Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Hạ Qúy Thần không còn gì để nói, chuẩn bị ngắt điện thoại.
Chỉ là hắn còn chưa có đem điện thoại từ bên tai chuyển xuống dưới thì ở đầu dây bên kia, thư lý lại mở miệng: “Hạ tổng? tôi …..”
“Ừ?” Hạ Qúy Thần cho rằng thư kí còn có việc muốn nói nên liền lên tiếng.
Thư ký là buột miệng mới kêu Hạ Qúy Thần, sau đó liền ý thức được là mình vượt quá giới hạn nên vội vàng dừng lại, hiện tại lại nghe được âm thanh nhẫn nại của Hạ Qúy Thần, liền do dự một lát, cuối cùng vẫn là đem câu hỏi mình vừa mới chuẩn bị hỏi ra: “ Hạ tổng, anh vừa mới nói, cô ấy là người phụ nữ anh che chở, anh không cho phép người khác tùy tùy tiện tiện trêu chọc cô ấy, cô ấy ở đây là chỉ người anh thích sao?”.
Hạ Qúy Thần không nghĩ tới thư ký sẽ đột nhiên quan tâm việc cá nhân của hắn, ấn đường lập tức nhíu lại.
Ở đầu dây bên kia thư ký khẩn trương đến cực hạn, cô ta nắm chặt di động, đợi một lát mà vẫn không thấy Hạ Qúy Thần trả lời, đáy lòng bỗng nhiên không còn chút tự tin nào: “Thực xin lỗi, Hạ tổng, là tôi ….”.
Hạ Qúy Thần chớp chớp mắt, sửa sang lại cảm xúc thật tốt, lúc thư ký còn chưa nói xong câu xin lỗi thì đã thanh thanh đạm đạm “ừ” một tiếng.
Sau khi tiếp thu được câu trả lời Hạ Qúy Thần, thư ký lập tức ngơ ngẩn.
Cô ta không có nghĩ tới, Hạ tổng cư nhiên lại trả lời vấn đề cá nhân của chính mình.
Hạ Qúy Thần không rõ ràng lắm tâm tình của thư ký, hắn an tĩnh vài giây rồi lại mở miệng: “Phải, cô ấy là người phụ nữ tôi thích …..”.
Thư ký không có biết quá khứ của hắn, cũng không rõ ràng việc hắn với Qúy Ức có liên quan, không chỉ thế, đêm nay sau khi hắn phát hỏa với Qúy Ức một hồi thì tâm tình quá mức nặng nề. Vì vậy, trước giờ hắn không bao giờ bộc lộ tâm tình ra ngoài, giờ khắc này lại lần đầu tiên bại lộ cảm xúc chân thật nhất của bản thân trước mặt thư ký, người đã đi theo hắn được một thời gian rất lâu rồi.
Nếu nói là hắn trả lời lại thư ký thì không bằng nói là hắn tìm một chỗ để phát tiết tình cảm sâu nặng đã cất giấu trong lòng bấy lâu nay.
Hạ Qúy Thần nắm chặt di động, ánh mắt trở nên có chút mềm mại, không chờ thư ký đáp lại, liền tiếp tục bổ sung một câu: “ ….. Từ ánh mắt đầu tiên gặp được, liền thích cô ấy”.
Thư ký nghĩ một lát, liền thấy mình đi theo Hạ Qúy Thần lâu như vậy, hình như đây là lần đầu tiên ông chủ nói nhiều nhất.
Bởi vì Hạ Qúy Thần nói nhiều cho nên lá gan của thư ký cũng lớn hơn một chút, chờ đến khi Hạ Qúy Thần nói xong, ước chừng hai phút sau, thư ký lại nói ra vấn đề mình tò mò trong lòng: “Hạ tổng, tôi có chút không nghĩ ra, anh thích cô ấy như vậy, vậy không biết cô ấy là người như thế nào?”.
Cô là người như thế nào?
Hạ Qúy Thần nắm di động, nhìn ngoài cửa xe, mắt không chớp nhìn bên ngoài một hồi lâu, cuối cùng dường như phát hiện ra bầu trời đen tuyền, cư nhiên lại có ánh sáng lập lòe, một khắc đó trong lòng hắn bỗng nhiên hiện lên bảy chữ, ngữ khí thực nhẹ: “ …. Hàng tỉ sao trời không bằng em …..”
Thư ký không nghe rõ liền hỏi lại: “Cái gì cơ?”.
Hạ Qúy Thần hoàn hồn, “ngô” một tiếng mới lại mở miệng: “Cô ấy sao? Cô ấy vô tình đi vào cuộc sống của tôi, sau đó lại bất động thanh sắc chiếm cứ lấy tâm hồn của tôi …”
Nói xong những lời này, Hạ Qúy Thần không cho thư ký chút thời gian nào để phản ứng, liền ngắt điện thoại.
Hắn nhìn ánh sánh lập lòe trên bầu trời không chớp mắt, đem lời vừa mới nói lại lặp ở trong lòng một lần nữa.
Hắn thích phụ nữ, vậy người phụ nữ ấy là người như thế nào?
Rất đơn giản, tên của cô là Qúy Ức, ở trong lòng hắn, hàng tỉ sao trời cũng không bằng cô; còn cô thì chỉ vô tình đi vào cuộc sống của hắn nhưng lại chiếm cứ lấy tâm hồn của hắn.
………………………
Công ty bảo hiểm đem xăng đến đổ vào xe cho Hạ Qúy Thần, hắn tiếp tục ngồi ở trong xe một lát, sau đó mới khởi động xe. Chờ đến khi hắn dừng lại, hắn mới phát hiện chính mình lại quay trở lại khách sạn Bốn mùa.