tộc Tây Nam, nổi danh truyền xa đại địa Trung Vực, không tới phiên ngươi khi dễ như vậy.
Bá Vương đi đến trước mặt Điêu Lãnh Phong, bá thế mênh mông lại không kiềm chế, như đại dương mãnh liệt lao ra, khuấy động u cốc, nhấc lên không gian.
Điêu Lãnh Phong bị ép tới dần dần lui lại, sắc mặt tái nhợt, thân thể đều không tự chủ được mà run rẩy lên.
- Khương Phàm... Khương Phàm nhục nhã Ngu Khuynh Thành và Hứa Đan, đây là... Đây là...
- Ngươi ở lại đây đi! Khi nào người của thần giáo đến, thì lúc đó ngươi mới đợc đi, thái độ của thần giáo quyết định ngươi là có thể hoàn chỉnh rời khỏi Sí Thiên giới hay không. Bá Vương bạo hống một tiếng, thanh triều cuồn cuộn, chấn động sơn hà như Cửu Thiên kinh lôi xé rách hư không, rơi xuống u cốc.
Điêu Lãnh Phong run rẩy, đã hôn mê tại chỗ.
Khương Phàm bị uy thế cả Bá Vương trùng kích khí huyết không khoái, Chu Tước suýt chút nữa đã thức tỉnh.
Tuy nhiên, Bá Vương lại tạm giam Điêu Lãnh Phong? Đây tuyệt đối là vui mừng ngoài ý liệu.
Bá Vương âm trầm sắc mặt, nắm lấy Điêu Lãnh Phong bay lên không rời khỏi.
Giới Chủ từ trong sương mù đi tới:
- Ngươi có thể đi.
- Cáo từ.
Khương Phàm không nghĩ tới vị giới chủ này lại có thể 'sửa lại tư thái', không giống người chủ trì thế lực khác ngu xuẩn mất khôn như thế, biết rõ sai cũng chết vì sĩ diện.
- Chờ một chút.
Giới Chủ gọi Khương Phàm lại.
Khương Phàm lập tức trả lời:
- Chuyện của Tác Ngọc Đường không liên quan gì tới ta.
- Có liên quan tới ngươi hay không, trong lòng ngươi và ta đều rất rõ ràng. Ta chỉ hỏi ngươi, ngươi cao điệu tiến vào Sí Thiên giới, thật sự là muốn tu luyện đan thuật?
- Đó là đương nhiên!!
Khương Phàm tranh thủ thời gian cam đoan.
Nếu như nói thật, không bị lột da mới lạ.
Kết quả, Điêu Lãnh Phong chính là vết xe đổ.
- Vậy là tốt rồi. Giữ lại ngọc phù trưởng lão, vĩnh viễn ở lại Sí Thiên giới.
- Ta chủ động rời khỏi.
- Vì sao??
- Sí Thiên giới khiến ta thất vọng.
Giới Chủ tức giận:
- Khương Phàm, có phải ngươi cảm giác ngươi thông minh hơn khắp thiên hạ, còn những người khác đều là đồ đần hay không?
- Ngươi dùng Trường Sinh Đan và giá trị của mình làm giao dịch, trà trộn vào Sí Thiên giới, lại lợi dụng danh uy Sí Thiên giới làm dịu nguy cơ tại Đại Hoang, sau đó kiên nhẫn ẩn núp hai tháng, chờ đợi Tác Ngọc Đường luyện chế Trường Sinh Đan, đánh lén pháp trường dưới mặt đất, đảo loạn luyện đan, phế bỏ Tác Ngọc Đường cùng Thập Nhị trưởng lão.
- Sau khi hoàn thành mục đích, cố ý gây nhau, làm bộ tức giận rời khỏi, còn giống như là chúng ta ủy khuất ngươi. Ngươi chơi mưu kế rất nhuần nhuyễn, nhưng loại hành vi này thuộc về hãm hại lừa gạt điển hình, qua sông đoạn cầu.