" Chị về trước, em quay về nhà lấy ít đồ đã" Triệu Tiểu Đường nói, đã qua thời gian tìm hồn phách dựa trên khí tức của đồ vật để lại trước khi chết, cô chỉ còn cách dò tìm nơi có âm khí cao nhất trong thành phố, nếu như tên kia vẫn còn ở thành phố này.
Triệu Tiểu Đường và Ngu Thư Hân hôm nay vẫn ở lại sở cảnh sát, ban đêm vào lúc âm khí thịnh nhất cả hai ở trên sân thượng bày trận. Triệu Tiểu Đường mở ra bản đồ thành phố, cô cắm một cây nhan lên trên, dùng tro nhan trong lư hương vẽ thành hình bát quái lên giữa bản đồ, ném ra mười con hạc giấy, bắt đầu kết thủ ấn khai trận.
Hạc giấy nhận linh lực một đường chia nhau bay tán loạn. Ngu Thư Hân nhìn tàn nhan trên bản đồ theo mười hướng thành mười điểm xám bắt đầu di chuyển, Triệu Tiểu Đường vẫn giữ ấn liếc mắt nhìn bản đồ.
Bỗng một lượng lớn tàn nhan quấn đầy ở một điểm, lũ hạc giấy đều tụ lại hết ở chỗ ấy, Triệu Tiểu Đường nhíu mày xong tàn nhan liền xèn xẹt một vài tiếng nổ mạnh bay tứ tung, bản bồ bên dưới cũng bị cháy theo.
" Bị phát hiện rồi!" Triệu Tiểu Đường chật lưỡi nói " Nhưng không sao, chúng ta cũng tìm được chỗ đấy rồi".
" Chỗ ban nãy không phải là nhà máy sản xuất giấy bỏ hoang ở phía tây thành phố sao?" Ngu Thư Hân nói.
Triệu Tiểu Đường gật đầu " Em phải đến đó xem một chuyến".
" Tôi đi cùng em" Ngu Thư Hân nói " Không thể để cấp dưới mạo hiểm một mình được".
Triệu Tiểu Đường nhìn nàng " Chỗ ấy nhiều quỷ lắm".
Ngu Thư Hân người run lên, nhưng mà nàng cũng không thể để Triệu Tiểu Đường đi một mình "T...tôi không không sợ".
" Súng của chị, đưa cho em" Triệu Tiểu Đường nói.
Ngu Thư Hân đưa súng của mình cho cô, Triệu Tiểu Đường cầm lấy súng của nàng, tháo toàn bộ đạn ra, thay vào những viên đạn màu đỏ " Đây là đạn linh sang có thể đánh trúng quỷ hồn, em đưa thêm cho chị 2 băng đạn khác, giữ kỹ. Còn có cái này".
Cô đưa cho nàng một lá bùa nói " Khi cần thiết, chị cầm lấy lá bùa, đặt giữa hai lòng bàn tay niệm chú:
' Lâm, Binh, Đấu, Giả, Giai, Trận, Liệt, Tại, Tiền'
Thần long sẽ giúp chị một lần".
Ngu Thư Hân cất mấy băng đạn cùng lá bùa vào người, Triệu Tiểu Đường mở cốp xe kiểm tra lại những món đồ cần thiết.
" Còn nữa, để dây chuyền của chị lại trong xe, nếu như chị không thể thấy được quỷ hồn thì lúc đó rất nguy hiểm" Triệu Tiểu Đường nói, Ngu Thư Hân cũng tháo dây chuyền ra, đặt vào trong hộp trước mặt.
Triệu Tiểu Đường đi đón thêm một người, Thần Hi muốn đi theo, cô không cản được đành phải đến đón con bé đi cùng, năng lực của Thần Hi không tệ nhưng con bé thật sự thiếu kinh nghiệm chiến đấu.
" Em đã nói với dì chưa?" Triệu Tiểu Đường hỏi.
Thần Hi cười hì hì " Dĩ nhiên là chưa rồi, cứ đi trước đã, đến nơi rồi em sẽ nhắn tin cho mẹ biết".
" Con nhóc này!!!" Triệu Tiểu Đường lắc đầu, thật hết cách với mấy đứa hùng hài tử.
Triệu Tiểu Đường lái xe đến một khu biệt thự cũ kỉ ở vùng ngoại ô thanh vắng, cô nhìn lên bầu trời phía trên căn biệt thự kia nhíu mày " Âm khí nặng quá".
" Cô gái kia lành ít dữ nhiều rồi" Thần Hi thở dài.
Ngu Thư Hân bắt lấy tay áo Triệu Tiểu Đường, người hơi run rẩy một chút. Cô nhìn nàng hỏi " Làm sao vậy? Hay là chị quay về xe đi".
" Đột nhiên cảm giác ớn lạnh, không sao" Ngu Thư Hân lắc đầu đáp.
Triệu Tiểu Đường nhìn nàng một cái, cô nắm lấy tay nàng khiến Ngu Thư Thân có chút bất ngờ nhìn cô, Triệu Tiểu Đường nói " Đi sát em".
" Chị yên tâm, sư tỷ em đỉnh lắm, chị ấy sẽ bảo vệ tốt cho chị" Thần Hi cười hì hì nói khi thấy vẻ mặt nghiêm trọng của hai người.
Triệu Tiểu Đường rút ra một lá bùa vàng ném về phía trước, tấm bùa nhưng đụng phải một màng chắn trong suốt, ầm ầm nổ vang hai tiếng.
" Quả nhiên có kết giới" Triệu Tiểu Đường nhỏ giọng nói.
Người trong nhà nghe thấy tiếng nổ, hắn cảm nhận sợi dây chuyền trên cổ run lên liền chạy ra ngoài xem thử, khi thấy ba người đứng trước cổng, liền hơi hoảng loạn lại chạy ngược vào trong.
" Thần Hi, kết giới" Triệu Tiểu Đường nói, không được để người thường thấy những thứ này, sẽ đảo lộn nhân gian mất.
Triệu Tiểu Đường nhìn vào trong hỏi " Chị bắn súng có chuẩn không?"
Ngu Thư Hân nhìn cô, nàng gật đầu " Có, tôi.....ba năm đều giành hạn nhất thi bắn súng do sở tổ chức".
Triệu Tiểu Đường nhìn nàng cười khẽ " Vậy phiền chị, yểm trợ cho em nhé".
Triệu Tiểu Đường đút tay vào túi quần, hiên ngang tiến vào khu vực sân vườn, một luồn âm khí lập tức bật ra từ bên trong căn nhà khiến cô hơi loạn choạng.
Thần Hi cau mày " Quỷ khí mạnh quá!".
" Em ấy sẽ ổn chứ?" Ngu Thư Hân lo lắng hỏi.
Thần Hi nhìn nàng một cái liền đáp " Nếu là trước đây, một con ác linh như thế này không làm khó được sư tỷ của em, tuy nhiên chị ấy bị thương chưa khỏi hẳn, quỷ khí của ác linh kia lại không yếu, em không dám chắc sư tỷ có thể siêu độ được bọn chúng không".
Triệu Tiểu Đường rút ra một lá bùa màu đỏ, cô ném về phía trước " Phá!".
Kết giới răn rắc nứt vỡ ra, ầm ầm sụp đổ.
" Lục đạo luân hồi, số kiếp đã định, dù là ai cũng không có quyền giam giữ linh hồn người khác chỉ vì mục đích cá nhân của mình" Triệu Tiểu Đường nói.
Nam nhân bước ra, hắn đeo khẩu trang đen, mặc âu phục chỉnh chu, tóc hắn dài, buộc một nửa thành búi nhỏ, xõa phần dưới. Triệu Tiểu Đường nhìn cả người hắn đầy âm khí, cô nhíu mày cảm thấy lửa giận dâng lên, chỉ vì lợi ích của mình mà hại chết nhiều người đến thế, súc sinh.
Triệu Tiểu Đường để ý, trong nhà có một cái bàn lớn, trên bàn có năm cái lọ, một cái lọ lớn đặt ở giữa cùng bốn cái lọ nhỏ đặt xung quanh, trên cổ nam nhân kia có một sợi dây chỉ đỏ, ẩn hiện như một vật thể không thể chạm được, nó nối từ mặt dây chuyền trên cổ hắn đến chiếc bình to nhất.
Bốn nữ quỷ bị thả ra trước, Ngu Thư Hân giơ súng bốn phát súng vang lên bắn xuyên vai bốn nữ quỷ, Triệu Tiểu Đường chật lưỡi, quả nhiên là thiện xạ, súng ngắn ở khoảng cách xa đến thế vẫn có thể bắn trúng, lúc nãy cô đã dặn nàng không nên bắn vào ngực của các nữ quỷ, do linh sang sẽ hoàn toàn đốt cháy bọn họ, không thể đầu thay được nữa.
Triệu Tiểu Đường cắn vào ngón trỏ, ứa máu, nàng vẽ một đạo bùa chú trên không khí, cô nói " Sinh, Quang, Thần, Nhật, Minh, Hỏa! Thiên Hỏa, thanh tẩy tà linh".
Một vòng lửa lớn xuất hiện bên dưới người bốn nữ quỷ, một cột lửa lớn lập tức bao lấy chúng lại, tiến chẳng được lùi cũng chẳng xong, chúng gào thét, oán khí dần dần bị bức ra ngoài kèm theo tiếng gào thét thấu trời xanh, đinh tai nhứt óc. Bốn nữ quỷ bị thu vào bốn viên ngọc trong suốt, Triệu Tiểu Đường nhặt lên, cho vào túi.
Chỉ có nữ quỷ cuối cùng nằm trong lọ to kia, đó là vật chủ được nuôi từ các quỷ hồn khác, oán khi rất nặng, sát khí rất nồng. Triệu Tiểu Đường lạnh mặt, không thể tha thứ được.
Tên nam nhân kia chạy đến đập võ lọ đựng, một nữ quỷ áo đỏ lập tức bay ra ngoài, nữ quỷ giữ nguyên dáng vè khi chết của mình, quần áo rách rưới, da thịt rách nát, một bên mặt bị hủy hoại như bị người dùng dầu nóng đổ vào, máu từ thất khiếu nhỏ dài, gương mặt dữ tợn.
Triệu Tiểu Đường một bên né tránh, một bên tìm cách cắt đứt sợi dây đỏ kia, móng tay của nữ quỷ sắt như dao, ả cắt gãy cây cối xung qua cứ như dao cắt vào bơ, vết cắt ngọt vô cùng, thử nghĩ mấy cái móng ấy mà cắt vào người chỉ có nước cầu siêu mà thôi.
Cô nhớ đến một vài thứ, lôi ra một lá bùa đỏ, dán vào chui gậy phục ma, một bên né tránh một bên nhìn kỹ, tìm điểm mù của nữ quỷ, chẳng may vai trái bị móng tay nàng ta xướt qua, lập tức rác một mảng lớn, máu chảy đầm đìa. Triệu Tiểu Đường nghiến răng, lúc này Ngu Thư Hân bên ngoài nả đạn liên tục vào người nữ quỷ, Thần Hi một bên kết ấn, một nguồn linh lực đánh thẳng về phía ả khiến nữ quỷ bị chậm lại.
Triệu Tiểu Đường chớp thời cơ nữ quỷ bị hai người bên ngoài thu hút chú ý, cô nhanh như cắt tiến đến gần, dùng gậy phục ma như một thanh kiếm sắt bén, cắt đứt sợi dây liên kết vô hình kia giữa nữ quỷ và nam nhân bên trong nhà. Nam nhân lúc này mới thật sự sợ hãi, hắn lùi lại mấy bước định chạy trốn.
Nữ quỷ kia thoát khỏi khống chế, lập tức bay đến cạnh nam nhân kia, nàng ta lóc xương xẻ thịt như cái cách mà tên nam nhân kia đã làm với nàng ta trước đó, chỉ thiếu nước nhét hắn vào vạc dầu sôi nữa là đủ, Triệu Tiểu Đường ngăn Ngu Thư Hân lại, cô nói " Đã là nghiệp hắn tạo thành, thì phải để hắn trả đủ, có thế thì những linh hồn mới có thể buông bỏ hết oán niệm, an tâm đi đầu thai được".
Sau khi đã trả thù xong tên kia, nữ quỷ mới trúc hết oán khí ra ngoài, Triệu Tiểu Đường thu nàng lại, lúc nàng cô mới ôm vai ngã xuống, sắc mặt trắng bệt, vết thương trên vai khiến cô mất một lượng máu không nhỏ, đầu óc quay cuồng ngã vào người Ngu Thư Hân.
Lúc này Ngu Thư Hân nào quản được tới nam nhân đã chết kia, chuyện cần thiết nàng phải cùng Thần Hy nâng Triệu Tiểu Đường mang vào xe, đưa đến bệnh viện trước.
Lúc bác sĩ nhìn vết thương của cô cũng hết hồn, hơn nữa trên người cô còn có vô số vết thương lớn nhỏ đã cũ, nhìn qua thật dọa người. Vị bác sĩ kia ra ngoài nhìn Ngu Thư Hân cúi đầu một chút " Cảm ơn cảnh sát các vị đã dốc sức vì nhân dân, vết thương của cô ấy hiện đã ổn định, không có gì nguy hiểm, chỉ là người nhiều xẹo như thế sau này chắc hẳn sẽ rất khó tìm đối tượng, đáng tiếc a".
Ngu Thư Hân thở ra một hơi nhẹ nhỏm, sắc mặt của Triệu Tiểu Đường ban nãy thật sự dọa người, lúc cô ngất đi ngã vào người nàng như rối gỗ đứt dây, dọa nàng sợ chết khiếp, lúc trên xe nhìn vào vết thương hở một đường lớn đến mức kia, trái tim muốn nhảy vọt ra bên ngoài.