Ân Cửu U đi lướt qua các bàn để dược liệu, thấy một bàn để lẫn trong đó "cây dại" mọi người hay nói, những người ở trong phòng cũng không ai chọn bàn này bởi có "cây dại".
Khi nghe đám người bàn tán nói ở trong đống dược liệu có ba gốc cây dại ai ai cũng tránh đi chỗ khác, Ân Cửu U nhớ tới lúc nàng hỏi Ân Thập Cửu những cây ngoài vườn kia là gì.
Ân Thập Cửu trả lời là cây dại, tự mọc lên, chúng có rất nhiều trong vườn.
Nhận được đáp án đó nàng mới đau đầu hết nói nổi.
Dược liệu có một loại được phân ra tách biệt với những dược liệu phẩm cấp khác, chúng được gọi là vô phẩm dược liệu.
Vô phẩm dược liệu có thể làm dược liệu phụ trợ khi luyện, chúng không có phẩm cấp nên có thể kết hợp với bất kỳ phẩm cấp đan dược nào từ Linh Hư Thần trở xuống.
Loại dược liệu nghịch thiên như thế chỉ tồn tại nhiều ở Dược Trấn và Dược Thánh Điền do Dược Trấn chăm sóc nên.
Ai có thể ngờ được vùng hẻo lánh đây lại có vô phẩm dược liệu, hơn nữa còn mọc đầy ra và được người người xem như cây dại chứ.
Họ không cần, Ân Cửu U sẽ giúp họ đem hết về gia viên trồng, nàng hiện có tiền rồi, mua cả gia viên đó cũng được nha.
Bao nhiêu cũng phải mua cái gia viên đó.
Nàng còn đang mơ mộng sống cuộc sống êm ái.
"Kẻ bị nguyền rủa như ngươi lại mơ ước thứ viễn vong đó sao?"
Một giọng nói vang lên trong đầu Ân Cửu U, nàng thất thần trong giây lát, hoảng sợ nhìn chằm chằm lên đống dược liệu.
Lời nguyền... Kẻ bị nguyền rủa, đây đã là lần thứ hai nàng nghe câu nói này...
"... Cuộc thi cuối cùng bắt đầu." Giọng của lão giả vang lên kéo Ân Cửu U từ thất thần về hiện tại, nàng nhìn mớ dược liệu, lại nhìn lão giả, có loại xúc động muốn hỏi.
Ngươi có thể nói lại thể lệ thi được không?
Đành đoán mò là luyện chế đan dược từ đám dược liệu kia, Ân Cửu U không biết những dược liệu này là dùng luyện chế một lần hay hai lần.
Suy nghĩ, song nàng quyết định luyện chế Ngụy Tam Tinh Đan Dược.
Ngụy Tam Tinh Đan Dược được xem như Tam Tinh Đan Dược sơ cấp nhưng kém một điểm là không có tác dụng nhanh chóng như Tam Tinh Đan Dược thật chất.
Nếu là Ngụy Tam Tinh Đan Dược cao giai thì lại khác, nó có tác dụng vượt qua Tam Tinh Đan Dược hạ phẩm, ngang ngửa với Tam Tinh Đan Dược trung phẩm hoặc hơn tùy vào nồng độ thần túy đan dược.
Ầm!
Mới một canh giờ trôi qua đã có người tạc đỉnh lô, người bị tạc đỉnh lô kia luống cuống lấy số dược liệu còn dư tiếp tục luyện chế đan dược.
Ân Cửu U nhập tâm vào việc luyện chế, đến cả tiếng tạc lô nàng còn chẳng biết. Nàng bỏ từng cọng dược liệu vào dược đỉnh, sau đó chờ đợi, lại tiếp tục bỏ dược, chờ đan thành hình...
Kong kong kong.
Tiếng đan dược thành hình trong đỉnh lô va chạm bên trong đỉnh lô phát ra những âm thanh nhộn nhịp, mọi người lo luyện đan của mình và có một số người cũng đã luyện xong nên đan dược va chạm ồn ào phát ra họ chỉ xem như là nhiều người cùng lúc thành hình đan dược.
Kong!
Viên đan dược phá hủy nấp đỉnh lô bay ra ngoài, Ân Cửu U lập tức lấy hộp ngọc thu hết số đan dược tán loạn trong không gian.
"Thành công." Nàng vui vẻ cười đem hộp ngọc đến trọng tài, trọng tài thấy nàng đem hộp ngọc đến không khỏi kinh ngạc, người thường đem lọ ngọc, riêng nàng mang hộp ngọc... Khác người.
"Ngươi để hộp ngọc đó ở đây, để bên trên là khí tức của ngươi, chút nữa sẽ có người đến giám định ngay." Trọng tài giả lãnh đạm nói.
"Ân." Ân Cửu U để lại khí tức của bản thân trên hộp ngọc cùng với chữ ký của mình.
Lần này Ân Cửu U không mất quá nhiều tinh thần lực cho việc luyện đan, trong trận pháp nàng đã dùng tinh thần lực đạt đến Lục Tinh để thiết kế Tam Chuyển Kiếm Trận.
Cơ thể nguyên chủ có tinh thần lực ở Nhất Tinh sơ giai hoàn toàn không chịu nổi Lục Tinh trung giai dẫn đến suy yếu.
Trong khoảng thời gian rãnh rỗi này, Ân Cửu U suy nghĩ về lời nguyền.
Ở kiếp trước nàng đã biết về lời nguyền, không chỉ nàng hầu hết ai cũng phải biết lời nguyền là gì.
Muốn thực hiện lời nguyền phải trao đổi một cái giá tương xứng, có ngươi trước khi chết vì thấu hận một người mà dùng linh hồn để trao đổi, có người lại giết cả vạn người lấy máu huyết làm vật tế để nguyền rủa người khác.
Ân Cửu U nghe được giọng nói kia nói bản thân là kẻ bị nguyền rủa... Vậy ai là kẻ nguyền rủa nàng? Lời nguyền đó là gì?
Khi đó từ sâu thẳm trong linh hồn yêu cầu nàng không được lên tiếng, nếu khi đó nàng lên tiếng sẽ như thế nào?
Tìm hiểu về lời nguyền không hề đơn giản, duy nhất một nơi trên Vĩnh Hằng thời không có lưu trữ đầy đủ nhất về lời nguyền cũng như cách phá giải là ở Ma Huyền Vực...
Ân Cửu U biết được nơi đó có lưu trữ lời nguyền cùng cách phá giải vì nàng có đi qua một nơi có ghi bốn chữ Nguyền Rủa Chi Thần.
Khi ấy nàng vừa mới nhận xong truyền thừa Thập Kính Lưu Ly Bảo Tháp nên nhanh chóng rời đi, chỉ lướt qua nhìn một lần, nàng chắc chắn bên trong có viết về sử sách lời nguyền.
"Bắt đầu giám định!" Tiếng trọng tài vang lên kéo Ân Cửu U ra khỏi suy nghĩ.
Nàng nhìn đến cửa lớn, thấy một nhóm năm lão nhân, trong đó có một thanh niên trẻ tuổi sắc mặt lạnh lùng như băng sương khiến người không nhìn thấu được.
Khuyên tai...
Thứ khiến Ân Cửu U chú ý đến là chiếc khuyên tai người đó đeo bên tai phải, có hình ngôi sao mười cánh làm từ viên đá màu tím lấp lánh.
Người bình thường nhìn vào chưa chắc đã nhìn ra được điểm khác thường chiếc khuyên tai đó, nhưng Ân Cửu U là ai chứ? Nàng là Đại Năng Giả đạt đến Hư Thần cấp bậc a.
Nàng đảm bảo chiếc khuyên tai thanh niên kia đeo chính là trận pháp, trận pháp để không ai thấy được tu vi của hắn.
Ngoại trừ người hắn ra, tất cả thông tin dùng linh lực hay tinh thần lực dò xét đều rơi vào sương mù.
Ân Cửu U cứ nhìn chăm chú vào chiếc khuyên tai đến khi người đó đến trước mặt nàng.
Hơi lạnh từ kẻ đó lấn đến trước mặt Ân Cửu U, cảm giác lạnh lẽo này...
Người đến từ Dược Trấn?