Lị Lị đưa ngón tay trắng nõn nắm lấy lụa nhung đỏ, trắng đỏ đối lập khiến lòng người nhộn nhạo như bị lông vũ quét qua, nhất là khi nghe được âm thanh rên rỉ ngọt ngào kia, lòng người càng xao động.
Lúc này bọn họ thật sự như lời Lị Lị nói, vứt cô ta qua một bên.
Lị Lị cũng không thèm để ý, cô ta giật vải nhung xuống, thứ trong lồng lộ ra trước mắt mọi người.
Đó là một sinh vật siêu việt thẩm mỹ chủng tộc, cho dù là tinh linh thích sự thánh khiết, thú nhân thích sự mạnh mẽ, địa tinh thích sự sắc bén... Đều bị nó mê hoặc.
Nó là một sinh vật hình người, có một mái tóc lam sắc của nước biển, gương mặt mỹ lệ đến mức người ta không tìm ra từ ngữ để hình dung, đôi tai là vây cá nhỏ phản xạ ánh xà cừ dưới ánh sáng, hiện giờ nó đang run rẩy, mang theo nhịp đập trái tim của bao người.
Đôi mắt bị bịt kín bởi một lớp sa màu đen huyền bí, khiến người ta càng mơ màng ẩn dưới đó là một đôi đồng tử tuyệt mỹ thế nào.
Nó có một thân hình hoàn mỹ, khiến ai cũng phải động lòng. Đôi tay bị trói bởi một lớp lụa đen, trắng đen đối lập đánh mạnh vào thị giác, khiến khách nhân hô hấp dồn dập lên.
Một cái đuôi màu lam vốn nên mạnh mẽ làm chủ hải dương, nay lại đáng thương mắc cạn. Khiến người ta đột nhiên muốn vuốt ve từng tấc một, thậm chí dâng lên chút khoái cảm bạo ngược.
Có lẽ ánh sáng đột ngột kích thích, hải yêu giật lùi ra sau, động tác mạnh mẽ này khiến sa đen trên mắt rơi xuống, đôi mi màu lam chớp chớp, run rẩy lộ ra một đôi đồng tử ngoài ý muốn của mọi người.
Khoảng khắc đó, ngoại trừ Quân Cửu và Anatole thì tất cả mọi người đều dừng hô hấp.
...
" Màu đỏ, lại không chút huyết tinh... " Quân Cửu nhìn đôi mắt sạch sẽ kia, hơi lẩm bẩm.
Phải mất một khoảng thời gian rất lâu mọi người mới bình tĩnh lại, sau đó chưa chờ Lị Lị lên tiếng thì ai ai cũng tranh nhau ra giá.
" 100000 kim tệ!"
" 102000 kim tệ!"
" 120000 kim tệ!"
"200000 kim tệ!"
Một nữ nhân hét lên, sau vài giây chấn động thì lại có người tranh nhau ra giá.
...
" 1000000 kim tệ." Quân Cửu nhìn người cá kia, không biết nghĩ gì mà cũng lên tiếng.
" Nine, cậu muốn mua người kia?" Anatole lập tức nhìn về phía cậu. Không hiểu sao Quân Cửu lại từ gương mặt hắn nhìn ra chút đáng thương.
" Không phải bị mê hoặc. Chỉ là thấy hắn đáng thương. " Quân Cửu vội vàng giải thích, không hiểu sao cậu đột ngột cảm thấy rất chột dạ, giống như một nam nhân trốn vợ ra ngoài cùng tình nhân lại vô tình bị bắt gian...
" Còn nói không bị mê hoặc... " Anatole lẩm bẩm, sau đó nghe thấy người khác ra giá cao hơn thì lại lập tức mở miệng: " 1100000 kim tệ!"
Mấy khách nhân nhìn hải yêu bên dưới, lời đến bên miệng lại không dám thốt ra.
1000000 kim tệ thật sự vượt mức của bọn họ rồi, chứ nói gì đến 1100000...
Nhưng, hải yêu kia...
" 1100000 lần một!" Lị Lị lúc này giường như cũng có chút điên cuồng, thanh âm không còn sự bình tĩnh ban đầu.
" 1100000 lần hai!"
Một quý tộc nhìn hải yêu, cắn răng đang định ra giá thì những người hầu khôn khéo bên cạnh vội vàng nói nhỏ vào tai kẻ đó, kẻ đó nghe lọt, ngước nhìn lầu hai của hội đấu giá với ánh mắt tàn độc.
"1100000 lần ba! Thành giao!"
" Chúc mừng khách nhân, báo vật biển sâu thuộc về ngài!"
Lị Lị dường như cũng không cam lòng, biết có nhiều người như mình, cô ta buông lời hãm hại: " Xin hỏi ngài có muốn lập tức khế ước với hải yêu này không ạ? Lập tức biến y thành vật sở hữu của ngài."
" Đưa lên đây. " Giọng điệu Quân Cửu vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn không bị khích tướng.
Muốn lừa cậu xuống dưới lộ mặt, sau đó ai không mua được cũng biết hải yêu ở trong tay cậu, dưới sự không cam lòng nhất định sẽ đi đánh cướp.
Cậu mạnh chứ cậu không ngu, tự biết thể lực bản thân không quá tốt, hoàn toàn không thể chịu nổi nhiều người xa luân chiến.
Lị Lị thấy khách nhân không mắc mưu thì cúi đầu, cắn chặt đôi môi đỏ tươi.
Quân Cửu lười để ý đến cô ta, nhưng cậu mới trả lời xong thì phát hiện hải yêu này là do Anatole mua...
Nhưng mà hắn ta lại dùng ánh mắt u oán nhìn cậu, hệt như người mua "tiểu thiếp" là cậu ý.
Mặc dù cậu là người mở miệng trước, nhưng dành được mỹ nhân là hắn mà! Có u oán cũng là cậu nên u oán chứ!
" Em thích cậu ta à... " Anatole cũng cúi đầu rũ mi, Quân Cửu cảm thấy hắn sắp hắc hóa tới nơi rồi.
" Đừng giận đừng giận, thích cậu nhất!"
Miệng nhanh hơn não, nói xong mới phát hiện mình lỡ lời, Quân Cửu ngẩng đầu nhìn trần nhà, vàng tai ửng hồng.
Anatole thì khựng lại, thấy biểu cảm của cậu thì ánh mắt sáng lên, nhưng thoáng chốc lại tối tăm.
Làm sao bây giờ, thật muốn cưỡng cầu cậu cũng thích hắn.
Nó giống như ngâm mình trong mật, trong lòng ngọt, ngoài miệng cũng ngọt, nhưng lý trí lại biết rõ ràng đây là một con dao.
Quân Cửu cũng chỉ là thuận miệng, thích của cậu không giống thích của hắn, cậu đã có người trong lòng, không có khả năng thích hắn, huống hồ bây giờ chỉ là do cậu mất trí nhớ nên...
Làm sao bây giờ... Muốn sử dụng ngôn linh trực tiếp xóa hết tất cả ký ức của cậu ấy...
Trong lúc Anatole nghĩ mấy chuyện u ám và Quân Cửu đang xấu hổ thì địa tinh rốt cuộc đẩy chiếc lồng vàng kim đến cửa phòng của hai người.
Lúc này Anatole mới phát hiện bản thân không đủ tiền.
Phó • kiếp trước nghèo sang kiếm này • Tầm An:...
Quân Cửu lần đầu tiên EQ cao nhận ra sự khó xử của hắn, chủ động lấy 1000000 tiền thưởng săn thú lần trước của mình.
Cuối cùng hai vợ chồng góp tiền, rốt cuộc mua được một cô tiểu thiếp mỹ miều xinh đẹp.
Hải yêu này vừa nhìn đã biết là bị hạ dược, con ngươi trong suốt mê ly, gò má ửng hồng, cánh tay loạn xạ nắm lấy nhung đỏ dưới thân, càng làm cho báo vật này nhuốm nên một màu sắc khiến người ta mặt đỏ tim đập nhanh.
Quân Cửu làm tang thi, không những đầu óc bị ảnh hưởng, thân thể hình như cũng bị ảnh hưởng, tóm lại ít có dục vọng bình thường.
Anatole thì không cần nói, trong mắt chỉ có cậu, hoàn toàn không để ý đến hải yêu.
Địa • đang chờ hai người vì mỹ nhân mà đánh nhau • tinh:...
" Đây là sách khế ước của Ma pháp sư trong hội đấu giá. Lúc khế ước chỉ cần dùng máu tươi của chủ trước và phó sau là được." Đây dù sao cũng là thường thức, địa tinh không giải thích nhiều.
Quân Cửu tiếp nhận giấy rồi đuổi người ra ngoài, sau đó cùng Anatole khiêng người đi từ cửa bí mật ra khỏi đấu giá hội.
...
Lúc đưa người à hải yêu lên đến mặt đất Quân Cửu mới phát hiện bản thân không biết mở lồng vàng. Hình như đấu giá hội cũng quên luôn việc đưa chìa khóa rồi.
" Làm sao đây?" Quân Cửu hơi lo lắng.
" Tìm một hồ nước, quăng xuống đi. " Để tăng thêm độ đáng tin trong lời nói, Anatole còn cố ý thêm một câu: " Hải yêu hình như phải ở trong nước."
Thế mà Quân EQ vô cực cũng cảm thấy có lý, gật gật đầu khiêng hải yêu đi tìm hồ nước.
Nếu mà đối thoại và hành động này bị kẻ khác biết đến, không biết họ có bị tức chết không.
Nhưng chưa đi được vài bước thì sau lưng chợt vang lên tiếng gió, hai người đồng loạt quay đầu, nhìn thấy kẻ ra giá hăng hái nhất cầm đầu một đám Ma Pháp sư, kiếm sĩ đi tới.
" Lị Lị không muốn làm người chủ trì nữa à?" Quân Cửu lập tức nghĩ ra kẻ bắn đứng nơi bí mật mà hai người đi ra.
" Ngươi chết, còn ai biết được sự thật này chứ? Haha, ngoại trừ báu vật biển sâu, những thứ khác dẫm thành bụi bặm cho ta!" Kẻ cầm đầu Bá tước Logan giọng điệu đắc ý ra lệnh.
" Vậy ta càng không được chết. Phải kéo Lị Lị xuống đài mới vui. " Giống như chợt nghĩ ra điều gì vui vẻ, ngay cả giọng nói của cậu cũng không giấu được tâm tình.
" Dây đằng quấn quanh!" Trong lúc Quân Cửu nói chuyện thì Ma pháp sư đã niệm xong chú ngữ, dưới chân Quân Cửu hơi động đậy, một đám dây leo điên cuồng sinh trưởng, muốn quấn lấy cả người cậu.
" Không giống dị năng lắm, còn phải niệm chú ngữ à?" Tâm tình Quân Cửu vẫn rất tốt, vừa tránh đi dây leo vừa cười nhạo người ta.
Anatole cũng rút cung tên, ánh mắt lục sắc càng thêm thâm thúy.
" Ồ, một tinh linh, một ma pháp sư... Dung mạo không tệ, bắt sống bọn họ cho ta! Không cần làm bị thương nặng!" Logan là một quý tộc háo sắc, khi thấy dung mạo của hai người còn lại, lập tức nổi lòng tham. Là một kẻ có quan hệ, là em trai ruột của Vương hậu, bá tước Logan hoành hành ngang ngược đã quen, hoàn toàn không có mắt nhìn người, không phân biệt được ai là kẻ có thể đắc tội, ai không thể.
Đáp lại lời gã là một mũi tên vàng kim bay vút đến, nếu không phải trên người gã có vật phẩm ma pháp hộ mệnh thì mũi tên đã đâm xuyên đầu óc.
Trang sức bằng đá quý nơi tay áo gã vỡ nát cùng mũi tên vàng, bá tước Logan đờ người ra, sắp thét lên đến nơi rồi.
" Mau, mau bảo hộ bản bá tước! Không có mắt à?! Giết gã tinh linh đó!" Logan hoảng sợ giục ngựa lùi ra sau, vừa lùi vừa la lên.
Những kiếm sĩ và ma pháp sư còn lại lập tức tiến lên, ma pháp sư niệm chú, kiếm sĩ thì xông thẳng lên.
Xuy cho cùng bọn họ đều là Vương hậu tự tay chọn lựa để bảo vệ em trai, trình độ kiếm thuật cũng thuộc hàng thượng thừa, tự tin có thể xử lý một tinh linh.
Bên này Quân Cửu biết rõ thực lực của Anatole, vì vậy lại khá nhàn nhã đứng trên lớp băng mà nhìn Ma pháp sư niệm chú ngữ, khoảng cách quá xa, Quân Cửu cũng chỉ lờ mờ nghe được mấy từ như " Quang Minh Thần, tín đồ trung trành, cầu nguyện, gai độc... "
Quân Cửu:... Ê ê anh bạn ơi, chiêu thức của anh lộ rồi kìa.
Quân Cửu cũng không muốn nghe trộm đâu, nhưng ai bảo tổ kế hoạch não trong thùng tạo ra ngôn ngữ ma chú là ngôn ngữ thứ hai của thế giới cũ chứ, muốn giả vờ bất đồng ngôn ngữ cũng không giả được.
" Gai độc chết chóc!" Ngay khi Ma pháp sư vừa dứt lời, mấy dây leo xanh ngắt liền mọc ra những chiếc gai màu xanh đen, còn nở một bông hoa hồng rực rỡ động lòng người.
" Thì ra ma pháp sư cũng chỉ đến thế. " Quân Cửu thề, đây chỉ là lời trần thuật bình thường thôi! Nhưng không hiểu sao Ma pháp sư đối diện như bị chọc tức, huơ pháp trượng muốn cận chiến với cậu.
Quân Cửu:... Một ma pháp sư, không tránh xa xa còn xông lên như thế, ai không biết còn tưởng chức nghiệm cũ của ngươi là chiến sĩ đấy.
Cậu hoàn toàn không biết bản thân không đoán sai, Ma pháp sư áo đen từ nhỏ liền ước mơ trở thành một kiếm sĩ diệt rồng. Nào ngờ lúc kiểm tra thiên phú lại phát hiện có thể tương tác với ma lực.
Nhưng Ma pháp sư hoàn toàn không bị hoàn cảnh đánh bại, mấy năm nay ngoài mặt y giả vờ luyện tập ma pháp, lúc không người coi quyền trượng thành kiếm, tự mình tập luyện.
Mấu chốt là cấp bậc kiếm sĩ của y thật sự còn cao hơn ma pháp!
Quân Cửu chẳng có hứng cận chiến, gai băng lập tức dựng lên, giống như không cần tiền mà phóng về phía Ma • kiếm sĩ • pháp sư.
Ma pháp sư lập tức huy động quyền trượng, vừa chạy vừa lẩm bẩm niệm chú ngữ.
" Ngọn lửa giận dữ!"
Một vòng lửa đỏ cam lập tức xuất hiện, hòa tan lớp băng.
Băng tan thành nước lại bị Quân Cửu biến thành xương mù, muốn che mắt Ma pháp sư.
Nhưng Ma pháp sư mà tức giận thì nào dễ chơi, y cực kỳ hào phóng, giống như không sợ hết ma lực mà dùng một phép xua tan.
Sương mù lập tức biến mất.
" Thì ra lúc nãy ta trông mặt bắt hình dong." Quân Cửu cũng nghiêm túc chút chút.
" Ngươi đừng khinh người quá đáng! Lưỡi dao gió!" Kèm theo lời mắng tức giận của ma pháp sư, ngọn gió quanh thân Quân Cửu giống như sống lại, biến thành những lưỡi dao định đâm vào người cậu.
Nào ngờ nhân loại tóc vàng chỉ là một ảo cảnh do sương mù lúc nãy để lại, người thật thì mất tăm.
" Bóng dáng truy tung!" Ma pháp sư không thể tìm người cận chiến cực kỳ tức giận, lại phóng ma pháp.
Quân Cửu:...
Quân Cửu nhìn cái bóng của mình động động đậy, sau đó chỉ hướng cho Ma pháp sư rằng chủ nhân của nó ở đây.
Quân Cửu lập tức né tránh cái bóng phải bội, trong lòng thì hò hét mười tám đời tổ tông nhà tinh linh.
Không phải nói chỉ có thể điều khiển đất, lửa, nước, gió thôi sao?! Đám cây cối, bóng dáng này là gì hả?!
Nhân loại mà, ai chẳng biết chủng tộc này nổi danh nhờ sự phát triển nhanh đến mức chóng mặt? Mười mấy năm trước chỉ biết điều khiển bốn loại "nguyên tố" căn bản, mười mấy năm sau sự nghiệp ma pháp đa dạng đến mức làm người ta không thể thống kê nổi.
" Thật ra... "
Quân Cửu hơi lẩm bẩm, bàn tay nâng lên, rồi nắm chặt lại.
Ma pháp sư đối diện chỉ cảm thấy máu tươi như ngưng đọng, chưa bao giờ y cảm nhận được sự lưu thông của máu rõ ràng như bây giờ.
" Máu cũng có thể coi là nước."
Ở mạt thế, con người phải tận dụng tất cả mọi thứ để đổi mạng sống, trong tuyệt cảnh này vô vàn thứ được sinh ra.
Ví dụ như dị năng hệ thủy đơn giản, ban đầu chỉ có thể cung cấp nước sạch.
Sau đó có thể bốc hơi che chắn tầm nhìn.
Lại sau đó trực tiếp biến thành băng sắc bén lạnh lẽo.
Những dị năng giả hệ thủy thông minh còn bắt đầu khống chế những thứ có chứa nước, điển hình là máu.
Sau đó nữa, mọi người nhớ đến nước được cấu tạo từ oxi và hidro...
Thế là từ đó danh hiệu " Tử thần vô hình" được gắn với dị năng giả hệ thủy.
Sau sau đó nữa, mọi người phát hiện dị năng hệ thủy có thể chữa thương.
Danh hiệu " Tử thần vô hình" cũng bị đổi thành " Thiên sứ không cánh", ý chỉ dị năng này cứu người như thiên sứ, nhưng không ai biết thiên sứ này có cách của ác ma không.
Sau cho cùng muốn khống chế phân tử thật sự quá khó khăn, sử dụng hệ thủy chữa lành ngược lại dễ hơn nhiều, vì vậy rất ít thiên sứ mọc ra đôi cánh màu đen.
Lạc đề xa như vậy chỉ là để cho mọi người biết rằng Quân Cửu cũng là một vị thiên sứ có cánh ác ma.
Đương nhiên sống lại một đời Quân Cửu không biết mang theo tâm lý gì, không lại muốn làm bẩn tay mình, chỉ khống chế chứ không giết người.
Trong lúc Quân Cửu cùng Ma pháp sư giao chiến, Anatole đã đánh bại kiếm sĩ, đang cảnh giác nhìn ma pháp sư còn lại.
Ma pháp sư này mặc một pháp bào đỏ tươi rực rỡ, quyền trượng quỷ dị bị hoa hồng vây quanh, trên đỉnh nợ rộ một đóa rực rỡ chói mắt.
Nhưng cảm giác mà người đối diện mang cho Anatole không tốt lắm, không tươi đẹp như bông hoa trên quyền trượng, mà lại âm u như gai nhọn quấn quanh.
Dù sao cũng sống ở thế giới này không ngắn, Anatole liếc mắt liền nhìn ra Ma pháp sư đối diện là "Hắc bào pháp sư" - Loại ma pháp sư khiến cả Đại Lục căm hận, cũng là vị ma pháp đã bị kỵ sĩ thần điện đuổi giết, bởi bọn họ tăng lên thực lực nhờ máu, xác, thịt, xương, linh hồn của người sống.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Anatole, ma pháp tiếp theo của cô ta chính là gió lốc mang theo hương vị của tử vong, hắn biết đó là những linh hồn bị tra tấn đến chết trên tay Ma pháp sư áo bào đỏ.
Bởi vì cũng từng là người chết, hoặc đã tiếp xúc người chết quá nhiều, Anatole thậm chí có mắt âm dương nhất định, ít nhất hắn thấy rõ những cánh tay xắm ngắt đầy thi đốm thò ra từ gió lốc, muốn xé nát hắn.
" Ánh sáng tinh lọc. " Anatole sử dụng ngôn linh, mượn được một trong những chiêu thức mạnh nhất của dị năng hệ hỏa - Ánh sáng tinh lọc. Một chiêu trực tiếp tiễn ma pháp sư xuống địa phủ.
Nhưng đồng dạng, hắn cũng chịu phạt phệ không nhỏ, thật ra vốn có cách dễ dàng hơn để giải quyết mấy thứ nhỏ yếu này, nhưng hắn nhìn Quân Cửu, đột nhiên nảy ra ý xấu.
Anatole vốn chẳng phải một kẻ lương thiện, chỉ cần hắn muốn thì luôn không từ bất kỳ thủ đoạn nào, nhưng từ trước tới nay hắn vẫn luôn cố giấu đôi tay đầy máu trước mặt Quân Cửu, ngay cả một chút tính kế cũng không nỡ tính lên người cậu.
Nhưng hiện giờ hắn... Thật sự quá yêu cậu, yêu đến mức không cho phép chuyện đêm đó sảy ra lần nữa, yêu đến mức muốn được đáp lại.
Hắn... Muốn không từ thủ đoạn để cậu thích hắn.
Phó • tâm cơ • Tầm An online.