Đại Tiêu Cục

Chương 3: Người anh em, uống hết ly này đi nha



Bạn học Trương Tiểu Tịch đáng thương của chúng ta lúc này vẫn còn mang ước mơ đơn thuần mà mỹ hảo, hoàn toàn không biết ba giây đồng hồ sau hạn mức cao nhất về kỳ hoa nhân sinh của hắn lần nữa bị đổi mới.

Thiếu niên mở cửa cùng con gấu trúc ngoài cửa nhìn nhau trọn vẹn nửa phút, cuối cùng thiếu niên chỉ kịp hét thảm một tiếng lấy tư thế trộm chuông sét đánh không kịp bưng tai hung hăng đóng cửa lại.

Nhưng mà cái gấu trúc cố gắng duy trì cười mỉm ngoài cửa kia tại thời khắc này cũng bạo phát toàn bộ sức chiến đấu, cũng lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai, trộm chuông không vang lên tiếng...cắm một cái móng vuốt của hắn vào trong khe cửa.

Một giây sau, một trận tiếng xương cốt giòn đứt gãy, vang dội cả bầu trời đêm yên tĩnh.

"Ta... Ta có... Lời muốn nói." Gấu trúc đau đớn toàn thân đều đổ mồ hôi nhưng vẫn duy trì nụ cười trên mặt như cũ, cố gắng gạt ra câu nói này từ trong hàm răng.

"Đm, cũng là bởi vì ngươi muốn nói chuyện ta mới càng phải đóng cửa a a a!!!" Trương Tiểu Tịch trong lòng một vạn con thảo nê mã (gần âm với thao nhĩ mụ = đmm) tại bên trên đại thảo nguyên bát ngát lao nhanh " Thân là một con gấu trúc mặc quần áo thành dạng này đã đủ quái quỷ rồi, thế mà còn muốn mở miệng nói chuyện a a a a!!!" Hai tay liều mạng đè trên cửa chính, bên tai lại có thanh âm cái gì đó bị nghiền nát.

"Khoan khoan khoan khoan... Thiếu niên, ngươi chẳng lẽ không muốn hiểu rõ một ít tình cảnh ngươi bây giờ sao?" Gấu trúc đau đến nỗi ngay cả nụ cười trên mặt cũng bị bóp méo, rất dữ tợn giống như một thứ ác ma chạy đến từ trong Địa ngục, "Ta chỉ là một nhân viên chào hàng lương thiện vô hại nha."

Thiếu niên đã dùng ra toàn bộ sức mạnh rồi, "Mợ nó, nhìn bộ dáng hung tàn của ngươi, càng giống là Boss chung cực cửa ải cuối cùng hơn á."

"Cái kia... Vậy ngươi... Đến tột cùng phải làm sao ngươi mới bằng lòng tin tưởng người ta đấy?" Gấu trúc-kun còn cố gắng thêm một lần cuối cùng, đem tu dưỡng bản thân của một cái nhân viên chào hàng phát huy đến cực hạn.

"Đậu xanh, còn xưng người ta nữa, kinh quá đi pa ơi." Trương Tiểu Tịch phát huy siêu trình độ, móng vuốt trong khe cửa đã sắp bị đè nát rồi.

"Ngươi... Ngươi nhìn xem đây là cái gì?" Nhân viên chào hàng gấu trúc nhịn đau dùng một cái móng khác móc ra từ trong túi một cái figure Misaka Mikoto siêu trân quý bản số lượng có hạn, dùng sức lắc lắc, "... Có thể thay quần áo nha." (figure: mô hình búp bê)

...

Nửa giây sau, cửa bị mở ra một cách nhẹ nhàng, gấu trúc-kun bị Trương Tiểu Tịch khách khách khí khí mời vào đại sảnh.

Gấu trúc ngồi ở trên ghế bành lau mồ hôi, Trương Tiểu Tịch còn từ bên trong phòng kho lấy ra nửa bao lá cây đen sì, pha cho gấu trúc một bình trà.

(Truyện được edit tại tangthuvien.vn)

"Ngài thực sự là... Quá khách khí." Gấu trúc dùng một cái móng vuốt còn sót lại tiếp nhận chén trà, mỉm cười nói, "Cảm ơn, cho ngài thêm phiền toái rồi."

Đúng là người biết lễ độ, a không, là gấu trúc chớ, Trương Tiểu Tịch giờ phút này đã có chút hối hận vì chen bể một cái móng vuốt của nó.

Giống như là xem hiểu Trương Tiểu Tịch đang suy nghĩ gì, gấu trúc khoát tay áo, "Chút lòng thành thôi. Lần trước ta ở Châu Phi chào hàng một cái bộ lạc ăn thịt người, ngay cả hai cái đùi đều bị ăn sạch đây nè."

"Ha ha, có đúng không á, vậy thật đúng là để cho người ta nổi lòng tôn kính a."

"Ai, không có cách nào a, sinh hoạt bức bách nha." Gấu trúc-kun ngược lại là rất trấn an chính mình, trái lại an ủi bạn học Trương Tiểu Tịch, "Tốt, có nghi ngờ cái gì hiện tại có thể hỏi."

"A a, Mikoto-chan của ta lúc nào có thể cho ta nha."

Gấu trúc-kun phun một ngụm nước lên tường, "Ngươi liền tuyệt không quan tâm tình cảnh bây giờ của mình sao?"

"Quan tâm chớ, nhưng mà cũng nên lấy Mikoto-chan đến trước rồi nói tiếp à." Thiếu niên nhún vai.

Gấu trúc-kun đặt chén trà xuống lời nặng ý dài nói, "Được rồi, vật kia ta để lại cuối cùng rồi đưa cho ngươi, tới đàm chuyện nghiêm túc trước đi." Gấu trúc-kun từ trong túi lấy ra một cái đồ vật cùng loại với ipad, chọt chọt một lát rồi nói, " Chúc mừng chúc mừng, cái thế giới ngài xuyên tới hiện tại này là loại hình võ hiệp, có một tin tốt cùng một tin xấu ngươi muốn nghe cái nào trước?"

"Tin tức xấu đi." Trương Tiểu Tịch nghe đến đó cũng trở nên nghiêm túc, thế giới võ hiệp sao? Nghe có vẻ không tệ nha, mặc dù có một chút điểm đáng tiếc không phải không gian song song.

Gấu trúc-kun đứng dậy, mặt mũi tràn đầy đau thương cúi đầu, " Nhân viên chào hàng số hiệu 89757 vô cùng thương tiếc báo tin cho ngài, xen vào vị diện có tình huống dị thường ngươi đã không có bất cứ hy vọng nào có thể trở về vị diện lúc đầu."

"......" Trương Tiểu Tịch trầm mặc nửa ngày, "... Không có người khinh bỉ qua số hiệu 89757 của ngươi sao?"

Gấu trúc-kun lại bắt đầu xoa mồ hôi lạnh, "Này này, ngươi đến cùng có nghiêm túc nghe hay không á?"

"Được rồi, như ngươi thấy, ta đã đi đời một lần rồi, thêm ra một đời nữa, nghĩ như thế nào cũng không phải một chuyện xấu đi."

"Cái này... Cũng đúng ha." Gấu trúc-kun có chút há hốc mồm.

"Còn có tin tốt đâu?" Trương Tiểu Tịch thúc giục nói.

Gấu trúc-kun nới lỏng cà vạt, "lần này xuyên qua không tiện mang tới bằng hữu cùng người nhà của ngài cho ngài, lần này mua sắm ngài được hưởng thụ ưu đãi 50% cho tất cả."

Gấu trúc-kun mỉm cười nâng chung trà lên, nhưng mà tiếng hoan hô trong tưởng tượng lại không có truyền đến.

Gấu trúc-kun vỗ đầu một cái, "Thật xin lỗi xin lỗi, còn không có tự giới thiệu, ta là nhân viên chào hàng số hiệu 89757 vòng cộng vinh vị diện mậu dịch, chủ yếu phụ trách cung cấp các loại đạo cụ nghiệp vụ thần kỳ cho các hộ khách xuyên qua đến vị diện khác do bất khả kháng."

"Oa, nhân viên chào hàng luôn, còn vượt qua vị diện nữa, chậc chậc."

"Ha ha, không có cách nào a, gần đây kinh tế đình trệ, một cái vị diện nửa năm cũng không có một cái nghiệp vụ a, đành phải chạy xa một chút."

"Ài nha, vậy thật đúng là không dễ dàng a." Trương Tiểu Tịch ngồi cùng gấu trúc-kun cảm thấy cuộc sống thật gian khổ.

"Tốt, bớt nói nhiều lời, cho ngươi xem một chút sản phẩm của ta đi." Gấu trúc-kun cầm ipad trong tay đưa tới, "Trả tiền bằng đôla, NDT, đồng tệ, vàng bạc đều được, bất quá đôla gần đây có xu thế trượt nha, cân nhắc đến phong hiểm bị giảm giá trị 1 đôla chỉ có thể sử dụng như 0.9 đôla nha."

Trương Tiểu Tịch nhận ipad, ấn mở ra, phát hiện đồ vật bên trong quả thực không ít, còn có thái không chiến hạm cùng cơ giáp thực thể loại hình bá đạo, nhiều đồ vật rối tinh rối mù, đáng tiếc tuyển hạng mua sắm phía sau đều là màu xám, đồng thời đằng sau dấu ngoặc chú thích vị diện có thể sử dụng, vị diện loại hình võ hiệp tự nhiên là không cần suy tính.

"Oa, Voldemort cũng bán a, dáng vẻ rất lợi hại á."

"Ha ha, bình thường bình thường." Gấu trúc-kun thật khiêm nhường thu nhận khen ngợi của Trương Tiểu Tịch, "Bất quá ngài chỉ có thể mua sắm đồ vật chỗ vị diện ngài có thể sử dụng nha."

Đằng sau quả nhiên thấy được sản phẩm vị diện võ hiệp, cái gì Bạo Vũ Lê Hoa Châm, Khổng Tước Linh, Thiếu Lâm bảy mươi hai tuyệt kỹ còn có các loại linh đan bảo giáp, tăng binh thế mà cũng có bán nữa chời, Trương Tiểu Tịch đang nhìn say sưa ngon lành, chợt nhớ tới một vấn đề rất nghiêm trọng, hắn yên lặng đứng dậy trở lại phòng của mình ôm ra một cái bình tiểu Đào, đem 192 đồng tệ mà hắn có để trên mặt đất, sau đó tại trong ánh mắt đờ đẫn của gấu trúc-kun cầm lại ba văn tiền.

"89757 thân yêu, ngươi nhìn đây chính là toàn bộ gia sản ta, ta có thể mua cái gì?" Trương Tiểu Tịch dùng ánh mắt tràn ngập mong chờ nhìn chằm chằm gấu trúc-kun.

Gấu trúc-kun thần sắc gương mặt hoảng hốt, thì thào nói, "Hết rồi hả?"

"Hết rồi, cũng chỉ có nhiều chừng đó thôi." Trương Tiểu Tịch trả lời chém đinh chặt sắt.

"Lần trước... Lần trước ta tại cái vị diện này thế nhưng là làm thành một vụ làm ăn lớn 200 vạn lượng bạc a." Gấu trúc-kun hiển nhiên không cách nào đối mặt cục diện hung tàn như vậy, đã hóa thân thành Tường Lâm tẩu, không ngừng lặp đi lặp lại, "Vì cái gì, tại sao có thể như vậy, cái này... Chút tiền ấy ngay cả lộ phí của ta cũng không bù nổi nữa."

Trương Tiểu Tịch vỗ bả vai gấu trúc-kun, đồng tình an ủi, "Ta biết, ngươi đã tận lực." Đóng giao diện mua sắm, thiếu niên ấn mở một cái app Plants vs Zombie , vừa trồng hoa hướng dương vừa hướng gấu trúc-kun nói, " Các ngươi không tra được tình trạng kinh tế của ta sao? Hay là ngươi đắc tội quản lý nghiệp vụ các ngươi a?"

Gấu trúc-kun nghe vậy thân thể chấn động, trong mắt dấy lên lửa giận vô tận, thế nhưng là lại chợt phai nhạt xuống, "Không có cách nào a, một cái nho nhỏ nhân viên chào hàng như ta, đấu không lại quản lý nghiệp vụ cao cao tại thượng."

"Vậy cũng không nhất định a, nhưng mà chỉ có cao phú soái mới có thể đánh bại cao phú soái, ngươi muốn đánh bại quản lý nghiệp vụ của các ngươi liền phải trước lên tới vị trí quản lý nghiệp vụ nha." Trương Tiểu Tịch vừa mới bắn nổ một cái đầu cương thi.

Nhãn tình Gấu trúc-kun sáng lên, "Nhưng là muốn lên tới quản lý nghiệp vụ cần công trạng rất cao a."

" Công trạng cao bao nhiêu?" Trương Tiểu Tịch thuận miệng hỏi.

"Cái khác còn chưa tính, cố gắng một chút cũng không phải không có cách nào đạt tới, nhưng còn cần một đơn đặt hàng siêu lớn trị giá ba ngàn vạn lượng hoàng kim.”

"Chậc chậc, ba ngàn vạn lượng a, còn hoàng kim a, vậy thật đúng là làm người tuyệt vọng a."

"Ai nói không phải đâu." con ngươi Gấu trúc-kun phai nhạt xuống, "Ai, bất kể nói thế nào đều phải cám ơn ngươi theo ta giúp ta nói chuyện phiếm a, không bằng chúng ta cùng uống một ly đi."

Trương Tiểu Tịch chần chờ một chút, "Như vậy không tốt đâu, ta còn vị thành niên a."

" Mao Đài Chính phẩm a, cái bình cũng có thể bán được mấy ngàn nha." Gấu trúc-kun từ trong túi lấy ra một bình Mao Đài, "Ta mà đi ngươi coi như triệt để không uống tới đâu."

"Vậy được rồi, vậy được rồi, khó được ngươi tới một lần, ta liền uống cùng ngươi đi." Trương Tiểu Tịch cũng rất hoài niệm nguyên lai thế giới đồ vật.

"Cái này mới đúng chớ." Gấu trúc-kun cười híp mắt đổ đầy cho Trương Tiểu Tịch một ly, Trương Tiểu Tịch uống một hơi cạn sạch, trong đầu xẹt qua cái suy nghĩ cuối cùng là, ta dựa vào, cái này mẹ nó không phải Mao Đài a, là mông hãn dược (thuốc mê) sau khi chiết xuất mà.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv