Dạ An Nhiên cười nói:
- Không dám? Hình như ta cũng có hứng thú đối với ngươi, hôm nay ngươi tiếp cũng phải tiếp, không tiếp cũng phải tiếp! Đây là quy củ của Vương Quốc Hắc Ám!
- Ha ha, ta thích nhất là nữ tử cường thế. Chỉ mong trên giường ngươi cũng có thể kích thích ta như thế.
Điêu Lãnh Phong đưa tay chỉ tới Dạ An Nhiên, ánh mắt đột nhiên lạnh lại:
- Ta đã chấm ngươi!
Đại Tự Tại điện, Tự Tại điện đầu tiên, diễn võ trường lớn nhất trên tầng cao nhất.
Theo tin tức khuếch tán, Vương Quốc Hắc Ám nhanh chóng oanh động, số lượng lớn cường giả chen chúc đuổi tới.
Bây giờ Vương Quốc Hắc Ám xác thực đã phát sinh thay đổi vi diệu.
Đại Tự Tại điện đã cùng 'Tam đại chủ nhân' bình khởi bình tọa, thậm chí còn có xu thế mạnh hơn. Nguyên nhân chính là sau khi Đại Tự Tại điện thay thế Hướng Vãn Tình, phó điện chủ tân nhiệm đầu tiên là Điêu Đức Nguyên đột nhiên thể hiện rõ thân phận của bọn hắn —— Vạn Đạo Thần Giáo!
Tin tức này đã mang đến cho tất cả thế lực tiềm ẩn tại Vương Quốc Hắc Ám rung động thật lớn.
Mặc dù đã đoán được Đại Tự Tại điện thuộc về siêu cấp thế lực nào đó, nhưng càng nhiều hơn là đỉnh cấp hoàng tộc, không nghĩ tới lại là một trong Bát Bộ Hoàng Đạo Thương Huyền.
Cho nên người ngang ngược càn rỡ bên trong Vương Quốc Hắc Ám càng đến càng ít, càng không có ai dám gây sự ở trong diễn võ trường.
- Khương Phàm thật không hổ là Võ Hầu của Vương Quốc Hắc Ám ta, bình thường cơ bản đều không trở lại, lúc trở về tất nhiên sẽ làm đến sôi sùng sục lên.
- Hắn không phải Võ Hầu, quả thực là một Võ Vương, mỗi lần đều là trở về với tư thế Vương giả, đều được toàn Vương Quốc Hắc Ám chú ý, ha ha.
- Hắn không phải đã chết rồi sao? Vậy mà lại khởi tử hoàn sinh. Lúc ấy ta đã rất khó tiếp nhận, bây giờ lại càng khó tiếp nhận.
- Ha ha, giả chết mà thôi. Thật là biết chơi, ngay trước mặt các đại hoàng tộc, cưỡng bức chơi trận giả chết, còn 'Chết' ròng rã bảy năm.
- Hắn trở về là tị nạn sao, dù sao bên ngoài cũng đã huyên náo quá phận.
- Ta vừa mới nghe Chí Tôn Kim Thành bên kia giới thiệu, rất có thể Khương Phàm đã rời khỏi Vô Hồi thánh địa.
- Ta không quan tâm tại sao hắn giả chết, tại sao khiêu chiến phương bắc, ta chỉ là quan tâm hắn dùng cách gì mà linh văn lại tăng lên tới Thiên phẩm.
- Hôm nay hắn không tự mình lên đài sao? Thật tiếc nuối. Thời điểm Chí Tôn Thánh phẩm liền có thể xưng vô địch, ta thật muốn xem thực lực Thiên phẩm của hắn.
- Có ai biết nữ tử này không? Nàng ở đâu ra lòng tin mà khiêu chiến Điêu Lãnh Phong?
- Điêu Lãnh Phong không chỉ là Thiên phẩm linh văn, mà còn là thiên tài được hoàng đạo bồi dưỡng phẩm. Bất luận là tu luyện võ pháp, vẫn vũ khí trong tay, đều là chúng ta không tưởng dưỡng.
Biển người chen chúc, bầu không khí tăng vọt.
Bọn hắn nghị luận về Khương Phàm, càng đang mong đợi Điêu Lãnh Phong lên đài.
Thiên phẩm Hoàng đạo, nhân vật cấp bậc như vậy không thể nghi ngờ chính là nhân vật thượng tầng thật sự, tương lai là đều đứng trên đỉnh chúng sinh.
Đừng nói công khai hiện ra thực lực, bọn hắn gặp một chút đều là vinh hạnh đặc biệt.
Trong sương phòng trên đài cao, đại biểu thế lực khắp nơi lần lượt trình diện, nhưng bọn hắn không phải đến xem Điêu Lãnh Phong, mà là Khương Phàm.
Lấy hiểu biết của bọn hắn đối với Khương Phàm, Khương Phàm không thể nào chỉ là nhìn, hôm nay khẳng định sẽ còn đánh một trận.
- Khương Phàm, quả nhiên ngươi tới Vương Quốc Hắc Ám.
Ngu Kình Thương đứng trong sương phòng của Hỗn Độn Tử Phủ, quan sát Khương Phàm bên cạnh lôi đài.
- Ngươi muốn khiêu chiến hắn?
Người phụ trách Hỗn Độn Tử Phủ, Ngu Chính Hùng ngồi ngay ngắn ở trong phòng, nhìn Ngu Kình Thương đã nắm chặt nắm đấm.
- Hắn là của ta, ta nhất định phải cùng hắn tái chiến một trận.
Ngu Kình Thương đã là Linh Hồn cảnh thất trọng thiên, bắt đầu chuẩn bị Sinh Tử cảnh, trước đó hắn nhất định phải xử lý tốt khúc mắc.
- Rất có thể hắn đã giết Đại hoàng tử Cổ Hoa thật.
Ngu Chính Hùng nhắc nhở hắn.
- Ta cũng có thể giết!
Ngu Kình Thương mặc dù biết Thiên Nhân Chiến Khu cường đại, nhưng bởi vì Cổ Hoa là thế lực trung lập, từ hoàng thất đến phía dưới đều an ổn ngàn năm, bọn hắn sẽ chỉ luận võ, không có giết chóc, thực lực Thiên Nhân Chiến Khu tương đương với việc bị phế đi một nửa.
Phía dưới lôi đài tại diễn võ trường, Khương Phàm nhẹ giọng hỏi Dạ An Nhiên.
- Có nắm chắc không?
- Ta còn không có cùng Thiên phẩm giao thủ qua, hôm nay vừa vặn thử một chút.
Dạ An Nhiên để Khương Phàm giải sầu, giẫm lên thềm đá, đi lên lôi đài.
Tiêu Lạc Lê liền đứng tại cách đó không xa, hừ lạnh:
- Mấy năm không gặp, lại thành con rùa đen rút đầu. Người khác cướp nữ tử của ngươi, ngươi cũng không dám tự mình tiếp chiến, ta nhổ vào!
Khương Phàm thản nhiên nói:
- Ta thấy lệnh phu quân rất bạo động nhỉ, hắn lại ở ngay trước mặt ngươi tìm nha hoàn thiếp thân, xảy ra chuyện gì, ngươi không thỏa mãn được hắn?
Tiêu Lạc Lê xấu hổ:
- Chờ lúc hắn kéo lấy nữ tử của ngươi rời khỏi, nhìn xem ngươi còn phách lối thế nào.
Khương Phàm cố ý đánh giá hai mắt nàng, lung lay ngón tay, cười xấu xa:
- Không thỏa mãn được liền phải đổi người khác. Chơi đến chỗ kích tình, dùng hồ quang điện nhỏ của ngươi, xì xì hắn hai lần, cam đoan hắn muốn ngừng mà không được.
- Ngươi là cái đồ biến thái!!
Tiêu Lạc Lê giận dữ thét lên.
Rất nhiều ánh mắt ở hàng phía trước đều nhìn sang, thể hiện ra vẻ quái dị.
Xảy ra chuyện gì, Khương Phàm đang đùa giỡn nữ tử của Điêu Lãnh Phong?
Tiêu Lạc Lê cắn răng nói:
- Ngươi chờ đó! Hôm nay không chỉ có nữ tử của ngươi sẽ trở thành nô lệ của Điêu Lãnh Phong, ngươi cũng sẽ trở thành nô lệ của ta! Khi Điêu Lãnh Phong tùy ý đùa bỡn nàng, ngươi sẽ quỳ gối ở bên cạnh nhìn!
Khương Phàm lắc đầu:
- Đường đường là công chúa điện hạ, vậy mà trong miệng lại có thể nói ra lời như vậy, thật sự là đáng thương.
- Ngươi vẫn là nên thương hại mình đi, tên hỗn đản đáng giận.
Tiêu Lạc Lê đã không kịp chờ đợi muốn tự tay tra tấn Khương Phàm.
Dạ An Nhiên đi đến giữa đài, thanh âm thanh thúy vang dội, rõ ràng truyền khắp toàn trường:
- Nơi này là diễn võ trường của Đại Tự Tại điện, quy củ lại là Đại Tự Tại điện đến định. Nếu như ta thắng, các ngươi nhận sao?
- Ngươi cho rằng chúng ta là thổ phỉ lưu manh sao? Đương nhiên nhận!!
Điêu Lãnh Phong từ một chỗ khác đi đến lôi đài.
- Cam đoan như thế nào?