Đại La Thiên Tôn

Quyển 4 - Chương 107: Nghịch thiên tất tử (Trung)



Mặc Tử Hiên dứt lời, thân ảnh chợt trở nên hư huyễn, chớp mắt đã xuất hiện trên bầu trời. Kết giới phòng hộ Thiên Phong đế đô cho phép người bên trong ra bên ngoài rất dễ dàng, và ngược lại người bên ngoài rất khó tiến vào. Thần Võ chiến thần nhờ có thân phận đặc thù, trên người mang Thiên Phong lệnh nên khi trúng một búa của Tinh Hồn trực tiếp rơi thẳng vào bên trong Thiên Phong đế đô mà không bị ngăn cản, chứ không chỉ sợ vết thương của Thần Võ chiến thần không nhẹ như vậy. 

Chỉ thấy Mặc Tử Hiên toàn thân phát ra kim quang rực rỡ, tử y không gió mà bay, bộ dạng giống như tiên nhân hạ phàm, vô cùng tuấn dật bất phàm. Mặc Tử Hiên này tuổi bất quá chỉ mới hơn bốn trăm, thế nhưng lại chính là đại cường giả Thượng Thần cảnh trung kỳ, địa vị tại Vô Thượng Thiên cung rất cao, cơ hồ có thể sánh ngang với đế vương của tứ đại đế quốc. 

Mặc Tử Hiên này vô cùng cuồng ngạo, tuy rằng đã chứng kiến chiến lực nghịch thiên của Tinh Hồn nhưng hắn vẫn không để Tinh Hồn ở trong lòng, có chăng chỉ là một chút ngạc nhiên nho nhỏ mà thôi. Mặc Tử Hiên giọng điệu kiêu ngạo, nhìn Tinh Hồn quát:

- Tặc tử, lần trước để ngươi trốn thoát, không ngờ bây giờ lại dám xuất hiện trước mặt bản tọa. Bây giờ bản tọa muốn xem thử ngươi làm thế nào để chạy trốn đây. 

- Trịnh Thần Không, ngươi ra đây cho ta. 

Tinh Hồn đôi mắt đã không nhìn thấy con ngươi đâu nữa, gương mặt vô cùng giận dữ, dù đối thủ có là Mặc Tử Hiên hắn cũng không quan tâm. Điều hắn muốn làm bây giờ chính là giết chết Trịnh Thần Không. Mặc Tử Hiên thấy Tinh Hồn chẳng để tâm đến mình, nộ hỏa liền bốc lên, nói:

- Tốt lắm, mấy trăm năm qua chưa thấy kẻ nào dám đứng trước mặt bản tọa mà kiêu ngạo như ngươi. Đẩ bản tọa xem ngươi có bản lĩnh như thế nào. 

Vừa nói, trên tay Mặc Tử Hiên xuất hiện một thanh chiến kiếm màu vàng. Thanh kiếm này có tên là Thiếu Dương thần kiếm, một kiện bán thần pháp khí, lúc Mặc Tử Hiên gia nhập Vô Thượng Thiên cung đã được Thiên Cung cung chủ ban tặng. Tùy tiện tặng một kiện bán thần pháp khí, Vô Thượng Thiên cung quả nhiên giàu có. 

Mặc Tử Hiên có tu vi Thượng Thần cảnh trung kỳ, đã có thể kích phát tám thành lực lượng Thiếu Dương thần kiếm. Chỉ thấy Thiếu Dương thần kiếm tản mát nhiệt hỏa nóng bức, đứng giữa bầu trời quả thật không khác gì mặt trời cả, dù đứng trong kết giới cũng cảm nhận được lực lượng phi thường này, cường giả Thượng Thần cảnh xuất thủ, cho dù là một trăm cao thủ Chân Thần cảnh cũng không thể chống đỡ. 

- Chân diễm kiếm quyết – Hỏa ảnh nhất kiếm. 

Giữa bầu trời đột ngột xuất hiện một đại hỏa kiếm khổng lồ tản ra khí thế kinh thiên động địa, hỏa kiếm dài đến một ngàn mét phát ra quang mang vạn trượng. Một kiếm mạnh mẽ chém xuống, trên bầu trời xẹt qua một đạo hỏa quang vô cùng đẹp mắt, tựa hồ có thể chém bầu trời thành hai nửa. Một kiếm này của Mặc Tử Hiên, chỉ sợ cao thủ trong Thiên Phong đế đô những người có thể chống đỡ được có lẽ chỉ đếm được trên một bàn tay mà thôi. 

Tinh Hồn tuy rằng đang giận dữ, thế nhưng hắn không hề mất đi sự minh mẫn. Nguyên lực vận chuyển truyền vào Phong Lôi Tam Hợp phủ, một lần nữa khiến cho dông bão nổi lên, thoạt trông như một vị lôi thần hàng lâm. Dùng toàn bộ sức mạnh bổ xuống một búa, chỉ thấy lôi điện trong hắc vân giáng xuống, giống như những đầu lôi long đang gào thét. 

Hỏa kiếm và cự phủ va chạm nhau, một tiếng nổ vang khiến cho tòa bộ đế đô Thiên Phong rung chuyển, mặt đất xuất hiện vết nứt nẻ, phương viên vạn dặm bị tàn phá vô cùng thê thảm. Giữa bầu trời có hai bóng người bay ngược về phía sau, chính là Mặc Tử Hiên và Tinh Hồn. 

Mặc Tử Hiên lúc này tuy rằng vẫn bảo trì phong thái phiêu dật xuất trần, khí thế cuồng ngạo vẫn không hề suy giảm, chỉ là vầng kim quang bao bọc đã trở nên mờ nhạt rất nhiều, chân diện vì vậy mà cũng lộ ra. Mặc Tử Hiên không ngờ lại giống như một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, da dẻ trắng hồng, tuấn dật phi phàm, quả thực chính là hình tượng mà các thiếu nữ khuê các thần tượng. So với Mặc Tử Hiên, cơ hồ tuấn mỹ như Trịnh Thần Không cũng phải thua kém mấy bậc. 

Còn Tinh Hồn, hắn tuy rằng không bị trọng thương, thế nhưng sắc mặt có chút tái nhợt, rõ ràng là bởi vì tiêu hao nguyên lực quá độ. Sau khi đại chiến với Mặc Uyên, Tinh Hồn đã bị trọng thương rất nặng. Trên đường phi hành đến Thiên Lam đại lục, thương thế tuy rằng đã tạm thời ổn định, nhưng bởi hắn sử dụng Phong Lôi Tam Hợp phủ khiến cho nguyên khí đại thương, vì vậy nên mới có chút chật vật. 

Lôi Thần đế quân, Diệu Âm đế hậu, Trịnh Thần Không, thiên kiêu thập kiệt và vô số cường giả chứng kiến Tinh Hồn và Mặc Tử Hiên bình thủ với nhau đều không khỏi thốt lên kinh ngạc. Mặc Tử Hiên là ai, là một trong những nhân vật hàng đầu Vô Thượng Thiên cung, cho dù là đế quân của tứ đại đế quốc hay điện chủ tứ đại thần điện cũng phải e dè hắn ba phần. Nhưng Tinh Hồn năm nay chỉ mới mười tám tuổi đã có thể đánh ngang với Mặc Tử Hiên, thực lực quá mức đáng sợ rồi. Nếu để cho hắn tiếp tục phát triển, trong vòng mười năm có lẽ chỉ có Thiên Cung cung chủ mới có năng lực trấn áp hắn. Trong lòng ai nấy đều mong muốn có thể giết chết Tinh Hồn. 

Lại nói, người kinh ngạc nhất trong số những người ở đây chính là Mặc Tử Hiên. Đừng nhìn thấy hắn không có chút biểu cảm nào, thật chất trong lòng hắn lúc này đang vô cùng đả kích. Hắn thành danh mấy trăm năm nay, cho dù là cường giả thế hệ trước Mặc Tử Hiên vẫn chưa đặt vào mắt, không ngờ bây giờ lại bị một tiểu tử còn hôi sữa đỡ được một kiếm, thậm chí còn bức lùi hắn nữa. Chưa bao giờ chiến ý trong lòng Mặc Tử Hiên dâng cao như lúc này. 

- Khá lắm, thiên tài đời này có lẽ chỉ có ngươi mới khiến bản tọa hứng thú như vậy. Để xem ngươi có thể tiếp được bao nhiêu kiếm của bản tọa. 

Nói rồi, Mặc Tử Hiên một lần nữa truyền nguyên lực vào Thiếu Dương thần kiếm, chỉ thấy Thiếu Dương thần kiếm quang mang đại thịnh, trong thiên địa vang lên một tiếng ngâm trong trẻo. Âm thanh đó chính là âm thanh kiếm linh mà Thiếu Dương thần kiếm phát ra. Có thể làm cho kiếm linh xuất hiện, lĩnh ngộ kiếm đạo của Mặc Tử Hiên có lẽ sắp chạm tới trình độ lư hỏa thuần thanh rồi. 

- Chân diễm kiếm quyết – Hỏa thế trùng thiên. 

Từ trong quang mang, một đầu hỏa linh điểu xuất hiện dang rộng đôi cánh khổng lồ bay thẳng lên bầu trời. Khí thế bạo tạc tựa hồ muốn đốt cháy bầu trời, đốt cháy sinh linh vạn vật. Trong sát na khiến cho một khung trời biến thành một vùng đất rực lửa nóng bỏng, bao vây Tinh Hồn vào bên trong. 

Mặc Tử Hiên chính là muốn vận dụng hỏa hải đốt chết Tinh Hồn. Thế nhưng hắn lại không biết rằng, một chiêu này của hắn lại cắn trả ngược lại chính hắn. Ngoại trừ lực lượng đại địa ra, lực lượng kim mộc thủy hỏa Tinh Hồn đều không sợ. Kẻ địch đã dâng cho hắn một cơ hội như vậy, nếu không nắm bắt thì đúng là đã phụ lòng người ta rồi. 

Hỏa chi bản nguyên đang nằm yên trong đan điền đột nhiên kịch liệt chuyển động, hỏa hải xung quanh giống như bị một một cỗ lực lượng thu hút, chớp mắt bay ào ào về phía Tinh Hồn. Mặc Tử Hiên và đám cao thủ đang theo dõi cuộc chiến đang nghĩ rằng Mặc Tử Hiên dùng hỏa diễm đốt Tinh Hồn thành tro bụi. Chẳng ai có thể ngờ được, nhờ vào cái biển lửa này mà vết thương của Tinh Hồn đang phục hồi nhanh chóng. Hỏa chi bản nguyên giống như một cái động không đáy, điên cuồng nuốt lực lượng hỏa diễm kia. Sau đó tản ra một cỗ lực lượng tinh thuần nhập vào thân thể Tinh Hồn, không chỉ khiến vết thương của hắn phục hồi mà còn khiến cho thực lực của hắn đại tăng. 

Mặc Tử Hiên chớp mắt cảm thấy không ổn, bởi vì kiếm linh Thiếu Dương thần kiếm trở nên yếu ớt. Vốn đang là một kiện bán thần pháp khí trung phẩm lại tuột xuống một giai, biến thành một kiện bán thần pháp khí hạ phẩm, và dấu hiệu thuyên giảm vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại. Khí tức của Tinh Hồn đứng trong hỏa diễm lại trở nên mạnh mẽ, tựa hồ phượng hoàng trùng sinh, Mặc Tử Hiên đã hiểu chuyện gì đã xảy ra rồi. Chỉ thấy khuôn mặt hắn biến đổi, đã mấy trăm năm, có lẽ đây là lần đầu tiên hắn nổi giận đến như vậy. Hắn thu Thiếu Dương thần kiếm lại, vừa to giọng quát mắng:

- Tặc tử khốn kiếp, dám dùng tà thuật rút đi kiếm linh Thiếu Dương thần kiếm của bản tọa. Ngươi đã thành công khiến cho bản tọa nổi điên rồi đó. Đã như vậy thì ngươi nên chết đi. 

Khí thế trên người Mặc Tử Hiên hoàn toàn bạo tạc, một đạo ba động sóng khí trong nháy mắt khuếch tán bốn phương. Ai nấy đều cảm nhận được sát khí của Mặc Tử Hiên, lại nhìn về phía Tinh Hồn. Lúc này hỏa diễm bao vây hắn đã hoàn toàn bị dập tắt, lộ ra một gã thiếu niên hoàn mỹ vô khuyết. Thương thế của Tinh Hồn đã hoàn toàn phục hồi, thực lực so với vừa rồi còn muốn mạnh hơn, đối diện với khí thế của Mặc Tử Hiên mà không hề sợ hãi, trực tiếp đáp:

- Ta muốn xem ngươi có bản lĩnh gì mà đòi giết ta. 

- Tiếp một chiêu của bản tọa. Kiêu dương liệt nhật. 

Trong sát na Mặc Tử Hiên liên tiếp đánh ra mấy quyền, quyền cương giống như mặt trời hạ sơn, hư không xung quanh vang lên âm thanh đổ nát, mặt đất chấn động mãnh liệt giống như núi lửa bạo phát ngập trời, sóng nhiệt khuếch tán tứ phương cực kỳ đáng sợ. Tinh Hồn cũng thu lại Phong Lôi Tam Hợp phủ, tuy rằng đã phục hồi hoàn toàn, nhưng nếu cứ tiếp tục sử dụng Phong Lôi Tam Hợp phủ, cho dù có thắng Mặc Tử Hiên đi nữa, chỉ sợ Tinh Hồn cũng chẳng còn sức để đánh tiếp. Chỗ này có vô số cao thủ đang chực chờ hắn ngã xuống mà nhào tới tận hưởng. Lại nói, nhục thân của Tinh Hồn so với Thần Võ chiến thần còn muốn cứng cáp hơn không biết bao nhiêu lần. Hai lòng bàn tay nguyên khí tụ lại, biến thành hai quả phong cầu màu xanh lam tuyệt đẹp, nhìn giống như hai viên lam cầu vậy. Thế nhưng nó lại tồn tại lực lượng hủy diệt vô cùng đáng sợ, nếu như cao thủ Chân Thần cảnh trúng phải chỉ sợ thân thể cũng sẽ bị đục thủng một lỗ nhỏ. 

Tinh Hồn trên gương mặt không tồn tại một chút sợ hãi nào, hai chân đạp bộ hư không, toàn thân giống như một mũi tên rời khỏi cung, giống như một đoàn lưu tinh bay giữa trời xanh, hai tay nắm hai quả phong cầu giương ra, đánh thẳng về phía những đạo quyền cương khổng lồ kia. 

- Phong loa toàn hoàn.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv