Ninh Tâm nhìn chằm chằm thông cáo của hệ thống lập tức sững sờ, nàngtựa hồ còn chưa có cùng Mặc Thương làm đi? Nhưng mà lúc Mặc Thương ômnàng 1 cái, nàng ôm lại một chút mà thôi. Hệ thống thế nhưng lại tuyênbố hoàn thành Ẩn tàng nhiệm vụ ?
Hoàn thành tuy rất vui vẻ nhưng là hệ thống tựa hồ quên nói vòng tiếp theo nhắc nhở đi. Trừng mắt nhìn nhiệm vụ rỗng tuếch nàng trợn trònmắt.
【 phu thê 】 Ninh tâm: @@… Không có nhiệm vụ gợi ý…
【 phu thê 】 Mặc thương: anh bên này cũng không có.
【 phu thê 】 Ninh tâm: vậy chúng ta làm gì bây giờ?
【 phu thê 】 Mặc thương: thuận theo tự nhiên đi nếu là của chúng ta thì chạy không thoát.
【 phu thê 】 Ninh tâm: nhưng… đều tại em không tốt lúc trước nếu làđem Thần Long cho Nhàn rỗi cực kỳ thì tốt rồi hiện tại hắn cũng có thầnkhí nghịch thiên anh lại cái gì cũng không có.
Ninh Tâm lúc này là vạn phần cảm thấy thực xin lỗi phu quân nhà mình, công tử Nhã vốn là cùng Mặc Thương luôn so tài, đọ sức nhau hôm nay cóhắn Nghịch Thiên dao trong tay thì vị trí thứ nhất của Mặc Thương cónguy cơ. Nghĩ tới hết thảy đều là mình làm hại nàng hiện tại không chỉlà phỉ nhổ chính mình mà nàng ngay cả tha thảm, còn thê thảm hơn.
【 phu thê 】 Mặc thương: ngốc… không có thần khí Nghịch Thiên khônglàm được đệ nhất, đối với ta mà nói anh vẫn là anh, đối với em mà nóianh còn là phu quân của em. Em sợ cái gì ?
【 phu thê 】 Ninh tâm: huh u, anh không cần phải an ủi em.
【 phu thê 】 Mặc thương: anh thật sự không thèm để ý. Ngoan… đừng khóc chúng ta đi phó bản được không?
【 phu thê 】 Ninh tâm: phó bản á? phó bản gì?
【 phu thê 】 mặc thương: Say khói các.
【 phu thê 】 Ninh tâm: ~~o ( _ )o ~~ Lại là Say khói các! ! ! Chúng ta là đi tìm ngược sao!
【 phu thê 】 Mặc thương: hôm nay dầu gì là này chúng ta kết hôn có lẽcó thể dính ít không khí vui mừng biết đâu có thể ra cái Tố Yên tiên maô.
Nàng cắn ngón tay suy nghĩ một chút dầu gì mình hôm nay cũng là tânnương tử dù thế nào cũng là một thân đầy hỉ khí nàng cũng không tin mình cùng phó bản Say khói các lại bát tự không hợp như vậy. Kết quả là…Ninh Tâm cùng Mặc Thương 2 phu thê vượt qua đêm tân hôn ngổn ngang trong gió.
Trước phó bản Say khói các NPC lần lượt đưa mắt nhìn vợ chồng sonnày đi vào đi ra… đi ra đi vào nhiều lần tuần hoàn sau Ninh Tâm rốt cục mệt mỏi nằm ở trước mặt.
【 phu thê 】 Ninh tâm: đập đập, em cũng biết là không khí vui mừng cũng che không ngăn được sát khí của phó bản này, ô của em….
【 phu thê 】 Mặc thương: cách mạng chưa thành công, vi phu còn cần cố gắng, phu nhân chúng ta đi tiếp. (L: bó tay…)
/ (ㄒoㄒ )/~~ đêm tân hôn tìm tai vạ, luẩn quẩn trong lòng. Ninh Tâmkhóc không ra nước mắt hay cho 1 đêm tân hôn, sửng sốt bị phó bản Saykhói các gieo họa nghẹn ngào khó ngủ.
Biết được Kha Dĩ Mặc cùng Ninh Tâm thứ bảy này cùng nhau tham gia tụhội, đám người Phương Thiếu Vũ liên tục thương lượng vài ngày cuối cùngmới định ra hành trình. Dù sao cùng là cuối tuần đoàn người này chuẩnbị đi vui chơi. Trên công viên đá là nơi phần lớn thanh thiếu niên rấtưa thích du ngoạn, cộng thêm có có mùa du lịch… nên coi như bọn họ cảmthấy rất cần thiết bắt cóc vài đàn em nấu cơm kết quả là Mưa nhỏ tí tách bị Lý Tín mời xin gia nhập. Vương Thuấn Nghiêu cũng đều tự mời học tỷhọc muội. Đợi đến thứ bảy tiến đến số người trước mắt làm Lý Tín hoàntoàn trợn tròn mắt.
Nam3, nữ 3 còn không kể 2 nhân vật chính là Kha Dĩ Mặc cùng NinhTâm, thân là lái xe Vương Thuấn Nghiêu bày tỏ áp lực cực đại. Phải biếttình huống ở trong điện thoại Kha Dĩ Mặc biết được tin tức bất đắc dĩthở dài nói:
“Chia ra hai nhóm đi thôi, mọi người tự mình lo, mình cùng Ninh Tâm tự thuê xe lên gặp nhau ở ocongr công viên.”
Ba nhóm người vốn là thời gian hẹn là là mười giờ rưỡi kết quả là sau khi đến đông đủ gặp mặt mắt thấy đồng hồ báo chỉ hướng mười hai giờ, Lý Tín ngửa mặt lên trời thở dài… kế hoạch có biến.
“Ngươi tại sao không nói? Lại còn mời nhiều người như vậy cũng khôngđịnh ra kế hoạch cho hẳn hoi.” Phương Thiếu Vũ khịt mũi coi thường… đànông rối rít lên tiếng ủng hộ, bên cạnh Mưa nhỏ tí tách đã sớm nhìn vềphía sau lưng Kha Dĩ Mặc đang bị Ninh Tâm ôm chặt.
“ta khóc a…tiểu Ninh Tâm chị là Mưa nhỏ trong hiện thực cứ gọi chị là mưa nhỏ cũng được, chị vốn tên là Huyền. Tỷ đâu rốt cục trong hiện thực nhìn thấy em, quả giống như ta nghĩ, em lớn lên thật đáng yêu. Đếnđây…nói cho tỷ tỷ nghe em bao nhiêu cân? Vì sao lớn lên lại như vậy?”
Đập đầu….nàng thừa nhận chính mình than hình nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng còn không có đến mức là vị thành niên nha! Ninh Tâm khóc không ra nướcmắt nhìn nhìn chị gái trước mặt, lại vẻ mặt xin giúp đỡ liếc về Kha DĩMặc, cả người bị Mưa nhỏ ôm vào trong ngực, ôm chặt kinh khủng.
“Mưa nhỏ, bà đừng trêu chọc Ninh Tâm, cẩn thận bé ấy khóc lão Đại sẽđau lòng coi chừng bị trả thù.” Lý Tín rất trượng nghĩa giúp Ninh Tâmnói vài lời trong nháy mắt liền tiếp thụ lấy ánh mắt cảm kích của NinhTâm, cùng với sát khí của Khã Dĩ Mặc.
Mưa nhỏ tí tách không cho là đúng.”Đây còn không phải là Ninh Tâmđáng yêu ư? Nói nghe này em gọi ta là tỷ tỷ cũng được, mặc dù ta cũng là đại học năm nhất….”
“Thôi thôi… hiện tại một đám người đứng ở cửa nói chuyện làm cái gì?Đem hành lý cất dọn còn lấp đầy bụng rồi nói sau.” Vương Thuấn Nghiêuvung tay, các học tỷ, học muội rối rít hưởng ứng. Kha Dĩ mặc cũng mượncơ hội đem Ninh Tâm đoạt lại từ tay Mưa nhỏ một mặt mỉm cười nói:
“Đúng vậy đang đừng bên ngoài đi vào trước để ăn cơm.”
“Lão Đại ăn cơm có thể, bất quá hôm nay chúng ta chính là muốn cơm no áo ấm”
Hả? Cơm no áo ấm? Ninh Tâm hết sức tò mò.
“Có ý gì?”
“Đi vào sẽ biết.”
Vì sao gọi cơm no áo ấm?
Nhìn qua trên bàn bếp nguyên liệu nấu ăn nàng trợn tròn mắt. Chỉ chỉ trên bàn nguyên liệu nấu ăn nàng dè dặt hỏi:
“Cái gọi là cơm no áo ấm không phải là muốn tự chúng ta làm hả?”
“Bingo! Đáp đúng. Hơn nữa chúng ta trước đó quyết định phân tổ mộtnam một nữ phối hợp, nam nữ phối hợp làm việc không sao.” Nhìn xem LýTín cười vẻ mặt dạt dào, lại xem xét đám nữ kia tự động hướng Lý Tín,nàng cảm thấy đầu đầy hắc tuyến rất không xác định chỉ chỉ chính mìnhlại chỉ chỉ Kha Dĩ Mặc
“Chẳng lẽ, em cùng Dĩ Mặc một tổ?”
“Nói nhảm hai người các ngươi không cùng 1 tổ, chẳng lẽ còn làm gì?”Vương Thuấn Nghiêu đương nhiên cùng học tỷ 1 đội, Mưa nhỏ cũng chọnnguyên liệu nấu ăn đi theo Lý Tín rồi chạy ra.
Liếc mắt nhìn Ninh Tâm sững sờ một cái, Phương Thiếu Vũ thong thả đi đến trước mặt ông bạn vỗ vỗ vai bày tỏ an ủi.
“Nếu làm không được các ngươi ăn mì đi.” Nói xong dẫn tiểu học muội chạy vội.
“Nấu cơm đó…” Trầm mặc ước chừng ba phút, Ninh Tâm cuối cùng từ trang thái cõi thần tiên định thần, vẻ mặt hi vọng nhìn Kha Dĩ Mặc.
“Con trai tránh xa nhà bếp.” Kha Dĩ Mặc buông tay ra ngụ ý…nấu cơm xào rau đừng tìm anh.
Nàng nhìn trời không nói gì. “Chúng ta đi ra ngoài mua mì úp ăn chắc được rồi.”
Kha Dĩ Mặc hoàn toàn nghe hiểu ý của bạn gái bảo bối mua mì ăn liền… Nàng ngay cả nấu mì cũng không biết.
“Vẫn chưa tới mức đó.”
“hả?” Nàng nhìn qua Kha Dĩ Mặc từng bước từng bước đến gần nguyên liệu, lập tức tiểu vũ trụ thiêu đốt.
“Anh có biện pháp gì?”
Lấy ra điện thoại di động, Kha Dĩ Mặc cúi đầu ấn nút rồi một lát sau đem di động lên trước mắt Ninh Tâm nói từng chữ:
“Bách Khoa là vạn năng , tìm thực đơn hiện tại học .”
Nhìn qua thân ảnh Kha Dĩ Mặc tiêu sái xoay người, nội tâm nàng yên lặng rơi lệ.
Buổi trưa ăn mì tôm….. nàng cũng chỉ biết sớm làm chuẩn bị thôi. ~~o ( _ )o ~~