*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 8: Cầu hôn phong ba.
"Đến tìm hiểu xem, là cầu hôn ai..." Tô Thê Thê bình tĩnh phân phó.
Lúc trước người bên đích mẫu Vương thị nói, đã ước định với Trấn Nam vương phi hôm nay liền đến cầu thân, Tô Thê Thê lúc đầu cho rằng mọi việc cứ quyết định như vậy, không nghĩ đến hôm nay đến trước lại là tam hoàng tử, hắn đến làm chi? không lẽ vì một lần gặp mặt hơn một năm trước kia? muốn cưới nàng?
Ngũ tiểu thư thích tam hoàng tử, chắc đến cầu hôn ngũ tiểu thư...
Bên này Lăng Hương nhận lệnh đi ra, Tứ di nương Tần thị liền đi vào, nhìn nàng có vẻ cao hứng, sắc mặt vui mừng, nhan sắc cũng tăng vài phần.
"Tiểu thất, tiểu thất..." Tần thị gọi Tô Thê Thê.
"Di nương, người làm sao vậy? có chuyện gì vui vậy?" Tô Thê Thê hỏi một câu, có dự cảm xấu.
Tần Thị không được sủng ái nên thất tiểu thư cũng không được sủng ái, hôn sự của thất tiểu thư sẽ do đích mẫu chủ trì An Bình Hầu cũng không can dự vào.
Hiện tại, Tần thị lại được sủng ái lần nữa, chẳng phải mọi thứ đều đảo lộn rồi sao?
Không thể nào? nàng là người khiến mọi người thấy ghét, vạn lần không nên hảo tâm làm chuyện xấu, khiến "vận khí tốt" của nàng bị hỏng a.
Nếu đổi thành người khác chuyển kiếp vì muốn tìm cho mình nhân duyên tốt biết được suy nghĩ của Tô Thê Thê nhất định sẽ nghĩ hận sắt không rèn thành thép được.
"Tiểu thất, mấy ngày trước ta cầu phụ thân ngươi, hắn đồng ý không gả ngươi cho Trấn Nam Vương thế tử rồi, cố ý để cho bà mai đi tìm Lâm An huyện chủ, hôm nay tam hoàng tử đem bà mai đến cầu thân, bà mai bên Trấn Nam Vương gia còn chưa tới a, chỉ cần đáp ứng hôn nhân với tam hoàng tử trước, ngươi không cần phải cho Trấn Nam Vương thế từ nữa rồi." Tần thị nói có chút kích động.
"Tiểu thất, ngươi rốt cuộc cũng đổi vận.... thực sự là ông trời phù hộ.... tiểu thất nhà ta rốt cuộc có sống tốt hơn rồi...." Tần thị vui vẻ hai mắt chớp chớp, mắt thấy sắp khóc, cũng không dám khóc, sợ làm mất vận may của Tô Thê Thê.
Tần thị rất muốn khóc, Tô Thê Thê cũng thật muốn khóc.
Đề phòng cái này, còn phải đề phòng cái kia, lại quên đề phòng mẹ ruột mình a. Trước đây ngàn vạn không nên để nàng xằng bậy, nàng đáp ứng ngoan ngoãn, không ngờ....
Tô Thê Thê nghẹn lời, kích động vỗ vỗ Tần thị hận không thể ôm nàng khóc lớn một trận.
"Tiểu thất, sau này ta sẽ không khóc nữa, trước kia là do ta khóc nhiều khiến ngươi mang vận đen đủi... tiểu thất, ngươi đừng sợ, người bên phu nhân nói tam hoàng tử hòa khí, tri thư đạt lễ, là hoàng tử có tính khí tốt trong nhà.... hắn khi nhỏ đã lớn lên bên cạnh thái hậu, được thái hậu sủng ái nhiều...." Tần thị bên cạnh ôm lưng Tô Thê Thê nói.
Tô Thê Thê nghe xong lời Tần thị nói, trong lòng tan nát, cảm giác yết hầu ngậm một ngụm máu, rốt cuộc hiểu được cái gì là cô độc không ai hiểu mình.
Tam hoàng tử tốt hay không nàng không biết, nàng chỉ biết tam hoàng tử có đã có chính phi, nàng đi cùng lắm chỉ làm trắc phi, cho dù làm chính phi, tương lai làm thái tử phi, làm hoàng hậu, nàng cũng không thấy gì lạ. Nhưng mấy thứ này không liên quan đến nàng, nàng chỉ muốn im lặng làm quả phụ, không được sao?
Nàng mong muốn mình có kết quả xấu nhất, cũng không vùng vẫy làm theo vận mệnh, người khác nghĩ kết quả là xấu nhưng đó là điều nàng mong muốn a.
Tô Thê Thê nghĩ có chút đau đầu, nghĩ đến nàng không phải còn có đích mẫu cùng ngũ tiểu thư sẽ "hỗ trợ" sao?
Các nàng nhất định không để cho nàng thất vọng a?!
Hai người lúc này chắc là đang đau đầu, nghĩ cách làm sao từ chối tam hoàng tử cầu hôn, không dễ đáp ứng như vậy a.
Tô Thê Thê lại định cho ngươi ra ngoài thăm dò tình hình, Lăng Hương lại vội vàng chạy về.
"Tiểu thư, phu nhân lúc ra cửa, không cẩn thận bị một nha hoàn làm ướt y phục đang đi về thay y phục, bà mai tam hoàng tử đang chờ ở Tử Phong Uyển, vẫn chưa thấy phu nhân.... gác cửa bên kia truyền lời bà mai Trấn Nam Vương gia đến...." Lăng Hương nói.
"Ngươi tiếp tục thăm dò một chút.... đây là 5 lượng bạc, ngươi cầm trước đi..." Tô Thê Thê nghe thấy lời Lăng Hương nói liền thở phào nhẹ nhõm, đích mẫu đúng là không khiến nàng thất vọng a, ngân lượng Tô Thê Thê không nhiều tiếp tục cho Lăng Hương rồi kêu nàng đi dò xét.
"Cái này, cái này, phụ nhân ác độc! thực sự là quá khinh người! ta đi tìm phụ thân ngươi!" Tần thị tức run người, cái này không thể nghi ngờ là tạt cho nàng một thau nước lạnh, đả kích không nhẹ.
"Di nương!" Tô Thê Thê kéo Tần thị lại, nàng hiện tại so với trước đó trấn định hơn. Nàng vừa rồi nóng lòng trong chốc lát, đúng là sợ bị tam hoàng tử cầu thân thành công, hiện tại nghĩ lại cẩn thận, với thế lực đơn bạc của Tần thị ở An Bình Hầu Phu này, cho dù được sủng ái, cũng không có tác dụng gì, Vương thị người ta là chủ mẫu a, căn cơ thâm hậu, hôn sự nữ nhi, nàng đứng ra quyết định, đó là danh chính ngôn thuận, ở An Bình Hầu Phủ này, một cái thiếp cùng một cái nữ thứ, lấy cái gì mà đấu với người ta a?
"Tiểu thất, ngươi để ta đi, phụ thân ngươi qua nói, sẽ vì ngươi tìm một cái duyên tốt..." Tần thị vội vàng nói.
"Di nương, tam hoàng tử chưa chắc là phu quân tốt, di nương nếu nghĩ là thật, thì cũng chưa chắc kiếm được gì, ngược lại còn bị mẫu thân hận, cuộc sống sau này sẽ gian nan... di nương, ngươi không cần lo cho ta, ta rất tốt..." Tô Thê Thê nhìn Tần thị nghiêm túc nói.
Ai tốt với nàng, ai không tốt với nàng, trong lòng Tô Thê Thê đều biết, Tần thị đây cùng là vội vàng thôi.
Cổ đại nam tử 3 vợ 4 nàng hầu, nha hoàn thành đàn, sinh hoạt nữ tử thời cổ đại, thực sự rất đáng thương, thân phận không tốt liền bị cho làm thiếp.
Tần thị gả cho An Bình Hầu Phủ với giá cao, nói không chừng bao nhiêu người mơ ước, nhưng đổi lại thời gian Tần thị ở An Bình Hầu Phu so với quả phụ còn không bằng, đúng là không bằng gả cho một nhà bình thường.
"Ta không sợ, ta thì sợ gì.... chỉ cần ngươi có thể tốt...." Tần thị rưng rưng nói.
"Ta rất tốt, có mẫu thân như ngươi, là quá tốt rồi..." Tô Thê thê động dung nói một câu, vì mẫu phải cường, Tần thị vì nàng, ngược lại đổi bất cứ giá nào thì cái gì cũng không sợ.
"Tiểu thất!" Tần thị run rẩy nói.
"Di nương, ngươi giúp ta xem một chút, chỗ này ta thêu thế nào cũng không được a..." Tô Thê Thê kéo Tần thị lại không cho nàng ra ngoài, lấy cớ thêu thùa hỏi Tần thị.
Bị Tô Thê Thê hỏi, Tần thị cũng biết mình có ra ngoài cũng không ích gì, nói với Tô Thê Thê lại cau mày không yên lòng.
"Tô Thê Thê!" Tô Thê Thê còn chưa chờ được tin của Lăng Hương, trong Thanh Lan Uyển liền vang lên tiếng lạch cạch, một nữ hài tử vội vàng chạy vào, mang đến một luồng gió lạnh.
"Tô Thê Thê, ngươi không thể chọn tam hoàng tử." nữ hài tử tiến đến nói với Tô Thê Thê.
"Ý gì a?" Tô Thê Thê nhìn người đến, chính là bát tiểu thư.
"Nói chung ngươi không được chọn tam hoàng tử, ngươi nói ngươi muốn gả cho Trấn Nam Vương thế tử rồi mà." giọng bát tiểu thư ra lệnh.
"Ah, hai bà mối đến đây, thân phận tương đương, đều do ta chọn? đúng không? còn có chuyện tốt như vậy a, cái này a...." Tô Thê Thê vỗ vỗ Tần thị ngồi xuống, nhìn nàng lắc đầu, quay đầu nhìn về phía bát tiểu thư, từ lời nói bát tiểu thư Tô Thê Thê cũng đoán được một chút, không ngờ đến còn có tục lệ này, nhưng cũng có lý.
Bát tiểu thư đang sợ để lại Trấn Nam Vương thế tử cho nàng a, nói đúng là nhẹ người, mệnh lệnh như nhau, nếu là người khác đã sớm tức chết rồi.
Tô Thê Thê lại vui vẻ, đây chính là cơ hội, nghe nói nương thân bát tiểu thư xuất thân là hoàng thương, có rất nhiều tiền....
"Ngươi.... ngươi nói chuyện không suy nghĩ gì hết..." bát tiểu thư cả giận nói.
"Cái gì mà nói không có suy nghĩ?! có chỗ tốt thì phải chọn là đương nhiên... trừ phi, ừm..." Tô Thê Thê liền dừng lại.
"Trừ phi cái gì?" bát tiểu thư vội la lên.
"Con người của ta, không nhìn xa, ngươi muốn ta chịu thiệt, ta dĩ nhiên cũng muốn chiếm chút lộc, không bằng như vậy đi, ngươi qua đây, ta cho ngươi biết..." Tô Thê Thê ngoắc ngón tay nói.
"Cái gì?" bát tiểu thư tới hỏi.
"Vậy đi, ngươi cho ta 1000 lượng, lấy ngân phiếu, mỗi tờ 100 lượng, ta cam đoan với ngươi, tuyệt đối không chọn tam hoàng tử, chọn Trấn Nam Vương thế tử... được chứ?" Tô Thê Thê nói bên tai bát tiểu thư một câu. 1000 lượng = 1 triệu tệ ở hiện đại, không biết bát tiểu thư có chịu bỏ ra không...
"Thật không?" bát tiểu thư nghe 1000 lượng hai mắt vẫn không chớp hỏi.
"Dĩ nhiên! quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy." Tô Thê Thê gật đầu nói.
"Trước đưa ngươi 500 lượng, còn lại sẽ đưa ngươi sau. Nếu ngươi đổi ý ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!" bát tiểu thư quả nhiên hào khí, móc ngân phiếu cho Tô Thê Thê nói.
Bất quá suy nghĩ một chút, nữ tử cổ đại cho dù có tiền thì cũng không thể mang theo bên người nhiều như vậy được, bát tiểu thư này, quả là một người tuyệt vời, không đúng phải nói là dùng tiền khiến Tô Thê Thê đổi giọng a...
Tô Thê Thê đem ngân phiếu cẩn thận cất đi, cuộc sống sau này có đảm bảo rồi a.
Bát tiểu thư vội vàng đi ra, Thanh Lan Uyển lại đến thêm một người nữa, người kia mặc trang phục một phụ nhân, ăn mặc so với Tần thị còn tốt hơn vài phần, nhìn qua như là có quan giá đến, nàng trước cho người đem Tần thị đi, sau đó mới nói chuyện với Tô Thê Thê.
"Thất cô nương an! ta là người bên cạnh Tống ma ma. Thất cô nương, những năm trước đây thân thể ngươi không tốt, Tứ di nương mỗi ngày thêu hoa đến đêm khuya, vì ngươi mua dược liệu trị thân thể.... ngươi cũng biết Tứ di nương có lòng tốt với ngươi, ta cũng không muốn nói nhiều... nếu sau này ngươi lập gia đình, Tứ di nương cũng vẫn phải ở An Bình Hầu Phủ, cái này sẽ không thay đổi. Ai mang thân phận gì, tam hoàng tử ngươi cũng đừng nghĩ đến. Chờ chút nữa phu nhân hỏi ngươi chọn tam hoàng tử hay là Trấn Nam Vương thế tử, thì ngươi phải chọn Trấn Nam Vương thế tử biết chưa.... Tứ di nương đương nhiên sẽ không bị tội gì!" Tống ma ma thản nhiên nói.
"Thê Thê hiểu." Tô Thê Thê hạ mắt nói.
Đúng là đích mẫu có quyền thế quả nhiên khác biệt, trực tiếp dùng Tần thị uy hiếp nàng!
Tô Thê Thê được một tiểu nha hoàn hầu hạ, vấn tóc mặc áo khác đi ra ngoài.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: đã đến giờ, không đăng được.