Theo những gì Lôi Động được biết thì sau khi đại kiếp nạn thượng cổ qua đi, tu chân giới lâm vào một mảnh tiêu điều. Cho đến nay đã trải qua vài vạn năm rồi nhưng nghe đồn số lượng tiên thiên linh bảo được luyện chế thành công cũng cực kỳ ít ỏi, có lẽ không quá hai mươi kiện. Trong đó không chỉ có lý do là tài liệu tiên thiên vô cùng hiếm hoi thưa thớt, nguyên nhân chủ yếu chính là kỹ thuật luyện chế tiên thiên linh bảo đã bị thiếu hụt, cùng với kinh nghiệm của luyện khí tông sư cũng không có.
Nếu như là thời kỳ viễn cổ, luyện khí tông sư khi đó có vô số tài liệu tiên thiên để luyện tập, cho dù là luyện chế hỏng cũng không ảnh hưởng quá lớn, chỉ cần luyện chế mười lần có một lần thành công đã được xưng là thần tượng rồi. Thế nhưng hiện tại làm sao có khả năng cung cấp tài liệu tiên thiên để cho luyện khí tông sư luyện tập hoang phí đây?
Rất nhiều luyện khí tông sư cả đời cũng không nhìn thấy tài liệu tiên thiên là khác.
Cũng bởi vì nghĩ đến như vậy, trái tim Lôi Động nhất thời đập lên thình thịch, Vương Lôi trong ấn tượng của hắn đích xác là một luyện khí tông sư thập phần lợi hại, thế nhưng muốn luyện chế tiên thiên linh bảo thì liệu có đủ hỏa hầu hay không? Không đề cập tới hỗn độn tinh thiết trân quý dị thường, ba dạng tài liệu phụ trợ kia mình đã phải hầu như dùng tính mệnh để đổi lấy, cũng không thể tùy tiện làm hỏng đi tài liệu được.
- Uy uy... Đây là biểu tình gì của ngươi vậy?
Cả đời này Vương Lôi đã chịu rất nhiều đau khổ không gì sánh được, chỉ có một ân nhân duy nhất là Thiên Ma. Bởi vì theo quan hệ của nàng mà hắn tiếp xúc rất nhiều với Lôi Động, cũng theo thói quen vuốt mông ngựa của Lôi Động mà quan hệ dần dần chuyển biến tốt đẹp. Vương Lôi luôn trường kỳ sống một mình một đảo, mỗi lần Lôi Động tới cũng cảm thấy vui vẻ lên một chút, cười nói:
- Lẽ nào ngươi không tín nhiệm ta sao?
Đúng là thế giới này luôn cường giả vi tôn, trước đây Lôi Động chỉ có tu vi Trúc Cơ kỳ, cho dù Vương Lôi có nhìn mặt mũi của Thiên Ma như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể cười nói với Lôi Động như vậy.
- Không, ta rất tín nhiệm ngươi.
Lôi Động nhún vai nói:
- Ngươi cứ yên tâm luyện chế đi, dù có thất bại cũng không vấn đề gì cả.
Vương Lôi hơi ngưng trệ lại một chút, bất luận là Lôi Động tín nhiệm thật lòng hay không thì với tâm tính cử trọng nhược khinh như thế này, cũng phải để người khác phải bội phục.
Phải biết rằng tài liệu luyện chế tiên thiên linh bảo đều là những vật vô giá.
Nhất là hỗn độn tinh thiết, hiện nay đã gần như tuyệt tích trên thế giới này. Bất luận một người hơi có một chút tri thức luyện khí nào cũng đều biết được hiện nay luyện khí tông sư muốn luyện chế tiên thiên linh bảo thì xác xuất thành công sợ rằng một thành cũng không đạt đến được.
Sau khi trầm ngâm một lúc, sắc mặt Vương Lôi cũng dần dần nghiêm nghị lại, hít một hơi nói:
- Lôi Động, ngươi đã sảng khoái như vậy thì Vương mỗ cũng không thể nào keo kiệt được. Nói thật với ngươi, sở dĩ Vương mỗ tuổi trẻ mà đã có tiêu chuẩn luyện khí tông sư, đó là trong thời gian trước ta đã chiếm được truyền thừa luyện khí hạng nhất. Đó là truyền thừa của một vị thần tượng tiếng tăm lừng lẫy thời kỳ viễn cổ. Nhờ vào thứ đó, Vương mỗ một đường luyện khí không gặp lực cản nào. Hiện nay cũng không phải là Vương mỗ khoe khoang, nhưng luyện khí tông sư bình thường trước mặt Vương mỗ cũng chỉ giống như trẻ con mới đi học mà thôi. Trong truyền thừa kia tuyệt đại đa số đều là vô số tâm đắc và kinh nghiệm, phương pháp luyện chế tiên thiên linh bảo. Những năm gần đây Vương mỗ một mình chuyên tâm trên đảo hoang, vẫn luôn nghiên cứu phương pháp luyện chế tiên thiên linh bảo, tự nhận lý luận đã hấp thu toàn bộ, chỉ còn kém ở mặt thực tiễn mà thôi.
Lôi Động hơi động dung một chút, cũng không phải là hắn giật mình do Vương Lôi chiếm được truyền thừa viễn cổ, mà là Vương Lôi cư nhiên lại tín nhiệm mình tới loại trình độ này, không hề kiêng kỵ gì nói thẳng ra chuyện truyền thừa viễn cổ. Nếu như đổi lại là một ít hạng người tham lam thì không chừng đã bắt đầu nổi lên suy nghĩ chiếm đoạt rồi.
Lôi Động hít sâu một hơi, sắc mặt nghiêm nghị, trịnh trọng nói:
- Đa tạ Vương huynh đã tín nhiệm, Lôi mỗ hôm nay tuyên thệ, tuyệt đối sẽ không tiết lộ chuyện của Vương huynh nói ra bên ngoài, bằng không thì sẽ bị ngũ lôi oanh đỉnh, thần hồn câu diệt.
Vương Lôi cũng không biểu hiện gì, chỉ lắc lắc đầu, đạm nhiên nói:
- Tính mệnh của Vương mỗ là do Thiên Ma tiền bối cứu, ngay cả thù cũng do Thiên Ma tiền bối báo, mà ngươi và Thiên Ma đại nhân...
Câu nói kế tiếp Vương Lôi cũng không tiếp tục nói gì nữa, hiển nhiên là hắn đã biết mối quan hệ giữa Lôi Động và Thiên Ma. Chỉ có điều không biết là do hắn phỏng đoán ra, hay là Thiên Ma biết Lôi Động muốn mời chào Vương Lôi nên đã chủ động tiết lộ ra mối quan hệ của hai người, để có thể đề cao địa vị của Lôi Động.
Lôi Động phỏng chừng có lẽ là Thiên Ma đã tiết lộ chuyện của hai người. Vương Lôi kia chỉ là một tên say mê luyện khí, làm sao có thể am hiểu được quan sát người khác, phỏng đoán được mối quan hệ của hai người. Điều này làm cho Lôi Động đối với Thiên Ma lại thêm cảm động, tựa hồ cho tới nay, Thiên Ma luôn vô tư dâng hiến mọi thứ cho mình, cho dù bỏ qua tôn nghiêm thì cũng không tiếc.
- Ma long thú hồn cấp Nguyên Anh và U Minh quỷ diễm đâu? Mau lấy ra để ta giám định.
Vương Lôi đích xác là một người say mê luyện khí, sau khi hàn huyên vài câu, hai người đều hiểu rõ về nhau thêm một chút, Vương Lôi lại tiếp tục có chút khẩn trương muốn Lôi Động xuất ra hai loại tài liệu nữa. Hành gia luyện khí tự nhiên cảm thấy hứng thú với các loại tài liệu quý hiếm, bất luận ma long thú hồn hay là U Minh quỷ diễm đều là những vật bình thường khó gặp, dù có bỏ ra bao nhiêu linh thạch đi chăng nữa thì cũng không thể nào mua được. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Lôi Động cũng không chối từ, đầu tiên lấy ra ma long thú hồn, nó đang được niêm phong trong một thủy tinh cầu, lúc này trông nó giống như một con ấu long hắc sắc hơi trong suốt nhìn vô cùng mê người. Trong phong hồn cầu, ma long thú hồn nhẹ nhàng phiêu động, dương nanh múa vuốt rít gào với bên ngoài. Chỉ có điều dáng dấp giương nanh múa vuốt của nó kết hợp với vẻ bề ngoài xinh đẹp mê người lại làm ra cảm giác vô cùng khả ái.
- Tốt, tốt, quả nhiên là U Minh ma long thú hồn.
Vương Lôi thu lại ma long thú hồn, đôi mắt tỏa sáng giống như tiểu hài tử mới thu được một món đồ chơi yêu thích. Ma long thú hồn kia là một món thượng bảo đã có linh trí, lúc này nó cũng không dám kiêu ngạo nữa, mà đang lạnh run lui vào một góc, trong đôi mắt hiện lên thần sắc cầu xin.
- Vương huynh, U Minh quỷ diễm ta không có, chỉ có cái này thôi.
Lôi Động vung tay lên, chỉ thấy một đoàn quỷ diễm xanh lam trống rỗng xuất hiện. Sau khi nó nếm phải vị đắng với Lôi Động lần trước, lúc này đã trở nên ngoan ngoãn, bay vòng quanh Lôi Động tìm cách lấy lòng hắn.