Trong lòng Khương Hồng Võ chợt run lên:
- Ngươi nói là, Lang Gia hoàng triều sẽ bắt lấy cơ hội La Phù mệt mỏi, khởi xướng tập kích?
- Lang Gia hoàng triều cũng không dám lại tuỳ tiện mạo phạm La Phù, nhưng nếu như được Hồn Thiên thánh địa âm thầm đến đỡ, bọn hắn khẳng định thù mới hận cũ cùng thanh toán một chỗ.
Nạp Lan Minh Kính mặc dù tiến vào thánh địa, tiếp xúc đến vấn đề cao hơn, nhưng ở sâu trong nội tâm từ đầu đến cuối không có buông Lang Gia hoàng triều xuống.
Đối với hắn mà nói, nơi đó đã không có tư cách làm đối thủ tiếp, nhưng đối với tông môn La Phù sơn mạch mà nói là, lại một mực là uy hiếp lớn nhất, trí mạng nhất.
Khương Hồng Võ suy nghĩ kỹ một chút, xác thực có khả năng tồn tại vấn đề.
- Lập tức phái người thông báo Vô Hồi Thánh Chủ, để bọn hắn sớm làm chuẩn bị.
- Ta đã an bài, đội Huyết Ngục thứ ba tự mình đi đưa tin tức.
- Ai... mặc dù Vô Hồi Thánh Chủ từ tổ sơn đã định ra cách cục tương lai của thánh địa Nam Bộ, nhưng muốn chân chính đạt tới mục tiêu dự trù, thật không dễ dàng. Mười năm này chính là mấu chốt.
- Phải xem chúng ta làm sao.
- Thời gian mười năm, nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn.
Khương Hồng Võ trầm ngâm một lát, nhìn Nạp Lan Minh Kính.
- Điện chủ có ý nghĩ gì?
- La Phù sơn mạch cùng Hoang Mãng nguyên đang gió nổi mây phun, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, cũng hấp dẫn số lượng lớn tán tu cường giả. Ta cân nhắc lấy danh nghĩa Diêm La điện, mời chào đệ tử ở Hoang Mãng nguyên. Có thể tiến hành từng nhóm, nhóm đầu tiên chỉ tuyển nhận một trăm người, bao gồm cả Linh Nguyên cảnh, cũng bao gồm cả Linh Hồn. Nhóm đầu tiên tận lực đãi ngộ cho tốt, sau đó lại xem tình huống mời chào nhóm thứ hai nhóm thứ ba.
- Đây là cơ hội tốt để gia nhập thánh địa, lại còn là thánh địa luyện đan, ta muốn đa số tán tu đều sẽ động tâm. Do ngươi tự mình giữ cửa ải, cam đoan chiêu thu đệ tử tuyệt đối trung thành.
- Ngoài ra... Mượn cơ hội mời chào đệ tử, bí mật mời chào một chi đội ngũ đặc thù. Bọn hắn do chúng ta khống chế, nhưng không thuộc về thánh địa.
Khương Hồng Võ mặc dù đã tiến vào thánh địa, có được địa vị cùng quyền lợi rất cao, nhưng điều kiện thánh địa hạn chế quá nhiều, có một số việc cho dù là Diêm La điện đều không tiện làm.
Liền giống với chuyện La Phù gặp phải uy hiếp.
Nếu như trong tay hắn có thể có một chi đặc biệt, lại tồn tại chi đội ở trong bóng tối, liền có thể kịp thời cung cấp trợ giúp.
- Cái này rất quan trọng.
Nạp Lan Minh Kính đồng ý với đề nghị của Khương Hồng Võ, nhưng muốn giải quyết khả năng La Phù gặp phải nguy cơ, bây giờ phải nghĩ biện pháp ứng phó.
- Chúng ta có thể kết giao một gia tộc ở bên ngoài, bồi dưỡng thành tâm phúc minh hữu. Đội ngũ đặc biệt này liền đưa tới nơi đó, trên danh nghĩa là chi đội của bọn hắn, trên thực tế là cho chúng ta sử dụng.
- Điện chủ suy tính chu toàn.
- Bên ngoài kết giao gia tộc, nội bộ cũng phải chọn lựa mấy trưởng lão có sức ảnh hưởng, cho chúng ta sử dụng.
Khương Hồng Võ đẩy Nạp Lan Minh Kính trở lại trong điện, vừa thảo luận cũng vừa trao đổi ý kiến.
Khương Phàm nghỉ ngơi đến ngày thứ hai, đầu vẫn rất đau, Đan Hoàng cũng không có đáp lại.
- Ca ca, huynh khôi phục tốt rồi?
Khương Uyển Nhi một mực chờ ở trong sân, nhìn thấy Khương Phàm đi ra, mừng rỡ chạy tới.
- Ngươi thật sự là càng ngày càng có thể giày vò.
Yến Khinh Vũ nhìn Khương Phàm mà lắc đầu, đều đã tiến vào thánh địa còn không vừa lòng, nhất định phải gây họa khắp nơi.
- Sinh mệnh chân lý ở chỗ giày vò. Để yên, còn sống thì có ý nghĩa gì?
Khương Phàm nhìn thấy các nàng cũng rất vui vẻ, mà đã lâu không gặp, dáng dấp hai người đã càng duyên dáng yêu kiều, đều thành đại cô nương.
- Đã thích ứng sinh hoạt ở thánh địa chưa?
- Vừa mới đến, còn chưa thích ứng được, nhưng rất kích thích.
Yến Khinh Vũ xác thực đã xinh đẹp hơn, dù sao cũng là mười tám xuân xanh, thân thể nẩy nở như nụ hoa chớm nở, dáng người cao gầy trội hơn, da thịt trắng tuyết, để nữ tử hâm mộ, làm cho nam tử ái mộ.
Nàng kỳ thật thật không nghĩ tới mình quanh đi quẩn lại vậy mà thật tiến vào thánh địa, lại còn lại tôn chủ Nam Bộ, thánh địa luyện đan.
Mặc dù tình huống bây giờ có chút hỗn loạn, nhưng nàng tin tưởng phụ thân và mọi người có thể xử lý tốt.
Khương Uyển Nhi đã cắt đi mái tóc dài, để lại tóc ngắn tươi mát, ngũ quan xinh xắn càng lộ vẻ xinh đẹp, trên gương mặt lại có hai cái lúm đồng tiền nho nhỏ, rất là thanh tú.
- Trước đó ta cứ nghĩ thánh địa đều là Thánh Nhân cao cao tại thượng, không nghĩ tới lại đều là phàm nhân.
Khương Phàm cười:
- Là người liền có thất tình lục dục, ai cũng không thể ngoại lệ. Càng là ra vẻ đạo mạo, bị kích thích càng dễ dàng kích động. Nếu các ngươi đã tới Ly Hỏa thánh địa thì hãy cố gắng hưởng thụ, không cần cảm thấy là đến cướp đồ của người ta, phải từ trong đáy lòng coi Ly Hỏa thánh địa thành nhà mình.
- Tất cả mọi thứ ở nơi này đều là của các ngươi, ai khi dễ các ngươi người đó là hỗn đản, buông tay buông chân, quất hắn.
Khương Uyển Nhi kéo Khương Phàm lại, hì hì cười nói:
- Huynh thật giống phụ thân. Ngày đầu tiên khi chúng ta tiến đến, phụ thân đứng ở trước cửa cũng đã nói câu như thế.
- Phụ thân vẫn luôn nhìn việc rất thấu, ngay cả Vô Hồi Thánh Chủ đều rất thưởng thức người, không phải vậy sao có thể điều đến nơi đây phối hợp Thường Huyền Nghĩa. Các muội có thể đi đến Đan Đỉnh điện không?
- Ly Hỏa thánh địa phòng chúng ta cùng giống như phòng tặc, ngoại trừ Diêm La điện, các đại điện khác chỉ cần tới gần liền sẽ bị đuổi đi. Tuy nhiên Thường thúc thúc từ Hồng Liên Đan Thành có mang theo rất nhiều đan dược, để ở chỗ chúng ta nơi này, huynh cần thuốc gì.
- Ý thức của chịu chút tổn thương, cần thuốc có thể điều trị ý thức, tẩm bổ linh hồn, càng nhiều càng tốt.
- Muội sẽ đi tìm một chút cho huynh, chờ nhé.
Khương Uyển Nhi giống như một con bướm xinh đẹp, vui mừng 'Bay' đi.
Yến Khinh Vũ cười nói:
- Đã lâu ta không thấy Uyển Nhi vui vẻ như vậy.
Khương Phàm ngồi vào trên băng ghế đá:
- Uyển Nhi nha đầu này mang quá nhiều áp lực, luôn muốn thay hai vị ca ca chấn hưng Khương gia.
- Nàng tu luyện rất liều, bây giờ cũng đã là Linh Nguyên cảnh ngũ trọng thiên.
- Ngũ trọng thiên... Mạnh hơn rồi...
Khương Phàm nhớ kỹ thời điểm Khương Uyển Nhi từ Thiên Khải bí cảnh trở về, mới tam trọng thiên, một năm ngắn ngủi mà thôi, thậm chí đã phá hai trọng thiên.
Lấy lục phẩm linh văn làm đến trình độ này thật không dễ dàng.