Yêu Thần Cung có thể giao Yêu cung và Thần cung cho Phó Phương, đủ thấy bọn hắn lấy đến danh ngạch là bắt buộc.
Hiện tại Phó Phương chết rồi, danh ngạch không đến tay, nếu lại để mất thêm Yêu cung càng Thần cung, Yêu Thần Cung có thể không ra mặt?
Đứng ra cản đường chính là Yêu Thần Cung cung chủ Bắc Tà, hắn mới vừa dứt lời, từ hàng ghế U Điện, một tên thanh niên khuôn mặt thâm đen, giống như vì sắc dục quá đà mà trở nên phát tiết ra cả thần thái bỗng nhiên đưa cánh tay duỗi ra ngoài.
Vù.
Một luồng cực kỳ tà khí theo đó bắn ra, cả mặt hố quần bỗng nhiên lặng sóng, có cái gì đó rất tĩnh đang xâm nhập, ngay cả ở xa Lạc Khôi cũng là một thân nổi lên da gà.
Là người chính diện đón lấy luồng tà khí, Bắc Tà hừ lạnh một tiếng, đưa tay làm một cái tư thế niệm quát, Yêu cung cùng Thần cung trong túi trữ vật của Quang Lạc một trận rung mạnh, trực tiếp xé mở túi trữ vật lao ra ngoài.
Vừa lao ra, Yêu cung cùng Thần cung đã bị Bắc Tà bắt vào mỗi tay, tay trái cầm Yêu cung lắp đến một đầu mũi tên, mà Thần cung bên kia lại điểm lên năm cái mũi tên, giương cung muốn bắn.
Chỉ là cung này chưa xuất ra đầu tiễn, ngón tay rồi đến bàn tay Bắc Tà bỗng lạnh, vô số điểm phấn bằng mắt thường không thấy bám lấy, nhanh chóng lan cả cánh tay.
Bắc Tà gào lên một tiếng, cánh tay nổi lên một tầng tinh quang bao phủ lại, các đầu ngón tay lại thả ra đầu tiễn, bắn về phía thanh niên.
Vù, vù, vù.
Sáu mũi tên xoay vòng, nếu là người tinh tế sẽ phát hiện, sáu đầu tiễn này vậy mà bị vô số điểm đen li ti bám dính, lan rộng. Đến khi sáu đầu mũi tên đến trước mặt thanh niên, nó vậy mà vỡ vụn ra thành từng điểm nhỏ, bị tên thanh niên há miệng hút vào thân thể.
Thanh niên nâng lên quạt, bắt đầu phẩy, giống như không còn để ý tới Bắc Tà.
Bắc Tà một trận khó hiểu, nhưng hắn rất nhanh hoảng sợ, cơ thể hắn bị điểm đen xâm nhập, phong cấm đi chân khí.
Nhìn đến cảnh này, Quang Lạc có chút không vui, cánh tay bỗng nắm lấy cổ Bắc Tà, siết lấy.
Quảng Cáo
Crắc.
Cổ Bắc Tà gãy gập lấy, bên trong thân thể một đạo Nguyên Thần lao ra, nháy mắt muốn biến mất.
Quang Lạc cười gian, Yêu cung lại lần nữa giương lên, Nguyên Thần của Bắc Tà vì đó run rẫy, giống như bị cái chết khoá chặt. Một cái nháy mắt, Nguyên Thần của Bắc Tà đã bị đính ở chân trời, cụp xuống cái đầu rũ chết.
Nguyên Thần Bắc Tà chết đi, Lạc Khôi lại càng không hiểu, thần hồn xuất khiếu được gọi là Nguyên Thần, một khi nhục thân mất có thể đoạt xá sống lại. Có điều xét đến trường hợp của Thai Quang cùng U Tinh, bọn chúng là một phần của linh hồn, cho nên không thể nào là đoạt xá.
Như vậy Tinh Lạc cùng Quang Lạc là bằng cách nào kiếm về một bộ nhục thân?
Giết đi Bắc Tà, Quang Lạc thu hồi Yêu cung cùng Thần cung, hắn đi đến trước mặt thanh niên kia, đem cái chân đạp ra, ác nói:
"Sẽ không có lần sau."
Bị bàn chân Quang Lạc ghì xuống mặt sàn, thanh niên kia không còn trước đó uy phong, nhưng hắn nửa câu cũng không dám thả, cố gật lấy cái đầu nhận mệnh.
Chuyện gì thế này?
Ai cũng biết thanh niên kia chính là U Điện phó điện chủ Sa Dục, một tên đệ tử cũng có thể đạp mặt?
Nhưng đúng lúc này, không biết là ai to gan hô lên:
"U Điện dùng người không hợp lệ, ta phản đối kết quả tân sinh đến định danh ngạch."
Quảng Cáo
Một lời vốn chỉ là nhất thời, nhưng dường như đã chứa đựng toan tính bên trong. Chỉ cần có cái cớ để tân sinh thi đấu lộn xộn, là đủ.
Nghe đến lời này, Hạ Hàn tâm trùng xuống, đây chỉ có thể là Song Ngư Môn giở trò.
Đừng nhìn hiện tại Song Ngư Môn là chỉ trích U Điện, chỉ có Hạ Hàn biết, đây là chĩa mũi giáo vào Đơn Dương Kiếm Phái.
Mục đích cuối cùng vẫn là cái gì? Danh ngạch hay là Cửu Dương Quyết?
Để Hạ Hàn có chút hiểu ra, hắn không có bị vây công, trước mặt hắn chỉ là một Lam Ngọc mà thôi. Lam Ngọc nói:
"Cửu Dương Quyết thuộc về họ Đoạn, một cái họ Hạ nô bộc cũng muốn cầm về?"
Hạ Hàn là người lo được lo mất, nếu hắn cùng Hạ Cầu cùng đến tân sinh thi đấu, đương nhiên đã bố cục tại môn phái. Nếu Lam Ngọc cho rằng một mình nàng có thể cản lại hắn cùng Hạ Cầu, chính là nàng tính sai.
Việc Lam Ngọc xuất hiện tại giàn nổi, không loại trừ người khác đã đến Đơn Dương Kiếm Phái gây chuyện. Không thể không nói đây là kế dương đông kích tây rất hay, nhưng đừng quên tại Đơn Dương Kiếm Phái còn một cái Cửu Kiếm Hoả Trận, càng là có một Hạ Biền đã đột phá Song Dương.
Ha ha, trong lòng Hạ Hàn là cười to, đừng quên hắn cũng đã đột phá Song Dương, nho nhỏ một cái Lam Ngọc cũng muốn làm khó hắn?
Nếu Lam Ngọc tụ tập đám người Song Ngư Môn, Thiền Trúc Điện vây công hắn tại giàn nổi, có lẽ bọn chúng sẽ có cơ hội thắng. Hiện tại Lam Ngọc phân tán người ra, đó chẳng khác nào kiến tạo cho Đơn Dương Kiếm Phái một đường sống.
"Xin thứ cho ta đường đột, có thể hỏi Lam Ngọc cô nương, hiện tại Nguyệt lão bà có tốt?"
Vốn mẹ của Hạ Hàn cùng Nguyệt lão bà là tỷ muội, nhưng hắn không có nhấc lên một tiếng 'dì' mà gọi Nguyệt lão bà, đủ thấy khoảng cách này là không thể xoá nhoà.
Lam Ngọc thành thật:
Quảng Cáo
"Sư phụ không biết đi đường nào."
Hạ Hàn thầm kêu đáng tiếc, hắn là sợ Nguyệt lão bà không xuất hiện, đoạn ân oán mấy trăm năm này, cũng nên kết thúc nhanh một chút.
Sau lưng Hạ Hàn nhô lên Đơn Dương, cùng lúc này, Lam Ngọc cũng treo lên Bán Nguyệt, bầu trời sông Nhị Giang hiện lên một khung cảnh kỳ lạ.
Lạc Khôi trước vẫn là chú ý lên Đơn Dương cùng Dạ Nguyệt hình bán, hắn đang giữ bản chính Cửu Dương cùng Lạc Dương, thậm chí còn ghép đôi được chúng, cho nên nhìn đến Đơn Dương của Hạ Hàn cùng một nửa Dạ Nguyệt của Lam Ngọc, hắn vẫn cảm nhận được một sự gò bó nào đó.
Đây là bị thiên địa Tu Chân giới kìm hãm. Vốn phong thái của Thập Dương là tự do, là bùng cháy không ràng buộc, đó mới là Trùng Dương.
Đơn Dương của Lạc Khôi chỉ đang ở giai đoạn đầu, hắn rất muốn nhìn một chút uy lực của Đơn Dương do Hạ Hàn đánh ra, nhưng hiện tại có lẽ hắn trước phải lo mình.
Các môn phái ân oán rất nhiều, cũng không phải chỉ riêng Đơn Dương Kiếm Phái cùng Song Ngư Môn, tên chưởng môn Hồn Điện đã lao về phía Mạch Trần La, còn Trùng Khánh Ma Môn cũng không quên Hắc Ma Phái, đã sớm tìm đến nhau nói lời ân oán.
Tân sinh thi đấu chưa thể nói hết thực lực của từng môn phái, nhìn cục diện hiện tại, đây là các phái muốn quyết cho trọn một lần.
Danh ngạch nha, kẻ đứng vững cuối cùng, mới xứng đi vào Trùng Động.
Nhưng đó là chuyện giữa các môn phái phân tranh, riêng Lạc Khôi, hắn cảm nhận có đến ba người đều đang lao về phía mình, mà tu vi đều đã vượt Hồn Hải cảnh.