Bé trái cây đã được ngâm trong nước dưới gốc cây Sinh Mệnh, bởi vì gốc Sinh Mệnh là cấm địa nên Nine không thể tiến vào, cậu đành trở về phòng cho khách, ngẩn người nhìn bầu trời.
Rốt cuộc là siêu máy tính thông minh cỡ nào mới có thể tạo ra được một thế giới chân thực và rộng lớn thế này nhỉ? Hơn nữa họ hứng thú về thứ gì của cậu? Trên cả người cậu chỉ có vòng không gian và dị năng là đáng giá, nhưng hai thứ này đều là mô phỏng lại.
Họ có thể tự tạo được thì hứng thú làm gì, chẳng lẽ họ hứng thú với cậu?
Cũng đúng, một con tang thi vương nhưng lại là nhân loại, hình như cũng rất có giá trị nghiên cứu đấy.
Mấy ngày nay cậu đã quen có trái cây bên cạnh, bây giờ đột nhiên yên tĩnh khiến Nine không quen lắm, ngay cả thức ăn thơm ngào ngạt trước mắt dường như cũng không thơm... Nói giỡn, nếu không bị bỏ đói, bạn vĩnh viễn không biết thức ăn đáng giá đến mức nào.
Huống hồ Nine còn là một kẻ tham ăn, sao cậu có thể vì một cọng cỏ dại mà bỏ rơi cả một rừng hoa?
Sau khi nhét no nê cái bụng, tâm trạng của Nine lập tức tốt lên, nằm ườn ra như một con mèo lười biếng, à không, là một con Hamster chứ, mèo nào mà thích giữ đồ như cậu?
...
Mấy ngày kế tiếp Nine vẫn luôn ở trong Tinh linh điện chờ bé trái cây, đương nhiên hiện giờ bé trái cây đã được tinh linh vương đặt tên là Heulwen, cái tên vừa khó đọc vừa khó nhớ, Nine vẫn bí mật gọi cậu ta là số 1.
Lúc này Nine đang ở vườn hoa cùng Tinh linh vương bảy màu trò chuyện. Nine nhận ra tính cách của tiểu tinh linh nhìn như hoạt bát trẻ con, nhưng cô có tính trách những của người bề trên, nếu cô phạm lỗi, cô vẫn có thể buông tự tôn xin lỗi một tinh linh nho nhỏ.
Đám tinh linh nhỏ này không phải tộc nhân của tinh linh tộc, chúng nó là tinh linh nở ra từ những bông hoa, tính cách giảo hoạt thích chơi đùa và dường như sẽ không bao giờ lớn lên.
Hiện giờ chúng nó thích nhất là bám lấy Nine, đòi cậu kể chuyện, nghịch tóc cậu, kết vòng hoa đưa cậu, mỗi ngày đều tỏ tình với cậu.
Nine cô đơn thật lâu, trong mạt thế chỉ có một tín niệm là sống sót. Nine cho rằng nếu bản thân còn ở nơi đó thì chắc chắn sẽ thích những tiểu tinh linh hoạt bát và đầy sức sống này, nhưng sau khi ở chung vài ngày, cậu lại cảm thấy bất đắc dĩ.
Thật sự là tiểu tinh linh quá tươi sống rồi, làm loạn cực kỳ, nhưng khi bạn tức giận thì lại nhìn thấy thân hình bé nhỏ cute, ánh mắt lưng tròng long lanh của tụi nó là không nỡ nặng lời.
" Avan... " Nine dùng ánh mắt cầu xin nhìn cô nữ vương đang đoan trang dịu dàng uống trà. Đá quý màu tím nơi khóe mắt lấp lánh, khi không nói chuyện Avantika thật sự hoa lệ như một bức họa.
" Hahaha, thật xin lỗi Nine, tiểu tinh linh chỉ là quá thích cậu mà thôi. Trên người cậu có một mùi hương rất dễ chịu. " Nhìn khách quý cả người bao bọc bởi hoa, nụ cười của Avantika càng lúc càng mất hình tượng.
" Được rồi được rồi. Cảm ơn sự yêu thích của các bạn, nhưng mà thật sự đã quá nhiều hoa rồi... " Nine bất lực nhìn mấy bông hoa rực rỡ mà các tiểu tinh linh đang ôm.
Tiểu tinh linh nghe vậy thì rất thất vọng, nhưng bởi vì Nine có hương vị quá thân thuộc nên cũng không nỡ làm cậu xấu mặt, nếu không bánh ngọt nhân ớt, giăng dây giữa đường, bẫy nhỏ trước cửa, đầu trọc vào buổi tối... sẽ hung hăng chào đón Nine.
Đại, nhị, tam... Trưởng lão từng bị tiểu tinh linh bắt nạt: Thế chúng ta không thân quen đúng không?!
" Cậu như vậy cũng thật xinh đẹp... Rực rỡ như một con khổng tước, cậu từng nhìn thấy khổng tước chưa... " Nine là người khác ngoài đầu tiên có thể trò chuyện tự nhiên với Avantika như vậy, thậm chí hai người đã thân như bạn bè, cô lập tức hí hửng kể cả đống chuyện muốn chia sẻ cho bạn thân.
" Chờ chút Avantika, trên người tôi có mùi hương dễ ngửi có phải là do dị năng của tôi không?" Nine sáng suốt ngắt lời nếu không tiểu nữ vương có thể lảm nhảm suốt mấy giờ, sau đó cậu nâng tay cho giọt nước lơ lửng trên bàn tay.
Avantika nhìn vào giọt nước, cái mũi hít hít, ánh mắt sáng lên kích động nói: " Chính là nó! Nine, có thể xin cậu giúp một việc không?"
" Việc gì?" Nine giữ chặt vòng tay, cảnh giác nhìn tiểu nữ vương. Chuyện gì cũng được, nhưng dùng vẻ mặt nghiêm trọng đó là muốn xin thức ăn của cậu sao?!
Mặc dù chúng ta là bạn bè nhưng thức ăn... Nine nhịn đau nghĩ nghĩ, có lẽ mình có thể phân ba trái cây có ma lực cho Avantika.
Ba cái thôi! Không được nhiều hơn!
Ngay lúc Nine chuẩn bị mở miệng thì lời tiếp theo khiến cậu thở phào nhẹ nhõm, bởi vì câu tiếp theo là: " Cậu có thể dùng nước, ừm, dị năng của cậu chữa cho một người không? "
" Chữa trị? " Nghe là chữa trị mà không phải thức ăn, vẻ mặt Nine lập tức sáng lên. Trên thực tế hiện giờ cậu không cần lo lắng về đói khát, nhưng những trải nghiệm đi qua thật sự khắc sâu vào trong xương của cậu, cậu luôn cảm thấy mình ăn không đủ no, sẽ có ngày chết đói. Vì vậy trở nên keo kiệt trong việc ăn uống, không muốn chia sẻ cho bất kỳ ai.
Trở lại vấn đề chính, Avantika nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Nine, nói tiếp: " Dị năng của cậu có một hơi thở rất quen thuộc, người bị bệnh cũng có hơi thở giống cậu, có lẽ cậu sẽ giúp được. "
" Nhưng tôi chưa từng dùng dị năng cứu người... " Sau khi bị đẩy ra căn cứ cậu mới thức tỉnh năng lực, mà sau đó cậu lại khống chế tang thi, hoàn toàn không có ý định dùng dị năng cứu tang thi, khi bị thương cũng tự mình liếm láp vết thương, chưa từng nghĩ đến việc dùng dị năng để chữa cho mình.
" Không thử làm sao biết, Sinh Mệnh thụ đã ngủ say vài chục năm, những năm này chưa từng có tinh linh ấu tể nào ra đời từ Sinh Mệnh thụ... " Nói đến đây, giọng điệu như Avantika trở nên bi thương.
"Xin nhờ hết vào cậu!"
" Được... Chờ đã, người phải cứu là Sinh Mệnh thụ?" Nine phản ứng lại, vẻ mặt trở nên hơi kỳ quái. Nếu là cây cối, y hình như biết cách để chữa trị rồi.