Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên
Chương 336: Luyện quyền…
Ánh kim quang lóe lên bên trong quyền này, tiếng gió rít lên như tiếng hổ tiếu, chỉ thấy khí thế của Tề Vân Hạt đột ngột biến đổi, từ một gã bạch diện thư sinh hóa thành một đầu mãnh hổ ngập tràn lăng lệ.
Dù chỉ là một quyền nhìn đơn giản, thế nhưng Tề Vân Hạt chính là tiên giả Linh Tiên cảnh, thế nên một quyền cũng đủ khiến không gian mãnh liệt chấn động.
Tinh Hồn dĩ nhiên cũng không đứng yên bất động, đem Hư Không Chiến Thể vận chuyển gia trì lên Trấn Ngục Huyền Thể, khiến lực lượng thân thể đạt đến đỉnh phong, nguyên lực chạy khắp kinh mạch truyền về cánh tay phải của hắn, phía vai phải ẩn ẩn thoáng qua ảo ảnh mãnh long, theo một quyền phóng thích ra.
Hai quyền mạnh mẽ chạm nhau, phản phất như hai khối vẫn thạch va chạm, tiếng chấn động rền vang, không gian hư huyền thiếu điều muốn sụp đổ xuống vậy.
Chỉ thấy Tinh Hồn sau một quyền thì bị bật ngược về phía sau hơn trăm thước mới ổn định lại, tuy nhiên vẫn hoàn hảo vô khuyết, không có chút tổn thương nào.
Còn Tề Vân Hạt thì thân thể có chút khựng lại, nội tâm ngạc nhiên, lực lượng thân thể của Tinh Hồn so với những gì hắn tưởng tượng thì cường hãn hơn rất nhiều, vừa rồi hắn cảm giác như mình vừa mới đấm vào một khối vạn năm huyền thiết vậy.
Hắn cũng chỉ bị khựng lại một nhịp thở mà thôi, mặc dù ngạc nhiên, nhưng thân thể lại tiếp tục huy động, khí thế nở rộ ra, ánh kim quang toàn thân lóe lên, xung quanh không gian rung chuyển dữ dội, phong bạo gào ghét, đột nhiên Tề Vân Hạt chớp mắt lăng không trên trời, hai tay kết thành ấn pháp, tiên lực luân chuyển, hướng về phía Tinh Hồn đang đứng mà phát ra công kích cuồng bạo.
“Phần Hỏa Ấn.”
Giữa không trung một cái pháp ấn hỏa diễm giáng lâm, phản phất như mặt trời rơi xuống vậy, xung quanh không gian biến dạng, sóng nhiệt khó chịu bài lãng càng quét khắp nơi.
Hỏa ấn tràn ngập khí tức nguy hiểm, uy thế không thể xem thường, chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Tinh Hồn.
Hắn gương mặt bất biến, đối diện với Phần Hỏa Ấn nóng bức, hắn thái độ thản nhiên, không thèm tránh né, nguyên lực luân chuyển truyền về phía cánh tay phải, ảo ảnh mãnh long lại xuất hiện, một lần nữa đánh ra một quyền.
“Nộ Long Tí.”
Uy lực rõ ràng so với ban nãy mạnh hơn một chút, hướng về phía Phần Hỏa Ấn như muốn dập tắt nó, thế nhưng khi chạm vào Phần Hỏa Ấn thì biến mất không chút tông tích, ngoại trừ khiến cho sức nóng của ngọn lửa giảm đi phần nào thì không còn tạo ra ảnh hưởng nào khác.
Ngọn lửa nóng bức bao phủ xung quanh, trên Chiến Không Đài bóng dáng Tinh Hồn mất tăm bên trong biển lửa.
“Tinh Vương quán quân, chẳng lẽ chỉ có như vậy?”
Dễ dàng bại trận chỉ sau hai chiêu ngắn ngủi, thậm chí còn trôi qua chưa đến ba nhịp thở, vậy mà đã thất bại rồi? Trong tưởng tượng của bọn họ, mặc dù so sánh thì quả là Tinh Hồn có hơi thua kém so với Tề Vân Hạt, nhưng mà cuộc chiến này nhất định sẽ rất hấp dẫn, thế nhưng trước mắt lại…
“Hắn có thật là người đứng đầu Tinh Vương Chiến, đánh bại siêu cấp yêu nghiệt Bạch Trường Cầm hay không?”
“Chết tiệt, đang lừa người khác à?”
“Làm hao phí thời gian tu luyện của ta, biết vậy đã không đến đây?”
“………”
Lục Phong và Tào Tuyết Dương ngây ra, ngày hôm nay Tinh Hồn hắn bị làm sao vậy? Tề Vân Hạt chỉ hơi dụng lực một chút mà bại trận, không hề thấy uy phong lúc giao chiến với Bạch Trường Cầm đâu hết cả.
Đám Vô Chân cũng ngạc nhiên, nhưng nhiều hơn là vui mừng, tốt nhất là cầu mong kẻ đã trọng thương mình biến thành tro bụi.
Đứng trên không trung, Mạc Ngạo và Phong Lãnh mục nhãn nhìn vào Chiến Không Đài, biểu cảm cũng lộ ra vẻ ngoài ý muốn. Vốn dĩ cả hai đều đánh giá Tinh Hồn rất cao, nhưng lí nào lại bị Tề Vân Hạt kết thúc đơn giản? Không hợp lí chút nào nha?
Nhìn thái độ của bọn họ, Tiểu Ứng Long miệng cười khẩy, trong bụng nó suy nghĩ, tiểu sát tinh kia thất bại đơn giản như vậy thì hắn đã không phải là hắn rồi.
Bên trong Chiến Không Đài, thần sắc Tề Vân Hạt nhướng lên, hắn hoàn toàn không cảm nhận được khí tức của Tinh Hồn đâu cả.
Không lẽ Tinh Hồn đã chết rồi? Không thể nào, bản năng cho hắn biết, Tinh Hồn là một đối thủ rất mạnh, sẽ không dễ dàng mà chết như vậy được. Lập tức hắn thả xuống thần thức, trong giây lát kiểm tra khắp nơi.
Đột nhiên, ánh mắt của hắn co rút, trực giác mách bảo cho hắn biết, bản thân đang rơi vào nguy hiểm.
Theo bản năng, Tề Vân Hạt cấp tốc lùi lại tránh về phía sau, ngay thời điểm hắn tránh người thì một đạo long ảnh hướng lên không trung, suýt chút nữa đã chạm vào người hắn rồi.
Nhìn ảo ảnh mãnh long bay vào hư vô nổ vang rồi tan biến, Tề Vân Hạt nhìn xuống một góc thanh bào, nơi đó đã bị xé rách một mảnh nhỏ, cúi cuồi nhìn xuống phía ngọn lửa vẫn đang bốc cháy kia, chỉ thấy bên trong hiện ra một bóng người, dĩ nhiên chính là Tinh Hồn.
Phần Hỏa Ấn, một trong số những tiên vũ kỹ tại tầng thứ năm được hắn tu luyện, uy lực chạm vào đại thành cảnh giới, tuy nói uy lực của Phần Hỏa Ấn không có khả năng uy hiếp đến tính mạng của Linh Tiên cảnh tiên giả, nhưng tạo thành vết thương thì không phải là không thể.
Thế nhưng mà nhìn Tinh Hồn đang hiên ngang đứng trên Thánh Không Đài kia, ngay cả một góc hắc y cũng không bị cháy xém, hoàn hảo vô khuyết, không có nửa điểm tổn thương trong khi hắn hứng trọn tiên kỹ Phần Hỏa Ấn này.
Trong lúc Tề Vân Hạt ngạc nhiên thì Tinh Hồn nhún chân bay lên bầu trời, phía đằng sau lưng phóng ra một đôi hắc diễm chi vũ, đem tốc độ của Tinh Hồn gia tăng lên gấp hai lần, lại một lần nữa sử dụng Nộ Long Tí tấn công Tề Vân Hạt.
“Hỏa Lưu Tinh.”
Hừ lạnh một tiếng, tiên lực vận chuyển, Tề Vân Hạt một quyền như lưu tinh, từ trên trời phóng xuống, tay siết lại thành quyền, nhìn quyền này của hắn bỗng nhiên bốc cháy lên một ngọn lửa nóng rát, so với Phần Hỏa Ấn cơ hồ sức nóng còn mãnh liệt hơn.
Ầm, sóng nhiệt bài lãng khắp nơi, không gian như bị thiêu đốt, cũng may là có cấm chế thủ hộ xung quanh, bằng không chỉ sợ người bên dưới đã chịu ảnh hưởng bởi sóng nhiệt nóng bức này rồi.
Hai bóng người đồng loạt bạo lui, rồi một lần nữa lao vào nhau, bởi vì tốc độ của cả hai rất nhanh, một đen một đỏ xuất hiện khắp mọi góc Chiến Không Đài, dù là mặt đất hay không trung đều không ngoại lệ.
“Hắn… sao chỉ sử dụng mỗi tiên kỹ Nộ Long Tí vậy?” Mạc Ngạo đôi chân mày mỏng chau lại, cả hai người kia đại chiến đã được một đoạn thời gian, Tề Vân Hạt tạm thời không bàn đến, nhưng còn Tinh Hồn, hắn thủy chung chỉ sử dụng đúng một lại tiên kỹ mà thôi.
Ban đầu, uy lực của Nộ Long Tí rất kém, giống như mới được sơ luyện vậy, không những lực lượng không đủ mà còn lộ ra rất nhiều sơ hở nữa, nếu không phải Tinh Hồn thân pháp ma mị, gặp người khác chỉ sợ chết không biết bao nhiêu lần.
Sử dụng đúng một loại chiến kỹ chỉ có hai trường hợp, thứ nhất là người đó chỉ biết đúng cái chiến kỹ đó, còn trường hợp thứ hai, đó chính là đang mượn người khác để…
“Hắn đang luyện tập Nộ Long Tí.” Nhìn vào tình huống phía trước, Phong Lãnh lập tức đoán ra được ý đồ của Tinh Hồn.
Hắn có nghe qua một ít về Tinh Hồn, nghe nói hắn có thiên phú sao chép lại chiến kỹ của người khác, phàm vũ kỹ hay tiên vũ kỹ đều không ngoại lệ, mặc dù không phát huy ra hoàn toàn uy lực, dù vậy cũng có thể khẳng định, Tinh Hồn hắn không phải loại người chỉ biết đúng một chiêu Nộ Long Tí này.
Mà cho dù là loại người biết đúng một loại chiến kỹ đi chăng nữa thì uy lực chít ít là đại thành cảnh giới, hoặc luyện đến lư hỏa thuần thanh chứ không phải giống như Tinh Hồn tình huống giống như hiện tại.
“Chết tiệt thật, hắn thật xem đây là luận bàn à?” Mạc Ngạo khẽ mắng một tiếng, nhưng càng nhiều hơn là hứng thú, hắn muốn xem xem Tề Vân Hạt sẽ phản ứng như thế nào đây.
Người ngoài nhận ra được thì dĩ nhiên Tề Vân Hạt cũng nhận ra được, một chưởng ép lui Tinh Hồn, nhìn thái độ của Tề Vân Hạt lúc này trở nên khó chịu, còn đâu khí chất ngọc thụ lâm phong như trước đây.
“Ngươi dám coi thường ta?” Đôi mắt lạnh lùng nhìn Tinh Hồn, thanh âm trầm xuống, nói ra từng chữ.
“Chẳng phải ngươi muốn tìm ta luận bàn?” Tinh Hồn đáp lại.
Nghe câu trả lời, Tề Vân Hạt càng thêm tức giận. Vốn dĩ vì đám thuộc hạ mà ra mặt, chỉ mượn hai chữ luận bàn để giáo huấn Tinh Hồn, nhưng không ngờ, Tinh Hồn vậy mà xem thật, từ đầu chí cuối coi hắn như đối tượng để luyện chiêu, làm sao không phẫn nộ đây?
“Ngươi muốn luyện chiêu, ta liền toàn thành cho ngươi.” Bỗng nhiên Tề Vân Hạt gầm lên một tiếng lớn, bỗng nhiên thân thể hắn ánh kim quang nở rộ, thiên địa biến chuyển, cuồng phong nổi lên, khí tức đáng sợ giáng xuống Chiến Không Đài.
“Khai linh tiên thuật – Hỏa Ngục Chiến Hổ.”