Ngươi… Ngươi là ai?" Người trước mắt vẫn là người Quân Cửu quen thuộc, tóc đen tai nhọn, mắt… Mắt hình như sẫm màu hơn một chút, nhưng sự cảnh giác trong con ngươi thật là xa lạ.
" Anatole, cậu lại quên rồi?" Quân Cửu nhớ đến việc Anatole biến thành bé trái cây thì sẽ quên hết ký ức, nào ngờ bây giờ hóa thành hình người rồi cũng quên.
" Cậu là Anatole, vương tử tộc tinh linh. Tớ là Nine, một lữ khách đồng hành cùng cậu!" Như đã nói, Quân Cửu là một kẻ vô tâm vô phế, biết Phó Tầm An có người trong lòng nhưng khi nghĩ thông suốt thì vẫn đi tỏ tình, biết người mình thích chỉ là một dãy dữ liệu nhưng nghĩ thông suốt rồi cũng lên kế hoạch cưa đổ người ta, biết mình không được thế giới cũ hoan nghênh nhưng khi nghĩ thông suốt thì lập tức không còn rối rắm.
" Anatole? Nine? " Tinh linh tóc đen lạ lẫm lẩm bẩm, sau khi nhìn vào gương mặt của Quân Cửu thì gật đầu, giơ tay: " Xin chào, tớ là Anatole. Rất vui được làm quen với cậu. "
Quân Cửu rốt cuộc nhận ra Anatole có chút khác thường, đôi mắt cậu ta rất sáng, hoàn toàn chưa có sự âm trầm ẩn nhẫn của người cũ.
Quên mất quá khứ cũng khiến người ấy trở nên càng quen thuộc, thấy cậu ta không còn gánh nặng, Quân Cửu cũng vui vẻ lên, thầm nghĩ hình như mất trí nhớ cũng không có gì không tốt.
" Rất vui được làm quen với cậu, Anatole. " Quân Cửu bắt tay với Tinh linh tóc đen, tìm ra mục tiêu sống sót khiến tâm tình cậu cực tốt.
Cậu quyết định không để ý đến nhiệm vụ nữa, cậu chỉ muốn dùng Anatole tạo một ngôi nhà dành riêng cho bọn họ thôi!
…
Một đường này hai người lại lần nữa quen thuộc, hoặc là nói lại tìm về cách chung sống quen thuộc trước kia.
Hôm nay Anatole và Quân Cửu đang lấy gỗ dựng nhà, lúc Quân Cửu tỉnh lại thì đã ở trong rừng rậm Linh Trạch rồi, còn vừa lúc ở gần một con suối, sau đó cậu cảm thấy nơi này cũng ổn, quyết định dựng nhà ở đây.
Anatole đối với việc dựng nhà cũng rất hứng thú, chi bằng nói hắn rất hứng thú xây dựng một nơi chỉ có hắn và Quân Cửu.
Anatole cũng không biết mình làm sao nữa, nhất kiến chung tình, càng ở gần càng thích. Tóm lại đã không quản nổi trái tim mình rồi.
Làm sao bây giờ, thích ở gần cậu, thích nhìn cậu cười, thích ôm cậu, thích ngửi mùi hương trên người cậu, thích hôn cậu…
Anatole không có ký ức cũ không nhát gan như vậy, hắn không biết Quân Cửu đã có người trong lòng, hắn cũng không trải qua mười mấy năm sống mà không có Quân Cửu, hắn không nhớ quá khứ tối tăm của mình, vì vậy hắn không do dự.
Thậm chí còn lập xong kế hoạch xây nhà rồi tỏ tình.
Quân Cửu thì chỉ cảm thấy tiến độ của bọn họ hình như có chút hơi nhanh, sau khi Anatole mất trí nhớ thì hoàn toàn như một con cún nhỏ tiến hóa thành sói, dính người lại hơi… Chiếm hữu.
" Đào thêm một hồ nước nuôi cá nữa… " Quân Cửu lại bại lộ bản tính ham ăn.
" Ừ, nghe em hết. " Anatole từ đằng sau ôm Quân Cửu một cái, môi vô tình cố ý cọ vào vành tai.
" Không nghịch. Chưa xây xong nhà đâu. " Quân Cửu quay người vỗ vỗ cái đầu lông xù của hắn, trong lòng cực kì hạnh phúc, cảm giác thỏa mãn này tuyệt vời như được ăn no vậy.
" Xây xong được nghịch?" Anatole thuận thế hôi lên cậu một chút, giọng nói trầm thấp mang chút dụ dỗ.
" Ừm… Xây xong lại nói…" Quân Cửu bị hôn đến mơ mơ màng màng, nói thực nụ hôn đầu tiên (…) mất một cách bất ngờ như vậy làm cậu cũng quên nó là nụ hôn đầu tiên luôn.
Đuôi sói sau lưng Anatole vẫy vẫy, vươn lưỡi khiến nụ hôn sâu hơn.
Ánh nắng ấm áp xuyên qua tán cây, phủ lên hai bóng dáng đang áp lên nhau, khung cảnh ngọt ngào bình yên hơn bất cứ lúc nào hết.
Leng keng…
Đâu đó tiếng xiềng xích vang lên, đáng tiếc chẳng ai nghe thấy.
…
Anatole và Quân Cửu bận rộn mất hai tháng, rốt cuộc tự tay dựng xong một ngôi nhà, không quá lớn nhưng rất ấm cúng.
Sau khi xây xong, Quân Cửu cùng Anatole vui vẻ khen thưởng cho cả hai một bữa tiệc lớn, hai tháng này tuy rằng bọn họ tự tạo nhà, nhưng vẫn thường tiếp xúc với nhân loại trong thành trì nhỏ gần rừng rậm Linh Trạch. Lúc cần tiền thì lại nhận nhiệm vụ, đến tận giờ cấp bậc của Quân Cửu và Anatole đều được nâng lên Ngân Bạc cấp 6, còn thiếu xíu xiu là sẽ có dong binh hiệu cấp Hoàng Kim.
Nhưng hai người nhận nhiệm vụ đều là do muốn có tiền, hoàn toàn không quan tâm thứ gọi là cấp bậc này.
Mọi hôm dong binh hội vẫn khá bận rộn, đội ngũ đến nhận nhiệm vụ, dong binh đoàn đến trả nhiệm vụ, nhà thám hiểm mới đến đăng ký, kẻ cũ đến ngắm Lily vvv, nhưng hôm nay dong binh hội lại vắng đến lạ thường.
Quân Cửu và Anatole vừa bước vào đại sảnh thì người phụ trách Lily vội vàng chạy đến chào đón, thực sự là thực lực của hai người quá cao, nhận nhiệm vụ chưa lần nào thất bại, dong binh hội thậm chí không đo được cấp bậc cao nhất của hai người. Người như vậy bọn họ không dám đắc tội, chỉ có thể cung kính lấy lòng.
" Mấy hôm nay có việc gì sao Lily? Vắng quá. " Quân Cửu dò hỏi.
Nghe vậy Lily cười khổ, nhìn Quân Cửu lại nhìn Anatole, trong mắt đột nhiên dâng lên chút chờ mong.: " Alice - Một thành trì nhỏ của đế quốc bị vong linh, ma thú tấn công. Nơi này có vết tích của ác ma, hội trưởng đại nhân thương lượng với bệ hạ, quyết định treo thưởng lớn để mọi dong binh đoàn, nhà thám hiểm tìm ra hoặc tiêu diệt nó… "
" Ác ma?" Nghe tên này, Quân Cửu hơi liếm liếm môi. Cậu lại nhớ đến mùi vị tuyệt hảo của kem vani nào đó.
" Em có hứng thú?" Anatole rất hiểu Quân Cửu, thấy mắt cậu sáng lên liền biết cậu để ý.
" Ừm ừm, nhiệm vụ đâu? Chúng ta cũng nhận. "
Lily không dám chậm trễ, vội quay lại lấy hai trang giấy da dê, đưa cho hai người.
Quân Cửu và Anatole ký tên lên hai trang giấy, mỗi bên lấy một tờ, sau đó hứng khởi ra cửa.
" Nếu là bọn họ… Có lẽ có hy vọng rồi… Ác ma… " Lily nhìn bóng lưng của hai người, tia hy vọng trong lòng càng lớn.
…
Lúc Quân Cửu và Anatole đến Alice, nơi này đang cảnh giới cực kỳ nghiêm ngặt, lính canh đi lại khắp nơi, nô lệ bị phái xuống đứng trước cổng thành tùy thời nghênh chiến, mà trên tường thành cũng có không ít người đang đứng.
" Các ngươi là ai?!" Bọn họ vừa xuất hiện thì lính canh lập chĩa giáo về phía trước, gương mặt lấm lem mệt mỏi nhưng vẫn cố vựng dậy tinh thần cảnh giác khắp nơi.
" Người đến nhận nhiệm vụ. " Anatole vừa nói vừa vứt tờ giấy da dê qua, lính canh rất cảnh giác không dám nhận, đến tận khi nó rơi xuống đất mà không có khói đen hay độc trùng gì chui ra thì lính gác mới cẩn thận nhặt nó lên, mở ra xem xét.
" Hai vị là… Đoàn đội Ella?!" Lính gác kinh hỉ la lên. Đoàn đội Ella vừa thành lập được hai tháng, nhưng thanh danh của bọn họ như mọc cách mà bay khắp nơi.
Chiến tích chưa một lần thất bại và dung mạo xuất sắc làm bọn họ được người người biết đến, hướng tới, ngưỡng mộ, ghen ghét, kính ngưỡng… Nhất là Nine có một đầu tóc vàng óng cùng đôi mắt vàng kim vốn là tiêu chí của Thần điện, nhưng cậu ta dùng một thực lực tuyệt đối từ chối gia nhập, khiến Thần điện cũng phải bó tay.
" Chính là chúng ta." Quân Cửu cười rộ đáp lời, tính cách cậu lạc quan, cười lên làm lòng người cực kỳ ấm áp.
Nhưng con người chẳng có ai là chinh phục được trái tim của tất cả mọi người.
" Alice đang nguy cấp. Tên đó còn cười được!" Một cung thủ ghen tị lẩm bẩm, nào ngờ vừa nói như vậy thì gặp phải một đôi mắt lục sắc như vực sâu.