" Ngươi tìm ta có chuyện gì "
Hồ Thanh Ngưu đi vào liền ngồi lên trên ghế rồi hướng lấy bốn người đi vào , cũng không để ý ai cả mà nhìn lấy Ân Tố Tố hỏi .
" Mong Hồ tiên sinh nể tình là cùng minh giáo người và ta phụ thân Bạch Mi , có thể xem bệnh dùm ta nhi tử "
Ân Tố Tố đi vào hai tay chấp lại khôm người hướng lấy Hồ Thanh Ngưu khách khí nói .
" Được rồi nể tình Bạch Mi thêm là minh giáo người nên ta sẽ coi cho ngươi nhi tử "
Hồ Thanh Ngưu nghĩ tới Bạch Mi thêm cũng là người minh giáo mà nói , lại nhìn đến Dương Thần ẳm lấy Chu Chỉ Nhược rồi nhìn tới Trương Vô Kỵ quẩy tay kêu " Ngươi tới đây "
" Vô Kỵ đến đi "
Trương Vô Kỵ cũng không có đi lại liền mà quay đầu nhìn lấy Ân Tố Tố , Ân Tố Tố thấy vậy liền gật đầu nói .
Trương Vô Kỵ khuôn mặt có chút trắng nhưng cũng nhờ Dương Thần mấy ngày này chữa trị một chút mà đã hơn nhiều , cũng không có bị hai cổ cực hàn cực nóng hành hạ , lúc này đi lại đối diện với Hồ Thanh Ngưu mà ngồi xuống rồi đưa tay để lên bàn .
Hồ Thanh Ngưu một tay cũng đưa lên cổ tay của Trương Vô Kỵ bắt mạch , từ từ trên trán hắn bắt lầu nhăn lại càng lúc càng nhiều .
Sau đó buôn tay ra cổ tay của Trương Vô Kỵ rồi nhìn tới Ân Tố Tố đứng một bên thở dài nói " Cái này ta thì bất lực nha , dù là cực hàn do Huyền minh thần chưởng gây ra , ta cũng là hết cách nói chi thêm một loại cực nóng càng thêm lợi hại hơn Cực hàn do Huyền mình thần chương gây ra "
" Hồ tiên sinh ngươi thật không còn cách nào à "
Ấn Tố Tố nghe vậy cũng chỉ có thất vọng mà thôi dù sau nàng đến đây cũng là cầu mai , không muốn bị Dương Thần dùng Trương Vô Kỵ bức hiếp , nghĩ tới đây nàng lại liếc qua Dương Thần âm đạo bắt đầu ướt át , vì liên tục bị hắn chơi mang đến thoải mái làm nàng rất nhảy cảm đâu .
" Mà ta cảm thấy hai cổ lực lượng đều bị phong ấn và giảm dần đâu , nếu không có cổ lực lượng này thì tên này đã chết rồi "
Hồ Thanh Ngưu cũng hiếu kỳ quay đầu nhìn lấy Ấn Tố Tố hỏi , hắn thật muốn biết cao nhân nào như thế nội lực hùng hậu đem hai cái mãnh liệt cực hàn cực nóng cho phong ấn lại .
" Đó là ..."
Ân Tố Tố định nói cái gì thì bên ngoài bổng vang lên tiếng ồn ồn .
" Hồ tiên sinh ...."
" Hồ tiên sinh...."
" Cứu mạng nha ..."
Lúc này bên ngoài không biết lúc nào đã có hơn mười người , trên thân có chút bẩn thiểu trên mặt thì toàn máu tươi , liền đứng ở trước cửa không ngừng kêu lên .
" Hừ các ngươi đi ra ngoài , tên này ta trị không được , thuận tiện nói với đám người kia ta không muốn gặp bọn họ "
Hồ Thanh Ngưu nghe bên ngoài tiếng kêu rào cũng không thèm để ý , mà hướng mấy người nói một tiếng rồi đi vào trong .
" Ahh...ngứa quá ..."
" Ahhhh....Hồ tiên sinh có nhà không "
Dương Thần bốn người đi ra ngoài thấy trước cửa đã quỳ hơn mười người , toàn thân là máu mà hai tay bọn họ vẫn không ngừng ở thân thể mà gãi lấy.
" Mẫu thân bọn họ "
Đó với Ân Tố Tố người minh giáo mà nói thì nàng củng không để ý , nhưng mà thánh mẫu Trương Vô Kỵ liền chịu không được mà hỏi .
" Hồ tiên sinh không muốn gặp các ngươi "
Ân Tố Tố nói một tiếng cũng rời đi , dù sau nếu Hồ Thanh Ngưu đã không trị được thì đành chịu nhẫn nại cùng Dương Thần một chổ vậy .
" Ngũ ca cũng tại ngươi đòi về đất liền , ta cũng vì cứu Vô Kỵ mà thôi , người cũng đừng trách ta "
Ân Tố Tố khuôn mặt buồn bả rời đi trong lòng nói thầm lấy .
Dương Thần cười một tiếng cũng không để ý mà ôm Chu Chỉ Nhược đến một chổ mát mẽ mà ngồi , hắn cũng đang đợi hai người đi tới .
" Các ngươi về đi thôi , Hồ tiên sinh không muốn gặp người ngoài "
Trương Vô Kỵ khuôn mặt đầy chân thành mà hướng lấy đám người nói .
" Không được , Kim hoa bà ba đã căn dặn phải đợi Hồ tiên sinh , vì không ai có thể cứu được chúng ta "
" Đúng vậy , chúng ta không đi , đi vào trong đợi "
Hơn mười người liền bắt đầu nhao nhao đẩy ra Trương Vô Kỵ mà đi vào một cái đại sảnh ngồi đợi , nhưng hai tay vẫn ở trên cơ thể mà gãi .
Trương Vô Kỵ cũng không thể làm gì liếc nhìn Chu Chỉ Nhược ngồi ở trên đùi của Dương Thần một cái , rồi đi vào trong đại sảnh mà khuyên nhủ đám người .
" Khu khụ..."
Không lâu ngoài cửa lại xuất hiện hai thân ảnh một lớn một nhỏ , một người mỹ thiếu phụ tuổi chừng 25 , 26 tuổi , khuôn mặt xinh đẹp bây giờ đã xanh méc , một thân mộc mạc ăn mặc màu trắng , hai vu cao vút đem áo cho chống lên , thêm một đôi thật to bờ mông lớn vểnh lên thật cao .
" Mẫu Thân người không sao chứ "
Mà kế bên lại là một tiểu la lị cùng tuổi với Chu Chỉ Nhược , khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu hai tóc bị cuột thành hai bím tóc hình tròn rất dễ thương , ăn mặc cũng rất mộc mạc màu hồng y phục .
" Mẫu thân không sao "
Lúc này hai người đi vào mỹ thiếu phụ thân thể yếu ớt được tiểu la lị đở lấy mà đi vào , nhưng khi vừa tới trước cửa liền ngã xuống đất , mà hướng bên trong hô lên " Ta phái Nga mi , Kỷ Hiểu Phù cầu kiến , Khụ khụ ... "
" Mẹ ...mẹ bị làm sao...ô...ô...mẹ không thể chết được ...ô ô "
Tiểu la lị liền ngồi xuống đở lấy mỹ thiếu phụ Kỷ Hiểu Phù mà ô ô khóc lên .