- Ồ, tiểu ma nữ ngươi xem ra rất có kiến thức đấy.
Minh Cơ dương dương đắc ý, kiêu ngạo nói:
- Đúng vậy, lão nương chính là Hỗn Độn chí bảo vĩ đại nhất từ trước đến nay, Minh Vương Phiên Khí linh, Minh Cơ. Tiểu ma nữ kia, nhìn thấy bản phiên còn không mau mau quỳ xuống, bò tới thè lưỡi ra liếm đầu ngón chân cho lão nương?
Mặc dù bị vài câu nói đâm thọt khiến nàng tức giận, nhưng Minh Cơ này cũng quá nhanh liền không để ý tới a.
Theo một ánh mắt mang cuồng bạo âm u quét qua, Minh Cơ lập tức rét run lên một cái, lập tức câm miệng, lộ ra dáng tươi cười nịnh nọt với Lôi Động:
- Chủ nhân, từ xưa đến nay ngài mới là người giỏi nhất, là cường giả vĩ đại nhất. Loại Hỗn độn chí bảo nhỏ nhoi như nô tài có thể đi theo phục vụ bên người chủ nhân, quả thực là phúc phận tu luyện tám đời.
Nàng nói vậy nhưng trong lòng đang mắng to, bản thân mình theo Lôi Động quả thực là nghiệp chướng tám kiếp a.
- Hừ.
Lôi Động lạnh lùng hừ một tiếng, lại dùng ánh mắt lạnh lùng đến tận cùng nhìn về phía thống khổ nữ vương:
- Ta lại đã xem thường ngươi rồi, vậy mà có thể bức ta tới mức này. Thương lượng? Giữa chúng ta có gì thương lượng? Hoặc là thần phục ta, hoặc là bị hủy diệt!
- Trát Cổ, ngươi có ý gì?
Thống khổ nữ vương nghe vậy liền giận dữ, phảng phất như nhục nhã đến cực điểm, nàng quát lên:
- Lại còn muốn bổn vương thần phục ngươi?
- Ma nữ lớn mật.
Minh Cơ thấy nàng ta dám cả gan mắng chủ nhân mình, lập tức nhanh chân chó nhảy ra, hai tay chống eo, mở miệng mắng to như một người đàn bà đanh đá:
- Ngươi chỉ là một ma nữ Hợp Thể trung kỳ nho nhỏ, lại dám nhục mạ chủ nhân thần võ anh minh vĩ đại nhất của ta? Ngươi có biết ngươi đáng tội gì không? Còn không mau mau quỳ xuống? Nếu không thì bản phiên nhất định khiến ngươi hôi phi yên diệt, thần hồn bị ta tế luyện thành U Minh Quỷ Vương, trọn đời không thể thoát thân.
Đối với Minh Cơ mà nói thì như thế nào đi nữa thì Lôi Động cũng là chủ nhân nàng.
Mặc dù trong lòng nàng thường xuyên hung hăng oán hận hắn. Nhưng dù vậy, nàng vẫn không để người khác vũ nhục chủ nhân của mình. Đây là một loại tâm lý rất vi diệu.
Thống khổ nữ vương sửng sốt một chút, khẩu khí Minh Vương Phiên này cũng quá lớn a. Bất quá nói đi cũng phải nói lại. Minh Vương Phiên đích thật là một loại Hỗn độn chí bảo phi thường lợi hại, ngay cả Linh bảo mạnh nhất của rất nhiều cường giả Hợp Thể kỳ đỉnh phong cũng không thể so sánh được. Nàng kiến thức rộng rãi, đương nhiên biết được uy lực chính thức của Minh Vương Phiên. Đúng như lời Minh Cơ này nói, công hiệu lớn nhất của Minh Vương Phiên chính là tế luyện thần hồn Cường giả Hợp Thể Kỳ thành U Minh Quỷ Vương, kỳ thật, so với khi còn sống thì thực lực cũng không yếu hơn bao nhiêu.
Cũng xuất phát từ cái này mà Tam Giới tựa hồ đặc biệt kiêng kỵ Minh Vương, nàng như thế nào cũng nghe nói chút ít bí văn, bề ngoài giống như cường giả Bích Ba Tiên Tử Bích Ba Cung Tiên Giới xuất thủ trộm lấy Minh Vương Phiên này mới khiến Tam Giới miễn được một tràng hạo kiếp.
Nếu không, nếu để Minh Vương Phiên thôn phệ và luyện hóa đầy đủ U Minh Quỷ Quân, như vậy thì trong Tam Giới có ai là đối thủ Minh Vương? Thống khổ nữ vươngbắt đầu lo sợ trong nội tâm. Bên trong Minh Vương phiên này, chỉ cần có hai ba UMinh Quỷ Vương như vậy thì mình cũng không phải là đối thủ. Huống chi gia hỏacuồng bạo mà thần bí kia còn nắm một quả đại sát khí Thái Âm Thiên Lôi trong tay.
Dù mình tính toán như thế nào thì tựa hồ cũng không có phần thắng. Hơn nữa, nghe khẩu khí của Minh Cơ thì tựa hồ như chủ nhân nàng trước khi đoạt xá còn là một nhân vật phi thường khó lường. Trong lúc này, Thống khổ nữ vương cũng có chút tò mò mơ hồ, người này đến tột cùng là ai?
Bất quá, tuy rằng Thống khổ nữ vương chột dạ và sợ hãi, nhưng muốn khiến nàng thật sự quỳ xuống thì nàng lại không làm được. Chỉ có điều ngữ khí cũng không dám khoa trương mà cẩn thận hỏi từng ly từng tí:
- Không biết chân thân tiền bối là vị đại năng siêu cấp nào? Nếu như đủ cường đại mà nói, muốn ta thần phục đầu nhập ngài thì cũng chưa hẳn không có khả năng.
Lúc Lôi Động vừa định mở miệng nói chuyện thì Minh Cơ đã mở miệng trước tiên, hai tay chống lấy eo, bộ dáng kiêu ngạo dị thường, nói:
- Hừ, tiểu tiểu ma nữ kia, ngươi quả nhiên có mắt mà không nhìn thấy Thái sơn, chủ nhân nhà ta anh minh thần võ, hào quang vạn trượng, chỉ sợ vừa nói tên hắn ra ngươi đãsợ tới mức ngất xỉu ngay tại chỗ rồi.
Lúc này Thống khổ nữ vương có chút khổ tâm, nhưng nghe xong lời này thì trong nội tâm cũng không khỏi khó chịu. Nhưng nàng cũng không dám hung hăng càn quấy, chỉ lạnh lùng nói:
- Vậy ngươi còn không mau mau nói ra, lão nương không phải dạng nghe danh tự người khác liền bị dọa đến mức như vậy đâu, ngược lại muốn kiến thức như thế nào.
- Tiểu ma nữ, ngươi đứng vững mà nghe cho kỹ đây. Chủ nhân nhà ta đã tung hoành Viễn Cổ, Thượng Cổ mấy ngàn vạn năm trước, là cường giả cấp Chí Tôn của cả hai thời kỳ. Địch Tư Minh Vương. Tiểu ma nữ, danh tự chủ nhân nhà ta đủ lớn a. Còn không mau mau quỳ xuống bò tới thè lưỡi liếm ngón chân cho chủ nhân nhà ta?
Quả nhiên thống khổ nữ vương có chút lảo đảo, lại có chút đứng không yên. Trên khuôn mặt đẹp đẽ lộ ra vẻ khiếp sợ và không dám tin, trong đôi mắt lại sợ hãi vạn phần.
Chí tôn? Đây chính là nhân vật cấp Chí Tôn? Cái này... Minh Cơ khí linh kia nói thật sao? Hay là đang dối gạt người?
Lôi Động ở bên kia, coi như đang ở trong trạng thái Thiên Hạ Vô Song cuồng bạo nghe được lời này cũng nhịn không được lộ ra vẻ mặt đại hãn. Có khoác lác thì cũng không cần thổi phồng lên như vậy a? Minh Vương, ách, nghĩ lại cũng khoa trương. Loại lời này nói ra thì chỉ có đồ ngốc mới tin. Nếu như mình thật sự là Minh Vương thì muốn bóp chết Thống khổ nữ vương này chỉ như bóp chết một con kiến. Cho dù muốn gạt người thì cũng chỉ cần nói cường giả gì đó là được rồi, cần phải nói Minh Vương sao? Tại sao không nói là Ma Tôn đi? Dù sao thì cũng đều không thể tin được. Còn nữa, ngươi có thể đừng có mở miệng ra là bò tới thè lưỡi liếm ngón chân các kiểu con đà điểu nữa được không? Chẳng biết cái hoàn cảnh gì đã nuôi dưỡng ra tính cách quái đản như vậy của ngươi?
Quả nhiên, sau khi kinh sợ thoáng một phát thì Thống khổ nữ vương cũng phản ứng lại, có chút thẹn quá hóa giận nói:
- Ngươi thổi da trâu cái gì đấy? Minh Vương là cường giả Chí Tôn, nói là làm ngay, coi như lực lượng đại giảm thì cũng không phải ta có thể đối phó. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Ha ha, thấy hào khí khẩn trương, nói giỡn mà thôi.
Minh Cơ cũng không chút ngang ngược càn rỡ mà phá lên cười.
- Kỳ thực, chủ nhân nhà ta chính là đại đệ tử Minh Vương Địch Tư. Coi như là thân phận này thì cũng đủ khiến ngươi thần phục.
- Đại đệ tử Minh Vương?
Thống khổ nữ vương cũng chấn kinh thoáng một phát. Loại cường giả Minh Vương này, cho dù chết mấy ngàn vạn năm nhưng truyền thuyết hắn vẫn như cũ không ngừng lưu truyền lại cho tới nay, danh tự luôn được cường giả nhiều đời truyền tụng.