Ba ngày sau, Viên Thành đáp thuyền xuống Tây vực, giọng thân thiết:
"Nơi này là Tây vực, là hố sâu nhất tại Cửu Long mạch."
Lạc Khôi theo Viên Thành đứng trên tảng đá lớn, bên dưới là dòng nước chảy xiết, đang đổ xối xả xuống vực sâu. Hắn nghi ngờ hỏi:
"Ngươi nói đồ vật của Xích Quỷ rơi ở dưới này?"
Ba ngày đi theo Viên Thành, bước đầu Lạc Khôi đã biết được Viên Thành bắt hắn làm cái gì, cái này để Lạc Khôi cũng rất là tò mò thân phận của Viên Thành.
Theo Viên Thành nói, truyền thuyết Tu Chân có tứ linh, tứ quỷ, Lạc Khôi sống tại hạ du Cửu Long mạch, đương nhiên cũng nghe nói qua.
Tứ linh là Quân Long, Vọng Ly, Kim Quy cùng Thiên Phụng. Tứ quỷ là La Sát, Dạ Xoa, Xích Quỷ cùng Tử Mẫu. Có điều Viên Thành lại quả quyết một điều, Kim Quy cùng Xích Quỷ chính là cùng một con.
Chưa nói mức độ thành thật của Viên Thành, nhưng Lạc Khôi từng nghe trong dân gian có sự tích 'mai Kim Quy, thai Xích Quỷ', thoại rằng từ khi Kim Quy trong chiến trận bị đánh nát quy giáp, về sau lấy thân phận Xích Quỷ để gặp người.
Có thể dân gian nhiều lần biến thể hư cấu, nhưng Viên Thành lại chắc nịch khẳng định, sự tích kia là có thật, quy giáp Kim Quy càng là bị rơi xuống Tây vực.
Viên Thành 'tạm mượn bước chân' Lạc Khôi đến đây, chính là giúp hắn đạt được quy giáp. Về phần Kim Quy hay Xích Quỷ ở nơi nào, Viên Thành rất là lãng tránh vấn đề này.
"Cửu Long mạch có tất cả năm địa phương rất kỳ lạ, Tây vực là trong số đó. Bất kể tu sĩ tới đây, đều bị hất ngược trở ra."
Dù Viên Thành không có nói hết, Lạc Khôi cũng là một trận hiểu ra, hắn không có tu luyện qua, lại có thể bất chấp đi vào Vô Tắc lưu vực, càng là không ngại liều mạng trên Vô Tắc giao dịch, loại tâm tính này, bất kể một tên phàm nhân nào đều khó có thể có được.
Tây vực vốn không dung tu sĩ, Viên Thành muốn lấy đến quy giáp Kim Quy, chỉ có thể dựa vào mấy tên phàm nhân, mà Lạc Khôi hội đủ các tiêu chuẩn của hắn.
Quyết đoán, lì lượm.
"Ngươi không sợ ta lấy đi quy giáp liền bỏ trốn."
Đã đến nước này, dù không tin sự tích Xích Quỷ cũng phải tin, Lạc Khôi quay sang hỏi Viên Thành. Viên Thành hề hà phất tay, bộ dáng không quan trọng nói:
"Đưa được ngươi đến đây, là bản sự của ta. Ngươi lấy được quy giáp Kim Quy rồi bỏ trốn, đó là bản sự của ngươi."
Lời của Viên Thành tất nhiên có thâm ý, nhân sinh đều là một tay bản sự mà giành lấy, nếu không giành được, hiển nhiên là do mình kém cỏi. Nếu Viên Thành để Lạc Khôi trốn thoát, đối với hắn, vốn là chuyện nằm tại bản sự của mỗi người.
Lạc Khôi từ chối tiếp câu chuyện, hắn đưa mắt nhìn một vòng Tây vực, nơi này quả nhiên có dị thường, đứng trên tảng đá rõ ràng thấy rõ, bên dưới Tây vực là vực sâu cũng là điểm cuối, như vậy thác nước đổ xuống tiêu thất đi đường nào?
Quảng Cáo
Có thể là động ngầm bên trong lòng đất.
Những gì Lạc Khôi suy đoán đương nhiên Viên Thành cũng đoán được, nhưng hắn không thể tiếp cận đáy Tây vực, cho nên lối vào động ngầm tại nơi nào là không thể chỉ điểm, chỉ có thể dựa vào chính Lạc Khôi. Hắn nói:
"Ta đợi ngươi ba ngày, nếu thời điểm đó ngươi chưa ra, ta sẽ cắt đứt đoạn dây thừng này."
Cho dù Viên Thành ngoài miệng nói ba ngày, nhưng bản tính của hắn chờ thêm mười ngày, nửa tháng cũng sẽ không bất ngờ, Lạc Khôi nhìn đoạn dây thừng được Viên Thành vứt xuống đáy vực, nghĩ nghĩ nói:
"Ngươi có đồ vật chiếu sáng, đánh lửa, tiểu đao sao?"
Như đã nói, Viên Thành lăn lộn không biết bao nhiêu năm, một khi để người đi lấy quy giáp, đương nhiên đã chuẩn bị kỹ càng, hắn lấy ra cho Lạc Khôi đến năm loại đồ vật.
Một Minh Châu chiếu sáng, một đánh lửa, hai con đao nhỏ, một đôi bao tay cùng một viên đan dược.
Đối với Minh Châu, đánh lửa cùng tiểu đao, Viên Thành không có nói, hắn hướng đôi bao tay cùng viên đan dược nói ra:
"Đôi bao tay này có tác dụng phòng tránh tà khí, quy giáp Kim Quy trải qua không biết bao nhiêu năm dưới đáy nước, một vài đồ vật bẩn thỉu bám vào là chuyện không phải không thể. Còn đây là Bổ Lượng đan, có thể giúp ngươi đủ no cùng đủ ấm trong mấy ngày."
Nếu là Viên Thành đã có chủ ý trước, Lạc Khôi cũng không thể nói cái gì, hắn đem vật dụng buộc ở sau lưng, còn Bổ Lượng đan liền trực tiếp nuốt xuống.
Đối với người khác, Viên Thành nhiều xảo trá như vậy, Bổ Lượng đan kia sẽ không như thế uống dứt khoát. Lạc Khôi khác, trước kia hắn có thể ngửi đến Dịch Tử đan, bây giờ cũng có thể nhận biết Bổ Lượng đan, nhưng Viên Thành cũng không có hạ độc bên trong.
Lấy mấy ngày nay tiếp xúc Viên Thành, Lạc Khôi phần nào hiểu được, có thể một số việc, Viên Thành là có nguyên tắc.
Bỏ đi những ngoài lề, Lạc Khôi không có chào Viên Thành, hắn theo dây thừng nhảy xuống, nháy mắt đã không thấy đâu.
"Quả nhiên hành sự rất quyết đoán. Số 01 nha, đừng để lão tử đuổi ngươi khắp Tu Chân giới."
Mặt ngoài, Viên Thành là chấp nhận rủi ro Lạc Khôi trốn khỏi tay hắn, nhưng càng tiếp xúc Lạc Khôi, hắn càng sợ hãi.
Lạc Khôi là có bản sự, thậm chí rất lớn, mặc dù hắn chỉ là một tên phàm nhân.
Đừng nhìn hắn dường như khống chế tốt mọi sự, nhưng Viên Thành biết rõ, biến số tại Lạc Khôi quá lớn.
Quảng Cáo
Hắn cuối người xuống đưa tay làm như vỗ nước lên mặt không chú ý, cùng lúc đó, bên trên một tảng đá khác tại Tây vực, đại đồ đao của Viên Thành bỗng nhiên trống rỗng xuất hiện, không cả nể bổ xuống một đao.
Ầm.
Tảng đá bị đại đồ đao đánh cho vụn gãy, bên trong có một bóng người lao ra, cười nói:
"Đầu trọc, chúng ta lại gặp nhau."
Viên Thành có chút ngưng trọng, quy giáp Kim Quy tại Tây vực vốn dĩ là một chuyện tuyệt mật, nhưng ai bảo tên này cùng hắn chung nguồn gốc đâu, hắn nói:
"Ba Lạc Cô, ngươi với ta trước giờ là tự mình truy tìm Tổ vật, hà cớ hôm nay theo dõi ta?"
Trước giờ Viên Thành thể hiện chưa từng sợ ai, nhưng bây giờ trong lời nói, dường như là hắn đang e ngại thanh niên có tên Ba Lạc Cô này.
"Ba Lạc Na Trát, ngươi trộn lẫn thế gian nhiều như vậy, càng là học trộm theo Phật, vẫn không hiểu đạo lý 'hoá duyên' sao?"
Ba Lạc Cô cười châm chọc một câu.
Viên Thành vốn không phải kẻ lương thiện, hắn đưa tay nắm lại đại đồ đao, khiêu khích nói:
"Ta với ngươi trộn lẫn tại Tu Chân giới cũng đã mấy năm, hôm nay có dám dùng chiêu thức tại Tu Chân giới đánh với ta?"
Những lần trước Viên Thành cùng Ba Lạc Cô đánh nhau là dùng bản thể, kết cục đánh càng nhiều càng khó phân thắng bại, hôm nay nhấc lên chiêu thức Tu Chân giới, rõ ràng Viên Thành là có nắm chắc.
Ba Lạc Cô không sợ nhất chính là đánh nhau cùng Viên Thành, hắn cười đáp:
"Tu Chân giới chiêu thức rác rưởi có quá nhiều, ta cũng lười học. Có điều để thắng ngươi, dùng chiêu thức rác rưởi liền có thể. Ngươi không phải có Thất Quang Phật Sát Quyền sao? Ta liền dùng Thất Quỷ Sát Phật Cước đánh với ngươi."
Thất Quỷ Sát Phật Cước là Ba Lạc Cô nói bậy nói bạ báo ra, nhưng tư thế của hắn cũng là đưa tay bái, điệu bộ giống hệt Viên Thành lúc ra chiêu.
Thật khó kiếm ra người trên phương diện ăn nói lại lấn lướt mình như vậy, Viên Thành gằn giọng:
"Lấy Ba Lạc tổ quy, Ba Lạc Na Trát khấn cầu tiên tổ chứng tỏ, hôm nay Ba Lạc Na Trát hay là Ba Lạc Cô người nào thua, đều phải lập tức rời đi nơi này."
Quảng Cáo
Hắn là dùng đến Tổ chứng, tin tưởng đã nói ra cái này, nếu Ba Lạc Cô thua, cho hắn thêm mười cái lá gan cũng không dám làm bậy.
Tổ chứng là không thể phạm.
Viên Thành hai tay chắp vái, miệng tụng niệm tinh đấu, theo bảy vòng sáng đã thành hình, không do dự đánh xuống Ba Lạc Cô.
Ba Lạc Cô dường như đã chuẩn bị sẵn, hắn cũng đồng dạng đánh về phía Viên Thành một chiêu.
Giữa không trung, thật nhiều bàn tay Phật vỗ ra, mà phía đối diện, Ba Lạc Cô cũng đánh, nhưng đối kháng với bàn tay Phật của Viên Thành, là thật nhiều bàn tay quỷ, mỗi bàn tay có bốn ngón nhọn hoắc, vừa thành hình đã lao ra chụp về phía trước.
Mặc dù Thất Quỷ Sát Phật Cước là Ba Lạc Cô mô phỏng từ Thất Quang Phật Sát Quyền, nhưng uy lực có thể khỏi bàn, hai bên vừa chạm lấy nhau, bốn ngón tay đã bóp cho bàn tay Phật vỡ vụn.
Viên Thành thu tay, đồng dạng Ba Lạc Cô cũng thu tay, kết cục chỉ chờ xem bàn tay Phật hay là bàn tay quỷ sụp đổ trước.
"Ba Lạc Cô đệ đệ, ngươi phải đi thôi."
Viên Thành cười tủm tỉm, Ba Lạc Cô đang muốn nói cái gì, mặt bỗng nhiên biến sắc, hừ một tiếng:
"Khá khen cho ngươi, lần này xem như ngươi thắng."
Bàn tay của hắn tuy có thể bóp vụn tay Phật, nhưng thật sự là nó sụp đổ trước, chỉ có thể lựa chọn rời đi.
Viên Thành cười to, trong lòng tự khen chính mình bày bố tốt. Giảo hoạt như hắn, làm gì có chuyện bị Ba Lạc Cô theo dõi mà không hay biết, ngày đó hắn đánh với Hi Mân, Thất Quang Phật Sát Quyền bị Ba Lạc Cô nhìn thấy, cho nên mới có một màn nổ tung kia.
Chỉ có nổ tung, Thất Quang Phật Sát Quyền biến thể kỳ mới không có lộ ra ngoài, vừa rồi Ba Lạc Cô thua, chính là Thất Quang Phật Sát Quyền biến thể kỳ phát uy.
Đuổi đi một người, Viên Thành rất nhanh trầm xuống, hắn phát hiện có hai cái thân ảnh, đang điên cuồng hướng bên Tây vực lao qua.
(*quy giáp: mai rùa)