" Tại hạ Tống Viễn Kiều , hoan nghênh Diệt Tuyệt sư thái đến võ đang "
Tống Viễn Kiều dẫn đầu vài đệ tử phái võ đang đi ra , thấy chúng bữ ăn mặc lộ liễu bắt quá hắn không để ý , mà hướng Diệt Tuyệt chào hỏi .
" Ta đến là được đồng đạo mời tới , cũng đến mừng đại thọ trăm tuổi của Trương Chân Nhân "
Diệt Tuyệt đối với Dương Thần không có cách nào nhưng đối với người ngoài vẫn rất cao ngạo .
" Vậy mong Nga mi phái bỏ vũ khí rồi đi vào "
Tống Viễn Kiều khách khí nói .
" Được rồi , bỏ vũ khí "
Diệt Tuyệt cũng biết võ đang quy củ cũng không làm khó , hướng chúng nữ nói dù sau nàng Ỷ thiên kiếm cũng bị gãy , nên không có cầm vũ khí .
" Ồ , đây không phái là Nga mi phái sao , ăn mặc như kĩ nữ đâu "
Đoàn người muốn theo Tống Viễn Kiều đi lên phái võ đang , thì sau lưng lại truyền tới âm thanh trêu chọc .
" Ngươi sủa cái gì "
Dương Thần nghe vậy hai mắt lóe lên tia nguy hiểm , nhìn phía sau một đoàn người đi tới .
" Hà chưởng môn , Thiết cầm tiên sinh "
Tống Viễn Kiều thấy đoàn người đi lại mà chào một tiếng .
" Ta hỏi ngươi sủa cái gì "
Dương Thần lần nữa nhìn hai tên lão già đi đầu một người là Hà chưởng môn và Thiết cầm tiên sinh nói .
" Ngươi là thứ gì "
Tên Thiết cầm một bộ hung hăng đi lên nói .
" Vả mặt "
Dương Thần thấy vậy nhàn nhạt nói .
" Vù "
Dương Thần vừa dứt lời , Đinh Mẫn Quân tốc độ kinh người lướt đến trước mặt của Thiết cầm tiên sinh , đưa lên bàn tay ngọc hướng mặt của hắn một cái tát " Ba " một tiếng âm thanh vang dội .
Rồi nàng lần nữa lướt trở về , đứng bên cạnh Dương Thần .
" Thật nhanh "
Ở đây đoàn người hết hồn nhìn Đinh Mẫn Quân có chút sợ hãi , nếu không phải bạc tay mà là trường kiếm thì tên kia đã chết , mà đoàn người càng hiếu kì nhìn Dương Thần .
" Ngươi "
Mà Thiết cầm tiên sinh bị tát lấy lại tinh thần ngón tay chỉ lấy Đinh Mẫn Quân muốn nói gì .
" Ngươi sủa tiếng nữa đem ngươi giết "
Dương Thần liếc mắt nhìn Thiết cầm tiên sinh nhàn nhạt nói .
" Hừ "
Thiết Cầm tiên sinh cũng sợ hãi chỉ hừ một tiếng không nói gì nữa .
" Mời các vậy nhập sơn "
Tống Viễn Kiều thấy vậy liền hướng mấy người ra hiệu mời vào .
Vì Trương Chân Nhân còn đang bế quan nên đoàn người đi vào đại sảnh cùng Tống Viễn Kiều khách sáo vài câu , rồi sắp xếp chổ ở cho từng người , mà những người ở đây nhìn Dương Thần có chút quái dị , vì phái nga mi nhóm nữ nhân rất nghe lời của hắn .
Rất nhanh trôi qua hai ngày , Trương Tam Phong cũng xuất quan , những một phái nhỏ cũng từ từ mà tới .
Tất cả đều tập chung ở đại sảnh , Trương Tam Phong ngồi trên chủ tọa , bên phải là Dương Thần và phái Nga mi , bên trái là những các môn phái khác nhau .
" Không biết vị này là "
Trương Tam Phong nhìn qua Dương Thần thấy sau lưng hắn chúng nữ đệ tử phái Nga Mi mà hỏi .
" Mới nhận chức là Nga mi chưởng môn nhân "
Dương Thần đem một ly trà cho uông mà nói .
Rất nhanh các môn phái đã tới đông đủ rồi ép hỏi Trương Thúy Sơn tung tích của Tạ Tốn .
Vì tình anh em mà Trương Thúy Sơn liền cầm kiếm cho cắt cổ chết veo , sau đó là Ân Tố Tố chạy lại ôm thi thể của Trương Thúy Sơn , rồi nói nhỏ với Trương Vô Kỵ cái gì rồi muốn tự sát .
" Hừ "
Dương Thần đợi giây phút này cũng lâu thấy thời cơ tới , liền hừ một tiếng khí thế kinh người bọc phát đem toàn trường người đều cho lùi lại , mà Ân Tố Tố cũng bị đánh ngất , rớt ra cây dao .
" Mẹ , cha ...."
Trương Vô Kỵ khôn ngừng khóc mà kêu lấy hai người .
" Đa tạ "
Trương Tam Phong thấy Ân Tố Tố được cứu , hắn cũng kinh ngạc nội lực mạnh mẽ của Dương Thần nhưng vẫn không quên đa tạ , rồi cho người đở lấy Ân Tố Tố cùng Trương Vô Kỵ đi nghĩ ngơi .
" Như vậy sao được , ác tặc tạ tốn còn chưa biết tung tích , sao để nàng rời đi "
Hà Chưởng Môn thấy người đem Ân Tố Tố mang đi liền đi lên nói .
" Vậy không biết Hà chưởng môn muốn thế nào "
Trương Tam Phòn nghe vậy liền đem khí thế phát ra hỏi .
" Thôi việc tới nước này Trương Ngũ Hiệp cũng đã chết , Thiếu lâm xin phép được rút lui "
Thiếu lâm nói một tiếng rồi rời đi , mấy môn phái thấy Thiếu lâm không để ý thì cũng đi theo .
" Ngũ ca ..."
Lúc này ở một căn phòng Ân Tố Tố tỉnh lại kêu một tiếng .
" Mẹ ...ô...ô...cha chết rồi .."
Trương Vô Kỵ nghe tiếng của Ân Tố Tố thì chạy qua ô ô khóc lên .
" Ngoan , Kỵ nhi không khóc "
Ân Tố Tố biết Trương Thúy Sơn chết thì tâm cũng muốn chết theo , nhưng nhìn đến Trương Vộ Kỵ nàng lại không nở rồi .
" Ahh....lạnh quá....ahhh..."
Bổng Trương Vô Kỵ ra người toát ra hơi lạnh bắt đầu không ngừng run rẩy , cả người co lại mà hét thảm một tiếng .