Trước khi Trịnh Gia Hòa đi thành phố S, đã nói với mẹ mình, nói mình muốn theo đuổi Cố Ngôn Tử.
Nhưng lúc ấy, hắn cảm thấy Cố Ngôn Tử không cần mình theo đuổi, dù sao Cố Ngôn Tử cũng đã tỏ tình với mình.
Nhưng hiện tại…. hắn phát hiện mình cần phải có hành động.
Nếu không… Cố Ngôn Tử coi hắn như trưởng bối, tiểu hỗn đản này chỉ sợ sẽ là của người khác.
Trịnh Gia Hòa rất lo lắng sau đó đưa ra quyết định, còn có kế hoạch đơn giản, nhưng mà hắn tạm thời không có thời gian thực hiện kế hoạch của mình.
Hắn ở thành phố S hai tháng, tuy nói hiện tại có đủ loại công nghệ cao, hoàn toàn có thể thôn qua internet để làm việc, nhưng ở thành phố B, rốt cuộc vẫn có một ít công việc còn đọng lại.
Ngày đầu tiên hắn trở lại thành phố B nghỉ ngơi một chút, sau đó đi tham gia tiệc hơ khô thẻ tre của <Giang Sơn>, nhưng ngày hôm sau, hắn liền tiến vào trạng thái bận rộn.
Mỗi ngày hắn có nhiều việc muốn mang về nhà làm, Cố Ngôn Tử cũng tự bận rộn chuyện của mình, hai người ngoại trừ bữa sáng và bữa tối, thế nhưng không có thời gian ở chung.
Đến ngay cả bữa tối… hắn ngẫu nhiên phải ra ngoài xã giao, không nhất định có thể về nhà ăn cơm.
“Trợ lý Chu.” Mười giờ sáng hôm nay, Trịnh Gia Hòa đột nhiên kêu trợ lý Chu vào phòng.
“Trịnh tổng, ngài tìm tôi có chuyện gì?” Trợ lý Chu tò mò hỏi.
“Cậu nói với Ngôn Tử… mấy ngày nay tôi rất bận, đã vài ngày không ăn cơm thật tốt.” Trịnh Gia Hòa nói.
Trợ lý Chu sửng sốt, sau đó lập tức đồng ý: “Trịnh tổng, không thành vấn đề! Tôi nhất định làm tốt chuyện này!”
Mỗi ngày hắn đều đúng giờ mang cơm cho Trịnh tổng, mà Trịnh tổng cũng không phải là không có thời gian ăn cơm, vẫn luôn ăn cơm rất đúng giờ.
Nhưng hiện tại Trịnh tổng nói như vậy, vậy….
Trợ lý Chu tìm cớ nói chuyện phiếm với Cố Ngôn Tử, đang trò chuyện lại nói gần đây Trịnh Gia Hòa rất bận rộn, thường xuyên không ăn cơm.
“Mỗi ngày tôi đều đúng mười một giờ đi mua cơm, trước mười hai giờ đưa tới chỗ Trịnh tổng, nhưng đôi khi tới một hai giờ chiều, cơm kia cũng không thấy động qua.” Ngón tay của trợ lý Chu ở trên bàn phim bay nhanh như gió: “lúc Trịnh tổng ăn cơm đồ ăn thường xuyên đều đã nguội rồi.”
“Các anh…. Không đề cập với chú ấy sao?” Cố Ngôn Tử nhắn lại.
“Trịnh tổng là ông chủ, chúng tôi không dám nói nhiều.” Trợ lý Chu dối lòng gạt người.
“Như vậy đi, hôm nay anh đừng mua cơm cho chú ấy, tôi mang cơm tới đó!” Cố Ngôn Tử nói.
“Tốt! Có Cố thiếu để ý, Trịnh tổng nhất định sẽ ăn cơm đúng giờ!”
Cố Ngôn Tử buông di động, liền đi vào nhà bếp.
Gần đây, mỗi ngày có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn được đưa tới, nhưng hắn cùng Trịnh Gia Hòa chỉ có hai người, thường thường ăn không hết chỉ đành cho cô làm công theo giờ mang về… hiện tại hắn làm thêm bữa trưa, kỳ thật cũng rất tốt.
Sau khi biết được Trịnh Gia Hòa không bị bệnh, đồ ăn có thể làm tùy ý một chút… Cố Ngôn Tử nấu một nồi thịt ba chỉ, lại xào bắp cải với tỏi, còn có canh xương hầm bí đao…
Hắn cho vào camen, dùng túi giữ ấm, lại xách theo hộp giữ ấm, sau đó lái xe tới tập đoàn Minh Lợi.
Vào cửa tập đoàn Minh Lợi, Cố Ngôn Tử còn chưa nói gì với tiếp tân, tiếp tân đã lên tiếng trước: “Cố tiên sinh, ngài có thể vào thang máy bên kia để đi lên văn phòng của tổng tài.”
Cố Ngôn Tử: “….” Sau lần trước, mọi người hình như đều biết hắn…
Lần trước Cố Ngôn Tử tới chỗ Trịnh Gia Hòa, không có thời gian đánh giá bố cục ở tầng lầu này, hiện tại lại tới đây, mới có thể đánh giá một phen.
Tầng lầu này có một phòng họp, một phòng tiếp khách, một gian trà nước, sau đó là nơi làm việc của các trợ lý…. Thư ký và trợ lý của Trịnh Gia Hòa không hề ít, đều ở trong này làm việc.
Mà ở tận bên trong, chính là văn phòng của Trịnh Gia Hòa.
Cố Ngôn Tử vừa mới tiến vào, đã thu hút sự chú ý của các trợ lý ở đây, mà lúc này trợ lý Chu tươi cười đứng lên: “Cố thiếu, Trịnh tổng ở bên trong, cậu cứ trực tiếp đi vào là được.”
Cố Ngôn Tử mở cửa đi vào, liền thấy được Trịnh Gia Hòa đang làm việc.
Nghe được thanh âm mở cửa, Trịnh Gia Hòa cũng không ngẩng đầu lên, cho tới khi ký xong tên của mình vào văn kiện cuối cùng, hắn mới ngẩng đầu.
Nhìn thấy Cố Ngôn Tử, mặt hắn lộ vẻ kinh ngạc: “Ngôn Tử? sao cậu lại tới đây?”
“Chú Trịnh cháu đưa cơm cho chú.” Cố Ngôn Tử cười nói.
Hai má lúm đồng tiền của Cố Ngôn Tử nhìn thấy rất đáng yêu, nhưng cách gọi “chú Trịnh” này đương nhiên không hề đáng yêu… Trịnh Gia Hòa nói: “ Cậu không cần phải phiền toái như vậy…. hằng năm tôi sẽ kiếm tra sức khỏe hai lần, thân thể không hề có vấn đề gì, không cần phải chăm sóc đặc biệt.”
“Một chút chuyện này cũng không phiền phức gì…. Dù sao cháu cũng rảnh rồi.” Cố Ngôn Tử nói.
“Vậy cảm ơn…. Cậu ăn chưa?”
“Chưa ăn, chú Trịnh, chúng ta cùng nhau ăn cơm đi?” Cố Ngôn Tử đề nghị, hắn sợ mình mang cơm qua, Trịnh Gia Hòa sẽ không đúng giờ ăn cơm, bởi vậy không ăn cơm liền tới đây, tính toán cùng Trịnh Gia Hòa cùng nhau ăn cơm.
Trịnh Gia Hòa gật gật đầu: “Vậy cùng nhau ăn đi.”
Hai người cùng nhau ăn cơm, trong lúc đó Trịnh Gia Hoà lại khen Cố Ngôn Tử vài câu: “Ngôn Tử, trù nghệ của cậu càng ngày càng tốt, ai lấy được cậu thật hạnh phúc.”
Trong lòng Cố Ngôn Tử hồi hộp.
Sau này hắn có thể mỗi ngày đưa cơm cho Trịnh Gia Hòa, kỳ thật cũng không mất bao nhiêu thời gian.
Trịnh Gia Hòa thật sự rất bận rộn, ăn cơm xong, Cố Ngôn Tử cũng không ở lại tập đoàn Minh Lợi, trực tiếp rời khỏi.
Đã ra khỏi nhà… Cố Ngôn Tử nghĩ nghĩ, quyết định tới chỗ Điền Thịnh Đông.
Điền Thịnh Đông đang ở trường đại học quay phim, lúc Cố Ngôn Tử đi, hắn đang cùng người của đoàn phim ăn cơm hộp.
Ngay từ đầu, Điền Thịnh Đông nói với người trong đoàn phim, nói bọn họ có thể tới căn tin trường học ăn cơm, nhưng mà không được vài ngày, trường học đã nghỉ hè.
Trường đại học này là trường đại học loại ba, trong lúc nghỉ hè sẽ không có sinh viên ở lại, người trong đoàn phim cũng không thể tới căn tin ăn cơm, cùng lúc này, Điền Thịnh Đông đột nhiên phát hiện…. ăn ở bên ngoài so với ăn ở căn tin còn thuận tiện hơn.
Mua đồ ăn bên ngoài có thể mau vài món thức ăn, sau đó được thêm mấy phần cơm, mọi người tụ lại một chỗ dùng bữa, chia đều ra mỗi người còn chưa tới mười đồng, so với vào căn tin trường học ăn thuận tiện hơn nhiều!
Cố Ngôn Tử liếc mắt một cái liền nhìn thấy nam chính và nam hai mỗi người cầm một hộp cơm, đang chia nhau ăn một phần gà hầm.
Gà hầm này vốn là phần của một người, hiện giờ lại là hai người chia nhau ăn….
“hai người nam nhân bọn họ, chia nhau ăn như vậy có đủ hay không?” Cố Ngôn Tử hỏi Điền Thịnh Đông.
“Đủ rồi, mỗi người có một phần cơm lớn như vậy!” Điền Thịnh Đông nói.
“Tôi nói là đồ ăn.”
“Chỗ tôi còn chuẩn bị dưa muối và đậu phộng, vẫn đủ!”
“Tôi cảm thấy mẹ nuôi độc ác còn cho ăn cơm chan với nước tương, hẳn là ngon hơn ăn với rau cả muối.”
Điền Thịnh Đông thở dài: “Mẹ kế thiếu tiền xài….”
Cố Ngôn Tử: “…”
“Cố thiếu, cậu không cần lo lắng cho bọn họ, buổi tối ở biệt thự ăn cơm, mọi người ăn uống vẫn rất được.” Điền Thịnh Đông nói: “Cậu xem, có mấy cô gái, trực tiếp đem bữa sáng theo làm cơm trưa.”
Cố Ngôn Tử biết trong biệt thự ngoài quản gia còn có bảo mẫu, sau khi người trong đoàn phim vào ở, Cố Ngôn Tử kêu bảo mẫu nấu cơm cho bọn họ ăn.
Người trong đoàn phim tuy nhiều, nhưng cơm tập thể làm rất đơn giản, bảo mẫu đương nhiên không có ý kiến.
Bình thường bão mẫu liền chuẩn bị bữa sáng và bữa tối cho đoàn phim.
Bữa tối cơ bản đều là nấu một nồi thịt lớn, lại nấu thêm ba bốn món ăn cùng một món canh, bỏ trong thau inox lớn để cho bọn họ muốn ăn cái gì thì lấy, buổi sáng thì nấu cháo, trứng gà, khoai tây, chưng bánh bao và bánh mì, lại làm thêm một ít dưa muối bánh quẩy.
Lúc này có mấy cố gái đang ăn kiêng không ăn những thức ăn Điền Thịnh Đông mua từ bên ngoài về, liền gói trứng gà và khoai tây mang đi ăn.
Mà Điền Thịnh Đông nói tới dưa chua cùng đậu phộng, cũng là đồ ăn gói lại mang theo.
Cố Ngôn Tử coi như hiểu được, vì sao trước kia Điền Thịnh Đông chỉ có đầu tư hai trăm vạn, mà có thể quay được một bộ phim.
Làm người đầu tư, Điền Thịnh Đông đồng ý tiết kiệm một chút, Cố Ngôn Tử vẫn thực đồng ý.
Thế nhưng nếu là như vậy…
Cố Ngôn Tử mở phần mềm đặt đồ ăn ra, đặt mười con vịt nướng, lại mua một ít hoa quả, còn có nước khoáng lạnh kêu người ta nhanh chóng mang tới đây.
Đoàn phim nhiều người như vậy, cho dù đã ăn cơm xong, giải quyết mười con vịt nướng cũng không thành vấn đề, hoa quả và nước khoảng thì không cần phải nói.
Đặt hàng xong, Cố Ngôn Tử tiện tay vào QQ, nhìn thấy hot search, sau đó đột nhiên phát hiện…. tin tức đầu tiên mà Điền Thịnh Đông đăng trên QQ mới đăng kí, đột nhiên hot lên!
Điền Thịnh Đông tuy rằng tính toán tuyên truyền ở trên QQ, nhưng hắn vẫn bận rộn, không rảnh lên QQ, bình thường trước khi đi ngủ sẽ lướt lướt.
Mà cái QQ này của bọn họ, tuy nói hiện giờ đã có mấy vạn fan, nhưng dưới tình huống không tiêu tiền mua hot search, kỳ thật một chút cũng không thu hút, bình luận cũng chỉ là đỏ mặt v.v., cũng không được quá nhiều người chú ý.
Nhưng hiện giờ, lúc trước tin tức đầu tiên Điền Thịnh Đôn đăng lên đột nhiên hot, độ hot này lại không hề có dấu hiệu báo trước.
Từ “hotboy Ferrari” này, thế nhưng còn lên hot search.
“Anh mua hot search sao?” Cố Ngôn Tử khó hiểu nhìn Điền Thịnh Đông, tin tức này đã đăng lên rất lâu, cho dù muốn lên hot search, cũng không nên bây giờ mới lên…
“Không có.” Điền Thịnh Đông mở di động ra, cũng hơi mơ hồ.
Đêm qua sau khi hắn lướt QQ cũng chưa mở ra xem lại, mà ở trong đoàn phim bận rộn đến giữa trưa, mới vừa ăn cơm xong, cho dù có người tranh thủ thời gian lên QQ, cũng chỉ có thể nhìn xem trang đầu, bởi vậy hoàn toàn không ai phát hiện ra điểm này.
“Chúng ta là được vị đại V nào để ý sao?” Điền Thịnh Đông khó hiểu đứng lên.
QQ của bọn họ, quả thật được một vị đại V nào đó chú ý, nhưng lên hot search… lại là không có khả năng.
Nhưng Điền Thịnh Đông vẫn vui vẻ như trước: “Không nghĩ thế nhưng lại có thể gặp được chuyện tốt như vậy… tiết kiệm tiền mua hot search!”
“Đừng vui vẻ quá sớm.” Cố Ngôn Tử nói: “Nói không chừng người này sẽ đối phó với chúng ta.”
Nâng ngươi lên trời cao, sau đó giơ chân đạp một cái!
“Sẽ đối phó với chúng ta…. Vậy mua hot search cho chúng ta làm gì?” Điền Thịnh Đông khó hiểu.
“Tôi chỉ là tùy tiện nói mà thôi.” Cố Ngôn Tử nói: “Thế nhưng anh khẳng định phải đi xin chứng nhận?”
QQ của Điền Thịnh Đông kêu là “nam nhân biến thành nữ nhân”, nhưng cũng chưa xin chứng nhận.
Ban đầu bọn họ tính toán sau khi mua hot search, lập tức xin chứng nhận, sau đó bắt đầu tuyên truyền đàng hoàng, hiện tại hot search đã được người khác mua cho bọn họ, bọn họ phải làm trước như vậy.
Xin giấy chứng nhận trên QQ, Điền Thịnh Đông đã sớm chuẩn bị tốt, lúc này liền trình lên.
Mà lúc này, cái tin phát trên QQ kia, càng ngày càng nhiều người để ý.
“Tiểu ca ca thật đẹp trai!”
“Tiểu ca ca vừa đẹp trai vừa có tiền!”
“Tôi là nam mà nhìn video cũng muốn chảy nước miếng, tôi nhìn tiểu ca ca, ánh nhìn của hắn thật sắc bén.”
“Thật hâm mộ ghen tị hận! hiện tại sinh viên đều có tiền như vậy?”
…
Giầy chứng nhận QQ của Điền Thịnh Đông vừa mới gửi đi, đã bị một vị có tên là “chuyện trong giới giải trí” treo đại V nói thẳng: “đoàn phim nào đó thật ghê tởm, chỉ biết lừa gạt…. đó là tuyền truyền.”
Vị “chuyện trong giới giải trí” này có hơn ba trăm vạn fan, hắn ở trên QQ nổi tiếng lời nói độc địa, thường thường sẽ thẳng thắn chửi một ít minh tinh.
Minh tinh bị chửi tuy rằng rất hận hắn, nhưng rất nhiều fan lại thích bộ dạng này của hắn, cảm thấy hắn là người không sợ cường quyền.
Hiện tại hắn vừa đăng tin tức này lên, nhóm fan kì quái không thôi, nhưng rất nhanh, đã có người tới giải thích nghi hoặc: “Cái tin tức trên QQ kia tất cả đều là bịa chuyện, làm gì có hotboy… trong video là diễn viên, là một sinh viên trường hí kịch, gia cảnh chỉ tầm thường thường bậc trung.”
“Những mĩ nữ ở trong QQ kia đều là bạn học của tôi, bọn họ cùng nhau kỳ hợp đồng quay một bộ phim internet… sao lại đột nhiên biến thành hotboy ferrari?”
“Cái vị chủ QQ kia, chắc chắn là đã lừa gạt fan rồi? ha hả, rõ ràng là quay phim, bị bọn họ nói giống như là chuyện thật.”
….
Lúc trước những fan nói đỏ mặt, nói Vạn Chí Minh đẹp trai, lập tức liền tức giận, mà phía sau còn có một đám thủy quân kéo tới…