Đại Thần Manh Động

Chương 28: Độc hướng phù sinh, ly nhân bất hối



Vừa rồi anh vừa gọi cô là gì?

Vợ…

Diệp Nhân Sênh đột nhiên biến thành một cây cả chua đỏ lựng ngồi đối diện nghiêm chỉnh với máy tính.

Vì thế đợi cho cây cà chua đỏ có thờigian suy nghĩ, thì cô và Lệnh Hồ đã đứng nơi sinh ra môn phái Ma ẨnTruyền Nhân, Diệp Nhân Sênh chưa bao giờ đến đây, không thể tưởng đượcmột Ma Ẩn đao pháp bá đạo rộng rãi thế, mà môn phái lại xây ở sơn cốcthế ngoại đào viên, mà tên cốc, chính là Niệm Anh cốc.

Niệm Anh, nhớ Anh.

Có thể hiểu được lúc Ma Đao thu xếp chốn này, tinh thần chán nản đến nhường nào.

Chưởng môn đời thứ nhất của Ma Ẩn TruyềnNhân tên là Đao Bất Ly, là đại đệ tử của Ma Đao. Diệp Nhân Sênh theođuôi Lệnh Hồ đến chỗ chưởng môn nhân, nhưng chỉ thấy đầy trời cánh haoanh đào bay lả ta, không thấy chưởng môn nhân đâu.

[Đội Ngũ] Sênh Sênh Ly Nhân: Trong nhiệm vụ nói thế nào?

[Đội Ngũ] Lệnh Hồ: {Tình đao}

[Đội Ngũ] Lệnh Hồ: Lúc nàng đưa ta thìvẫn chỉ là một cây đao bình thường, nhưng tối qua sau khi kết hôn, thanh đao đột nhiên biến thành nhiệm vụ ẩn.

Diệp Nhân Sênh hết sức hiếu kỳ, chuột đưa đến hai chữ Tình Đao, quả nhiên hiển thị phải kích hoạt.

[Đội Ngũ] Sênh Sênh Ly Nhân: Ngươi xemtình tiết trong phim, Tình Đao nó thế nào? Nếu có quan hệ với Ma Đao,thử gọi hắn đến xem.

[Đội Ngũ] Lệnh Hồ: Ta có thử rồi, nhưng không thấy gì.

[Đội Ngũ] Sênh Sênh Ly Nhân: Chính ngươi gọi về?

[Đội Ngũ] Lệnh Hồ: Ừ.

[Đội Ngũ] Sênh Sênh Ly Nhân: Nếu khi kết hôn mới nhận nhiệm vụ, thì có lẽ phải tổ đội gọi về mới có tác dụng.

Lệnh Hồ lại thử lần nữa, quả nhiên thành công, hai người đồng thời đều nhận được nhiệm vụ.

[Nhiệm Vụ] Nói chuyện với linh hồn Ma Đao, biết rõ năm đó thê mến thế nào.

Linh hồn Ma Đao xuất hiện dưới tàng câyhoa anh đào, rất khác với hình ảnh ông lão thô tục xuất hiện lần trước,lần này xuất hiện là một thiếu niện anh tuấn nhanh nhẹn, hắn xoay lưngvề phía Diệp Nhân Sênh, bóng dáng tiêu điều mà tịch mịch.

Hắn và tình yêu Anh Ly, Diệp Nhân Sênhsớm đã xem qua rất nhiều lần, vì thế liền nhanh nhẹn đến bước tiếp theo, rất nhanh đã nhận được nhiệm vụ.

[Nhiệm Vụ] Tìm Đao Bất Ly ở phó bản Hoa Sơn.

Bởi vì cả tấm bản đồ Hoa Sơn phân bố đâuđâu cũng có quái cao cấp, vì để có hiệu suất cao nên hai người phân công nhau ra tìm kiếm, Lệnh Hồ đề nghị lên UT, đúng lúc trúng ý của DiệpNhân Sênh, cô giả vờ miễn cưỡng đồng ý.

Có thể nghe đồ đệ nói chuyện…Cô nàng tên Sênh đang trong tình trạng mê trai nghiêm trọng.

Vì để phòng ngừa có người khác xông vào,Diệp Nhân Sênh còn khóa cả kênh, mật mã là “LYFSGPGDSZ”, phiên ra chínhlà: Lâu Vân Phong là đồ khốn sợ quỷ.



Xem ra người giỏi giải mã đến đâu cũng không thể tưởng được cái mật mã thế này…

Diệp Nhân Sênh cẩn thận né một sơn quỷ,phía trước lại tới một cây tinh, hai loại quái này có thuộc tính cực kỳcao, không điều khiển được mà thi pháp cũng hạn chế, là một khắc tinhtuyệt đối của Ngọc Thanh, không có thể dẫn đến là tốt nhất. Đương lúcDiệp Nhân Sênh còn sầu muộn làm sao để đi vòng qua, đột nhiên trong tainghe truyền đến vài tiếng vang, cơ hồ có người đang điều chỉnhmicrophone.

” Này.”

Âm thanh trầm thấp, phát ra từ âm mũi, nhưng vẫn mang theo sức hút dễ nghe.

Diệp Nhân Sênh ngẩn ra, lập tức theo bản năng trả lời: “Ừ.”

Cô không tự chủ điều khiển thiếu nữ áo lục đi thẳng về phía trước.

“Gần đây bị cảm… Cổ họng không thoải mái lắm, không nói nhiều được, thật xin lỗi.”

“Ừ.”

Diệp Nhân Sênh trả lời theo phản xạ cóđiều kiện, vẫn đang đi thẳng về phía trước, hai con quái to lớn đang bổnhào về phía cô là cái gì thế? Sơn quỷ? Cây tinh? Quan tâm nó làm gì,giọng của đồ đệ thật là dễ nghe… ha ha ha ha.

“Sư phụ.”

“Ừ.”

“Người sắp chết…”

“Ừ —— ừ?”



Cuối cùng Diệp Nhân Sênh cũng tỉnh lại phát hiện ra mình định ừ đến khi nào.

Khi Diệp Nhân Sênh kịp phản ứng lại thìbản thân đã bị hai con quái kia ngược đến chỉ còn lại một xíu máu, nhấtthời vừa rơi lệ vừa thêm máu vừa chạy, đúng lúc Lệnh Hồ đuổi tới, lúcnày cô mới có thể tránh khỏi số mệnh của mình.

Rất có tiền đồ nha Diệp Nhân Sênh!

[Nhiệm Vụ] Đao Bất Ly: Người trẻ tuổi,ngươi dã từng nghe một câu nói như thế này chưa, Đỉnh Hoa Sơn, cánh cửalên thiên đường. Đây cũng là nói, cảnh sắc ở đỉnh Hoa Sơn, rất giốngtiên cảnh…

Chưởng môn đương nhiệm Ma Ẩn, bộ dạng cao lớn thô kệch, vẻ mặt tàn ác, nhưng rất phù hợp với thẩm mỹ của DiệpNhân Sênh, thuộc loại đàn ông nhất.

[Nhiệm Vụ] Đao Bất Ly: Nếu sư phụ bố trícác ngươi tới tìm bổn tọa, thì bổn tọa sẽ không che dấu nữa, đúng vậy,bổn tọa ở đây, là để giải mã câu đố mất tích của Anh Ly năm đó. Cácngươi có nghĩ đến, vài chục năm trước sư phụ bị năm phái lớn bao vây ápchế trong Hoa Sơn, rồi sau đó lại được Lục Anh Ly – con gái của minh chủ võ lâm Lục Chấn Hà cứu, đó thực sự là ngẫu nhiên? Không, trên đời nàytuyệt đối không có việc trùng hợp đến thế, bổn tọa đã điều trả rõ, nămđó Lục Anh Ly vốn đang sống êm đềm ở phủ đệ Lạc Dương, hà cớ gì lại chạy đến Hoa Sơn?

“Không phải là âm mưu của minh chủ võ lâm đấy chứ…” Diệp Nhân Sênh không đọc tiểu thuyết ngôn tình lắm, chỉ có thể đoán đại.

“Xem bước tiếp theo.” Căn bản đồ đệ không có hứng thú với nội dung tình tiết này…

[Nhiệm Vụ] Đao Bất Ly: Năm đó Lục Anh Lydung mạo xinh đẹp, số người tới xin cầu thân giẫm mòn cả bậc cửa, tiếcrằng nàng mắt cao hơn đầu, sau lại Lục Chấn Hà phải đính một mối hôn sựcho nàng, đó chính là tam thiếu gia Mộ Dung Cẩm của Mộ Dung gia. Võ công của Mộ Dung Cẩm, là nhờ lão tiền bối Mộ Dung thực truyền, lợi hại hơnnhiều so với đại ca và nhị ca của hắn, trở thành nhân vật kiệt xuấttrong chốn võ lâm, người đầu tiên sư phụ khiêu chiến năm đó, chính là Mộ Dung Cẩm.

[Nhiệm Vụ] Tìm được nơi ẩn cư của Mộ Dung Cẩm ở tầng thứ ba Hoa Sơn, hiểu rõ chân tướng năm đó.

Hoa Sơn sừng sững, xuyên suốt tầng mây.

Cả Hoa Sơn chia làm bảy tầng, bên cạnh có một đường công ghập ghềnh uốn lượn dẫn lên, tầng sau so với tầng trướccàng khó càng nguy hiểm hơn, nghe nói chưa có người qua đến được tầngthứ bảy.

Tầng thứ nhất chính là chỗ ở đấu trườngĐỉnh Hoa Sơn, bởi vì gánh vác nhiệm vụ, nên Diệp Nhân Sênh không kịp hỏi kỹ Lệnh Hồ chi tiết của trận đại chiến với Đón Gió Nghe Mưa, chỉ biếtchạy theo sát anh.

Tầng thứ hai cành lá rậm rạp một màu xanh ngắt, đột nhiên đến tầng thứ ba thì biến thành đá bay cát chạy, bụi bay đầy trời.

Làm quái gì mà Mộ Dung Cẩm lại chọn nơinày để ẩn cư chứ… Diệp Nhân Sênh buồn bực ở đứng giữa bãi cát vàng tìmkiếm mục tiêu, cuối cùng cũng nhìn thấy một ngôi nhà tranh nho nhỏ.

[Nhiệm Vụ] Mộ Dung Cẩm: Khụ khụ, chuyệnnăm đó, ta đã không nhớ rõ. Các ngươi nhìn ta giờ trở thành một lão giàkhọm, làm cái gì cũng không xong, hãy thương xót mà buông tha cho ta.

Đao Bất Ly nói rằng Mộ Dung Cẩm vốn làmột đời thiếu niên anh hiệp, nhưng bây giờ đã già đến mức này rồi. SongDiệp Nhân Sênh nói chuyện cùng hắn vài lần, rốt cuộc cũng nhắc tới MaĐao, thái độ của Mộ Dung Cẩm liền thay đổi.

[Nhiệm Vụ] Mộ Dung Cẩm: Ma Đao, Ma Đao!Ta như thế nào có thể quên hắn? Cho dù hắn hóa thành bụi, ta cũng nhậnra được! Nếu không phải vì hắn, cánh tay ta sao lại bị tàn phế, nếukhông phải vì hắn, nửa đời còn lại của ta sao phải mắc căn bệnh nan y ho lao này, nếu không phải vì hắn, võ công của ta sao có thể hoàn toànbiến mất, biến ta thành phế nhân! Ma Đao, Ma Đao! Cuộc đời ta bị hủyhoại bởi hắn!

[Nhiệm Vụ] Đưa những lời này của Mộ Dung Cẩm truyền đạt lại cho Đao Bất Ly.

Diệp Nhân Sênh mơ hồ có chút rõ ràng: “Thì ra là vì Lục Anh Ly báo thù thay vị hôn phu mà cố tình đến Hoa Sơn…”

“Xem bước tiếp theo.”



Được rồi đồ đệ ngươi cứ tiếp tục như vậy thì biên kịch trò chơi sẽ rất đau lòng cho xem…

[Nhiệm Vụ] Đao Bất Ly: Quả nhiên khôngngoài dự đoán của bổn tọa, vấn đề là trên người đàn bà tên Lục Anh Lykia, nhưng nàng ta đã mất tích nhiều năm, bổn tọa nhiêu lần trắc trở,phái mấy đệ tử Ma Ẩn đi tìm, cuối cùng ở tầng thứ năm Hoa Sơn đã vây bắt được tiểu nha hoàn Nhị Tác của Lục gia năm đó, các ngươi đã đến nơinày, không bằng đi trợ giụp bọn hắn một tay.

[Nhiệm Vụ] Đến tầng thứ năm Hoa Sơn, vây bắt tiểu nha hoàn Nhị Tác của Lục gia.

Lần này Diệp Nhân Sênh không hề phát biểu ý kiến gì, trên đường hai người cực kỳ nguy hiểm, quả nhiên tầng thứnăm vô cùng khủng bố, Diệp Nhân Sênh chưa từng tới đây.

Sát chỗ lên núi tầng thứ sáu, cuối cùng bọn họ cũng đã phát hiênhj Nhị Tác bị vây bắt.

[Nhiệm Vụ] Nhị Tác: Lão thân không biết tiểu thư ở đâu! Các ngươi bắt lão thân cũng vô dụng!!

Tiểu nha hoàn năm đó, hiện giờ đã là mộtbà lão tóc trắng xóa. Nhưng Nhị Tác ngoài mái tóc bạc trắng ra, thì dáng người và ngũ quan lại vô cùng giống cô gái hai mươi tám tuổi, đúng làtóc bạc mặt hồng hào.

[Nhiệm Vụ] Đệ tử Ma Ẩn: Đồ yêu quái! Còn không mau mau thú nhận chịu trói!

[Nhiệm Vụ] Nhị Tác: Hừ, đồ tiểu tử ócngắn, ngươi không biết trên giang hồ có một kỳ dược có thể giữ được vẻthanh xuân của người ta hay sao?

[Nhiệm Vụ] Đệ tử Ma Ẩn: Ta đương nhiênbiết linh dược đó, nhưng đấy là do Mộ Dung gia tặng Lục gia các ngươilàm lễ cầu thân, ngươi xuất thân là một nha hoàn hèn mọn, như thế nào có thể xứng?

[Nhiệm Vụ] Nhị Tác: Hai tay dài để làmgì, lão thân không biết trộm sao! Hai vị anh hùng bên kia, nếu các ngươi giúp lão thân thoát khỏi khốn cảnh, lão thân sẽ đem sự thật năm đó kểlại cho các ngươi!

[Nhiệm Vụ] Giúp Nhị Tác thoát khỏi khốn cảnh.

“Cái đấy không giống những gì Đao Bất Ly nói…” Diệp Nhân Sênh ngạc nhiên nói.

“Đến đối thoại với đệ tử Ma Ẩn.”

Diệp Nhân Sênh làm theo, nhiều lời với đệ tử Ma Ẩn đến nửa ngày, cuối cùng cũng giải thích rõ mình là phụng mệnhcủa Đao Bất Ly, lừa Nhị Tác nói ra chân tướng.

Vì thế hai người liền hộ tống Nhị Tác đến tầng thứ sáu bỏ chạy, đệ tử Ma Ẩn giả vờ chạy theo truy sát một lúc đều quay về.

Nhưng vừa thoát khỏi nguy hiểm, Nhị Tác liền thay đổi diện mạo.

[Nhiệm Vụ] Nhị Tác: Đỉnh Hoa Sơn, cánhcửa lên trời, nơi đây chỉ cách thiên đường một bước, ta xem hai vị cũnglà cao nhân tiêu diêu thế ngoại, lão thân định cư ở tầng năm đã lâu,không có gì liền nuôi một con tiên hạc tán gẫu qua ngày, đỉnh Hoa Sơnnày, người thường không thể đi lên, nhưng nếu có tiên hạc… Hai vị đốivới lão thân ân trọng như núi, không bằng để lão thân làm đẹp, sẽ đưahai vị đi lên làm một đôi thần tiên quyến lữ, thế nào?

“A, đúng hay sai vậy!” Diệp Nhân Sênh vô cùng phấn khích.

“Nếu nhận tiên hạc, sẽ không hoàn thành nhiệm vụ.”

Tuy rằng Diệp Nhân Sênh rất muốn nói,nhiệm vụ này làm xong nhất định phần thưởng cũng chẳng bao nhiêu, nếukhông thể lặp lại một lần, còn không bằng đi đỉnh Hoa Sơn xem thế nào…

[Nhiệm Vụ] Nhị Tác: Chuyện năm đó, đã qua rồi thì hãy để cho nó qua, hai vị đừng hỏi nữa.

Bà lão này trở mặt còn nhanh hơn lật sách nha…

Vì thế đoạn đối thoại phía sau vô cùngkịch liệt, hai bên rất nhanh đã tranh cãi nhau, đột nhiên tên của NhịTác biến thành màu đỏ.

[Nhiệm Vụ] Đánh bại Nhị Tác, tìm kiếm chân tướng.

Đánh bại Nhị Tác là cả một quá trình rối rắm lại đau đớn, tuyệt nhiên Diệp Nhân Sênh không muốn nhớ lại.

Dù sao lúc Nhị tác chỉ còn lại một tia máu thì tên của bà ta đột nhiên lại biến thành trắng, ngồi dưới cây anh đào khóc òa lên.

[Nhiệm Vụ] Nhị Tác: Ta xin lỗi tiểu thư!Thật xin lỗi tiểu thư! Đã nhiều năm như vậy, rốt cuộc ta cũng không thểkhông nói ra chân tướng…

[Nhiệm Vụ] Nhị Tác: Thật ra Đao Bất Lyđoán không sai, để tiểu thư đến gần Ma Đao không phải chủ ý của lão gia, mà là tiểu thư tự nguyện. Từ nhỏ nàng tâm khí cao ngạo, vốn rất khinhthường hôn sự với Mộ Dung gia, nhưng nàng sinh ra đã xinh đẹp, lại muốnđược kỳ dược có thể giữ mãi tuổi xuân, nên miễn cường đồng ý.Ai ngờ MaĐạo cùng Mộ Dung Cẩm luận võ, Mộ Dung Cẩm trọng thương, lão gia khôngđồng ý hôn sự này nữa, vì chừa mặt mũi cho lão tiền bối Mộ Dung, lão gia đồng ý để Mộ Dung gia hủy hôn trước, nhưng tiểu thư cao ngạo làm sao có thể nuốt được cơn tức này, từ đó trở đi, nàng rất hận Ma Đao.

[Nhiệm Vụ] Nhị Tác: Nhưng ở Hoa Sơn, tiểu thư cứu Ma Đao, hơn một tháng dốc lòng chăm sóc, sớm chiều ở chung, lại khiến nàng rốt cuộc không thể hận hắn nổi, sau lại ba phen mấy bận cứugiúp, chỉ sợ ngay cả tiểu thư cũng không biết nàng rốt cuộc là thật lòng hay là giả ý. Nhưng Ma Đao đối với nàng trước sau vẫn lạnh lùng, dườngnhư hắn chỉ hí hoáy với cây đao của mình, còn những chuyện khác đềukhông hứng thú. Tiểu thư giận dỗi về nhà, nói với lão gia thất bại củanàng, bởi vì mục đích tiếp cận Ma Đao của nàng là khiến Ma Đao yêu mình, đem mình biến thành nhược điểm của hắn. Nhưng sau khi lão gia tuyên bốvới người ngoài một chưởng đánh chết nghịch nữ, Ma Đao hai mắt đỏ ngầuđến báo thù, lúc đó tiểu thư biết, trong lòng Ma Đao có nàng, nhưng nàng đã không thể quay đầu —— dựa theo kế hoạch nàng đã tính toán với lãogia, cản một kiếm của lão gia, nín thở giả vờ chết.

[Nhiệm Vụ] Nhị Tác: Trong khoảnh khắctiểu thư giả vờ chết, lòng của nàng cũng đã chết. Bởi vì nàng biết, nàng hại Ma Đao, coi như không sai, cả đời này bọn họ cũng không có khả năng cùng nhau. Ta dựa theo tính toán đã định đi đón tiểu thư trong phần mồ, nàng không để ý cả người dơ dáy bẩn thỉu, khắc vài chữ lên đao, rồichôn trở về, sau đó lại… lại đem kỳ dược giữ mãi tuổi xuân cho ta, hơnnữa còn bố trí ta nói với người ngoài là mình lấy trộm, cho dù hôm nayMa Đao biết được chân tướng, cũng khôgn cho phép ta nói ra, để cho hắnluôn hận nàng cũng được.

[Nhiệm Vụ] Độc hướng phù sinh, bất ngộ ly nhân.

Một nhiệm vụ cuối cùng.

Đột nhiên Diệp Nhân Sênh cảm thấy, dường như cô đã hiểu câu chuyện này.

“Thì ra bất ngộ ly nhân… là có ý này.”

“Nếu có thể, cho dù cô độc cả đời, cũng không muốn Ma Đạo gặp lại nàng.” Lệnh Hồ thản nhiên nói.

“Đúng thế, nếu như không gặp, nàng ta vẫn là đại tiểu thư của Lục gia, còn hắn cũng vẫn là chàng thiếu niên theođuổi ngôi vị đệ nhất thiên hạ kia, đều có hạnh phúc của mình, sẽ khôngthành ra như bây giờ…” Diệp Nhân Sênh văn vẻ chút, đột nhiên kịp phảnứng: “Đồ đệ không phải ngươi không xem tình tiết nội dung sao?!”

“Nàng ta dong dài lâu như vậy nên thuận tiện nhìn thôi.”

“Ý của nhiệm vụ cuối là gì?”

“Lấy thanh Tình Đao thật sự trong ngôi mộ rỗng kia.”

“Làm cả nửa ngày té ra ta làm ra đồ giả sao!” Diệp Nhân Sênh nhấc bàn!

“Tới đây.” Thanh âm của Lệnh Hồ dường như mang theo vài phần ý cười: “Có thay đổi.”

Diệp Nhân Sênh đi đến bên cạnh ngôi mộ không kia, bấm vào thanh đao đã cũ và gỉ.

Thuộc…thuộc tính của thanh đao này vớithứ cô làm ra không cùng một cấp bậc nha!!! Chắng thể trách cô nói thanh đao kia là giả… Diệp Nhân Sênh nước mắt đầm đìa, Tình Đao thật sự cònhơn hẳn Long Nộ, tuyệt đối là đệ nhất vũ khí của Ma Ẩn.

Nhưng mà cuối cùng cái hàng chữ nhỏ kia cũng thay đổi.

Tình Đao thượng thư: : độc hướng phù sinh, ly nhân bất hối.

Cho dù cô độc cả đời, cũng không hối hận gặp ngươi …

Không cần đệ nhất thiên hạ, bởi vì so với nó còn có người quan trọng hơn.

Không cần tuổi xuân mãi mãi, bởi vì đã gặp người tình nguyện đầu bạc răng long với ta.

Mà sở dĩ cảm thấy cô độc, là bởi vì yêuđơn phương một người, khiến tỏng lòng nhớ nhung, quãng đời buồn chán còn lại làm thế nào vượt qua.

Trong UT im lặng một hồi.

“Có phải đang tiếc nuối không…” Giọng nói trầm trầm của Lệnh Hồ vang lên: “Không lên tầng bảy xem sao?”

“Không…” Diệp Nhân Sênh cười cười: “Không phải chỉ là phong cảnh thôi sao, nơi này cũng tốt.”

“Ừ.” Lệnh Hồ đáp.

Hơn hai mươi năm nay, cuối cùng cũng gặp được người khiến cô cảm thấy cô độc.

Anh đứng bên cạnh cô, tóc đen như mực, áo giáp bạc hắt ra một luồng sáng nhàn nhạt như ánh trắng, tới ranh giớitrời-đất, cúi nhìn Hoa Sơn.

Ly nhân, cuối cùng cũng dứt khoát.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv