Cuối cùng nương tử nhỏ của hắn cũng đã vui vẻ trở lại. Nhưng, nhưng có một điều cậu vẫn làm hắn rất lo lắm. Dù tiểu nhân ngư đã vui vẻ trở lại cũng vẫn không chịu ăn
" Cá nhỏ! Điểm tâm ta bảo con thỏ chết nhát khi mang vào từ nữa canh giờ trước mà em cũng không đụng tới sao "
Hắn thì lo lắng sốt ruột, cậu thì thảng nhiên mà nói
" Không thích. Không ăn "
Cậu mân mê quả cầu trên tay còn không thèm nhìn hắn một cái
" Không được xem nữa!!! "
Hắn giơ tay cướp đi quả cầu đó. Cậu cau mày khó chịu
" Tại sao chứ! Ngươi cho ta rồi mà, ta thích làm gì thì làm chứ "
" Nếu em còn không ăn ta sẽ kêu Thần Ưng mang nó đi ngay "
Cậu khoanh tay, chân mày càng cau lại hơn, má nhỏ cũng hơi phồng lên
" Thứ đó chẳng ngon, sao ngươi cứ thích ép buộc người khác thế "
Đại Xà ngồi xuống bên cạnh cậu, hắn đưa lại quả cầu cho tiểu nhân ngư rồi luồng tay vào bụng mà sờ soạn. Cậu cũng mặc xát hắn, cậu đã quen mất rồi
" Vậy em nói ta biết em muốn ăn gì? "
Cậu bỗng nhiên không nhìn vào quả cầu nữa mà nhìn xung quang
" Ưh! Không biết, ta muốn ăn cái gì đó chua chua, rất chua, càng chua càng tốt "
" Được! Nhưng trước khi ăn đồ chua em nên ăn một ít điểm tâm này trước đã "
Hắn vén tay áo lên cầm lấy một cái bánh đút cho cậu, cậu né đi nhưng thấy hắn khiên quyết thì cũng cắn một cái
" Ngoan! "
Hắn đút cho cậu ăn hết một cái bánh rồi mới rời đi
Lát sau Thố Thố thật sự mang vào cho cậu một đĩa hạnh chua
" Đại Xà bảo em mang vào cho người "
Cậu nhìn thấy một cái liền chảy cả nước dãi. Trước giờ cậu không hề thích ăn chua nhưng không hiểu vì sao vừa nhìn thấy lại rất thèm. Cậu ăn một hơi hết cả đĩa lớn
Cách ăn uống như thế này của cậu thật sự quá bất thường rồi. Mấy hôm sau cậu ăn liên tục toàn đồ chua. Canh cũng chua, xào cũng chua món nào cũng chua chảy nước mắt khiến Đại Xà cũng khó ăn
" Nương tử không được ăn nữa! Số hạnh khô này tạm thời không được sử dụng đến nữa "
Hắn lấy đi đĩa hạnh khô chua mà cậu thích ăn
" Ngươi thật vô lý, ăn cũng không cho, không ăn cũng không cho, ngươi như thế chẳng phải là ngang ngược hay sao "
Cá nhỏ thèm ăn nên liền cãi nhau với hắn
" Ăn nhiều đồ chua thế này là không tốt cho sức khỏe "
" Không biết! Không cần biết và cũng không muốn biết "
Cá nhỏ này thật sự rất bướng
" Nương tử đừng giận! Hay là chúng ta đổi qua ăn ngọt nhé "
Cậu nghe hắn nói thế liền thay đổi thái độ
" Được! Vậy ta muốn ăn mạch nha "
Hắn vui vẻ đồng ý
Việc ăn uống của cậu đều nghe sao sự sắp sếp của nhân sư. Ông ta hiểu rõ cơ thể nhỏ cần gì để tẩm bổ
" Điện hạ ngài mau ăn hết chén tổ yến này đi. Để ngụi sẽ chẳng ngon "
" Nhạt lắm, hay em xuống dưới bỏ thêm ít chanh cho ta đi, thêm cả đường càng tốt "
" Điện hạ nếu như thế thì thứ này sẽ thành ra cái đống gì chứ! "
" Vậy ta không ăn! Em tự mình ăn đi, ăn nó sẽ giúp gia em mịn màng hơn đấy, lông thỏ cũng sẽ mướt hơn rất nhiều "
Cậu ngâm mình trong hồ nhỏ không để ý đến chén tổ yến kia
" Tiểu Thố Thố hay em xuống đây ngâm mình cùng ta đi "
Tiểu Thố Thố xua tay
" Không được"
Cậu nhìn thỏ con rồi bắt đầu trêu
" Em đừng nói là em sợ nhé! Haha thật là nhát mà "
Bỗng nhiên
" Làm càn! Em có biết nam nữ thọ thọ bất tương thân "
Đại Xà từ bên ngoài nhanh chống đi vào