Đại Đường Đạo Soái

Chương 443: Bi kịch nhị Vũ



Thánh chỉ của Lý Thế Dân rất đơn giản, chỉ vạch rõ tội trạng Lý Cố giả bệnh ở lại Trường An mấy tháng qua.

Trong thánh chỉ, Lý Thế Dân chỉ trích Lý Cố là kẻ bất tài, vô hại, làm hạidân chúng, lại hủy bỏ danh hiệu Tề Vương của Lý Cố, sửa phong làm NamBình Vương, không thể ở lại Trường An, lập tức tiến về đất phong.

Vào thời kỳ Hán Tấn trước kia, một chữ Vương hay hai chữ Vương đều không có gì khác biệt, như Hoài Nam Vương và Lương Vương đều giống nhau, tất cảđều là dùng tên của đất phong.

Nhưng đến thời kỳ Tùy Đường, mộtchữ Vương, hai chữ Vương lại có ý nghĩa thực tế khác nhau, một chữ làThân Vương, hai chữ thì kém hơn một bậc là Quận Vương.

Bìnhthường hoàng tử là Thân Vương, còn tông tộc Hoàng thất là Quận Vương, Lý Thế Dân sửa Tề Vương Lý Cố thành Nam Bình vương, đã đem hắn từ ThânVương sửa thành Quận Vương, còn Nam Bình là vùng phía cực nam của ĐạiĐường, ở đó hoàn cảnh ác liệt, là nơi kẻ tù tội lưu vong.

Ý nghĩa của thánh chỉ này rất hiển nhiên là giáng chức Lý Cố xuống Quận Vương,để cho hắn đến vùng đất phía nam xa xôi làm Quận Vương.

Hoằng Trí vô lực tê liệt ngã xuống mặt đất, tội giả bệnh rất khó trọng phạt,tuyệt đối không thể bị trừng phạt nghiêm khắc như vậy, giải thích duynhất chỉ có một, đó là chuyện ám sát đã bại lộ.

Bởi vì Lý Thế Dân coi trọng tình phụ tử, không có công bố chi tiết.

Hôm sau việc này đã huyên náo toàn bộ Trường An, dân chúng biết được đều vỗ tay khen Lý Thế Dân là một quân vương có nhân tâm, chỉ có một số ngườicó tâm tư cơ cảnh mới có thể phát giác bên trong có chuyện mờ ám.

Đỗ Hà nghe thấy tin tức này cũng cảm thấy bất ngờ, hắn sớm biết với tínhcách của Lý Thế Dân, nhất định sẽ không dễ dàng buông tha Lý Cố, nhưngkhông ngờ hắn lại xuống tay mạnh mẽ như vậy, trực tiếp phế bỏ thân phậnThân Vương của Lý Cố, còn giáng chức hắn Nam Bình, làm Quận Vương mộtnơi nghèo khổ.

Nhưng suy nghĩ cẩn thận cũng hiểu được Lý Thế Dânxử phạt như thế là hợp tình hợp lý, Lý Cố lần này phạm sai lầm thật sựquá lớn, ám sát mình còn chưa nói, còn giá họa cho Thái tử, nếu chuyệnlan truyền ra ngoài nhất định sẽ tạo ra náo động cực lớn.

Cả đờinày của Lý Cố cũng không thoát khỏi được tội danh vì một nữ nhân mà ámsát trọng thần trong triều, còn giá họa tội danh cho huynh đệ, khiến đời sau chửi bới cả đời.

Không vạch trần hắn đã là tha thứ lớn nhấtđối với Lý Cố, nếu như dung túng bao che, Lý Thế Dân cũng không còn làLý Thế Dân nữa rồi.

Dù sao Lý Thế Dân vốn là một Hoàng Đế sau đó mới là một phụ thân.

Việc này truyền ra còn có ích lợi cực lớn, những hoàng tử kiêu ngạo, không có người nào không khiếp hãi.

Kết cục của Lý Cố xác thực như một tấm gương. Mặc dù bọn họ không biếtnguyên do thật sự Lý Cố bị giáng chức, nhưng qua đó bọn họ ý thức đượcvương tử phạm pháp cũng như thứ dân, nếu bỏ qua những sai lầm nhỏ bé,bọn họ cũng sẽ có kết cục giống như Lý Cố.

Sau khi nhìn thấy tấmgương này, nguyên một đám hoàng tử khó có thể huấn giáo bỗng nhiên nhuthuận hiếm thấy, không còn cố tình làm càn giống như trước nữa.

Điểm này, ngay cả Lý Thế Dân cũng thấy bất ngờ, cũng thường thường tự giễu, không biết là phúc hay là họa.

Vũ Mị Nương xuất thân không bằng Trường Nhạc, Lý Tuyết Nhạn, nhưng Đỗ Hàcũng không có ý định khiến vị hồng nhan tri kỷ nhiều lần giúp đỡ mìnhthua thiệt, yêu cầu tiến hành đầy đủ tất cả quy trình cưới hỏi. Mặc dùquy mô không thể vượt qua công chúa, quận chúa xuất giá nhưng tuyệt đốicũng không tầm thường.

Chuyện khiến Đỗ Hà duy nhất phiền muộn là thủ tục cưới hỏi phải tiến hành đầy đủ, không được thiếu bước nào.

Đỗ Hà ghét nhất loại chuyện phức tạp, toàn bộ giao cho Chương thị xử lý,dù sao lão nhân gia cũng nhàn rỗi, khiến Chương thị vô cùng cao hứng,cũng chuẩn bị chu đáo cho hôn lễ của ái tử.

Trước khi hôn kỳ chưa tới, công việc trọng tâm của Đỗ Hà vẫn là chỉnh lý Giang Nam.

Có lẽ năm nay là năm may mắn của Đỗ Hà, chuyện tốt liên tiếp truyền đến.

Trước tiên là thuyền biển thành công, khởi hành một chuyến đến Long Môn,chẳng những phát hiện ra vị thuyền trưởng ưu tú Triệu Hồi Tài, còn thuận tiện mời tới đệ nhất danh tướng tương lai Đại Đường là Tiết Nhân Quý,sau khi trở lại Trường An, la bàn được chế tạo thành công, sau đó hôn sự với Vũ Mị Nương cũng được quyết định.

Hôm nay hắn lại nhận đượclá thư của Lưu Nhân Quỹ. Lưu Nhân Quỹ được Lý Thế Dân trọng dụng, đã làThứ Sử một châu, toàn quyền phụ trách khai phát Giang Nam, tựa hồ tấtcả gánh nặng đều rơi lên người hắn. Nhưng tên gia hỏa này cầm tinh contrâu, càng khó cày, hắn càng cày có lực, xử lý thành thạo tất cả mọichuyện trong tay, khiến bách tính Giang Nam vô cùng ngợi khen.

Hắn từng là phụ tá đắc lực dưới trướng Đỗ Hà, có một tín nhiệm mù quáng đối với Đỗ Hà, nghe nói Đỗ Hà cần một chiếc thuyền đi về phía đảo khôngngười ở đông nam lấy một thứ liên quan đến tương lai Đại Đường, khôngchút nghĩ ngợi, trực tiếp tìm được một thương gia địa phương, bọn hắndùng chiếc thuyền hàng mượn được đến hòn đảo nhỏ không biết tên, mangtất cả số khoai lang trên đảo đem đi.

Ở đại lục Châu Mỹ, người Anh-điêng phần lớn dùng khoai lang làm lương thực, trồng khoai lang cũng rất nhiều.

Người Anh-điêng đồng hành với Triệu Hồi Tài là tay thiện nghệ gieo trồngkhoai lang, dưới sự trợ giúp của Lưu Nhân Quỹ, bọn họ đã tìm được mộtmảnh ruộng tốt, gieo khoai lang xuống, trải qua một thời gian ngắn,khoai lang đã bắt đầu nẩy mầm, kết hoa.

Mọi người đều biết, củkhoai lang giống như cây xương rồng cảnh, cây tiên nhân cầu, chỉ cần đưa cắm bọn chúng trên mặt đất, cho dù không có rễ cũng có thể sống. Lầnnày khoai lang ra hoa, ý nghĩa khoai lang đã cấy ghép thành công, cònlại chỉ chờ nó ra củ.

Đây là một tin tức rất đáng mừng, Đỗ Hà lập tức hồi âm, kêu Triệu Hồi Tài trông coi khoai lang cẩn thận, đợi mệnhlệnh của mình, đồng thời cũng kêu Lưu Nhân Quỹ mau chóng kiến tạo thànhcông bến cảng Thượng Hải.

Bởi vì Triệu Hồi Tài phải bận tâmchuyện trồng khoai lang ở Giang Nam, cho nên Đỗ Hà quyết định chờ saukhi đội thuyền chuẩn bị xong, cùng nhau tiến về Giang Nam huấn luyện,như vậy Triệu Hồi Tài có thể phân thân chiếu cố cho cả hai chuyện. Bếncảng Thượng Hải chính là trạm khởi hành của chuyến đi biển dài ngày này.

Mặc dù có chút hà khắc, nhưng Đỗ Hà tin tưởng với tài hoa của Lưu Nhân Quỹ, nhất định có thể khắc phục rất tốt, thậm chí còn làm tốt nhất.

Đại khai phát Giang Nam được tiến hành theo từng bước.

..................

Một tháng trôi qua, hiện giờ Vũ Nguyên Khánh, Vũ Nguyên Sảng đã trở thànhchó nhà có tang, vẻ mặt cáu bẩn, lén lút trốn ở góc tường, như kẻ trộmkhông ngừng vươn cổ, nhìn trái nhìn phải, có người thấy bọn hắn đángthưởng, thỉnh thoảng thưởng cho mấy đồng, cuộc sống bẩn thỉu như một tên ăn mày.

Cái gọi là nhân quả báo ứng, quả thật không sai.

Vũ Nguyên Khánh, Vũ Nguyên Sảng gieo giống gì phải gặt quả ấy.

Lý Cố là người như thế nào chứ?

Hắn cũng phế vật như nhị Vũ, nếu không phải muốn có được chỗ hữu dụng để lấy được Vũ Mị Nương thì cũng đâu để ý tới hai người?

Hôm đó sau khi từ Vũ phủ trở về, trước khi Lý Cố còn chưa bị phế bỏ, đã kêu người vứt hai bọn họ như người ta vứt một đống rác ra một góc hẻo lánh ở cửa sau Tề Vương phủ.

Nhị Vũ trúng thất hoa liệt tán, miệngkhông thể nói, thân thể không thể động đậy, nhưng lý trí vẫn còn tỉnhtáo, hai người đều biết mình bị đuổi ra khỏi cửa. Cái này cũng chưa xemlà thảm lắm, bọn hắn còn thiếu sòng bài Bách Thắng năm ngàn lượng bạc.

Thường Bách Vạn đã thu hồi khuôn mặt tươi cười, ra mặt công khai đòi nợ.

Nhị Vũ làm gì có năng lực trả tiền, vốn định trốn về Lợi Châu, dựa vào tấtcả số tài sản còn sót lại của phụ thân, tạm sống qua ngày.

NhưngThường Bách Vạn làm sao để hai con dê béo chạy đến miệng chạy mất, pháitay chân canh giữ ở tất cả cửa thành, đợi nhị Vũ chui đầu vô lưới. nhịVũ bị ép bất đắc dĩ, chỉ có thể lẩn trốn trên đường, dựa vào những thứquý đáng giá trên người sống qua ngày.

Vũ Nguyên Sảng nói với Vũ Nguyên Khánh:

- Đại ca, ngươi nói chúng ta phải làm gì bây giờ? Nếu không, đi tìm Dương thị đi! Nói thế nào, bọn họ cũng có thể cho chúng ta cơm ăn….

Vũ Nguyên Khánh hung dữ nói:

- Ngươi nói gì vậy, Vũ Chiếu là người thế nào, chúng ta còn chưa biếtsao. Cho dù chúng ta chết đói, nha đầu đó cũng sẽ không nhíu mày. Huốngchi, đám vương bát đản kia có thể chắn cửa thành, không cho chúng ta rakhỏi thành, nhất định sẽ trông coi Vũ gia, chờ chúng ta xuất hiện. Ngoại trừ nghĩ cách ra khỏi thành, không còn cách nào khác. Chúng ta cònnhiều đường đi, cứ tin tưởng đại ca, đại ca nhất định mang ngươi xôngqua cửa ải này, quay trở lại Lợi Châu hưởng phúc.....

Hắn còn chưa nói xong, ba tên đại hán đã chắn trước người, một người trong đó nhe răng cười nói:

- Ngươi nói rất hay, để ta nói cho các ngươi biết, con đường của các ngươi….

Hắn đá một cước, hung hăng đá bay Vũ Nguyên Khánh ra ngoài, sau đó dẫm Vũ Nguyên Sảng dưới chân nói:

- Các ngươi đi với ta, gặp Thường Tứ gia, đây mới là con đường duy nhất của các ngươi.

Hắn nói xong, áp giải nhị Vũ về sòng bài Bách Thắng.

Thường Bách Vạn vẫn giữ dáng vẻ khẩu phật tâm xà như trước, cười nói:

- Hai vị hiền chất, lão phu xem các ngươi là con của cố nhân, tìm mọicách trông nom, các ngươi lại muốn quỵt nợ bỏ trốn, thật là khiến lãophu quá đau lòng….

Vũ Nguyên Khánh cắn răng nhếch miệng nói:

- Thúc phụ hiểu lầm rồi, tiểu chất chỉ định quay trở lại Lợi Châu lấy tiền trả thúc phụ, cũng không có ý tứ chạy trốn.....

Thường Bách Vạn thu hồi dáng vẻ tươi cười, lạnh giọng nói:

- Xem ra hai người các ngươi quá xem thường ta rồi, Thường Tứ gia ta dễbị lừa gạt vậy sao? Các ngươi thiếu nợ hai vạn lượng bạc, ở Lợi Châu các ngươi có đủ tiền trả sao….

Vũ Nguyên Khánh hoảng sợ nói:

- Rõ ràng là năm ngàn lượng, tại sao lại trở thành hai vạn lượng rồi......

Thường Bách Vạn cười lạnh nói:

- Chẳng lẽ không tính tiền lãi sao? Tính cả vốn lẫn lời, tính cho cácngươi hai vạn lượng đã là quá nhân từ rồi. Dựa theo quy cử của sòng bài, nếu khách không trả nổi tiền sẽ chặt một cánh tay của người đó, cácngươi thiếu nợ số tiền khổng lồ như vậy, có lẽ phải băm của….

Hắn còn chưa dứt lời, nhị Vũ đã té ngã xuống đất, không ngừng cầu khẩn.

Thường Bách Vạn lấy từ trong lòng ra một bản hiệp nghị, nhét vào trước mặt của bọn hắn cười nói:

- Chỉ cần các ngươi ký tên đồng ý vào tờ hiệp nghĩ này, ta có thể cân nhắc xóa hết nợ nần cho các ngươi.

Nhị Vũ tập trung nhìn vào, đó là bản hiệp nghị chuyển giao hiệu buôn Vũ gia.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv