“Phong mỹ nhân a ~ ngẫu lúc nào có thể ăn cơm a ~~~ bụng ngẫu kháng nghị thật lâu rồi a ~” Hạng Dực chôn trong lòng Phong Vô Tình làm nũng tiện thể ăn đậu hũ.
“Canh giờ cũng không sai biệt lắm, vậy thỉnh công tử cùng đi chung trước đi.”
“Tốt ~ bất quá nột, Phong mỹ nhân, gọi ngẫu Tiểu Dực được rồi ~~ các tỷ tỷ của ngẫu đều gọi ngẫu như thế, thân thiết hơn a ~!”
“Ha hả, Tiểu Dực, thỉnh.”
“Hắc hắc ~ “
Theo Phong Vô Tình đi tới nơi dùng cơm, chỉ thấy trong phòng hé ra trên bàn tròn, món ngon các màu đã dọn xong, chờ người ta hưởng dụng. Phong Vô Tình đi tới, ngồi xuống. Hạng Dực thí điên theo sát tới, ngồi đối diện hắn, một bên thưởng thức mỹ nhân một bên chảy nước bọt.
Chỉ chốc lát sau, Lãnh Nguyệt Linh và Long Tại Thiên cũng tới, vừa vặn thấy Hạng Dực lộ ra hình dáng si mê. Liếc mắt nhìn nhau, rất ăn ý ngồi ở hai bên Hạng Dực.
Lúc Hạng Dực ngắm mỹ nhân ngắm đến sảng khoái, đã thấy tiếng mỹ nhân nói “Giáo chủ”, lúc này mới chú ý tới hai người bọn họ tồn tại. “Suất ca giáo chủ ~~ ngẫu cùng ngài thương lượng một chút….” Phát hiện chính mình lúng túng chen giữa một đôi tình lữ, Hạng Dực phi thường chân chó nói.
“Lãnh Nguyệt Linh.”
“A?” Hắn Hạng Dực không hiểu ra sao.
“Lãnh Nguyệt Linh.” Suất ca lập lại một lần.
Hạng Dực sửng sốt, sững sờ, ngây ngẩn, bừng tỉnh! Cảm tình suất ca là nói tên hắn cho ngẫu a ~~
“Vậy, Lãnh suất ca ~ ngẫu có thể ngồi cạnh Phong mỹ nhân không a ~?”
“Không được.”
“Suất ca ~~” Trời ạ ~ ngẫu sẽ bị lừa đá a ~~ 5555 Phong mỹ nhân cứu ngẫu a ~~~ Hạng Dực liều mạng hướng Phong Vô Tình gửi đi sóng điện cầu cứu. Bất đắc dĩ, “Phong mỹ nhân” của hắn chỉ là liên tiếp phao mị nhãn với hắn.
“Nhiều lời nữa, bản tọa cho ngươi từ nhân gian tiêu thất.”
Hảo hung ác a ~~~~ các tỷ tỷ, đây là thật thật chính chính quỷ súc công a ~~ quỷ súc tỷ tỷ, ngẫu nhớ ngụy quỷ súc ngươi….. ( quỷ súc: ai nói ta là ngụy?!!! Ta đem hắn gian rồi sát sát rồi gian gian rồi lại sát sát rồi lại gian!!) 5555 hai người các ngươi cãi nhau, cũng là chuyện hai người các ngươi a, lôi kéo ngẫu cùng xuống nước làm chi ~~~ Phong mỹ nhân, ngươi cũng rất không nói nghĩa khí….. A ~~ lại phao mị nhãn ~~~
Vì vậy, dưới ngôn ngữ uy hiếp của Lãnh Nguyệt Linh, mị nhãn công kích của Phong Vô Tình, tự động quên luôn Long Tại Thiên, Hạng Dực ăn một bữa cơm gian nan nhất từ lúc sinh ra đến nay.
Ăn bữa cơm không biết mùi vị xong, chỉ hướng Phong Vô Tình tặng chút rau chân vịt mùa thu, Hạng Dực liền chạy như bay….
…… Yêm hệ có âm mưu phân cách tuyến……..
“Phong, ngươi thấy thế nào hắn?” Lãnh Nguyệt Linh hỏi.
“Tiểu Dực sao? Một tên gia hỏa khả ái lại kỳ quái.” Phong Vô Tình hé miệng cười nói.
Tiểu Dực? Vừa nghe Phong Vô Tình xưng hô Hạng Dực như vậy, Lãnh Nguyệt Linh và Long Tại Thiên đều cảm thấy một hồi không được tự nhiên.
“Giáo chủ, đối với người đột nhiên xuất hiện ở tổng đàn này, thuộc hạ đã mệnh âm thầm điều tra.” Long Tại Thiên ức chế cảm tình, báo cáo.
“Tốt. Hắn…. Phong, hắn gọi là gì?”
“Hạng Dực.”
Nguyên lai hắn gọi Hạng Dực a. Lãnh Nguyệt Linh và Long Tại Thiên giống như chiếm được thiên cơ.
“Bất quá y như thuộc hạ đến xem, phục sức của Tiểu Dực vô cùng kỳ dị.”
“Ân…. Phong, hắn thích…. Tiếp cận….. Ngươi, ngươi thuận tiện hảo hảo dò xét.”
“Vâng, giáo chủ.” Phong Vô Tình tự nhiên cũng là tràn ngập hiếu kỳ với Hạng Dực.
…… Yêm hệ xong âm mưu phân cách tuyến……
Phong Vô Tình theo như bọn người hầu chỉ điểm, thoáng cái tìm được Hạng Dực nghỉ ngơi ở trong chòi nghỉ mát. Nhìn Hạng Dực khép lại hai mắt, lông mi thật dài hơi run run, không hoạt bát hiếu động như lúc tỉnh, nhưng có một phen phong vị khác. ( TO: Tiểu Phong a, ai nói cho ngươi hắn kia là hoạt bát hiếu động……)
Nhìn mỹ cảnh trước mắt, Phong Vô Tình đưa tay xoa nhẹ khuôn mặt Hạng Dực. Vốn cũng chỉ là mơ mơ màng màng mà thôi, bị người khác bính, Hạng Dực lập tức tỉnh. Mở hai mắt mông lung, thấy được Phong Vô Tình.
“Di? Phong mỹ nhân ~~ “
Nhìn Hạng Dực hai mắt hàm chứa sương mù, Phong Vô Tình rốt cuộc vô ý thức thu hồi bàn tay.
Đột nhiên, Hạng Dực như là nhớ tới cái gì, thoáng cái đã ôm chặt lấy Phong Vô Tình.
“Phong mỹ nhân a ~~~ vừa nãy ngươi vì sao không cứu ngẫu?! Nghĩ ngẫu một hảo đại thanh niên tân thế kỷ ngọc thụ lâm phong người gặp người thích hoa gặp hoa nở xe gặp xe tải năm giảng bốn mỹ, lại kiêm đam mỹ giới chi xuyên qua liên hợp hội hội trưởng. Rất không được xem nhẹ xuyên qua, ngẫu phải gánh vác sứ mệnh các tỷ tỷ giao thác a ~~~ ngẫu không muốn bị lừa đá chết a ~~~~!!! 5555555 muốn chết, ngẫu cũng muốn chết trên giường mỹ nhân!!” ( TO: một câu cuối cùng ý nghĩa bất minh, thỉnh mọi người không so đo…… Lau mồ hôi).
Nghe Hạng Dực từng chút xổ ra một đống lời nghe không hiểu, Phong Vô Tình đầu đầy hắc tuyến. Bất đắc dĩ, chỉ phải mặc cho Hạng Dực một đống nước mắt một đống nước mũi cọ cọ trên người mình.
“Đúng rồi, Phong mỹ nhân, vừa rồi ngẫu hình như nghe được cái gì võ lâm đại hội…..”
“Tiểu Dực muốn đi?”
“Đúng vậy đúng vậy ~~ võ lâm đại hội là một trong những tràng cảnh xuyên qua kinh điển nha ~~~!”
“Tiểu Dực muốn đi, tại hạ cùng với giáo chủ nói một tiếng là được.” Tuy rằng không hiểu rõ lắm lời Hạng Dực nói, thế nhưng đem hắn mang theo bên người cũng tương đối dễ quan sát, vì vậy liền đồng ý.
“Hoạt hoạt hoạt ~~ không hổ là mỹ nhân a!! ( TO: cái này cùng mỹ nhân với không mỹ nhân có quan hệ sao?) tiền đồ của ngẫu nằm trong tay Phong mỹ nhân ngươi, ngẫu muốn cho các tỷ tỷ hâm mộ ngẫu ~~~ nga ha ha ha ha!!!” Hạng Dực làm chiêu bài động tác của Đường Quan Thế Âm tự, tưởng tượng tràng diện tuyệt vời được các tỷ tỷ vây quanh.
Tiền đồ? Xem ra bối cảnh Tiểu Dực ngươi không nhỏ nha…. Phong Vô Tình lạnh lùng cười.