Trần Minh Đạt đối xử với Tạ Tư Ngọc rất tốt, quà cáp không ngừng, lúc bận rộn cũng không quên gọi điện thoại cho cô ta.
Tạ Tư Ngọc thừa nhận bản thân mình đi đến đâu là khoe tên bạn trai này đến đó, nguyên nhân một phần là vì những năm qua luôn cảm thấy mình không bằng người khác, rất ngưỡng mộ họ, muốn để họ ngưỡng mộ lại mình, nhưng một phần còn là vì Tạ Tư Ngọc cảm thấy bản thân không đơn thuần là vì tiền của Trần Minh Đạt, cô ta dần dần cũng có tình cảm với Trần Minh Đạt.
Có một chuyện Trần Minh Đạt làm khiến Tạ Tư Ngọc cảm động nhất là sau khi Thiên Ca gặp phải scandal, bộ phim trù bị mới của cô ta và Thiên Ca ở công ty của họ bỗng bị nhà đầu tư hoãn lại, khiến một số tiền vốn lớn của cô ta và Thiên Ca bị chôn chân trong đó, không thể lấy về được, phim cũng không thể quay tiếp.
Lúc đi vào đường cùng, Thiên Ca mới đề xuất, bảo Tạ Tư Ngọc đi tìm Trần Minh Đạt, xem anh ta có định đầu tư không.
Thật ra Tạ Tư Ngọc vốn cũng không muốn, cô ta sợ Trần Minh Đạt vì đề nghị này của cô ta mà cảm thấy cô ta chỉ vì tiền, ảnh hưởng đến tình cảm giữa bọn họ. Nhưng Thiên Ca là chị em tốt với cô ta, suy nghĩ trước sau, cuối cùng vào cái đêm cô ta nắm bắt thời cơ sau khi làm chuyện thân mật xong, thì nói khéo chuyện này với Trần Minh Đạt, đương nhiên là cô ta cũng phải nhấn mạnh, anh không cần phải đầu tư, anh chỉ cần hỏi giúp Thiên Ca thôi.
Vượt xa mong đợi của Tạ Tư Ngọc, Trần Minh Đạt không hề nghĩ ngợi gì mà đồng ý ngay.
Cũng vào lúc đó, cô ta chính thức giới thiệu Trần Minh Đạt cho Thiên Ca làm quen.
Tạ Tư Ngọc muốn kết hôn cùng Trần Minh Đạt, yên ổn làm một con chim hoàng yến, nhưng về lâu về dài, ngày nào cũng rảnh rỗi không có việc gì làm, Tạ Tư Ngọc lại cảm thấy cứ như vậy mãi thì không được, lại có một chuyện vượt ngoài mong đợi của Tạ Tư Ngọc, Trần Minh Đạt biết cô ta vì rảnh rỗi đâm ra nhàm chán và buồn bực nên đã giúp cô ta có được một vai trong bộ phim điện ảnh “Lưu niên”, mặc dù không phải là vai nữ chính nhưng cũng được xếp vào vai nữ phụ, so với những vai diễn trước đây Thiên Ca cho cô ta thì vai này quyền lực hơn rất nhiều.
Cuộc sống của Tạ Tư Ngọc không cần phải quá suôn sẻ, cô ta cảm thấy Trần Minh Đạt là quý nhân của cuộc đời mình, câu cửa miệng của cô ta từ “Ai da ghét thật”, chuyển thành “Minh Đạt nhà tôi…”
Tạ Tư Ngọc vẫn luôn cho rằng, hơn nửa cuộc đời tẻ nhạt còn lại của mình, cuối cùng sẽ được đổi đời. Những ngày không vui hay những tháng ngày bực bội đến mức muốn tự sát về sau này sẽ không còn xuất hiện nữa.
Thế nhưng, Tạ Tư Ngọc vẫn chưa thể hiểu nỗi kiếp trước có phải cô ta đã tạo nghiệt gì không, kiếp này chật vật hơn mười mấy năm khó khăn lắm mới có chỗ đứng, kết quả là chưa làm nên chuyện đã bị người ta độc ác lấy chày gỗ gõ về lại bể khổ.
Sự việc xảy ra như thế nào, Tạ Tư Ngọc không hề có ấn tượng gì, cô ta chỉ biết, mình đã hẹn với Thiên Ca là phải tham dự một buổi tiệc, sau đó khi buổi tiệc sắp kết thúc thì hình như cô ta uống quá nhiều, cả người mơ hồ không ý thức rõ được, cô ta không nhớ rốt cuộc là ai đã dìu mình lên lầu, tóm lại, lúc cô ta tỉnh dậy, trên người không mặc gì cả, nằm trên giường khách sạn, eo đau lưng nhức.
Ban đầu, cô ta còn tưởng rằng tối qua Trần Minh Đạt đưa cô ta về nhà, cô ta say rượu, loạn lạc với Trần Minh Đạt cả đêm, cô ta ngồi dậy, nhìn qua gương phía trước mặt, nhìn thấy trên người hằn đầy vết hôn, khoé môi hờ hững, chỉ là một lúc sau khi nhìn từ trong gương, cô ta mới thấy người đàn ông nằm cạnh mình, vốn không phải Trần Minh Đạt.